Chương 18: Kiện Chiến (Hạ)

Đại Nhất Thiên

Chương 18: Kiện Chiến (Hạ)

Hai ngày sau, khoảng tầm 9h sáng.

Lê Thành đang trên đường ra khỏi nhà trọ, ngày hôm nay là ngày mà Kiện Chiến diễn ra, địa điểm là Khu Đấu Tự Do ở Điện Lam Quảng Trường.

Mất mười phút đi lại, Lê Thành đã tới được Khu Đấu Tự Do, ở đây chia làm nhiều sàn đấu cỡ trung, khi cậu đến, đã có rất nhiều cặp đấu đang được tiến hành, cũng không quá tập trung vào những cặp đấu này, Lê Thành nhanh chân đi tới sàn đấu được hẹn trước.

Lúc này, ở bên cạnh sàn đấu, một bên là ông Nguyễn Văn Phúc cùng vài người thân quen, còn bên kia là Đỗ Hữu Thắng cùng đám đàn em đang cười đùa, thi thoảng châm chọc nhóm Nguyễn Văn Phúc.

Trông thấy Nguyễn Văn Phúc, Lê Thành liền tiến tới chào hỏi, rồi ngồi đợi ở một bên.

Nhóm Đỗ Hữu Thắng trông thấy Lê Thành tiến đến, dừng cười cợt, to giọng nói:

"Lão Già, vị mới tới đây chắc là tay đấm của lão nhỉ, muốn bắt đầu chiến luôn không? Ta không có thời gian đợi mãi ở đây đâu."

Nguyễn Văn Phúc mặt hơi căng thẳng, nhìn sang Lê Thành xin ý kiến, Lê Thành không nói gì chỉ gật nhẹ đầu.

"Được, lúc nào cũng có thể bắt đầu." Nguyễn Văn Phúc đáp lời.

"Vậy thì còn chờ gì nữa, Cao Cường đâu!"

"Cứ để đó cho em, Thắng Ca" Đầu lĩnh của đám đàn em, Trịnh Cao Cường lên tiếng, rồi nhảy phốc lên sàn đấu.

Đỗ Hữu Thắng cười lạnh, mặc dù hắn không cách nào tra xét được thực lực của Nguyễn Văn Phúc tay đấm, bởi vì Công Hội trực thuộc quản lý của Thổ Địa, không lộ tin tức ra ngoài, ít nhất thì với địa vị hiện nay của hắn thì không được, nhưng với thực lực của Trịnh Cao Cường, Nhân Soái (B- Đỉnh Phong) thì hắn không tin với cái phần thưởng thấp đến lợi hại cùng với địa vị của Đỗ Hữu Thắng hắn, người chân chính mạnh hơn Trịnh Cao Cường sẽ không dễ bị đả động, vậy nên Nguyễn Văn Phúc tay đấm cũng sẽ không lợi hại đến đâu.

Mặc dù đây chỉ là một món bồi thường nhỏ, so với thân gia của Đỗ Hữu Thắng thì gọi là chả đáng mấy đồng cũng đúng, nhưng đây là hắn mặt mũi a, nếu mà bị thua kiện một tên nghèo kiết xác, không những bị đám hồ bằng cẩu hữu chế nhạo, thậm chí sẽ kinh động đến Gia Tộc, trưởng bối sẽ có nhận định hắn dùng người bất tài, nói chung sẽ rất phiền phức.

Nói thì lâu, mà chỉ trong chớp mắt, ngay khi Trịnh Cao Cường chân đạp sàn đấu, Lê Thành cũng đồng thời bước lên sàn đấu.

Trịnh Cao Cường đánh giá đối thủ một chút, một thiếu niên với khuôn mặt lạ hoắc, ít nhất trong số những cường giả tuổi thiếu niên mà hắn nhận thức thì không có khuôn mặt này, hắn ác ý đánh giá chắc tên thiếu niên này vẫn còn đang ở Nhân Binh bồi hồi, đến đây thử vận may.

Hắn quyết định không cần tốn thêm thời gian, vận dụng Kim Nguyên của mình xông lên đánh phủ đầu.

Lê Thành ngay lập tức xác định được thực lực của Trịnh Cao Cường ngang ngửa mình, nhưng thấy hắn sử dụng Kim Nguyên thì vui mừng, cậu ngay lập tức sử dụng Hỏa Nguyên đã triệu hoán ra từ trước, đánh một kích về phía Trịnh Cao Cường.

Cả kinh, Trịnh Cao Cường không ngờ, thiếu niên này, vậy mà có thực lực ngang mình, thậm chí Lê Thành còn sử dụng Hỏa Nguyên, khắc tinh của hắn Kim Nguyên, cảm thấy không ổn, nhưng không còn cách nào a, đau khổ chống đỡ, thất bại của Trịnh Cao Cường đã được định đoạt.

Chiến đấu giữa Nhân Tướng thực lực chính là bất công như thế, mặc dù ngươi và đối thủ thực lực ngang nhau, nhưng chỉ cần đối thủ của ngươi triệu hoán Hành Nguyên khắc chế của ngươi Hành Nguyên vậy thì thất bại là đã được định trước, không có nếu như.

Nếu như Trịnh Cao Cường đạt đến thực lực Nhân Soái lúc này, hắn hoàn toàn có thể sử dụng Hủy Diệt Nhất Kích, kéo dài khoảng cách đồng thời triệu hoán Hành Nguyên khác, nhưng hắn không thể a, hắn chỉ có thực lực Nhân Tướng thôi.

Đỗ Hữu Thắng ở dưới băng ghế nhìn lên, cảm thấy không ổn, nụ cười lạnh ở khóe miệng dần tắt ngấm, thay vào đó là bàng hoàng.

"Tại sao, tại sao Lão Già kia tay đấm có thể mạnh mẽ như thế!" Tức giận hét lên Đỗ Hữu Thắng.

Đồng thời, Trịnh Cao Cường cũng đã thương thế chồng chất, Hành Nguyên khắc chế, không phải hắn cái quần là áo lượt đàn em chân chạy này có thể chống lại, cảm thấy tuyệt vọng hắn đành lên tiếng Đầu Hàng.

Ở băng ghế khán giả lúc này, Đỗ Hữu Thắng tức giận, lấy chân đạp vào mấy tên đàn em bên cạnh, bọn đàn em lúc này cũng biết điều, im lặng mà ăn đánh, nhấc lên thẻ ID, Đỗ Hữu Thắng thấy được, thẻ ID từ màu lam chủ đạo, đã chuyển thành màu đỏ, đây là dấu hiệu thẻ ID của hắn đã bị khóa, hắn cần trả bồi thường cho ông Nguyễn Văn Phúc để giải khóa thẻ ID.

Không còn cách nào, Đỗ Hữu Thắng đành trả bồi thường, cảm thấy ở lại cũng không có mặt mũi, hắn tức giận rời đi, mang theo ánh mắt cay nghiệt nhìn kĩ Lê Thành.

Đỗ Hữu Thắng cảm thấy, Lê Thành đây là cố tình muốn đánh mặt Đỗ Hữu Thắng hắn, chứ với cái mức phần thưởng bé tí tẹo đấy, muốn gọi đến một vị Nhân Binh đỉnh phong còn hơi miễn cưỡng nữa là Nhân Tướng.

Hắn đây là nhầm lẫn a, Lê Thành từ quê lên thành phố, vật giá có thay đổi, cậu cũng không để ý a, với lại Lê Thành cũng chỉ để ý mức Danh Vọng thôi thật tình không để ý phần thưởng, oan ức a.

Nhưng không sao, dù có biết những gì Đỗ Hữu Thắng nghĩ lúc này Lê Thành cũng chẳng quan tâm.

Nhảy xuống sàn đấu, Nguyễn Văn Phúc đang được nhóm đồng bạn thay phiên chúc mừng, nhìn thấy Lê Thành đi tới, Nguyễn Văn Phúc gập người cảm tạ, mắt hơi rơm rớm nước, Lê Thành vội nhấc lên Nguyễn Văn Phúc người.

Nguyễn Văn Phúc đề cập đến tiền thưởng, Lê Thành ngỏ ý do là cậu chưa có thẻ ID nên cậu muốn nhận phần thưởng sau, Nguyễn Văn Phúc cũng vui vẻ đồng ý, cho Lê Thành số ID của ông.



Thời gian lặng lẽ trôi qua, mỗi ngày Lê Thành đều không ngừng rèn luyện Thần Niệm, mỗi ngày tiến bộ một ít, đã một tuần kể từ khi cậu đến Điện Lam Thành Phố, ngày hôm nay, chính là ngày, Lê Thành và 99 tên còn lại vượt qua khảo thí của Chiến Điện, nhận được quyền lợi khiêu chiến Nhân Tướng Bảng thiên kiêu.

Hôm qua Lê Thành cũng đã nhận được thẻ ID, cậu đã liên lạc với Nguyễn Văn Phúc và nhận được phần thưởng từ nhiệm vụ, do nhiệm vụ này được đánh giá cấp D, cậu được nhận 150 Danh Vọng.

Thẻ ID, kích cỡ khoảng một tờ giấy a5, rất đa chức năng, Lê Thành cũng chưa tìm hiểu hết các công năng, chỉ biết đại khái, thẻ ID có thể dùng để cất Linh Thạch Hạ Phẩm như một dạng ngân hàng, cũng là thiết bị để cậu có thể kết nối với internet của Điện Lam Hoàng triều.

Tóm lại thì nó là một cái thẻ ngân hàng, điện thoại, máy tính, tài khoản mạng xã hội, tất cả đều là thông tin thực đấy!

Lê Thành ngay sau khi nhận được thẻ ID đã tiến hành quan sát Nhân Tướng Bảng, do bảng này được công bố trên trang chủ của Quốc viện, không chỉ hiển thị tên, tuổi, thực lực, mà còn cả video quay lại các trận đấu đã từng tham gia của thiên kiêu này, không chỉ dưới một góc nhìn, video này có thể được xem dưới mọi góc nhìn, tức là người xem lấy thượng đế thị giác quan sát trận đấu, đây là bất hạnh cũng là vinh dự của thiên kiêu góp tên trên Nhân Tướng Bảng cũng như các Bảng khác.

Sau một hồi quan sát, Lê Thành nhận thấy, với thực lực (A-Đỉnh Phong) của cậu, xếp hạng trên Nhân Tướng Bảng cũng không cao được đến đâu, nếu hết sức chiến đấu, thì cũng có thể leo lên top 500, nhưng đến 499 tên, thì thực lực đã rơi vào khoảng Nhân Tướng (A) Cấp hơn 100 tên thì thực lực rơi vào khoảng Nhân Tướng (A Đỉnh Phong), 10 tên thì là Nhân Tướng (A+), riêng 3 tên đứng đầu thì thực lực đã đạt đến Nhân Tướng (A+ Đỉnh Phong) cực hạn hiện tại của cảnh giới Nhân Tướng.

Quan sát một hồi Nhân Tướng Bảng, cậu nhìn lướt qua một chút Bảng khác, phát hiện ra là ở cấp Nhân Soái, Tu Luyện Giả đã có chiêu thức ngắt nhịp trận đấu, dùng để triệu hoán Hành Nguyên khác.

Lê Thành cũng đã suy nghĩ về vấn đề này trước đây, nhưng cũng chỉ là nghỉ một chút rồi bỏ đi, nhưng hóa ra thật sự là nó có tồn tại, đây là chiêu thức sử dụng toàn lực, tức là tối đa lực lượng có thể bộc phát của Tu Luyện Giả, thứ nhất, khi sử dụng chiêu thức này, sẽ tạo ra lực phản chấn khiến hai bên tạm thời không thể áp sát đối phương, thứ hai, mỗi lần sử dụng toàn lực như vậy, Linh Mạch sẽ rơi vào tình trạng quá tải, do xuất ra qua nhiều Linh Lực trong thời gian ngắn, dẫn đến một khoảng thời gian nghỉ sẽ được tạo ra, từ đó 2 bên có thể đồng thời thay đổi Hành Nguyên.

Theo kỹ thuật chiến đấu hiện thời, chiêu số của Tu Luyện Giả được chia làm 3 loại chính: Thăm Dò Nhất Kích, Phổ Thông Nhất Kích và Hủy Diệt Nhất Kích.

Thăm Dò Nhất Kích, đúng như tên gọi, một kích này đánh ra mang mục đích thăm dò, lực lượng chứa đựng cũng không cao đến đâu, thường là sử dụng dưới nửa thành Linh Lực.

Phổ Thông Nhất Kích, đây là một đòn đánh Phổ Thông, dành cho giao chiến giữa hai Tu Luyện Giả cùng cảnh giới, kích này sử dụng từ một cho tới hai thành Linh Lực.

Hủy Diệt Nhất Kích, đây là một kích chung cực, cũng là một kích mạnh nhất Tu Luyện Giả có thể đánh ra, sử dụng từ hai thành rưỡi cho tới ba thành Linh Lực.

Hủy Diệt Nhất Kích là chiêu số thần niệm phải đạt tới mức độ nhất định mới có thể sử dụng được, cụ thể là thực lực cỡ Nhân Soái, tất nhiên lượng Linh Lực xuất ra không liên quan gì đến Thần Niệm, nhưng xuất Linh Lực ra, và điều khiển được nó, lại mới là vấn đề.

Trong trường hợp thực lực không hơn kém nhau quá xa, khi Hủy Diệt Nhất Kích được đánh từ một phía, bên còn lại chắc chắn cũng phải sử dụng Hủy Diệt Nhất Kích để đón đỡ, bởi vì nếu chỉ sử dụng Phổ Thông Nhất Kích, bên sử dụng Phổ Thông Nhất Kích sẽ phải đón nhận dư chấn khổng lồ do Hủy Diệt Nhất Kích của đối phương mang lại, đồng thời đi cơ hội chuyển đổi Hành Nguyên.

Thử tưởng tượng một người sử dụng Mộc Nguyên, chiến đấu với nhân sử dụng Thủy Nguyên, thực lực là ngang nhau, nên trận chiến diễn ra mà không có gì bất ngờ, nhưng người sử dụng Mộc Nguyên sử dụng Hủy Diệt Nhất Kích, mà nhân sử dụng Thủy Nguyên chỉ dùng Phổ Thông kích đón đỡ, vậy thì khi Dư Chấn của một kích này qua đi, người sử dụng Mộc Nguyên đã có thể chuyển đổi Mộc Nguyên thành Thổ Nguyên, mà nhân sử dụng Thủy Nguyên đã đánh mất cơ hội này, vậy thì trận chiến lại chuyển thành một chiều, bởi vì Thổ Nguyên khắc chế hoàn toàn Thủy Nguyên.

Trở lại với Lê Thành, trong khu vườn của nhà trọ, hiện nay cậu đang thử khống chế Hỏa Nguyên của mình đánh ra một Hủy Diệt Nhất Kích, nhưng có vẻ không mấy thành công lượng Linh Lực có thể khống chế của cậu chỉ khoảng lớn hơn 2 thành, tuy vậy cũng đã là rất thành công, chỉ một chút nữa thôi là cậu đã có thể đánh ra một Hủy Diệt Kích hoàn thiện, cậu nhận thấy, Linh Mạch đúng là đang rơi vào trạng thái quá tải, chỉ điều động một chút Linh Lực thôi mà đã có dấu hiệu rạn nứt, cậu luống cuống dừng lại.

Lê Thành biết quyết tâm rèn luyện Thần Niệm của cậu là chính xác, tuy nó có hơi thống khổ, thường xuyên bị đau đầu, nhưng cậu tin rằng ở cảnh giới Nhân Tướng cậu vẫn có thể đánh ra được Hủy Diệt Nhất Kích, đây sẽ là sát chiêu giúp cậu vượt cấp khiêu chiến.