Chương 92: Long Phượng Diễm.

Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 92: Long Phượng Diễm.

Ma Thú sơn mạch, gần với Thanh Sơn trấn bỗng xuất hiện một ngôi làng, ngôi làng đó như từ trên trời rơi xuống vậy, được xây ở giữa lưng chừng núi người bình thường rất khó tiến vào, cho dù là đấu sư cường giả không cẩn thận cũng ngã chết như chơi.


Rất nhiều người dân Thanh Sơn trấn tò mò về ngôi làng thần bí tuy nhiên có tận ba con ngũ giai ma thú tồn tại trên núi, thực sự ở phía ngoài Ma Thú sơn mạch khả năng xuất hiện tứ giai ma thú đã hiếm huống gì là ngũ giai, từ đó ngôi làng thần bí trong mắt mọi người càng ngày càng trở nên thần bí hơn thậm chí bắt đầu xuất hiện những truyền thuyết về ngôi làng quỷ ám.


Ngôi làng này chính là nơi tập trung của phụ nữ và trẻ em do Vô Song mang từ Nguyên Tố thế giới trở về, tất cả mọi việc đều không quá khó khăn chỉ ngoại trừ những người này thực sự không biết nói, đúng hơn là họ không thể nghe hiểu ngôn ngữ của đại lục, ngoại trừ Vô Song ra gần như không ai có thể giao tiếp với họ. Ngôi làng này được Vô Song đặt tên là Hoàng Thạch trấn.


Ba ngày trôi qua kể từ khi tiến vào tòa địa mộ số 14, lúc này Vô Song đang nhíu mày ngồi khoanh chân trên ghế, sau lưng hắn là Khinh Ngữ, nàng đang nhu thuận đấm bóp vai cho hắn.


Vô Song lấy từ trữ vật giới chỉ ra một viên đá hình thù kì dị, ba ngày nay hắn cố gắng tìm hiểu viên đá này là gì nhưng hoàn toàn không có đáp án, viên đá chưa từng xuất hiện ở đấu khí đại lục chính vì thế hôm nay hắn mới mang ra hỏi Khinh Ngữ, theo Vô Song suy đoán viên đá này rất có thể là đặc sản của Nguyên Tố thế giới.


Khinh Ngữ nhìn viên đá trong tay Vô Song lập tức mỉm cười "Công tử thứ này được gọi là tụ khí thạch chuyên sử dụng để xây dựng những tòa tụ khí trận pháp ".


Vô Song liền hiếu kỳ " Tụ khí trận pháp?, chúng giúp gia tăng tốc độ tu luyện đúng không? ".


Khinh Ngữ gật đầu " Vâng, ở quê hương của Khinh Ngữ thì tòa trận pháp này có tác dụng tập trung các nguyên tố tự nhiên xung quanh lại một điểm, trận pháp này giúp các pháp sư tu luyện nhanh hơn rất nhiều ".


Vô Song mỉm cười " Nàng có biết cách xây dựng trận pháp này không, giúp ta tạo một tòa thử xem".


Khinh Ngữ nhu thuận đáp " Khinh Ngữ là tế ti của Naha tất nhiên phải biết những thứ đơn giản này, để Khinh Ngữ trợ giúp công tử ".


…....................

Lại một ngày nữa trôi qua, trước mặt Vô Song là một vùng đất bằng phảng, chẳng có gì đặc biệt ngoại trừ việc đấu khí ở nơi đây đặc biệt nồng hậu, tốc độ hấp thu đấu khí phải tăng từ hai lần trở lên.


Vô Song lập tức vui vẻ gật đầu " Khinh Ngữ sử dụng cái này có điều gì cần lưu ý không? ".


Khinh Ngữ đứng phía sau hắn liền đáp " một tòa tụ khí trận pháp này chỉ có thể duy trì bảy ngày, sau đó phải đợi tiếp một thời gian nữa mới có thể xây dựng tiếp bởi nó rất làm ảnh hưởng đến môi trường xung quanh, đương nhiên nếu công tử muốn xây dựng nhiều tòa tụ khí trận pháp ở nhiều nơi khác nhau Khinh Ngữ cũng có thể làm được ".


Vô Song đứng lặng im một lúc sau đó bất giác mỉm cười, hắn bỗng nhiên nghĩ ra được một chủ ý tà ác "Tổn hại thiên nhiên là đến mức nào? ".


Khinh Ngữ cảm thấy rùng mình bất quá nàng vẫn thật thà đáp " 3 năm nơi đó tuyệt đối không còn đấu khí tồn tại ".


Vô Song khóe miệng cong lên "Vậy thì giữ hết đống đá này lại, sau này sẽ sử dụng ".


….................

Ma Thú sơn mạch, trong một thạch thất kiên cố được xây dựng để chuyên hấp thu dị hỏa, lúc này Vô Song toàn bộ thân thể tập trung cao độ, đưa tất cả các đến trạng thái tốt nhất, trong tay cầm một khỏa nạp linh giới chỉ.


Một lúc sau Vô Song mở mắt ra, từ bên trong nạp linh giới chỉ một ngọn lửa xuất hiện, một chiếc lông phượng hoàng đang rực cháy, nhiệt độ của nó làm toàn bộ không gian bên trong thạch thất rung động.


Long Phượng Diễm bài danh thứ hai mươi trong dị hỏa bảng, truyền thuyết kể rẳng hỏa diễm này là viễn cổ hai đại thần thú Chân Long cùng Phượng Hoàng giao phối sản sinh ra, loại thú hỏa mạnh nhất có thể xếp ngang hàng cùng dị hỏa.


Long Phượng Diễm trong bảng dị hỏa cũng không lấy gì làm mạnh, nó cũng chẳng hề bá đạo tuy nhiên Long Phượng Diễm lại mang theo một nghịch thiên năng lực, nó là thiên hạ đệ nhất thú hỏa, cũng như Chân Long cùng Phượng Hoàng là thần trong giới yêu thú thì Long Phượng Diễm cũng là thần trong giới thú hỏa.


Long Phượng Diễm so với các loại dị hỏa khác có thể không bằng tuy nhiên khả năng ảnh hưởng của nó đối với thú hỏa lại tăng lên cực đại. Đứng trước dị hỏa tuy có thể làm thú hỏa run sợ nhưng chỉ cần thú hỏa không quá yếu đuối thì tuyệt đối sẽ không bị nghiền ép còn Long Phượng Diễm lại khác, chỉ cần là thú hỏa đều phụng nó làm chủ, chỉ cần Long Phượng Diễm xuất ra tuyệt đối thú hỏa không dám tranh phong.


Vô Song dùng tay nắm lấy sợi lông vũ đang rực cháy lập tức phô thiên cái địa hỏa diễm màu đỏ sẫm như cắn nuốt thân thể Vô Song, bọn chúng là do Chân Long cùng Phượng Hoàng tạo thành, tôn nghiêm của Long Phượng Diễm thậm chí lớn hơn rất nhiều loại dị hỏa khác, chúng tuyệt đối không thể dễ dàng cho người khác chinh phục.


Ngay khi Phượng Hoàng Diễm nuốt lấy thân thể Vô Song thì Bất Tử Hỏa trong người Vô Song cũng xuất hiện, rất nhanh Bất Tử Hỏa biến Vô Song thành một hỏa nhân, bảo vệ hắn khỏi biển lửa vô biên vô tận.


Vô Song ánh mắt nhắm lại, tâm thần tập trung toàn bộ vào biển lửa. Cho dù khoảng cách giữa Vô Song và Long Phượng Diễm chỉ có chừng mấy thước nhưng đấu khí mà hắn phải tiêu hao không hề ít, thực sự nó cuồng bạo hơn Vô Song tưởng tượng rất nhiều.

Khi càng đến gần Long Phượng Diễm thì nhiệt lượng lại càng kinh khủng thậm chí trong mắt Vô Song còn cảm thấy hư ảnh rồng phượng đang hiện ra trước mắt tuy chúng chỉ là hư ảnh nhưng lại mang cho Vô Song một cảm giác chân thực vô cùng, như những viễn cổ thần thú còn sống gào thét trên bầu trời vậy. Cho dù Vô Song không phải là lần đầu hấp thu dị hỏa cũng phải lộ ra vài phần rung động. Hiển nhiên năng lượng ẩn chữa trong dị hỏa bài danh thứ 20 này có điểm vượt ngoài dự kiến.


Cuối cùng Vô Song đã tiến được đến trung tâm của Long Phượng Diễm, hắn muốn lấy hỏa chủng của nó ra, bàn tay bao bọc trong bất tử hỏa dần dần tiến vào bên trong, từ từ cảm nhận hỏa chủng của Long Phượng Diễm chuyển động.



Tuy nói trong lúc thôn phệ dị hỏa, một chút sai lầm cũng đều dẫn đến bị dị hỏa phản phệ trở thành một đống tro. Nhưng Vô Song không phải là lần đầu tiên thu phục dị hỏa, bản thân hắn cũng mang theo Bất Tử Hỏa hộ thể thực sự không có quá nhiều cố kỵ, hoàn toàn là quen việc dễ làm.

Vô Song ngẩng đầu lên, khóe miệng xuất hiện một nụ cười tự tin, ánh mắt tập trung vào hỏa diễm màu đỏ sẫm ngày càng gần trước mặt, bàn tay co duỗi, lập tức đưa vào bên trong.



Theo cánh tay đưa vào trong Long Phượng Diễm, đấu khí trên người hắn rất nhanh bị thiêu đốt, Vô Song vẫn chưa thể tìm được hỏa chủng của nó, hỏa chủng của Long Phượng Diễm cứ như đang chốn chạy hắn vậy.

Đột nhiên ánh mắt Vô Song khẽ động, hắn nắm được một thứ gì đó đang điên cuồng di chuyển, cuối cùng hỏa chủng của Long Phượng Diễm cũng đã ngoan ngoãn bị Vô Song cầm nắm trong tay.

Tưởng như mọi việc đơn giản thì lúc này dị biến lại xuất hiện, bên trong hỏa chủng của Long Phượng Diễm xuất hiện một nguồn uy áp đáng sợ, trước mặt Vô Song hai thân ảnh thần thú như ngưng thực, thân hình khổng lồ, khí thế đáng sợ tuyệt luân cứ như chỉ cần Vô Song dám kéo hỏa chủng ra thì cả hai sẽ lao xẽ xác hắn ra vậy.


Vô Song lạnh lùng cười " Bản công tử là chân chính phượng hoàng lại ngại loại giả phượng hoàng như ngươi, ngoan ngoãn nằm xuống cho bản công tử ".


Một tiếng phượng hót vang lên trong thạch thất, Vô Song biến thân thành phượng hoàng bản thế, Bất Tử Hỏa lúc này lại càng mạnh mẽ hơn, toàn bộ Long Phượng Diễm bám trên thân thể Vô Song lập tức bị đánh bật ra.


Nghe thấy tiếng phượng hót rõ ràng hư ảnh thần thú phượng hoàng run rẩy, ánh mắt nhìn Vô Song như mang theo tình cảm khó nói, cuối cùng cả hai con thần thú cùng nhau biến mất. Vô Song dễ dàng lấy hỏa chủng ra mà không gặp chút rắc rối nào.



Nhìn chằm chằm vào chiếc lông vũ màu đỏ sẫm mang nhiệt độ khủng bố trong tay, Vô Song nháy mắt, nhẹ giọng lẩm bẩm. " Đây chính là Hỏa Chủng của Long Phượng Diễm sao ". Vô Song thậm chí còn cảm nhận được sự vui thích của chiếc lông vũ này, cứ như nó có hồn vậy.