Chương 107: Kế Hoạch Ngu Ngốc.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 107: Kế Hoạch Ngu Ngốc.

Hai người nghe hắn nói vậy thì hơi sững người, Sơn đằng hắng một tiếng rồi nói.

- Đám người này hai chú định thế nào đây.

Hia người quay ra nhìn đám lính đang ngồi trên mặt đất chú Tống định nói gi đó thì có tiếng xe chạy lại đây. Có khoảng năm sáu chiếc xe đang tiến về phía này, đến gần thì có một cô gái lao ra rồi chạy về phía này.

Thì ra lúc Sơn chạy đi thì đã gọi bộ đàm bảo bọn Đạt gọi người tiếp ứng, bọn hắn đến báo trực tiếp với Chu chỉ huy, sau đó là cả đám keo theo sáu xe thiết giáp đến tiếp ứng, Hải Băng biết tin cũng chạy theo.

Cô gái chạy ra ngoài đó chính là Hải Băng nàng vẫn đi chân đất chưa kịp đi giày, thấy ba mình thì đã nhảy bổ vào ông ta sau đó khóc như mưa.

- Ba ba thật tốt quá ba ba còn sống …. Thật tốt …. Hu hu..

Rồi nàng ta buông Tống tư lệnh ra sau đó cố ngó xung quanh ông ta rồi hỏi.

- Ba ba có làm sao không, con nghe nói có người ám sát cha.

Thấy con gái lo lắng cho mình như thế hai mắt chú Tống cũng đỏ nên rồi dưng dưng, xoa đầu cô rồi ông ta nói.

- Con gái ngoan ba không sao, ba vẫn lành lặn không có bị gì hết á….

Đám người bọn Chu chỉ huy cũng xuống xe sau đó vài quân y nên chị thương cho chú Hoàng kia, Chu chỉ huy khi thấy chú Tống mặt mày cũng hớn hở hắn nên, con mắt cũng dưng dưng mà nói.

- Tốt …Tốt nắm con biết chú lớn mệnh mà ….

- Ukm …Bên này thế nào rồi ổn định chưa.

Chú Tống một tay ôm con gái một tay vỗ vỗ bả vai Chu chỉ huy rồi nói, thấy chú Tống hỏi vậy thì Chu chỉ huy kể lại mọi việc ở đây cho ông ta nghe. Còn đám quân nhân kia thì đi chói đám người bị Sơn bắt lại cho nên một cái xe rồi canh phòng nghiêm ngặt chở về doanh trại.

Rồi bốn người bọn hắn nên một xe sau đó đi về căn cứ, trên xe thì ông ta mới kể hết sự tình xảy ra ở căn cứ lúc đó cho mọi người nghe. Tóm tắt lại thì nó có nội dung như sau.

- Khi Sơn cử đội ba đi về căn cứ cầu cứu thì chú Tống đã cử anh Chu đi tiếp ứng, điều đó gây nên sự khó hiểu hoang mang cho đám người lãnh đạo trong thành phố hiện tại. Bọn họ sợ rằng chú Tống sẽ rời bỏ nơi này chở về doanh trại cũ, ban đầu tình hình còn kiểm soát được đến chiều khi Hải Băng cùng đội nghiên cứu bên này qua thì tin đồn càng lan rộng và được coi là sự thật vì con gái chỉ huy được đưa đi sơ tán trước.

Chiều hôm đó có rất nhiều người đến hỏi tôi nhưng tôi chỉ nói sự thật cho họ mà thôi, nhưng không ai tin. Đến tối thì có một toán người toàn quan nhân cùng lực lượng gọi là " tự vệ " mà lão Trần xây dựng nên vây kín xung quanh nhà, khi đó tên Phạm Hải mới giả vờ đến cứu. Biết tình thế không xong tôi đã cho thế thân ra chù trì mọi việc không xong nên tôi thoát ra theo hầm ngầm với lão Hoàng. Sau đó là được Toàn tiếp ứng rồi sau đó chúng rôi rời đi, không hiểu sao tên Phạm Hải đó đánh hơi được gì mà cho người đuổi theo.


Nghe đến đó Sơn cũng hiểu được đái khái tình hình rồi mới quay ra hỏi chú Tống tiếp.

- Chú giờ định như thế nào.

Chú ta trầm tư một nát rồi nói.

- Tôi muốn đưa người về đó hỏi cho ra nhẽ đám người kia cho ra nhẽ xem bọn hắn đã được lão Trần cho cái gì mà bọn chúng lại đi theo lão ta như vậy

Sơn nghe vậy thì cũng gật đầu nếu bên kia không muốn cùng chết thì sẽ không cùng bên này đồng quy vu tận, còn nói chuyện ắt hẳn sẽ được, có lẽ hắn sẽ đi mà giúp đỡ một tay. Sang bên đó hắn sẽ quậy cho một hồi mới thôi.

- Bên đó quá nguy hiểm sao bố còn muốn sang đó, sang đó không khác gì cho dê vào miệng cọp cả.

- Đúng đó chú Trần cháu đã tập hợp hết nhân lực của chúng ta bên này có khoảng gần tám ngàn người tiến về căn cứ tiêu diệt đám người kia.


Nghe hai người nói vậy thì chú Tống mới giải thích.

- Mọi người hiểu lầm ý tôi rồi, tôi về bên đó chỉ để hỏi mấy người đó chúng ta sống bao nhiêu năm trong quân ngũ mà họ nỡ phản bội tôi. Tôi chỉ cần như vậy nếu họ không muốn tôi ở đó nữa thì tôi sẽ về quân doanh này.

Mấy người đều lắc đầu rồi về căn cứ, trên đường đi thì Hải Băng cũng kể cho ông ta nghe về sự kiện bên này, có xác sống biến dị ra sao có thể đẻ trứng như kiến rồi biến con người thành con rối để chúng điều khiển.

Tống tư lệnh nghe vậy cũng tấm tắc kì lạ, bọn hắn về quân doanh rồi mới thông báo tin tức Tống tư lệnh vẫn sống cho mọi người. Tất cả tập chung ở quảng trường sau đó là nghe Tống tư lệnh cảm tạ cũng như khích lệ mọi người.

Cho nên kế hoạch cả bọn định đi đến căn cứ Hoa Mai cá chết lưới rách tạm hoãn lại, đến trưa thì có một in mà cả đám đều phải nhíu mày đã xảy ra, gần một vạn quân lính đang tiến về khu này tuy không có trực thăng nhưng xe thiết giáp bọc thép, chống tăng … rất nhiều và lực lượng cũng rất tinh nhuệ.

Lực lượng bên doanh trại bên này tuy có đến gần tám ngàn nhưng nửa non trước đó chỉ là cái binh lính hậu cần, chế tạo súng ống chứ chưa huấn luyện chiến đấu tinh nhuệ bao giờ. Nhưng cả bọn vẫn rất sục sôi ý chí chiến đấu, đến giữa trưa thì đám người đó cũng giàn hàng tập trung trước của doanh trại.

Loa phóng thanh cũng được phát nên, rồi một tiếng người trung niên vang nên.

- Các vị bên trong hãy nghe đây, chúng ta đến đây là đầy thiện trí thưa các vị. Tống chỉ huy đã bị tên Toàn ám sát, nay căn cứ rất cần sự chợ giúp của các bạn hãy dẹp bỏ những hiềm khích cũ chúng ta hãy cùng nhau xây dựng căn cứ của chúng ta ngày rốt đẹp hơn.

Hắn chưa kịp nói xong thì bên trong vọng ra tiếng của Chu chỉ huy.

- Con mẹ nhà mày Trần Thê này đừng tưởng chúng ông không biết chuyện gì mày cùng với thằng anh mày là hai kẻ ăn cháo đá bát, được chúng tao bảo vệ mà còn rắp tâm hại Tống tư lệnh. Ngài ấy bị giết là do chú mày cùng mày bày mưu cho tên Phạm Hải ám sát chú ấy, giờ còn ở đây già mồm sao.

Khi giọng nói đó vang nên hết thì đám lính ben này bắt đầu xôn xao, vì bọn hắn nghe rất nhiều truyền kì về tổng tư lệnh rồi cũng như luôn lấy ông ta làm gương, nay lại nghe chính chỉ huy của mình nói như vậy thì đều bàn tán nên.

Trần Thế hắn định đến đây chiêu hàng đám người này, nhưng không ngờ lại bị chúng tố ngược lại nên bên hắn bắt đầu xì xầm, biết để lâu thì không xong với biết Tống tư lệnh đã chết nên hắn cảm thấy đám đó không làm được trò chống gì liền cất tiếng nói tiếp.

- Các vị bên trong đừng nghe Chu Phó đoàn trưởng nói láo, ông ta chỉ là cố lừa mọi người mà thôi, ông ta ích kỉ mà tư lợi, Tống tư lệnh mới mất mà ông ta đã tính ở đây làm vương chỉ huy mọi người rồi.

Đợi ông ta nói xong thì có một người oai vệ, bụng khá to mặt mày cũng thuộc dạng như trương phi tiến nên kéo ông ta lại. Tên họ Trần đó gầy gò bị ông ta kéo một cái đã ngã xuống đất.

- Mẹ ngươi Trần Thế ngươi giám lừa ta sao, sao ngươi giám nói đoàn trưởng là do Toàn giết vì xô sát do ông ta không gả con gái, mà sao bây giờ lại thành anh em nhà ngươi quây lại hãm hại ngài ấy. Nếu không phải thằng anh nhà ngươi rất tôn trọng cũng như thường ngày rất hào đồn thì tao đã không đi theo hắn. Hôm nay ngươi không nói kĩ cho ta thì ta sẽ cho ngươi một trận

- Lão Đỗ ngươi nóng tính như vậy, ngươi đã nhìn thấy cái xác đó súng cũng xác nhận có vân tay của Toàn, người chứng kiến cũng nói vậy thì sai sao, ta đã bảo rồi là tính ích kỉ của tên Họ Chu đó mà thôi.


Đúng lúc này thì cử cổng mở ra, một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề trên mặt có hơi xây sát một chút đi ra cùng một đám người. Hai tên kia nhìn thấy cảnh đó thì há hốc mồm mà nhìn người đi đầu mà không ngậm lại được, run rẩy nhất phải nói đến Trần Thế.

Phải nói đến trước đó anh em hắn đã tính rất kĩ càng cho Phạm Hải vào ám sát lão Tống vì chỉ có hắn và Toàn là hai kẻ tâm phúc cũng như đắc lực, Phạm Hải ám sát thì cố tình tạo hiện trường giả do Toàn ám sát chú Tống.

Tên Phạm Hải sau khi giết chú Tống xong thì báo lại cho anh em họ Trần sau đó anh em nhà hắn loan tin đi khắp nơi, rồi bắt đầu giả mù xa mưa khóc lóc lấy đồng tình từ hai vị phó tư lệnh còn lại. Được tin Tống tư lệnh bị giết thì cả đám đưa quân quây kín nơi đó không cho ai ra vào, sau điều tra phát hiện nghi vấn 100 % là Toàn.

Mà Toàn lúc đó đã cố đưa Tống chỉ huy ra ngoài thành, hắn cũng cố đánh lạc hướng nên cũng đến hiện trường, nhưng không may cho hắn nên đã bị bắt giữ sau đó bị bọn người của Phạm Hải hành hạ đến chết. Tên Phạm Hải biết được tin Tống tư lệnh chưa chết nên đã cử người đi thật nhanh chặn đường rồi truy sát ông ta.

Hắn cũng không giám nói lại cho anh em nhà họ Trần vị sợ tội của mình mà sẽ bị khử, anh em nhà họ Trần tưởng xác thế thân kia là thật nên đã tiếp tục kế hoạch lôi kéo của mình, bọn hắn cũng muốn diệt luôn đám người Chu chỉ huy cùng tay chân vì đám đó quá thân cận với Tống chỉ Huy không thể để lại.

Nhưng chính vì sự không may trong tất cả kế hoạch mà Tống chỉ huy vẫn còn sống mà đến được đây, còn anh em lão Trần vẫn theo kế hoạch thâu tóm quyền lực về tay Trần thị trưởng và trưa nay chính là em lão Trần thế cùng Đỗ phó tư lệnh một trong bốn vị phó tư lệnh còn lại, đến đây để gây sức ép rồi chiếm lấy cái khu này.

- Tống tư lệnh ngài ….ngài….vẫn còn sống sao …. Chuyện chuyện gì đã xảy ra với ngài.

Lúc này thì Đỗ phó tư lệnh chạy bổ về phía Tống tư lệnh, thân thể ông ta tuy to béo nhưng rất linh hoạt chẳng mấy chốc mà đã lại gần Tống tư lệnh.