Chương 103: Lấy Lại Doanh Trại.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 103: Lấy Lại Doanh Trại.

Đạt và bọn Huấn thấy Sơn bên dưới đang vác cái gì đó thì hét nên sau đó chạy về phái hắn, Sơn gần đến nơi thì ném con Nữ Vương đó xuống rồi nhìn đám bọn hắn hỏi.

- Thế nào rồi viện trợ đến rồi sao, có bao nhiêu người.

- Anh làm bon em no muốn chết từ đêm hôm qua mà không thấy anh về lại còn nghe tiếng báo độn nổ vỡ bên trong đó làm bọn em sợ muốn chết.


Sơn nhìn mấy thằng rồi cười sau đó lấy một điếu thuốc rồi chẩn bị châm thì bật lửa đã văng đi đâu mất rồi. Đạt nhanh nhảu rút bật lửa giúp hắn châm thuốc, mấy người ở gần đó cũng xúm lại vậy quanh hắn và xác con Nữ Vương kia.

- Trưởng quan thứ này là gì vậy, anh đi đâu vậy, quân tiếp viện đến không thấy anh đâu nên tất cả được thiếu tá Chu chỉ huy tấn công vào bên trong rồi.

Ngó lại thì chỉ có vài người của hắn cũng như mấy tên thân tín ban đầu của Trần Lâm, Sơn ra hiệu im nặng sau đó nói.

- Đây là con quái vật đã chiếm đóng nơi đó, đêm qua tôi đã vào trong đó thăm dò sau đó là đuổi giết nó ra tận cách đây vài km sau đó mới giết được nó rồi vác về đây.

Mấy tên lính kia nghe vạy thì há hốc mồm mà không biết nói gì chỉ bó bọn Đạt là liên tục mở miệng tán dương hắn liên hồi.

- Đại ca thật là trâu nha ….

- Lại mà xem này con này ít phải nặng cả tấn ấy chứ ….

- Nhìn nó này bụng nó đâu, bị đại ca chém mất rồi chăng ….

- Nhìn nó giống con kiến nhỉ, to như vậy mà Đại ca cũng giết chết được …


Trần Tú vơi Nguyễn Nam cũng đi theo nịnh bợ với tán dương hắn, Sơn rít vài hơi thuốc rồi hỏi đám người đó tiếp.

- Tấn công vào chỗ đó lâu chưa, có bao nhiêu người.

- Có khoảng năm ngàn người, xe bọc thép, xe tăng … cũng được vũ trang đến. Sau khi đêm qua được tin như vậy thì bọn họ cử họ đến đây chợ giúp cũng như chiếm lại cái khu đó. Họ đã tấn công được khoảng gần một giờ rồi.


Sơn trầm ngâm một nát sau đó nói với mọi người.

- Chuẩn bị tác chiến đi, cậu đi kiếm một chiếc xe tải to đến đây, chở con Nữ Vương này về nhớ phải giữ kín, đưa nó cho Hải Băng nghiên cứu.

Trần Lâm nghe hắn dặn dò như vậy biết việc này rất hệ trọng nên đã đồng ý sau đó đi thực hiện ngay, một nát sau hắn lái một chiếc xe tải quân dụng khá lớn lại sau đó Sơn ném xác con Nữ Vương nên đó rồi đóng cửa sau lại.

Đường về căn cứ đã quá an toàn không còn bị xác sống bén bảng đến nữa nên cũng yên tâm để đám người của Trần Lâm cùng anh ta đi về căn cứ còn hắn cùng đám Đạt nên xe đi lại gần khu doanh trại kia. Sơn cũng gửi luôn hai tên Trần Tú và Nam về để đông người đảm bảo an toàn cho đoàn xe hơn.

- Đại ca cái thứ đó là thứ gì vậy, anh còn gọi Nữ Vương nữa không nhẽ nó là kiến chúa sao?

Mấy người Huấn thấy có toàn người mình thì nên tiếng hỏi hắn, Sơn ngó ra cửa sổ gạt tàn thuốc sau đó quay lại nói.

- Nó là một con xác sống biến dị nó có khả năng điều khiển đám người bị nó cho kí sinh kia, bọn người đó vẫn hoạt động như bình thường chỉ khác là như con rối mà thôi.

Sơn lại bắt đầu kể cho bọn họ từ đầu đến cuối việc hắn đi vào trong rồi việc hắn đánh giết con Nữ Vương như thế nào, rồi hắn đã nên cấp Hành Tinh Cấp 2 như thế nào. Cả đám càng nghe càng hưng phấn cũng như thót tim thay hắn khi hắn chút nữa là bị con Nữ Vương đó giết chết trong cái hầm chú bom đó rồi.

Đi một nát thì bọn hắn cũng đến nơi, bên ngoài đang có một số lính canh, xác chết của đám lính canh do con Nữ Vương kia điều khiển chết nằm la liệt bên dưới. Cái cổng bên ngoài cũng bị xe tăng cán đổ để cho quân lính và xe bọc thép tiến vào.

Đám lính canh đó khi không được con Nữ Vương điều khiển thì chỉ hoạt động máy móc, thấy người là bắn chứ không có chốn tránh hay biết thay đạn như trước nên bọn họ đơn giản hạ gục.Bên trong ở giữa sân doanh trại đang tập hợp một đống người đang đứng giữa sân, nhìn quần áo của họ đầu tóc cũng biết đám đó là đám tù nhân được cứu.

- Xin dừng bước, yêu cầu các bị xuất trình giấy tờ.

Xe bọn hắn gần đến nơi thì có một anh lính đứng trước xe bọn hắn ngăn cản sau đó nói, Sơn hơi cau mày mở cửa chiếc xe bọc thép rồi đi xuống, hắn đang định nói thì có một người chạy nên nói.

- Đây là Sơn trưởng quan anh ấy là chỉ huy đội trinh sát củ chúng tôi đi trinh sát lần này, tôi và đội viên của mình có thể làm trứng.

Rồ sau đó có hơn trục người đi nên, Sơn liếc nhìn thì thấy đó là mấy người đội ba mình cử về gọi tiếp viện cũng như có vài người ở đội bốn. Người lính cản xe kia nghe vậy thì cũng tránh sang một bên cho xe bọn hắn đi, công sự thép gai dựng tạm cũng được kéo sang một bên.

- Mấy cậu làm tốt nắm, về kêu gọi người giúp đỡ rất kịp thời.

Sơn tiến nên vỗ vai từng người một sau đó rồi nói tiếp.

- Mấy anh em còn lại đâu rồi.

- Thưa trưởng quan họ đang ở bên trong giúp mọi người ổn định tình hình.

Sơn gật đầu với mấy người rồi lái nên xe đi vào bên trong doanh trại, xe hắn đậu xa xa sau đó bốn người bọn hắn đi xuống dưới. Bọn hắn đứng xa xa mà nghe một tên đàn ông tầm hơn bốn mươi một chút đang mặc quân phục đang đứng trên đài phát biểu.

Sơn đứng xa cũng có thể nhìn rõ ông ta do thị lực hắn quá tốt, ông ta đang nói cái gì đó đại thể tóm tắt như sau.

- Thưa các đồng trí chúng tôi xin lỗi các vị vì đến ứng cứu không kịp thời nên để mọi người phải chịu khổ. Quang trung ta cùng đồng bọn ông ta đã cố chiếm nơi này thành địa bàn của ông ta nên cố tình làm những trò bí ẩn để gây tâm lí hoảng loạn cho mọi người dễ bề cho ông ta kiểm soạt. Sau một hồi chúng tôi tấn công nhưng ông ta cố gắng liều chết ngoan cố không đầu hàng, chúng tôi đã tiêu diệt toàn bộ quân lính cũng như đồng bọn của ông ta. Nơi đây đã được an toàn, các bạn đã được giải cứu nhưng tiếc thương thay hơn một ngàn đồng chí của chúng ta đã bị bọn hắn bức cung, cũng như tra tấn mà chết, mong các bạn hãy mặc niêm một phút để tưởng nhớ họ đã không khuất phục trước súng đạn của đám bất lương kia.

Tất cả đều hưởng ứng sau dó là một phút yên nặng thật sự ai cũng không nên tiếng để tưởng nhớ đam người đã mất kia, sau đó là ông ta mới nhường micro cho một ai đó để anh ta tiếp tục một bài nói chuyện nào đó.

Một người lính đến rỉ tai ông ta nói gì đó,ông ta quay mặt ra chỗ Sơn cười cười sau đó lại gần hắn phía này, Sơn thấy vậy cũng đi lại gần ông ta. Chưa đến nơi thì Sơn đã niềm nở nói.

- Chu chỉ huy ah … may mà ngài đến cứu viện kịp thời nha, không thì chúng tôi không biết phải làm thế nào rồi.

- Chào anh bạn, tôi có nghe qua Tống tư lệnh nói về cậu không đơn giản ah, đừng gọi tôi là chỉ huy cứ gọi anh Chu được rồi. Tôi là cháu bên ngoại của Tống tư lệnh, cậu cứ Hải Băng tức em gái tôi, sau này đừng khách khí nha.

Hia người bắt tay rồi cười hảo sảng nói chuyện với nhau, anh ta cho đám thủ hạ đi ra xa sau đó kéo Sơn sang một bên rồi nói.

- Cậu đêm qua vào trong doanh trại này quậy tanh bành có phải không, tôi đã xem cái camera ghi hình cậu rồi. Qủa thật cậu đúng là trâu bò nha cái thứ như vậy mà cũng có thể đánh đuổi đi được.
Sơn nghe vậy thì hơi giật mình sau đó nhìn ông ta rồi hỏi.

- Có camera ghi lại dưới hầm chú bom sao, ông anh có cho ai khác biết chuyện này không đấy.

- Không..anh đã phong tỏa thông tin không cho ai đến gần cái hầm chú bom đó đồng thời nói với họ là do dã tâm lão Quang quá lớn mà thôi. Tránh gây ra sự hỗn loạn không cần thiết, anh đã cử người về báo cáo, chắc đến chưa sẽ có đội nghiên cứu đến đây giám sát cũng như nghiên cứu cái đám kia. Cũng phải nói rối chứ cậu biết mà trong căn cứ tuy như vậy nhưng không yên bình chút nào, chú Tống lúc nào cũng phải no nắng an nguy mọi người còn cái tên họ Trần kia suốt ngày muốn toàn quyền nắm giữ nơi đó. Mẹ nhà hắn đúng là tên ích kỉ mà.


Sơn nghe vậy thì chỉ gật đầu mà không nói gì thêm sau đó đi theo anh ta vào bên trong một cái phòng khá lớn, có rất nhiều thiết bị cũng như nhân viên đang đi nườm nượp sửa chữa, bên ngoài đã đứng rất nhiều thủ vệ rồi. Sơn nhớ ra gì đó thì nói với anh ta.

- Đúng rồi ông anh, có một đám gần một trăm người không bị khống chế bọn chúng vẫn là người nguyên vẹn. Chúng nguyện ý làm chó cho con quái vật kia, bọn hắn được gọi là Tay Đỏ ông anh xem bắt đám đó lại, bọn chúng trong lúc ở đây đã giở trò không bằng súc vật với đám tù nhân kia. Bọn đó là phải giết chứ không thể tha được.

Nghe Sơn nói vậy thì Chu chỉ huy mới sai người dặn dò lời Sơn vừ nói rồi mới bảo hắn ra ngoài, chưa đợi người đó ra ngoài Sơn mới gọi với theo nói.

- Có tên nào quần áo sạch sẽ, trắng trẻo, mặt mày vẫn còn hồng hào thì bắt lại nếu không phải đám Tay Đỏ thì cũng là đám đồng bọn. Xem trên máy tính nữ xem có lưu trữ camera thấy tên nào Tay Đỏ thì chụp ảnh hắn lại cho mọi người nhìn, tao không tin hơn ba ngàn người căm thù chúng còn sống mà không nhìn ra được đám bọn hắn. Không thấy được người sống thì phải tìm thấy xác bọng chúng mới thôi.

Anh lính kia liếc nhìn Chu chỉ huy thấy ông ta gật đầu rồi mới đi ra ngoài thông báo cho mọi người cũng như tìm đám Tay Đỏ còn sống kia.