Chương 11: Để ta tiễn nàng một đoạn.

Đại Nhất Thiên

Chương 11: Để ta tiễn nàng một đoạn.

Vô Sắc Chi Hải.

Một mỹ thiếu phụ trên khóe miệng mang nét cười, gấp gáp đi từng bước, gọi là từng bước có vẻ không nhanh lắm, nhưng dưới bước nhân của mỹ thiếu phụ, không gian như nén ép, mỗi bước chân của cô có thể di chuyển cả ngàn vạn dặm không gian.

Lúc này, mỹ thiếu phụ đứng ngoài Huyền Nguyên Tiên Giới, ngước thấy giới diện quanh quẩn lũ lũ tử khí, thiếu phụ hốt hoảng, một bước, xuyên qua Giới Vách, xâm nhập vào bên trong Minh Nhân Tiên Vực.

Nhưng lúc này, Tiên Vực một mảnh ngổn ngang, ngôi sao vỡ nát, thiên hà ảm đạm thất sắc, tử khí vờn quanh, không một tia sinh cơ, ngay cả Huyền Nguyên Tiên Quân, mỹ thiếu phụ cũng không thể cảm giác được hắn một chút nào.

Sự tức giận trong cô bộc phát, ngay lập tức vận dụng vô thượng thần thông, Sưu Thiên Địa chi hồn, mặc dù lúc này, phiến thiên địa này đã tàn phá không chịu nổi, Thiên Địa chi hồn cũng đã bị tàn phá.

Nhưng với lực lượng hiện tại của mỹ thiếu phụ, điều nãy vẫn có thể thực hiện được, sau khi Sưu tầm từng tàn hồn Thiên Địa, một vài thông tin lẻ tẻ được cô tổng hợp được vài thông tin:

"Khai phá Vô Sắc Chi Hải…Thịnh Thế … Đại Chiến Tiên Giới …Thập đại Tiên Giới vây công Huyền Nguyên Tiên Giới … Huyền Nguyên Tiên Giới Thất bại." Mỹ thiếu phụ thì thầm, giọng mang theo rét lạnh chi ý.

Cô tổng hợp lại thông tin một lần nữa, đại khái là cô đã rời khỏi phiến thiên địa này năm ức năm tháng, truy tìm lực lượng để có thể giúp đỡ phu quân, trời không phụ người có lòng, cô gặp một kì ngộ tuyệt thế trong khu vực sâu trong Vô Sắc Chi Hải, nhưng cũng bị mắc kẹt trong một phiến không gian phong bế, sau năm ức năm tháng, cuối cùng cô đã thoát khỏi đó, dùng tốc độ nhanh nhất trở về, nhưng hiện tại.

Nơi đã từng là nhà của cô và phu quân, đã trở thành vùng đất chết, phu quân cô cũng đã chết trong Đại Chiến Tiên Giới.

Lúc này trong lòng cô, một mảnh cuồng bạo, chỉ một ý niệm duy nhất, đó là báo thù.

Một bước rời đi Huyền Nguyên Tiên Giới, trở lại phạm vi Vô Sắc Chi Hải, mỹ thiếu phụ ngay lập tức bộc lộ hoàn toàn tu vi lực lượng, một cơn bão táp quét qua, lấy cô làm trung tâm, ngàn vạn dặm Vô Sắc Chi Hải biến thành hư không, trong mắt cô, Vô Sắc Chi Hải đã từng là bức tường không thể vượt qua, phong bế mọi cảm quan của hầu hết Tiên Nhân, nay trở lên nhu hòa, trong vắt, tựa như tên của nó, Vô Sắc.

Mỹ mục xuyên qua vô tận không gian, trong Vô Sắc Chi Hải, sưu tìm vị trí Thập Đại Tiên Giới, cô truy tìm vị trí những thủ hộ giả và Tiên Quân của thập đại Tiên giới.

Đột nhiên, như thấy được thứ gì, mỹ thiếu phụ bước nhanh một bước, thân ảnh cô biến mất, không gian Vô Sắc Chi Hải nổ vang, dường như tiếp cận nứt vỡ, mỗi bước chân thiếu phụ, không gian Vô Sắc Chi Hải nổ vang từng tiếng đinh tai.

Trước mặt mỹ thiếu phụ bây giờ là một giới vực, vô tận bát ngát, hỗn độn tràn đầy, hư không phì nhiêu, tiên nhân tới lui.

Nhưng trong mắt cô, tất cả bọn họ, hôm nay phải chết!

Bước tới bên trên một tòa Tiên Cung to lớn, lúc này bên trong là Thập Đại Thủ Hộ Giả, mỗi người đều ở cảnh giới Tiên Đế đỉnh phong, ngồi trước họ có mười Tiên Quân của thập đại Tiên Giới,

Có vẻ họ đang thương thảo chuyện gì đó, không khí có vẻ căng thẳng, đột nhiên, kinh biến xảy ra, một luồng uy ấp vô thương, từ trên đỉnh đầu của họ, giáng xuống, mọi người kinh hô, những Tiên Nhân hơi yếu trong Tiên Vực, thậm chí ngay lập tức thần hồn câu diệt, dưới luồng uy ấp kinh khủng này.

Ngay lập tức Thập Đại Tiên Quân cũng Thủ Hộ Giả của mình xuất hiện trên bầu trời, nhìn về bóng hình một thiếu phụ, tuy không to lớn, nhưng làm cho họ có cảm giác, không thể vượt qua, một tồn tại quá mức kinh khủng.

Mỹ thiếu phụ thấy kẻ thù đã tụ tập đông đủ, không nói một lời, phất tay lên, một thức thần thông bay đến, những Tiên Quân và Thủ Hộ Giả này, không kịp lên tiếng, đã ngay lập tức thần hôn câu diệt, thậm chí những Tiên Quân cũng không thể sử dụng lực lượng Tiên Giới của mình trọng tố hồn phách, ngay lập tức bị diệt sát.

Một thức thần thông khác, Mỹ Thiếu phụ đánh về phía Thập Đại Tiên Giới, như một cơn sóng thần tràn qua, vô thượng uy áp giáng xuống, Thập Đại Tiên Giới ngay lập tức không thể chống trả, hoàn toàn bị diệt, nhìn lại những kẻ thù khi xưa diệt sát phu quân, chỉ dưới một cái phất tay của nàng, đã tan thành mây khói.

Mỹ Thiếu Phụ cũng không hề có chút hào hứng, có chăng chỉ là thất lạc, nàng cảm thấy, bản thân đã đánh mất đi khát vọng sống, thất thần đi trong Vô Sắc Chi Hải, một ý nghĩ điên cuồng nảy ra trong đầu thiếu phụ.

Nàng, muốn, nghịch chuyển thời gian!

Nghĩ là làm, nàng thiêu đốt tu vi, tập trung toàn bộ lực lượng, xác định điểm nghịch chuyển là thời điểm, nàng và người ấy còn ở lại Huyền Nguyên Tinh, lúc Huyền Nguyên Tinh vẫn còn là Tinh Cầu, Huyền Nguyên Chân Tiên vẫn còn là Thánh Chủ thời điểm, nàng cần thời gian, bởi vì nếu quá ngắn, nàng cũng không có lực lượng để nghịch chuyển vận mệnh, phu quân của nàng tiêu tốn quá nhiều thời gian vào việc trợ giúp Thập vạn tân tiên giới trùng kiến, cũng bởi vì cỗ thế lực này quật khởi quá nhanh, mới dẫn đến Thập Đại Tiên Giới dùng chiến tranh đến đàn áp, lúc đó nàng vẫn đang bị giam cầm ở không gian phong bế.

Lực lượng của mỹ thiếu phụ càng lúc càng khổng lồ, như cơn bão táp cuốn qua toàn bộ Vô Sắc Chi Hải, lúc này, toàn bộ lực lượng Vô Sắc tụ tập lại, hình thành những đám mây Vô Sắc, tiếng sấm chớp đùng đùng, đây là dấu hiệu, mỹ thiếu phụ nghịch chuyển thời gian, đã chiêu xuống thiên tru.

Cơn sóng lực lượng bùng nổ, tại một không gian không biết ở đâu, một không gian màu trắng, chỉ có màu trắng, không gì ngoài màu trắng, một trung niên nam tử, từ trong nhập định tỉnh dậy, thầm nói:

"Ba động này, thật quen thuộc."

Nam tử này vận dụng thần niệm mạnh mẽ thẩm thấu qua giới vách, tuy tu vi của nam tử này đã đạt đến cảnh giới người ở Thập Đại Tiên Giới cũng không thể tưởng tượng, nhưng nắm trong tay lực lượng vô thượng ấy, người nam tử này vẫn phải chịu phong bế trong mảnh không gian này, thậm chí thần thức mạnh mẽ cũng không thể thẩm thấu xuyên qua giới vách, chỉ có thể quan sát đại khái.

Trong thấy hình ảnh bên kia giới vách, nam tử hốt hoảng.

"Sao lại là nàng, nàng đang định làm gì, đây … đây là dấu hiệu nghịch chuyển thời gian … nhưng … vì sao?" Nam tử nói thầm mang theo khó hiểu chi ý.

Chỉ một hơi thở thời gian, nam tử có lẽ đã hiểu nguyên nhân.

"Chẳng lẽ … chẳng lẽ là vì ta sao?"

"hahaha … hóa ra là nàng không phải đã chán ghét ta, thôi, nàng đã làm đến mức này, thiên tru là không thể tránh, đã không thể ngăn cản, ta bồi theo nàng, chỉ cần biết nàng vẫn còn yêu ta là đủ, dùng mạng Lê Thành ta đổi lấy hi vọng của chúng ta, đáng … rất đáng!" Nam tử cuồng tiếu, tròng mắt đỏ lên, mang theo quyết tuyệt chi ý.

Ngay lập tức, Nam tử này vận dụng toàn bộ tu vi của bản thân mà đã lâu lắm rồi, hắn không vận dụng, lập tức thiêu đốt toàn bộ tinh hoa sinh mệnh, chấp nhận cái giá, thần hồn câu diệt, hắn cũng phải đánh mở ra giới vách này.

Tu vi của Nam tử lúc này nếu xuất hiện ở Vô Sắc Chi Hải, thậm chí chỉ uy áp giáng xuống, cũng có thể khiến giới này lung lay, sụp đổ, nhưng ở trong Giới diện màu trắng, vẫn không gợn lên chút sóng, một mảnh bằng phẳng.

Vận dụng toàn bộ sinh mệnh tinh hoa, tu vi bản thân, Nam tử đánh một kích oanh liệt nhất cuộc đời hắn, một kích trả giá bằng tính mệnh của hắn, thậm chí là đánh mất cả cơ hội được vào luân hồi.

Một kích này đánh lên giới vách, chỉ gợn lên chút sóng, như chuồn chuồn hớt nước giống nhau, tuy nhiên, nam tử vẫn nhìn ra, giới vách không phải hoàn toàn không tổn hại, mà một lỗ thủng như hạt bụi giống nhau được đục thủng ra, Nam tử không chần chờ, vận dụng tia lực lượng cuối cùng, đánh tia lực lượng này xuyên qua lỗ thủng trên giới vách.

"Để ta tiễn nàng một đoạn."

Ngay sau khi hắn đánh ra tia lực lượng cuối cùng này, thần hồn, thể xác hắn tan rã, chính thức thần hồn câu diệt, lỗ thủng trên giới vách nhanh chóng được hàn gắn, lại phẳng lặng như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Tia lực lượng của Nam tử vượt qua giới vách, xuyên qua vô tận hư không Vô Sắc Chi Hải, tiến đến trước mặt mỹ thiếu phụ, hóa thành một hư ảnh giống nam tử như đúc, mang theo vô thượng uy nghiêm, che chắn cho nàng, nhưng mỹ thiếu phụ cũng không được biết điều này, nàng đang vận dụng toàn bộ tu vi và ý niệm, thôi diễn thời không, xác định tọa độ thời gian cho điểm nghịch chuyển.

Lúc này thiên tru cũng đã hoàn thành, từng tia lực lượng của Vô Sắc Chi Hải bị rút tới, hiển hóa thành hình dạng Sấm sét đánh xuống, mỗi tia sét thô to cánh tay người lớn, mang theo lực lượng đủ để một kích hủy diệt Nhất Đại Tiên Giới, nam tử hư ảnh vẫn bình thản, nhìn những tia sét như sâu kiến giống nhau, phất tay một cái, toàn bộ những tia sét đang giáng xuống, lẫn kiếp vân đang hình thành.

Hư không tiêu thất, đây là bôi xóa không phải bình thường hủy diệt, xóa đi sự tồn tại, lực lượng này không còn thuộc về phạm trù tu sĩ, nó thuộc về lực lượng của thiên địa, đây cũng chính là cảnh giới tối cao trong truyền thuyết của bất kì một Tiên Giới nào.

Tuy nhiên, lực lượng Vô Sắc Chi Hải đâu chỉ có thế, ngay lập tức kiếp vân tiếp tục hình thành, hàng ngàn vạn tia sét tiếp tục giáng xuống, nam tử tiếp tục phất tay, toàn bộ tia sét lẫn kiếp vân, bị xóa ra khỏi thế giới này, nhưng dù sao, nam tử hư ảnh chỉ là một tia lực lượng, không thể có thần thông vô thượng như bản tôn, hư ảnh nam tử đã mờ ảo đi khá nhiều.

Một đợt, lại một đợt sấm sét giáng xuống, thậm chí phiến không gian ngàn ức vạn dặm Vô Sắc Chi Hải đã trở thành chân chính hư không, đây là dấu hiệu kiếp lôi sử dụng hoàn toàn lực lượng của phiến thiên địa này, cần thời rất dài mới có khả năng bổ cứu.

Hư ảnh nam tử lúc này đã mờ nhạt, thậm chí dùng mắt thường phải nhìn rất kĩ mới thấy, lúc này, mỹ thiếu phụ cũng đã hoàn thành quá trình thiết lập cho điểm nghịch chuyển, từng đợt, từng đợt, thời gian pháp tắc như sóng âm lan tràn, cả Vô Sắc Chi Hải rung động, lưc lượng Thiên Tru ngay lập tức tiêu thất, thể xác mỹ thiếu phụ ngay lập tức hủy diệt chỉ còn lại thần hồn, ẩn vào trong cỗ lực lượng nghịch chuyển thời gian.

Lúc này nam tử hư ảnh hóa thành một tia như có như không lực lượng, ẩn vào trong linh hồn của nàng, lực lượng nghịch chuyển bắt đầu hoạt động, thời gian như bị quay ngược giống nhau, từng địa phương đã từng bị hủy diệt, lăng không xuất hiện, có địa phương mới thì hư không tiêu thất, mọi thứ trở về theo đúng như sự sắp đặt của mỹ thiếu phụ.



Trên một chiếc thuyền buôn lớn, thiếu nữ đầu tựa vào cửa sổ, nhìn ra biển, nàng hiện cũng chưa xác định, tương lai của mình sẽ đi đến đâu, nhưng như vậy cũng không phải là xấu, tương lai không biết trước mới là tương lai đầy hứa hẹn, không phải sao?

Huống chi nàng với đệ đệ đã đặt ra ước hẹn, nàng càng đặt nhiều mong chờ vào tương lai, đột nhiên, nàng cảm thấy, như trong đầu mình có thêm một thứ gì đó.

"Cuối cùng thành công … thành công? … cái gì thành công?" Thiếu nữ khó hiểu tự hỏi, như câu vừa rồi là ai khác mượn miệng nàng nói ra.

Nghĩ đến đây, đầu thiếu nữ đau như búa bổ, một lượng cực kì lớn thông tin đang tràn vào trong đầu nàng, lượng thông tin này được chuyển tới quá nhanh, làm ý thức nàng cực kì bất ổn, nàng loạng choạng đi tới giường, cuối cùng, do quá đau đớn, nàng bất tỉnh nhân sự.