Chương 77 - Hải Đối Không (2)

Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 77 - Hải Đối Không (2)

Chương 77 - Hải Đối Không (2)


Hiện tại lữ đoàn Hải Quân 101 của quân đội Hoàng Gia Đại Việt đã tập kết tại cửa biển cách thành Zaragoza ba dặm về hướng Tây. Bởi do bến cảng của thành Zaragoza là bãi nước cạn, những loại tàu chiến nặng gần vài nghìn tấn không thể nào vào trong được.

Trần Quốc Tuấn cho quân sĩ dàn quân thành phương hình viên trận, kéo dài thành một đầu mũi tên dẹp, đón đầu hướng ra từ bến cảnh. Sở dĩ như vậy một là đề phòng quân đội Harpy có thể từ thành Zaragoza từ trong thành ra, hai là có thể bảo vệ phía sau, nếu như quân đội Harpy có tiếp viện. Lấy năm chiếc chiến hạm Định Quốc làm trung tâm. Ba mươi chiếc Mông Đồng làm mũi nhọn tấn công và phòng thủ.

Trong biên chế hải quân Đại Việt, thì tàu Định Quốc sẽ được phân là ba cấp độ, cấp một là cấp thấp nhất với số lượng pháo Thần Long cỡ nòng hạng nhẹ từ 75ly cho đến 105ly. Được lấp đặt theo cơ cấu tháp pháo một tầng, gồm có hai khẩu pháo 75ly và 105ly đặt ở sàn trước theo vị trí một hai. Hai khẩu pháo 105ly đặt ở bên sườn tàu, ngoài ra còn có một tháp pháo được đặt ở sau mui tàu với cỡ nòng là 105ly. Bản thiết kế này còn có thêm những khẩu súng máy Gatling được lắp đặt hai bên cánh, nhầm bảo vệ trước sau cũng như là tránh tiếp cận từ mặt biển cũng như là không trung.

Cứ như vậy mà tính lên, Định Quốc cấp hai sẽ có tháp pháo hai tầng cỡ đạn là từ 75ly cho đến 135ly, pháo chủ lực sẽ được đặt ở phí trước mui tàu cỡ nòng 135ly nhằm gây ra sức công phá áp đảo, bên hong cũng là hai tháp pháo hai tầng với cỡ nòng từ 105ly, làm tăng khả năng hoả lực tấn công của hạm đội. Chiến hạm cấp hai xem như át chủ bài chiến lược, nhầm gây ra sức dồn ép đối phương về hoả luặc cũng như là sức công phá.

Tàu chiến hạm Định Quốc cấp ba là loại tàu ba tháp pháo, với uy lực là cỡ đạn từ 105ly cho đến 155ly. Sức mạnh từ đạn nổ kết hợp với pháo trái phá, dù cho tàu bọc thép cũng chưa chắc trụ nổi uy lực của đạn 155ly. Định Quốc cấp ba chỉ được tham gia các chiến dịch quân sự đặc biệt, bởi chi phí sản xuất phải nói là rất đắt, hao tốn rất nhiều tài nguyên. Một lần bảo dưỡng hay sữa chữa cũng là con số khổng lồ. Nhưng tính hiệu quả mang đến là cực cao. Vì để tạo bước thuận lợi cho công cuộc phát triển hàng hải, cho nên Huỳnh Minh mới phô trương sức mạnh tốt nhất hiện tại mình đang có.

Nói về tàu Mông Đồng, như đã biết thì đây là những tàu khu trục, với tốc độ nhanh, hoả lực tốt, nhằm thọc sâu vào chiến tuyến của đối phương, đánh theo kiểu tiêu hao. Cho nên những loại tàu này không cần phải quá to lớn, chỉ từ hai mươi bảy đến ba mươi hai mét là được, trang bị pháo Thần Long cỡ đạn 75ly đến 105ly, bởi càng nhẹ gọn thì càng tốt. Mang tiếng là Mông Đồng, nhưng thực chất loại tàu này chẳng giống một chút nào với Mông Đồng thoief tiền kiếp, mà giống loại tàu trinh sát của cảnh sát biển thời hiện đại thì đúng hơn.

Tàu của Đại Việt sau nhiều lần nghiên cứu và đưa vào áp dụng thực tế, thì Huỳnh Minh cũng thành công trang bị động cơ tua-bin hơi nước, sử dụng bánh lái bằng chân vịt nên tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần so với thuyền chèo, ngoài ra trên thuyền còn được gắn thêm một cột buồm nhằm tiết kiệm cũng như đề phòng động cơ hư hỏng mà phơi nắng ngoài biển, ít ra cũng nhờ gió biển mà có thể tàn tàn về bến đỗ, không phải lo làm mồi cho cá.

Mắt thấy phi đội của quân đội người Chim chỉ còn cách hạm đội chưa đến ba cây số, Trần Quốc Tuấn lệnh cho hoa tiêu tính toán góc cao toạ độ, sử dụng cối Lạc Thần dạng 45ly pháo kích đám tàu bay này. Tên hoa tiêu sao một loạt tính toán, bắt đầu cho ra kết quả.

Thông qua loa phóng âm, bắt đầu ra lệnh.
- Góc cao mười một giờ, sức gió hai độ bảy, toạ độ xxx,yyy. Cối Lạc Thần vào vị trí, chuẩn bị. Bắn.

Tiếng gió biển ầm ầm, hoà với tiếng rít thét gào của hàng trăm quả đạn cối bộc phá 45ly, cảnh tượng phía sau có thể nghĩ, bay véo lên không trung.

0----

Phi đội tàu bay của Luis William sau khi rời khỏi thành Zaragoza, đang ung dung trên trời ngắm nhìn làn mây xanh với độ cao hiện tại là ba trăm mét so với mặt nước biển. Thiết kế của những chiếc tàu bay này giống như một đầu chim Hải Âu đang lược cánh trên bầu trời, chỉ khác là nhờ vào sự vỗ cánh thì những chiếc tàu bay này lại nhờ vào hai chiếc cánh quạt được đặt ở hai bên đối xứng, được gắn kết bởi cánh tay đòn bằng thép vô cùng cắn rắn.

Chiều sải cánh của tàu bay là mười sáu mét, trong khoang chứa là tám mét vuông, ngoài ra bên trong thân tàu còn được khoét thêm mấy lỗ châu mai nhằm đưa đại pháo ra ngoài mà bắn phá. Một chiếc tàu bay như vậy có thể chở được hai cái tiểu đội chừng ba mươi người, số lượng tàu bay hiện tại đã bị mất hết một phần năm.

Công này cũng là nhờ David Gill lúc tái chiếm thành Zaragoza bắn pháo vào trong khiến cho số lượng lớn tàu bay bị phá hủy, hư hại không thể sử dụng. Cho nên lần rút lui này là cảnh tượng nhồi nhét người vào trong, sức chở chỉ ba mươi người tương đối đã chặt hẹp, nay lại nhồi nhét đến năm mươi người một chiếc khiến cho không gian nhỏ hẹp lại càng thê thảm. Khiến cho Luis William buộc phải vứt bỏ đại pháo để có thể đủ không gian vận chuyển người trở về.

Tàu chỉ huy, Hill Gustavo thông qua kính viễn vọng quan sát vùng biển phía trước, bắt đầu hướng về Luis William thông báo.
- Bẩm đại nhân, phía trước phát hiện một hạm đội tàu chiến. Theo phần cờ xí được treo lên trên, là những lá cờ nền đỏ sao vàng, theo tin đồn của bọn dân chúng thì rất có thể là của bọn người Đại Việt.

Loic Housing vớ ngay cái kính viễn vọng, nhìn xuống dưới, quan sát một lượt thì bắt đầu khinh bỉ cái nụ cười trên mặt rồi nói.:
- Hừ, chỉ là đám người không biết tự lượng sức, nghĩ là từ dưới biển có thể bắn được lên trời sao. Nực cười.

Luis William cũng không tin tưởng cho lắm, vũ khí của Đại Việt có thể bắn lên độ cao ba trăm mét. Khoảng cách chỉ còn chưa đến ba dặm đường, Luis William ra lệnh cho tàu bay khai hoả, hàng trăm khẩu đại pháo từ trên không trung bắt đầu bắn phá xuống dưới.

Pháo thủ của phi đội chưa kịp nổ súng thì, hàng trăm quả đạn cối đen đặc từ dưới đất vang bay lên, chỉ thấy bên dưới là những tiếng Ầm Ầm nhỏ xíu, kèm theo một làn khối trắng, tiếp theo đó là tiếng rít xé gió của đạn cối. Những chiếc tàu bay đi trước may mắn dính phải đạn cối, phần bụng bị đâm thành con nhím, tiếng nổ bạo tạc ầm vang kinh khủng, sóng xung kích giật mạnh xé nát kết cấu của tàu bay.

Máu thịt trộn lẫn với lông vũ, sức công phá của đạn cối chưa phải là tất cả, trên chiếc tàu bay nào cũng có nơi để thuốc súng nhầm để dùng cho đại pháo sử dụng. Thì bây giờ đây chính là cái mồ chôn trên không của đám quân đội Kê Nhân, ngọn lửa nhanh chóng lan đến kho thuốc súng, tràng cảnh kinh dị có thể hiểu. Lớp lông chim dễ bắt cháy, chẳng mấy chốc mùi khét lẹt của thịt, mùi máu tanh của huyết vụ hoà trộn với từng mảnh vở. Thêm vào trước đó là cảnh tượng nhồi nhét quá khổ của từng chiếc tàu bay.

Bi kịch vẫn chưa hết, đám đạn cối Lạc Thần bay xẹt qua đầu những chiếc tàu bay lúc đầu, thì bây giờ dựa vào lực hút của mặt đất mà rơi trở lại. Những chiếc tàu bay bị dính đạn lúc trước chưa kịp rơi hỏng thì đám đạn rơi ngược lại, chính là dấu chấm hết. Tên nào may mắn thì chết ngay tức khắc, kẻ nào xui xẻo chỉ bị thương xém chết, hoặc tay chân chỉ tạm thời xa lánh cơ thể thì bây giờ mới chính là địa ngục trần gian.

Máu thịt văng tứ tán, chiếc tàu bay dính hai làn đạn lập tức vỡ nát trên không trung. Những tên Kê Nhân lại là chủng loại chim mà khả năng bay kém cỏi nhất, từ độ cao ba trăm mét cách mặt nước biển rơi xuống, cảm giác như hàng trăm cái xương vỡ vụn ngay tức khắc, nội tạng lập tức không chịu nổi áp lực mà nổ tung. Đã có ai thấy, một đầu Kê Nhân bơi lội dưới nước rồi hay sao. Câu trả lời chắc chắn là không, từ độ cao ba trăm mét, thêm bộ phận giáp trụ trên người thì đúng là cổ quan tài di động không hơn kém. Bọn Lính Kê Nhân, không có cơ hội hay khả năng học bơi.

Chỉ sau một loạt đạn đầu, đã có hàng chục chiếc tàu bay rơi vào trạng thái toàn diệt, cơ hội toàn vẹn rơi xuống là bằng không, bởi làm sao chịu nổi hai lần bạo tạc, những cỗ máy biết bay là niềm tự hào của tộc người chim về mặt công nghệ. Vậy mà bây giờ, bị một đội quân loài người bắn cho nát vụn, vũ khí của loài người đã đến bước này rồi sao.

Loic Housing chứng kiến hết thảy sự việc xảy ra, lập tức rơi vào trầm mặc, gương mặt cắt không còn giọt máu. Hoảng sợ đến mức không còn ý chí siy nghĩ được gì, Luis William thì không cần phải nói, hai mắt tròng trọc nhìn xuống như muốn lọt ra ngoài. Đây chính là vũ khí của người Việt. Hắn đã thực sự sợ, sợ phải đối đầu, sợ phải ở lại đây thêm một phút. Lập tức ra lệnh, toàn quân tăng tốc, phản kích bằng đại pháo, phải bằng mọi giá bắn trả trở lại.