Chương 76 - Hải Đối Không (1)

Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 76 - Hải Đối Không (1)

Chương 76 - Hải Đối Không (1)


Quân đội Harpy có quân số lên đến năm mươi hai nghìn quân. Tất cả đều lấy những chiếc tàu bay làm trung tâm tấn công, cũng như là phòng thủ. Ngoài quân đội Kê Nhân có quân số ba mươi ba nghìn quân, do tổng chỉ huy Luis William lãnh đạo thì còn có một đội quân hùng hậu khác am hiểu chiến đấu dưới mặt đất. Đó chính là Điểu Nhân do thuộc tướng Joseph George chỉ huy. Quân số chi quân đội này lên đến mười bảy nghìn quân, đây cũng chính là lực lượng chính đổ bộ của quân Harpy. Số quân còn lại là lực lượng pháo binh cùng phi công vận hành tàu bay.

Lúc này Luis William đang rất đau đầu. Bởi sự bất hợp tác từ người dân thành Zaragoza, khiến cho bộ máy vận hành sau khi chiếm thành gặp phải khó khăn. Vấn đề trước mắt là vấn đề lương thực, do những ngày đầu công kích tàn phá nặng nề, khiến cho giao thông vận tải trong thành bị tê liệt. Những nông trại, hoa màu cũng bị tàn phá mất hai phần ba, số còn lại không được chăm sóc dẫn đến mất trắng, đó là chưa nói đến kho lương của thành Zaragoza đã bị cháy thành tro trong đợt pháo kích mấy ngày trươc. Để nuôi một số dân khổng lồ mười bốn vạn dân chỉ dựa vào nhu yếu phẩm mang theo được của quân Harpy là điều không tưởng.

Mấy ngày trước thì còn có khoai tây với bánh mì, thì bây giờ chỉ còn súp khoai tây mà để mà phát lương thực mà thôi. Người lớn chịu đựng còn không nổi huống chi là đám trẻ con. Từ một thành trì phát triển, thương mại nông nghiệp nuôi sống thành Zaragoza ngoài ra còn có sản lượng dư thừa để buôn bán sang các thành phố khác, thì nay lại đắm chìm trong nạn đói, thiếu thốn đủ thứ. Chính điều này lại khiến cho dân chúng trong thành càng bất mãn, suy ra lại càng câm ghét lũ người chim Harpy.

Không biết là ai đã bắt đầu lan truyền rất nhiều thông tin ca ngợi vè quá khứ huy hoàng của thành Zaragoza rồi đem ra so sánh khi quân đội Harpy tiếp quản, rồi lại có những tin đồn nổi lên như nấm sau mưa. Rằng Bá Tước David Gill là anh hùng, hy sinh thân mình để đổi lấy sự an toàn cho mười bốn vạn dân, rằng quân đội Thú Nhân do gia tộc nhà Francesco sẽ không từ bỏ, chấp nhận thất bại tại thành Zaragoza. Rằng Hầu Tước đại nhân sẽ thân chinh đến giải phóng người dân Zaragoza khỏi sự áp bức của quân đội xâm lược. Những bản đồng dao, những ca khúc ca ngợi tinh thần anh hùng bất đầu lan truyền khắp nơi.

Khiến cho công tác quản lý của những nội chính người chim gặp khó khăn rất nhiều. Lúc này Hill Gustavo đến sảnh lớn mà nói với Luis William.:
- Bẩm đại nhân, tình hình trị an ngày càng không ổn. Dân chúng nhiều khu phố bắt đầu nổi loạn, lương thực của chúng ta sắp hết. Bắt ép dân chúng giao nộp của cải cũng không phải là cách. Vấn đề thiết yếu bây giờ, chính là nguồn cung lương thực.

Luis William càng nghe càng nhức đầu, tên khốn nào dám nã đạn vào kho lương, hắn mà biết được chắc chắn sẽ chặt làm tám khúc. Thông tin tiếp viện đã được gửi đi cách đây mấy ngày, tệ lắm cũng phải mất mười ngày đến nữa tháng thì đội tiếp viện quân nhu vũ khí lương thực mới đến.

Người xưa có câu, chiếm được thì dễ, nhưng giữ được mới thực sự là khó. Khác biệt về chủng tộc, về ngoại hình. Cho nên rất khó để hoà hợp dân tộc. Đấy là chưa kể hận thù trong mâu thuẫn chiến tranh, đây chẳng có gì đáng nói nếu như mức tấn công của quân Harpy chỉ nhằm vào quân thủ thành, nhưng chiến lược sai lầm của Luis William là dồn tổng lực nã pháo vào thành, khủng bố từ trên không.

Số lượng người dân chết quá nhiều, đây chính là nan đề khó có thể phai trong con mắt của những người dân chứng kiến cảnh người thân của mình chết. Mất mát về gia đình, nhân mạng con người không gì có thể thay thế được. Người ban phát hồng ân, cho ngươi cái bánh mì với chén súp lỏng, bảo ngươi bỏ qua đi chuyện người ta giết chết người thân của mình, ngươi làm được sao.

Đây chính là nguyên nhân lớn nhất, khiến cho quân đội Harpy từ lúc bước vào thành đã mang tiếng là kẻ đồ tể, quân đoàn khát máu mang rợ. Ngoài ra thêm sự tận lực tung tin xao động lòng dân của các chiến sĩ Cục Tình Báo CTB thì không nội loạn mới là lạ.

Loic Housing đứng một bên, ra một ý kiến như thuận miệng nói ra mà thôi.:
- Sợ cái gì, kẻ nào chống thì giết, kẻ nào không muốn ăn thì nhịn. Bọn Thú thất bại mà thôi.!

Luis William không thể nào suy nghĩ được thêm, ý kiến của Loic Housing cũng là một khả năng, nhưng như vậy thì chẳng khác nào khiến cho nội loạn càng lan rộng ra thêm hay là sao. Chưa kịp Luis William trả lời, Hill Gustavo vội vàng hoảng sợ can ngăn.:

- Đại nhân chớ làm như vậy, hiện tại nội loạn chỉ diễn ra rất nhỏ, ở một số khu phố có người dân không đủ ăn bất bình mà thôi. Nếu như chém giết thẳng tay, e rằng cả vùng Zaragoza sẽ nổi loạn mất. Ta còn nghe có một số thông tin đến từ đám thương nhân rằng, ở vương đô có rất nhiều dân chúng lên án việc làm của đại nhân tại thành Zaragoza khi mà quân ta đã giết hại năm vạn thường dân.

- Ngoài ra, các chủng tộc khác cũng lên án việc Vương Quốc tấn công vùng đất Thú Nhân. Còn có một Vương Quốc loài người tự xưng là Đại Việt yêu cầu chúng ta chấm dứt hành động tấn công, yêu cầu giải quyết trong hoà bình, Đại Việt kia sẽ hổ trợ vũ khí, lương thực và chuyên gia huấn luyện cho tộc Thú Nhân.


Loic Housing nghe thấy thì ra vẻ mặt khinh thường, nhâm nhi tách trà nóng còn đang toả khói. Vẻ mặt khinh khỉnh mà nói.:
- Hừ, chỉ là quốc gia loài người, có gì đáng nói. Bọn chúng thì làm được trò trống gì. Chúng ta mà phải sợ con người sao.


Hill Gustavo cũng chẳng thèm quan tâm tên hoa công công kia, bởi nét kiêu ngạo đặc trưng của loài Khổng Tước đã là bản tính, ăn sâu vào máu và xương tủy, muốn nói rõ cho bọn cố chấp này hiểu phải thực sự đè ép bằng tri thức, ngôn từ, may ra mới hạ bớt một phần. Hill Gustavo bất mãn nói.:
- Quốc gia kia chẳng ghê gớm gì, chỉ là cách đây mấy năm tiêu diệt hai triệu quân Skaven tại Bức Tường Băng, đánh đuổi tộc Thằn Lằn chạy té khói về đại lục Valtos. Bọn Lùn ở dãy núi rặng sắt Vacuums phải gọi người Việt đó là những nghệ nhân rèn đúc, vũ khí của bọn người đó còn lợi hại hơn cả tộc người Lùn. Kỹ năng chiến đấu cũng lợi hại khi mà có một tên gọi là Thiếu Tá Nguyễn Bặc hạ gục Pag Skyre tộc Thằn Lằn chỉ bằng tay không.

Luis William giật mình, Loic Hosing cũng không tin được, Joseph George cũng phải trợn tròn mắt, Người mà có thể đánh bại Thằn Lằn chỉ bằng tay không. Những chuyện này là thật, vậy quốc loài người này cũng quá truyền kỳ đi. Tên Loic Housing ngây ngốc suy nghĩ gì đó không tiếp tục nói chuyện nữa. Lúc này Luis William mới hỏi lại.:
- Tin tức có xác thực không, phía Vương Quốc dự tính thế nào.?

Hill Gustavo cũng lắc đầu mờ mịt.:
- Đây chỉ là tin đồn từ đám thương nhân, và đám dân thành Zaragoza truyền ra mấy hôm nay thôi, còn sự việc thế nào thì thần không biết. Còn tin tức từ phía Vương Đô cũng chưa có tin tức gì. Mà cũng thật lạ, quân trinh sát của ta phái đi tuần tra mấy ngày nay lại không có tin tức.

Luis William nghe thấy có chuyện đáng ngờ. Tại sao tin tức của các nơi truyền về cho mình thì vô cùng tường tận, còn tin tức mình đi nghe ngóng lại không có tín hiệu. Ngay cả đội quân trinh sát là là những tên người Yểng với khả năng bay lượn hoàn hảo, lại có thể xảy ra chuyện không truyền tin về được hay sao.

Luis William tính mở miệng ra nói gì đó, thì bên ngoài có tên cân vệ chạy vào truyền tin.
- Báo William đại nhân, đại sự không hay, quân đội Thú Nhân tập hợp bên ngoài thành Tây cách đây 20 dặm.

Luis William, lập tức đứng dậy. Không tin được, tại sao lại có chuyện này xảy ra. Bọn Thú Nhân làm sao có thể tập kết ngoài thành nhanh như vậy, mà quân ta lại không hề hay biết. Joseph George lập tức đứng dậy nói.:
- William đại nhân, rất có khả năng, bọn Thú Nhân đã tiêu diệt quân trinh sát của ta, rất có thể đường ra cảng biển cũng đã bị ngăn chặn. Ngài nhanh chóng ra quyết định, chúng ta nên tấn công hay rút lui. Quân ta đã không còn đường lương thực để có thể giữ thành được lâu.

Hill Gustavo cũng đồng tình nên rút lui, bảo toàn lực lượng là tốt nhất. Đợi thêm tin tức từ Vương Đô thì may ra mới có thể triển khai kế hoạch như ban đầu.:
- Đại Nhân, lấy đại cuộc làm trọng, chúng ta có thể rút lui về vùng đất biên giới Vương Quốc, đợi thêm tin tức và chi viện từ Vương Đô rồi kế hoạch đáp trả lại cũng chưa muộn.

Luis William đành phải cắn răng, chấp nhận quyết định rút lui nhục nhã này. Bởi ưu thế về quân số, vũ khí, lợi thế làm chủ bầu trời, vậy mà không thể thành công đánh chiếm vùng đất lạc hậu của bọn Thú Nhân, đã vậy tổn thất là rất lớn.

Sỡ dĩ quân trinh sát của Hill Gustavo bật vô âm tín, không thể quay trở về báo tin là do ý tưởng của Tham Mưu Đinh Điền. Kế sách của Đinh Điền là cho một trung đội bắn tỉa, chia ra làm nhiều nhiều tốp di chuyển trước đại quân thú nhân.

Vận dụng kỹ thuật ẩn nấp từ những sĩ du kích truyền thừa kỹ năng "bụi cây biết nói, ngọn cỏ biết thì thầm" phân làm nhiều lớp mai phục. Đợi cho từng nhóm trinh sát vô sâu đội hình mai phục thì K98 chỉ việc thông qua ống ngấm xử lý, chiến sĩ bên dưới chỉ việc gạch tên điểm đủ quân số không bỏ lọt tên nào là được. Cứ như vậy, nhóm đầu không thấy tâm hơi, nhím hai đi tìm kiếm, cho đến không còn tên nào bay trên trời nữa thì thôi. Khi đó đội quân Thú Nhân cứ thi nhau chạy đua đến điểm tập hợp quân đội là được. Còn những việc khác, anh em chiến sĩ quân đội Đại Việt lo.


Đoàn quân Harpy nhanh chóng nhận lệnh từ chỉ huy, gấp rút di chuyển lên tàu bay quay về bên kia biên giới. Nhưng Luis William không ngờ đến, con đường ở cửa biển thành Zaragoza lại là nơi tập hợp chiến hạm của quân đội Đại Việt, một trận đối chiến giữa không quân Harpy và Hải Quân Đại Việt là điều không tránh khỏi.