Chuơng 7: Thăm dò Vùng Giữa.

Đại Nhất Thiên

Chuơng 7: Thăm dò Vùng Giữa.

Tại một khu đất trống.

Một thiếu niên đang đứng tại giữa khu đất trống, tay cầm cung tên, chuẩn bị bắn về phía một cây đại thụ cách đó khoảng hai mươi mét.

Đột nhiên, đầu mũi tên xuất hiện một chút ánh sáng màu vàng đất, lờ mờ như có như không, ngay khi ánh sáng mờ hoàn toàn ngưng tụ, thiếu niên ngay lập tức thả dây cung, mũi tên phóng nhanh về phía trước, mang theo tiếng xé gió.

"Vútttt…. Phập!"

Mũi tên thành công bắn trúng hồng tâm trên thân cây đại thụ, nhưng không chỉ thế, mũi tên thậm chí đã có một nửa xuyên qua thân cây trồi ra ngoài.

Thiếu niên lại lập tức giơ cung, căng tên, lần này khi cậu ngắm bắn, ánh sáng vàng không xuất hiện như lần trước nữa, rồi cậu buông dây cung.

"Vúttt… Pặc.. Pặcccc!"

Lần này mũi tên cũng bắn trúng một hồng tâm khác cũng ở trên cây đại thụ lúc trước, nhưng mũi tên chỉ có thể cắm 3 thành thân tên vào thân cây.

Hóa ra đây là một lần so sánh, cậu nhìn lại hai mũi tên, lông mày nhíu lại rồi giãn ra, mũi tên được gia trì Duệ Kim mạnh hơn khoảng ba lần so với mũi tên thông thường.

Đây chắc chắn là Lê Thành rồi, đã ba ngày, kể từ khi cậu sắm được cuốn Duệ Kim Công Pháp, cậu hoàn thành tham ngộ nó trong đêm qua, ngay sáng nay cậu lập tức vào khu rừng sau nhà tìm một bãi đất trống, bắt đầu công việc kiểm tra uy lực của Duệ Kim.

Lê Thành rút ra con Dao găm bên hông, chém mạnh một nhát vào thân cây gần đó, nhát Dao này mặc dù cũng cắt một vết dài trên thân cây, cạnh vết cắt xuất hiện vết nứt lưa thưa, lần chém này cũng chấn cho tay cậu hơi tê, đây là vì Dao quá cùn, không đủ sắc bén.

Thử lại lần nữa, lần chém này cậu đã gia trì Duệ Kim vào lưỡi Dao, một nhát cắt thẳng tắp xuất hiện trên thân cây, không hề có vết nứt bên cạnh vết cắt, tay cậu cũng không hề xuất hiện hiện tượng phản chấn dẫn đến bị tê như lần thử trước.

Tìm vài gốc cây khác, cậu thử thêm vài lần, thấy cũng khá hài lòng với Duệ Kim nhưng cậu cần kinh nghiệm thực chiến thêm nữa, ngồi nghỉ ngơi cạnh một gốc cây gần đó, lấy ra sách Chuyển Hóa Niệm Trận hôm qua mua được, bắt đầu nghiên cứu.

Chuyển Hóa Niệm Trận chia làm năm phần ứng với Ngũ Hành tương sinh, dù sao thì hiện tại cậu không hề có Hành Nguyên nào khác nữa nên cậu đọc hết cả năm phần, bắt đầu từ Thổ linh khí, để thực hiên việc chuyển hóa cậu cần dùng ý niệm thiết lập những trận văn cần thiết, do chưa bao giờ làm việc này nên cậu làm hơi trúc trắc.

Cuối cùng sau nửa giờ đồng hồ thiết lập, Lê Thành đã thành công bắt đầu niệm trận, Thổ linh khí chậm rãi bị chuyển hóa thành Kim linh khí mặc dù không nhanh nhưng cậu cũng không gấp, hiện tại niệm lực của cậu không nhiều, đẩy nhanh tiến độ chỉ khiến hiệu suất chuyển hóa giảm xuống còn tiêu hao nhiều niệm lực.

Sau ba giờ đồng hồ, Thổ linh khí cũng đã bị chuyển hóa cho đến tia linh khí cuối cùng thành Kim linh khí, tính thời gian cũng còn sớm, cậu tiếp tục với Hỏa linh khí, muốn chuyển hóa Hỏa linh khí thành Kim linh khí cần đi qua hai lần chuyển hóa, Hỏa thành Thổ, mới có thể từ Thổ thành Kim.

Lần này việc chuyển hóa hao hết của cậu hơn sáu tiếng, nhìn trời cũng không còn sớm nữa, cậu đi về nhà, chuyển hóa sẽ được tiếp tục sau.



Tại cửa phòng thiếu nữ.

Cậu nhìn hơi thất thần, bảng tên của cô bị úp vào cửa, đây là dấu hiệu cô không có nhà.

Thở dài một tiếng, cậu đi về phòng mình, tiếp tục công việc dang dở.

Lần chuyển hóa từ Mộc thành Kim cần ba bước chuyển hóa, còn chuyển hóa từ Thủy linh khí thành Kim linh khí cần bốn bước, chúng ngốn trọn của cậu một ngày, lúc chuyển hóa xong thì cũng đã đêm đen.

Cậu đành chợp mắt đi ngủ, cậu cũng đã không ngủ vài ngày rồi.



Sáng ngày hôm sau, Trọng Thủy Sâm Lâm Vùng Ngoài.

Lê Thành nhanh nhẹn bước tới, bây giờ cậu đã có thể thăm dò Vùng Giữa, Yêu Thú nơi này có khi đã nắm giữ Thủy Nguyên, cậu cần hành động cẩn thận.

Theo lộ tuyến đã được cậu kiểm thăm dò qua để đi xuyên Vùng Ngoài, cậu an toàn đặt chân đến giáp ranh Vùng Giữa.

Nơi này có nồng độ linh khí nồng đậm hơn Vùng Ngoài vài thành, thường thì những tu luyện giả muốn thăm dò tuyệt địa phải có một phần địa đồ ngoài địa thế vùng đó ra còn phải có một ít kiến thức về dạng Yêu Thú gì mình có khả năng gặp phải, chúng thường hoạt động ở đâu.

Lê Thành đương nhiên cũng có một phần, tuy nhiên những dạng địa đồ như thế này đôi khi không thực sự đáng tin, cần phải kiểm chứng rõ ràng, bước theo lộ tuyến tương đối an toàn được ghi trên địa đồ.

Cậu không hề buông lỏng cảnh giác, chỉ cần có gió thổi cỏ lay thôi cũng khiến cậu chú ý.

Đột nhiên, vài tiếng loạt xoạt vang lên, từ bên cạnh một gốc cây đại thụ, bước ra một con Lang Yêu, với bộ lông đen và phần lông ngực màu trắng, trông khá dữ tợn.

Lê Thành đang đứng khá gần con Sói này, khoảng hai mươi mét, cậu đang đánh giá Lang Yêu, nó cũng đánh giá lại đối thủ trước mắt, tiếng gầm gừ trầm thấp.

Do sử dụng 10 Linh Thạch Hạ Phẩm còn thừa từ lần mua sắm trước để tu luyện nên hiện tại cậu đã là Nhân Binh Trung Giai cường độ cơ thể đã được cải thiện tương đối, cộng thêm Ngụy Hành Nguyên mới học, Lang Yêu thì cường độ cơ thể chắc khoảng Nhân Binh Cao Giai hoặc Nhân Tướng Sơ Giai, yếu tố Hành Nguyên thì cậu không biết.

Khi chiến đấu, tu luyện giả chỉ có thể khống chế một Hành Nguyên, muốn sử dụng Hành Nguyên khác phải thu hồi, việc thu hồi này không tốn thời gian nhưng triệu hồi Hành Nguyên thì tốn thời gian, thế nên trước khi bắt đầu chiến đấu thường thì nếu không phải tu luyện giả có vấn đề về đầu óc, luôn luôn triệu hồi Hành Nguyên và ẩn nó trong cơ thể.

Lê Thành tất nhiên đầu óc không có vấn đề, Duệ Kim đã được cậu triệu tập và ẩn trong cơ thể, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động.

Rút ra con dao găm, ném xuống ba lô và cung tên, nhưng dấu một cây tên ở sau lưng, Lê Thành chủ động xông về phía con Sói.

Lang Yêu cũng hung tính bộc phát, tru lớn một tiếng, cũng dữ tợn mở lớn miệng máu lao về phía Lê Thành.

Lê Thành thầm thở phào, có vẻ nó chưa lĩnh ngộ Hành Nguyên

"Phốc" Con Sói nhảy lên vồ lấy cổ Lê Thành ý định cắn đứt cổ đối thủ.

Lê Thành đương nhiên phải né tránh, cường độ cơ thể của Lang Yêu lớn hơn cậu nhiều, va chạm trực tiếp chỉ có ăn thua thiệt, nhưng trước khi né tránh, cậu ngay tức phóng thích mũi tên đã ngưng tụ Duệ Kim, sử dụng ý niệm kết hợp với lực từ cánh tay để đẩy mạnh mũi tên phóng về phía Con Sói đang ở trên không trung.

Lang Yêu thấy mũi tên xé gió phóng đến cả kinh, nhưng nó cũng không hốt hoảng bao lâu, ngay lập tức ngậm mõm đang định cắn cổ đối thủ lại rồi quay đầu sang một bên, chỉ cần tránh được chỗ hiểm, nó không nghĩ một mũi tên bình thường có thể gây ra thương thế như thế nào.

Nói cho cùng cơ thể nó cũng thuộc loại cường hãn, nhưng không, mũi tên mặc dù không thành công đâm vào phần đầu nó, vẫn để lại cho nó một vết thương sâu ở đùi phải.

Khi nó vừa tiếp đất, Lê Thành cũng từ bên phải nó phóng tới, xui xẻo cho nó, chân nó đang bị thương lại đúng là chân phải, di chuyển có phần khập khiễng, muốn né sáng một bên, nhưng hơi muộn, do đó nó tiếp tục bị Lê Thành đâm một nhát mạnh vào bụng, trước khi rút ra Lê Thành còn cố ý xoay cán dao.

Lang Yêu mất đà ngã bay ra, lăn một vòng trên mặt đất, trên bụng và đùi là một lỗ máu lớn sâu hoắm, lỗ máu trên bụng thậm chí còn tổn thương đến nội tạng.

Làm sao có thể bỏ qua cơ hội như thế, Lê Thành tiếp tục lao lên đánh đòn chí mạng, Lang Yêu gồng người dậy, máu của nó chảy xuống thấm ướt mặt đất, vẫn cố gắng ngoác miệng máu cắn về phía tay cầm dao của Lê Thành.

Lê Thành quyết đoán không dừng lại, vẫn tiếp tục chém về phía mồm Lang Yêu.

Lưỡi Dao thành công chém vào trong mồm Lang Yêu, thường thì nếu không đủ sắc bén sẽ bị Lang Yêu dùng răng ngậm lấy rồi mạnh mẽ dứt ra khỏi tay, nhưng lần này Lang Yêu đã thất bại, Duệ Kim không có khả năng phòng thủ nhưng lại cực kỳ sắc bén, Lang Yêu ngay lập tức bị rạch từ mồm cho đến tận sau đầu.

Vết thương quá nghiêm trọng, Lang Yêu ngay lập tức mất mạng.

Thu hoạch chiến lợi phẩm, Lê Thành thành thục lột da Lang Yêu, để lại thịt, dùng để nướng ăn, tuy nhiên cậu cũng không có khả năng ở khu vực này thoải mái ăn, đây là may mắn gặp phải Yêu Thú chưa lĩnh ngộ Hành Nguyên lại còn khá khinh địch.

Cậu không nghĩ lần nào cũng may mắn như vậy.



Một tháng sau, Vùng Ngoài Trọng Thủy Sâm Lâm.

Lê Thành đang trên đường rời khỏi, ở ngực cậu bị một vết thương dọc từ xương quai xanh cho tới bụng trên, vết thương này như móng cào, có bốn móng, mặc dù đã được băng bó sơ nhưng vẫn đẫm máu dọa người, ngoài vết thương nặng này, còn có vài vết thương khác nhau, có vết đã đóng vảy, vết thì vẫn còn rướm máu.

Trong ba lô của cậu đã hết áo có thể thay, không chiếc nào nguyên vẹn, tàn tạ như ăn mày.

Mặt cậu tái nhợt nhưng không thể dấu được sự phấn khích, lần này ngoài việc giết được vài con Yêu Thú cường độ cơ thể tương đương Nhân Tướng Sơ, Trung giai.

Tuy nhiên chúng không phải là lý do làm cậu bị thương, nguyên nhân chân chính làm cậu bị thương là một con Hùng Yêu cường độ cơ thể cỡ Nhân Tướng Cao Giai, tuy trận chiến cực kì vất vả nhưng chiến lợi phẩm cực lớn.

Do không thể mang thịt về vì quá nặng, cậu chỉ giữ lại da lông và vài bộ phận cơ thể Yêu thú có thể bán được giá, còn thịt thì đương nhiên không thể mang về thì phải ăn.

Nhờ thịt yêu thú Cảnh Giới của cậu đã đạt Nhân Binh Thượng Giai, tăng trưởng thực lực khiến cậu thăm dò Vùng Giữa an toàn hơn, không còn sợ sệt như ban đầu nữa, cậu đã thăm dò được hơn phân nửa.

Mấy lộ tuyến tương đối an toàn đã được định ra, chỉ chờ cậu dưỡng tốt thương thế, có thể thử thăm dò ranh giới Vùng Giữa và Vùng Trung Tâm.



Sau khi về đến nhà, cậu đột nhiên nhớ ra, mình đăng kí hội viên tại Công Hội Huyền Nguyên, hẹn một tuần ra lấy thẻ hội viên, mà đến bây giờ mới quay lại lấy không biết có còn không nữa.

Cảm thấy việc này cũng khá quan trọng, cậu cũng cần bán chiến lợi phẩm mình thu được đổi lấy tài nguyên tu luyện.

Nghỉ ngơi ở nhà thêm một ngày, cảm thấy sức khỏe đã đỡ hơn, cậu lên đường đi tới Phường Thị.