Chương 17: Hé lộ thân phận.

Cuộc Sống Dị Giới Của Kẻ Xui Xẻo

Chương 17: Hé lộ thân phận.

-" White đâu? Cả cô bé Elly nữa?"

-" Cô bé muốn học nấu ăn nên đang trong bếp làm bữa tối với chị White."-Winx chỉ vào trong bếp rồi buồn rầu nói-" Giá mà em cũng nấu được."

-" Thầy ơi!"-Đang tính an ủi Winx thì ngoài cửa vang lên tiếng gọi của Yui.

-" Vào đi em, cửa không khoá."-Tôi nói vọng ra.

-" Dạ, em xin phép."

-" Vào ngồi đi, đừng đứng ngoài cửa thế."-Tôi ngồi xuống ghế dài rồi ra hiệu cho Yui tới ngồi xuống.

-" Dạ."-Yui nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện tôi.

-" Đây là Mio, một Fairy. Còn đây là Yui học trò của tôi."-Tôi giới thiệu hai người với nhau.

-" Rất vui được gặp chị."-Yui lễ phép chào.

-" Tôi cũng vậy."

-" Em tới đây có chuyện gì không?"-Tôi thấy hai cô nàng đã giới thiệu xong liền hỏi.

-" Dạ, em thấy thầy trên đường về nên đến hỏi thăm. Chuyến đi vừa rồi của thầy thế nào?"-Yui quan tâm hỏi.

-" Khá tốt đẹp. Và trong chuyến đi tôi có gặp một thuơng nhân kì lạ."-Tôi bắt đầu lái câu chuyện theo cách của mình.

-" Kì lạ?"

-" Trước đó tôi muốn xác nhận một điều."-Tôi nghiêm túc nói-" Em muốn làm dũng giả chứ?"

-" Vì mọi người em sẽ làm."-Yui trả lời cách chắc chắn.

-" Được rồi. Mio, Winx cho tôi chút không gian riêng đi."-Tôi nói, hai Fairy nhanh chóng di chuyển xuống bếp.

-" Có chuyện quan trọng sao thầy?"

-" Thương nhân đó là người cùng thế giới với em dù anh ta không phải dũng giả."

-" Anh ta sống tốt không thầy?"-Yui lo lắng hỏi.

-" Rất tốt."

-" Thật may quá. Anh ta là một người vướng vào cuộc triệu, không có cheat đối với những người sống trong thế giới không có phép thuật thì khó mà sống ở đây, thế nên em từng khích tướng để có gì dễ giúp anh ta hơn. Nếu thầy gặp lại thì giúp em xin lỗi anh ta."

-" Anh ta không có trách ai cả. Ngược lại còn quan tâm đến các em."-Tôi cười nói (Ai đời 25 tuổi đi trách đứa nhóc 16 mà muốn qua mặt tôi khoản khích tướng thì luyện tập thêm nhiều nữa)

-" Vậy thì tốt quá!"

-" Quay về vấn đề chính. Em biết sự khác biệt giữa anh hùng và người thường chứ?"-Tôi nhấp một ngụm trà trong khi nghiêm túc hỏi.

-" Anh hùng là người được ban cho sức mạnh hơn người thường?"

-" Sai. Không giết người là người thường, giết một là sát nhân, giết mười là khát máu, giết hàng trăm là đồ tể thế nhưng giết hàng vạn là anh hùng. Em hiểu ý tôi chứ?"

-" Chẳng lẽ..."-Yui run run nói không ra lời.

-" Không riêng gì em tất cả dũng sĩ đều phải trở thành kẻ sát nhân đề phải kết liễu đi sinh mạng sinh vật khác kể cả sinh vật giống người hoặc chính con người."

-" Em...."

-" Ngày mai em phải đích thân giết một quỷ tộc ta bắt về."

-" Em...em...không biết điều đó..."-Yui run lên.

-" Giờ em muốn rút khỏi để sống như người bình thường ta sẽ giúp."

-".......... Em sẽ không rút lui....... Em sẽ chiến đấu...."

-" Đừng vội nói, giờ em hãy về đi ngày mai bài kiểm tra cuối sẽ thực hiện."-Tôi có cảm giác mình hơi độc ác đối với Yui.

-" Dạ..."-Yui run rẩy đứng lên chào tôi rồi quay bước ra ngoài.

-" Ngươi tính lấy mạng quỷ tộc kia?"-Mio giận dữ nói với tôi ngay khi Yui bước ra ngoài.

-" Nếu tôi làm vậy thì tôi cứu cô ta làm gì?"-Tôi không trách Mio đã hiểu nhầm, từ trong túi lấy ra một mũi tên đâm mạnh xuống bàn ngay khi vừa tiếp xúc đầu mũi tên vỡ ra giống như máu và dính vào bàn-" Dù là tôi đi nữa cũng không thể bắn chết người với mũi tên này."

-" Được rồi, xin lỗi vì đã hiểu nhầm ngươi."

-" Không sao. Điều đó dễ bị hiểu nhầm nếu tôi không giải thích."-Tôi nhún vai nói.

-" Mà ngươi không tính giúp họ sao? Chẳng phải ngươi rất mạnh sao?"

-" Tôi rất yếu mà."

-" Em về rồi đây!"-White cười vui vẻ mở cưa bước vào nhà-" A, chị Mio."-Thấy Mio trên vai tôi liền chạy đến.

-" Đã leo lên giường tên trai tân này chưa?"-Mio liếc xéo tôi nói.

-" Anh Yu không cho lên."-White xụ mặt xuống nói.

-" Đợi thêm 5 năm nữa phát triển thêm đi, anh không có hứng thú với con nít à."-Tôi nhún vai nói, bề ngoài White như đứa trẻ 15 mà thôi.

-" Em đã lớn rồi mà."

-" Thử so sánh với bức tường chưa?"-Tôi liếc xuống vị trí mang tên huyền thoại Cup-AAA.

-" Em ghét anh!"-White đánh vào ngực tôi.

-" Hì hì hì..."-Elly che miệng cười.

-" Cô nhóc này là ai?"-Mio chỉ Elly hỏi.

-" Là con gái quỷ tộc mà tôi đã nhắc đến."

-" Là bán quỷ! Thật tốt quá!"-Mio vui mừng bay tới chạm vào trán Elly-" Đúng là bán quỷ thật rồi."

-" Em có gì sao?"-Elly nghiêng đầu hỏi.

-" Một ma pháp sư bẩm sinh. Có tuổi thọ cao kèm khả năng phát triển vượt bậc của tộc Human."-Mio hứng thú nói.

-" Khoan đã, đừng kết luận vội thế, đâu phải lúc nào cũng thế."-Tôi ngăn sự hứng thú của Mio lại.

-" Ngươi nói cũng phải để ta kiểm tra kĩ lại....... lượng ma lực quá ít, độ tương thích ma pháp quá thấp.."-Mio kiểm tra kĩ lại rồi buồn rầu lắc đầu.

-" Vậy em không làm ma pháp sư được ư?"-Elly đã hy vọng rồi trở nên suy sụp.

-" Thật ra ta cũng đã phân tích cô nhóc rồi."-Tôi xoa đầu an ủi Elly-" Mật độ cơ của cô bé khá tốt để trở thành kiếm sĩ. Tốt hơn rất nhiều so với tộc Human."

-" Thật sao?"-Như thấy hy vọng, Elly ngước mắt lên nhìn tôi.

-" Ta tính để một thời gian mới nói nhưng cô nàng này phá rối nên thay đổi quyết định nói luôn."-Tôi liếc ai đó phá rối.

-" Ahihi, ta xin lỗi mà."-Mio gãi đầu nói-" Mà ngươi dạy sao?"

-" Không là nhờ hàng xóm dạy, cô ta là một kiếm sĩ khá giỏi."-Tôi chỉ qua nhà Eris-" Có một lần tôi thấy cô ấy đánh ma thú."

-" Không phải ngươi thích người ta đi theo dõi đó chứ."-Mio thúc nhẹ nắm đấm vào má tôi.

-" Haizzz, ta cũng muốn theo dõi lắm chứ nhưng cô nghĩ hai cô nhóc đang lườm bằng ánh mắt chết người để yên sao?"-Tôi chỉ vào White và Winx nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn.

-" Hahaha, ta hiểu mà."-Mio cười lớn nói.

-" Bỏ đi, White nấu bữa tối chưa? Anh đói rồi."-Tôi xua xua tay nói.

-" Dạ có ngay thôi, anh ngồi chơi một lát là ok."-White cười rồi mang theo Elly xuống dưới bếp.

-" Còn anh và ta sao không nói thật thân phận đi?"-Mio lơ lửng trước mặt tôi.

-" Chắc cô cũng đoán được phần nào đó rồi."

-" Cũng từ một thế giới sao anh lại khác họ? Thứ anh học là để chiến đấu giết người."

-" Tôi thuộc mặt tối của thế giới."

-" Mặt tối?"

-" Có nhiều thứ mà luật lệ không thể làm gì, khi đó cần có bóng tối để xử lý chúng."-Tôi thở ra một hơi nhớ lại lúc đó-" Dùng bóng tối để tiêu diệt bóng tối."

-" Ta hiểu rồi. Ta còn một thắc mắc, ngươi hoàn toàn không có sát ý sao có thể làm bóng tối được?"

-" Cái đó từ từ cô sẽ biết, khi ác quỷ được đánh thức thì chỉ còn sự than khóc, run rẩy sợ hãi của kẻ thù."

-" Bản thân ta không muốn thấy ngươi lúc đó."

-" Tôi cũng thế thôi. Nhưng tôi có linh cảm, ác quỷ trong tôi sắp sửa bị đánh thức."-Tôi khẽ run lên khi nghĩ đến điều đó.