Chương 9: Con đường tu luyện gian nan

Đạo Giữa Đời Thường

Chương 9: Con đường tu luyện gian nan

Tạm biệt Trần Nhạn, Đường Chân đưa Nhài về khu nhà trọ. Đối với Nhài, buổi tối hôm nay là buổi tối đặc biệt, có lẽ sẽ thay đổi cuộc đời cô bé. Nhài yên lặng ngồi phía sau Đường Chân. Trên người hắn tỏa ra một mùi thơm mát của thảo mộc, hít phải một chút thôi cũng cảm thấy thanh thần, sảng khoái. Đây là do thế giới thảo mộc của Đường Chân vừa đột phá. Mà sự đột phá này không hề nằm trong dự kiến của Đường Chân. Hắn như phát hiện điều gì đó, vì vậy gấp rút đạp xe về nhà trọ.
Đợi khi Nhài đã về nhà ngủ say, Đường Chân cởi áo lặng nhìn cơ thể mình. Da hắn đã chuyển thành màu xanh. Nhắm mặt lại, Đường Chân chỉ thấy cơ thể như có một cỗ năng lượng thuộc tính mộc tràn ngập. Mà giọt sương kia thật sự đã trở lại tràn đầy. Đường Chân có phần hơi hoảng hốt. Nếu cơ thể cứ xanh lè thế này thì ban ngày làm sao hắn dám đi ra ngoài. Hắn lâm vào trầm tư.
Vào lúc này, giọng nói trầm đục, cổ xưa lại vang lên:
- Thực sự bây giờ ngươi mới bước vào tầng thứ nhất: Thông huyền.
Đường Chân nghe thấy giọng nói trầm đục, cổ xưa ấy thì như vớ được cọng cỏ cứu mạng. Kể từ khi cuốn sách nhập vào mi tâm, hắn hoàn toàn không có chỉ dẫn gì cả. Bởi vậy, hắn hốt nhiên mừng rỡ:
- Vậy phải làm sao đây?
Sách linh chợt cáu kỉnh:
- Gọi ta một tiếng sư phụ. Từ hôm nay, ta nhận ngươi.
Thấy Đường Chân còn do dự, Sách linh lên tiếng giải thích:
- Đại đạo triệu triệu thế giới, bước vào cánh cửa của đạo chưa hẳn đã vào. Ngươi, chỉ là một trong những người được lựa chọn. Nhưng nếu chỉ có sức mạnh, thần thông không thì chưa đủ. Mỗi người phải biết buông bỏ, đặt xuống mới có thể thấy ta…
- Mà qua hôm nay, tâm ngươi bước sang một cảnh giới khác, đủ để ta truyền lại sách này. Sách linh thong thả nói.
Đồng thời, một luồng sáng xuất hiện trước mặt Đường Chân, biến thành một lão già râu tóc trắng xóa, lông mày dài tới tận vai. Đường Chân có cảm giác ẩn ẩn giống như bồ đề tổ sư trong phim Tây du ký.
Nhìn lại làn da xanh lè của mình. Đường Chân thở dài:
- Đệ tử kính chào sư phụ. Mong sư phụ trả lại sự đẹp trai cho đệ tử.
Sách linh cười ha hả. Đúng là bản thân mộc thuộc tính. Bản tâm thiên biến vạn hóa. Từ nay, hắn sẽ có một cái đệ tử thực sự thông huyền.
Theo sách linh nói chuyện. Đường Chân dần dần hiểu ra nhiều vấn đề. Sách linh chính là ở trong một vụ nổ tự như big bang xuất hiện, tỏa ra triệu triệu thế giới. Từ triệu triệu thế giới đó, sách linh sẽ liên tục tìm người kế thừa. Đầu tiên là ban cho sức mạnh, thần thông. Sau đó nếu đủ tư cách sẽ đạt được truyền thừa. Như Đường Chân nếu không có sự đột phá thì cũng chỉ là một cái huyền năng bình thường mà thôi.
Còn bây giờ Đường Chân đã thực sự hoàn toàn đạt tới cảnh giới thông huyền. Hắn thực sự thông suốt, khác hẳn người thường.
Sách linh là phân thân sư phụ, cũng đồng thời là một cái chỉ dẫn. Cảm thấy Đường Chân đã sẵn sàng, sách linh đưa tay điểm chỉ một cái.
- Nếu gặp lại ta ngươi đã là thần.
Sau cái điểm chỉ, đất trời biến sắc. Không gian vài mét vuông rung động nhè nhẹ. Đường Chân cảm thấy thông tin ồ ạt truyền vào trong đầu. Hắn có cảm giác như hồi quang phản chiếu, trong đầu là những hình ảnh lộn xộn.
""Tại một mảnh sa mạc, một người mặc áo đạo màu xanh, tay để sau lưng trầm ngâm. Hắn bất ngờ bay lên không, như đứng trên đất bằng ném ra một mầm cây. Mầm cây biến thành một cái đại thụ, ầm ầm sinh trưởng, dần dần bao phủ cả một dải sa mạc.""
" Lại một chỗ rừng rậm hoang vu, cây cối um tùm trải khắp, một con rồng lớn, toàn thân lửa cháy rừng rực xuất hiện. Con rồng há miệng, một luồng lửa nóng phô thiên cái địa bay ra biến tất cả thành hoang mạc"
" Kia là biển rộng bao la, xuất hiện một người, đầu đội kim khôi, tay cầm quyền trượng. Người đó giơ tay, sóng gió gào thét. Một con rùa lớn hiện ra. Người đó chỉ tay một cái, con rùa không ngừng bành trướng, biến thành một hòn đảo lớn.
" Một khoảng cổ xưa, dân chúng bị một cơn hồng thủy nhấn chìm nhà cửa, ruộng nương. Một thanh niên xuất hiện, vẫy tay qua bên nào, bên nấy xuất hiện những ngọn núi lớn che chắn dòng nước.
Cũng không gian đó xuất hiện một người mặt hầm hầm tức giận gào lên: Sơn Tinh, ngươi lừa ta."
Toàn bộ là ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ…Cảnh giới cao nhất đã là thần.
Trong số những thông tin tiếp nhận, có một cái làm Đường Chân mừng như điên. Đây là công pháp tu luyện Sinh mệnh diễn hóa. Cũng tức là mảnh vũ trụ Đường Chân được truyền thừa.
Mà trong đó, quan trọng nhất là trải nghiệm nhân sinh. Càng có nhiều thể ngộ, tích lũy sinh mệnh càng nhiều, đồng thời mỗi lần thể ngộ là một lần chau chuốt bản tâm.
Sinh mệnh diễn hóa chia làm 12 tầng. Đến tầng thứ càng cao xuất hiện những thần thông càng mạnh. Thế nhưng Đường Chân bất chợt phát hiện ra năng lực hồi sinh vậy mà lại là một cái gân gà. Bởi vì, tiêu hao vô cùng lớn, bù đắp vô cùng nhỏ.
- Đây cũng là đi ngược lại với trời. Đường Chân tiếc nuối.
Tuy nhiên nếu có tài nguyên chứa đựng sinh mệnh thì cũng có thể bù lại. Thế nên, hắn cũng không để ý nữa.
Chờ đến một cái thông tin tiếp theo, Đường Chân hơi chút giật mình: Nhân quả diễn hóa.
Nhân quả diễn hóa lại là một cái kỹ năng. Dựa vào nhân quả có thể diễn hóa ra mọi vật. Cái này cũng chia ra làm nhiều cấp độ, càng cao diễn hóa càng nhiều, có thể nói thông hiểu quá khứ, biết trước tương lai cũng không ngoa.
Phải nói trong vô hạn thông tin thì hai thông tin trên đối với Đường Chân là vô cùng quan trọng. Trong thế giới này, trải nghiệm nhân sinh, dựa vào hai điều này, hắn có thể được coi là vô địch. Chỉ có điều còn phải xem ngộ tính hắn đến đâu nữa thôi.
Đường Chân hài lòng thở ra. Hắn nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Trong đầu quán tưởng giọt sương, bắt đầu hô hấp. Cả người hắn bỗng rung lên, đồng nhất với thiên địa. Các lỗ chân lông trên cơ thể không ngừng bài tiết, phun ra những giọt đen kịt. Cũng trong thời gian đó, cả làn da xanh lét hoàn toàn biến mất. Cảm giác thoát thai hoán cốt tràn ngập trong lòng. Đường Chân lúc này chỉ muốn hét lên một tiếng: Sảng khoái.