Chương 3: Lạc Nhật Phường Thị.

Đại Nhất Thiên

Chương 3: Lạc Nhật Phường Thị.

"Linh tỷ, giới thiệu cho đệ một chút về phường thị đi, không thì nói gì đi, làm gì mà cứ bơ đệ thế!" Lê Thành hơi khó hiểu hỏi, từ hồi sáng mình vào phòng, đến ăn sáng, rồi cho đến tận bây giờ, đã đi được nửa tiếng rồi, mà Linh tỷ vẫn không nói một câu nào với cậu, toàn để cậu tự nói tự trả lời.

Thiếu nữ cũng hơi bị bí từ, chính cô thì cảm thấy để đệ đệ nhìn thấy thì cũng không sao cả, nhưng mẫu thân thì nói con gái lớn rồi phải biết ngượng ngùng, mới được lòng nam hài, cô thì chỉ cần đệ đệ vui là được rồi, nhưng mà cũng không thể như thế được, nói chung khá là mâu thuẫn, cô nghĩ: "thôi có lẽ đệ đệ biết sợ rồi, hì hì, nhưng vẫn phải giả vờ giận một tí."

Cô nghiêm mặt nói:

"Đệ vẫn chưa nhận ra lỗi của mình à?"

Lê Thành cả kinh, lại phải dùng làm nũng thần công, ngay lập tức xuất chiêu, với đôi mắt long lanh, giọng điệu tha thiết:

"Linh tỷ, Đệ…Đệ biết lỗi rồi, tha thứ cho đệ nhé."

Phòng tuyến trong trái tim thiếu nữ ngay lập tức thất thủ, tin báo nguy liên tục được báo về, cô cảm thấy khá vui vẻ, đệ đệ thật ngoan, nhưng nghe đệ đệ trả lời nhanh như vậy, cô nghĩ một lúc, cảm thấy hơi khó hiểu hỏi lại:

3"Thế lỗi của đệ là gì đệ nói xem nào?"

Lê Thành đánh cái bụp một tiếng, chết thật, cứ xin lỗi bừa, biết lỗi gì mà xin, giờ bịa thêm thì không chừng lại tự đào hố tự nhảy, hàng ngàn vạn suy nghĩ xoẹt qua trong cái đầu nhỏ của cậu, cậu thấy có mỗi việc thường xuyên gõ cửa sau khi vào phòng, đành phải tiếp tục duy trì làm nũng thần công, nói một câu:

"Vào phòng tỷ mà không gõ cửa ạ!"

Thiếu nữ vừa buồn vừa vui, vui là chắc đệ đệ không để ý cảnh xuân vừa lộ, buồn là đệ đệ không thấy được nét hấp dẫn thanh xuân của cô!. Đột nhiên cô nghĩ, hay là tại mình chạy lên giường nhanh quá, có lẽ lần sau lên chạy chậm hơn tí chăng?.

Thiếu nữ đỏ bừng mặt, cô cảm thấy suy nghĩ vừa rồi của mình quá lớn mật chăng?

Tại sao mình lại có suy nghĩ như vậy nhỉ?, nhất định là gặp quỷ rồi!.

Trong khi vị ngự tỷ vẫn đang tiếp tục yy thì Lê Thành cũng hơi khó hiểu, tự nhiên sao Linh tỷ lại đỏ mặt?

Cậu đành cất tiếng gọi:

"Linh tỷ, tỷ không sao chứ?"

Thiếu nữ đang yy đột nhiên bừng tỉnh, cảm thấy lúc nãy thật quá dọa người rồi, bèn chống chế:

"Không sao, không sao, đệ biết lỗi là tốt, lần sau nhớ sửa."

Vừa nói vừa tự nhủ, cầu mong đệ đệ không nghe lời mình.

Lê Thành vui vẻ, tuy không biết hôm nay Linh tỷ bị sao nhưng cậu cảm thấy cũng không cần quan tâm lắm, cậu liền quay lại chủ đề cũ:

"Tỷ giới thiệu cho đệ một chút về phường thị đi!"

Thiếu nữ bỏ được khúc mắc, phải bơ đệ đệ thật không dễ, nhất là đôi mắt long lanh ấy, tiếng nói tha thiết ấy, vừa rồi cô cũng phải nhận thống khổ không nhỏ.

Cô tiếp lời Lê Thành:

"Để xem nào, nói chung thì Lạc Nhật Phường Thị là phường thị lớn nhất trên đảo Lạc Nhật chúng ta, để nói về phường thị thì nó có từ những thứ vật dụng hàng ngày, thiên kỳ bách quái, cho đến những vật dụng chỉ tu luyện giả cao cấp sử dụng, nói thứ gì cũng có thể tìm được thì hơi quá nhưng cũng gần như thế"

Thiếu nữ nghĩ ngợi một tí rồi nói tiếp:

"Đệ hiện tại đã bước vào ngưỡng cửa học đồ, có lẽ chưa biết nhiều về Nhân Cảnh phải không?"

Lê Thành gật đầu ngay lập tức

Thiếu nữ cũng không cảm thấy kì lạ, giải thích cho đệ đệ:

"Kì thật, học đồ chưa chính thức là tu luyện giả, bước vào nhân cảnh, đệ mới có khả năng vận dụng linh lực của mình, ở nhân cảnh, đệ ngưng tụ ra nhánh đại linh mạch đầu tiên, trước tiên phải biết, linh khí hay linh lực, không có chân chính lực sát thương, nhưng nó lại là nguồn năng lượng cho vạn vật, nó có thể chuyển hóa thành nhiều dạng, ở đây tiêu biểu là Ngũ Hành, Hỏa linh khí có thể chuyển hóa thành các loại hỏa nguyên, Thủy linh khí chuyển hóa thành thủy nguyên, tương tự với tam hành còn lại, thật ra lúc đệ thổ nạp, trong linh khí của đệ cũng tự nó đã phân chia ngũ hành rồi, tấn cấp nhân cảnh, tiểu cảnh giới đầu tiên là nhân binh, đã ngưng tụ được một nhánh đại mạch, nó giúp đệ nắm giữ được sơ cấp hành nguyên, từ đó chuyển đổi linh khí thành hành nguyên mới gọi là thủ đoạn công phạt của tu luyện giả"

Thiếu nữ cảm thấy mình nói hơi dài ngừng lại một chút, nhìn vào đệ đệ vẫn hơi mờ mịt, cô nghĩ chắc thêm ví dụ có lẽ dễ hơn nhỉ?.

Nghĩ vậy cô liền nhắm mắt, lờ mờ có thể thấy một khối nước hơi mờ đang ngưng tụ giữa không trung, Lê Thành đang ngẫm nghĩ cũng nhìn thấy, ngạc nhiên ngắm nghía khối cầu nước đang dần dần phình ra giữa không trung.

Đột nhiên, thiếu nữ hét lớn một tiếng khối cầu nước như một viên đạn đạo bay thẳng về tảng đá lớn cạnh đường, tảng đá rất to cỡ 3 người lớn cùng ôm, cao cỡ 3m, bị cầu nước đánh trúng cũng lún sâu vào, vết nứt chi chít như mạng nhện, phá thạch rơi lộp bộp xuống đất.

Lê Thành hâm mộ vỗ tay, cậu cảm thấy thật Đại tỷ thật uy vũ, hóa ra Linh tỷ đã tới cảnh giới Nhân Binh, thật tài, cậu thua tỷ 2 tuổi mà giờ mới mò mẫm ở ngưỡng học đồ còn mất tận hơn 3 năm.

Thiếu nữ thở nhẹ, quay người cười với Lê Thành, còn đang hâm mộ, nhẹ nhàng nói:

"Giờ đã hiểu ra chút nào chưa?"

Lê Thành gật mạnh đầu, cậu cũng đã hiểu sơ sơ rồi.

"Tiếc là tỷ chỉ nắm giữ được thủy nguyên thôi, không thể biểu diễn tứ hành còn lại cho đệ được"

Thiếu nữ nói tiếp:

"Linh khí đều có thể chuyển hóa lẫn nhau, nhưng tùy loại linh khí chỉ có thể chuyển về dạng hành nguyên tương ứng, nó là vấn đề sống còn quyết định sinh tử trong chiến đấu, nếu đệ chiến đấu trong tình huống cùng cảnh giới, mà hành nguyên của đệ bị khắc chế, ví dụ như tỷ mà gặp phải một tu luyện giả sử dụng thổ hành, thì sẽ bị thua thiệt cực lớn, bảo trì không thua ngay lập tức đã là giỏi, thế nên lắm giữ nhiều hành nguyên cực kì quan trọng."

Lê Thành đã hiểu đại khái về con đường cậu phải đi sắp tới, cậu rất mong chờ vào chuyến tham quan phường thị tới đây, cậu không khỏi thúc giục Linh tỷ đi nhanh một chút.



Lạc nhật phường thị.

Khắp nơi người người nô nức, hàng quán xen kẽ, thi thoảng có những tu luyện giả cưỡi ngựa lớn hoặc trâu, lợn rừng thiên kỳ bách quái đi qua, cũng có những cò mồi liên tục giới thiệu, người mặc cả trong một cửa hàng ven đường nào đấy.

Cậu được linh tỷ dẫn đi tham quan, những vật dụng dành cho tu luyện giả.

Có thứ dùng để tăng trưởng thực lực như dược dịch, dược thảo.

Cậu còn nghe Linh tỷ nói, nghe bảo phía trên còn có đan dược lợi hại hơn, nhưng đây thuộc dạng hàng cao cấp, sẽ không bán ở cửa hàng ven đường.

Thứ thì dùng để tăng cường chiến lực như khôi giáp, vũ khí.

Trong đó thì thứ luôn hút hàng, giá cực đắt, chính là hành nguyên công pháp.

Thứ này chính là cảm ngộ của tiền nhân về hành nguyên, sau đó viết ra thành công pháp, có thể giúp hậu nhân lĩnh ngộ được hành nguyên cho dù chưa được gặp qua.

Phải nói qua, hành nguyên chính là mảnh pháp tắc, từ thấp tới cao, thứ này nếu xuất hiện ở tự nhiên, chắc chắn nơi đó chính là tuyệt địa!

Muốn lĩnh ngộ được hành nguyên có 2 cách:

Cách thứ nhất: Trực tiếp tại tuyệt địa bế quan cảm ngộ, lĩnh ngộ ra lạc ấn pháp tắc của riêng mình, tức là in dấu pháp tắc này vào linh hồn theo cảm ngộ của bản thân, cách này là tốt nhất, cảm ngộ triệt để nhất, pháp tắc hành nguyên đầy đủ nhất, chỉ có không cảm ngộ được, nếu đã cảm ngộ thì nhất định là chân hành nguyên, nhưng ở đây cũng là nguy hiểm nhất, nếu muốn lĩnh ngộ chân hành nguyên cùng cảnh giới thì độ nguy hiểm ở đây không nói cửu tử nhất sinh nhưng cũng không quá xa.

Cách thứ hai: Mượn công pháp cảm ngộ ra hành nguyên theo ý hiểu bản thân, cách này thì trí tưởng tượng là vô hạn, thiên kỳ bách quái, phải thuộc loại kinh tài tuyệt diễm mới có thể từ công pháp lĩnh ngộ ra hành nguyên hoàn chỉnh, phổ thông tu sĩ chỉ có thể từ đó lĩnh ngộ ra khiếm khuyết hành nguyên, gọi là ngụy hành nguyên, chiến lực sụt giảm rất nhiều, ngoài ra công pháp còn có tốt xấu, không ai có thể phân ra công pháp này tốt hay xấu chỉ có thể đề định đẳng cấp, tương ứng với cấp hành nguyên, bởi vì biết đâu người sáng tạo ra công pháp lĩnh ngộ hành nguyên đúng như vậy, hành nguyên pháp tắc của hắn vẫn hoàn chỉnh mà ngươi lại phán công pháp hắn tạo ra là hàng kém, cực kì vô lý.


Tuy nhiên công pháp vẫn là món hút hàng nhất phường thị, ai mà muốn lúc nào cũng phải mạo hiểm tính mạng chứ, an toàn là trên hết!

Lê Thành cũng bị hấp dẫn, cũng muốn qua xem nhưng xem giá tiền toàn là x hạ phẩm linh thạch, y hạ phẩm linh thạch…

Cậu hơi ngạc nhiên, quay lại hỏi Linh tỷ:

"Linh tỷ, linh thạch là gì thế?"

Thiếu nữ từ tốn trả lời:

"Linh thạch là thứ tiền phổ biến dùng trong tu luyện giới, cũng có thể dùng để hấp thụ linh khí bên trong tăng cường cảnh giới."

Lê Thành lập tức hỏi:

"Làm sao kiếm được linh thạch?"

"Trao đổi, khai thác linh thạch, hoặc CƯỚP!" Thiếu nữ trả lời nhấn mạnh từ CƯỚP

Lê Thành ừ một tiếng cái hiểu cái không.

Đi dạo gần hết phường thị nhiều thứ cực kì lợi hại, nhưng giá tiền cũng lợi hại không kém, cậu chỉ biết tặc lưỡi, đúng là tiền càng nhiều càng ít.

Cậu đột nhiên nhớ ra gì đó quay sang hỏi linh tỷ ở bên cạnh.

"Linh tỷ, hành nguyên của tỷ từ đâu học?"

Thiếu nữ ừm một tiếng trả lời:

"Tỷ cảm nhận được từ chân hành nguyên tại tuyệt địa"

Lê Thành giật mình, hơi nghi ngờ mình nghe lầm hỏi lại:

"Đệ không có nghe lầm chứ?"

"Không nghe lầm đâu, là chân hành nguyên." Thiếu nữ vui vẻ, giờ cô nghĩ chắc đệ đệ đã cảm thấy sự uy vũ của bản thân rồi.

"Tỷ giỏi quá, không biết liệu đệ có thể làm như tỷ không nữa" Lê Thành hâm mộ nói, quyết chí sau khi tấn cấp Nhân Binh cũng phải học theo Ngự tỷ Đại Nhân, cảm ngộ chân hành nguyên.

"Thật ra thì cũng không khó như thiên hạ đồn đại, tuy nhiên cũng phải chuẩn bị cực kì kỹ càng, nếu không bỏ mạng như chơi"

Thiếu nữ nghĩ lại cũng thấy hơi run, lúc đó mấy lần cô đã bị đám thú hoang và yêu thú làm thịt.

Thường thì kể cả tu luyện giả muốn cảm ngộ chân hành nguyên cũng phải chuẩn bị ít nhất một ngụy hành nguyên, bởi vì bản thân linh khí không có lực sát thương, nếu không có hành nguyên thì chỉ có thể dựa vào cường độ thân thể được rèn luyện bởi linh khí, mặc dù có mạnh hơn so với người thường nhiều, nhưng so với thú hoang và yêu thú thì vẫn không đáng kể, cho nên có thể nói thiếu nữ đã làm một việc cực kỳ liều lĩnh.

Hành nguyên tuyệt địa, nói là tuyệt địa không phải bản thân hành nguyên khủng khiếp, trái lại, hành nguyên thực chất không phải vật có linh trí, ví dụ như mộc hành nguyên, có thể là một cây đại thụ, hoặc như hỏa hành nguyên, có thể là một hồ dung nham, thủy hành nguyên thì có thể là một hồ nước đặc biệt.

Bản thân hành nguyên không nguy hiểm, nhưng hành nguyên có thể tụ tập linh khí xung quanh cùng chuyển đổi tương đối linh khí trở thành thứ cùng hệ với mình ví dụ như: một ngọn núi có hỏa hành nguyên linh khí sẽ đậm đặc cùng với tỷ lệ linh khí hỏa cao, hấp dẫn thú hoang, yêu thú, thậm chí tu sĩ ở lại tu luyện cảm ngộ… Điều này sẽ được nhắc đến sau.

Đi cũng được nửa vòng, thấy trời không còn sớm, thiếu nữ gọi Lê Thành đi về cho sớm.

Đường về nhà, ánh hoàng hôn chiếu xạ trên bờ biển, Lê Thành thất thần nhìn bờ biển, sau khi biết được tài năng cùng chiến tích của Ngự tỷ Đại Nhân cộng với hiểu biết thêm của cậu về tu luyện giới, cậu đã biết, ngày chia tay không còn xa, hòn đảo nhỏ bé này không thể tiếp tục lưu giữ thiên tài như Linh tỷ quá lâu, dù biết nhưng cậu mong ngày này sẽ không tới quá nhanh.