Phụ chương: Góc nhìn của Phong Dũng giả Yui (II)

Cuộc Sống Dị Giới Của Kẻ Xui Xẻo

Phụ chương: Góc nhìn của Phong Dũng giả Yui (II)

-" Cảm ơn các vị dũng sĩ đã đáp lại lời triệu gọi mà tới thế giới của chúng tôi."-Trước mặt chúng tôi là một phụ nữ tóc bạc đang cúi đầu-" Mong các vị hãy cứu lấy thế giới này!"

-" Chúng tôi đã nghe về chuyện đó từ Goddess và đã đồng ý."-Lôi dũng sĩ (Người con trai lúc đầu lên tiếng đồng với Goddess đầu tiên)

-" Cảm ơn các vị."-Cô gái tóc bạc ngước mặt lên, khuôn mặt khiến cả đám con trai hoá đá, đó là một khuôn mặt tuyệt đẹp thánh thiện không thể bị khinh nhờn-" Tôi là Alice, nữ tu của giáo hội."

Để không phải thất lễ tôi đành lên tiếng giới thiệu đồng thời kéo mấy tên con trai đang mơ màng tỉnh lại-" Tôi là Yui, được chúc phúc bởi nguyên tố Phong, mong cô giúp đỡ khi ở thế giới này vì chúng tôi chưa biết nhiều về nó."

-" Tôi là Jack, nguyên tố Ám."-Theo sau tôi là một.... (Hử là trai hay gái đây? Thôi mặc định là con trai đi, nhưng mà giống một đứa con gái lạnh lùng vậy)

Lần lượt tất cả chúng tôi đều giới thiệu bản thân mình, có lẽ do tôi chỉ giới thiệu tên nên không có ai giới thiệu luôn cả họ của mình. Với đám con trai gồm: Kim-Wiston; Thổ-Sanford, Lôi-Alex; Ám-Jack (?); Thời gian-An và không gian-Thiên. Đám con gái bọn tôi: Mộc-Rosa; Thủy-Thu (tên tiếng Việt); Hoả-Brenda, Quang-Rina, Vô-Lea và tôi là Phong.
...
-" Ta là hoàng đế Oriel của đế chế Rom này thỉnh cầu các vị dũng sĩ cứu lấy thế giới."-Trước mặt chúng tôi là một phụ nữ nghiêm trang, ánh mắt sắc sảo hai điểm mạnh đó là mất đi vẻ nữ tính của cô ta nhưng mà vẫn phải công nhận cô ta rất đẹp, bọn con trai một lần nữa hoá đá dưới vẻ đẹp đấy.

-" Được."-Tôi lần nữa lên tiếng kéo bọn kia tỉnh mộng (Mà thỉnh cầu gì lắm thế tính từ lúc gặp Goddess là ba lần rồi)

-" Cảm ơn mọi người, ta sẽ cố gắng cung cấp điều kiện tốt nhất cho mọi người. Trời cũng đã tối, các vị thưởng thức bữa ăn nhỏ rồi nghỉ ngơi. Ngày mai hãy bàn tiếp kế hoạch đánh đuổi quỷ tộc."-Hoàng đế Oriel.

-" Tôi xin về trước."-Priestess Alice cúi mình nói-" Ở lâu sẽ khó khăn."

-" Được. Đi đường cẩn thận."-King Oriel gật đầu tỏ vẻ biết rồi.

-" Tôi cáo lui."-Priestess Alie không nấn ná quay người bước đến cửa chính.

-" Khoan đã!"-Tôi chợt nhớ ra một điều quan trọng liền lên tiếng gọi.

-" Có chuyện gì sao Phong dũng sĩ."

-" Tôi có chuyện nhờ ngài làm giúp."-Tôi tiến lại lấy chiếc điện thoại lúc nãy đã chụp lén anh chàng dính vào cuộc triệu hồi kia-" Nếu cô gặp anh ta xin hãy giúp đỡ một tay, đừng cho anh ta biết là tôi nhờ."

-" Anh ta là ai? Cô là lần đầu tiên đến thế giới này mà?"-Priestess Alice cảnh giác nhìn tôi.

-" Anh ta là người không liên quan bị vướng vào cuộc triệu hồi."

-" Chết thật là lỗi của tôi, tôi sẽ giúp anh ta nhiều nhất có thể.... Tất nhiên là kín đáo giúp theo như cô nghĩ."-Priestess Alice nhìn tôi bằng ánh mắt mỉm cười (Cô ta hiểu nhầm thứ gì rồi)
(Ps: Đây là lý do Alice cứu Yu mà không có sự nghi ngờ bề thân phận)

-" Cảm ơn ngài. Mà không như ngài nghĩ đâu hôm nay tôi gặp anh ta lần đầu."

-" Biết đâu tình yêu sét đánh. Hihihi"-Alice che miệng cười như một chị lớn nới chuyện với em của mình.

-" Đừng coá chọc em."

-" Okay, okay..."

......

Sau khi nghỉ ngơi một vài ngày làm quen với môi trường xung quanh chúng tôi được gửi đến học viện Alaska, một nơi mà theo như đánh giá của King Oriel là nơi tốt nhất học cách chiến đấu, thậm chí cả hiệp sĩ mạnh nhất của Đế chế cũng tốt nghiệp từ đó.

Và cũng tại nơi này tôi gặp thầy, người cha thứ hai của tôi ở một thế giới xa lạ này, thầy Yu (Tôi chỉ thắc mắc ánh mắt sắc sảo pha chút lười biếng đó đã thấy ở đâu đó rồi). Thầy đối xử với tôi rất tốt, thầy không quan tâm đến thân phận Dũng giả của tôi khác với các giáo viên khác. Thầy sẵn sàng mắng tôi một chập, còn cú đầu tôi nữa (Đau lắm) khi tôi cẩu thả hay trở nên kiêu căng, ukm....để coi có thể gọi thầy là một stun...đúng vậy một stundere lười biếng tiết kiệm năng lượng cũng may mà thầy sống chung với chị White (một Pegasus) và Winx (một Fairy) chứ thôi không biết sống được không khi lười biếng thế. Mà đặc biệt một điểm nhận dạng của thầy là làm đồ ngọt rất là ngon đến nỗi Lea (Quang dũng giả) người không thích đồ ngọt lắm cũng phải phát cuồng lên đòi đổi giáo viên với tôi, nhưng mà ngu gì đổi đừng mong đổi nhá.
...
...
...
-" Nếu em trở thành kẻ cuồng sát thầy sẽ ngăn em chứ?"-(Tôi nhớ thầy rất, rất ghét những kẻ sát nhân)

-" Chắc chắn ta sẽ ngăn em trước lúc đó."

-" Em sẽ cứu được người khác nếu giết người?"

-" Chưa nói tới chuyện đó, trên chiến trường em phải giết để giữ mạng sống mình và của đồng đội."

-" Thầy đã từng giết người chứ?"

-" Đã từng, để bảo vệ người khác."

-" Em sẽ làm."-Tôi quyết tâm nói-" Phập!"-Mũi tên dính vào giữa trán Elly, cô bé giật lên vài cái rồi gục đầu xuống, từ vị trí dính mũi tên một chất lỏng đỏ tươi trộn lẫn trắng đục chảy xuống.

-" Oẹ, oẹ..."-Tôi nôn dữ dội như muốn nôn ra cả nội tạng của mình khi thấy cảnh tượng đó.

-"...... phục hồi!"-Mio cast phép lên người tôi, chỉ trong chốc lát tôi ổn định được tinh thần.

-" Cảm ơn chị rất nhiều, Mio."-Tôi nhận lấy khăn tay từ Mio khẽ lau miệng.

-" Đã hiểu cảm giác giết người chưa? Còn chịu được không?"-Thầy Yu nhìn tôi quan tâm hỏi.

-" Em đã nghĩ thông rồi... Nếu em không giết thì em sẽ bị giết... Không những em mà còn những người ở đây nữa..."-Tôi nói thế nhưng toàn thân vẫn còn run rẩy.

-" Em đeo chiếc vòng này vào đi!"-Thầy đưa cho tôi một sợi dây chuyền-" Sợi dây chuyền này là sư phụ thầy đưa cho thầy, nếu gặp chuyện gì hãy tâm sự với nó. Nó giúp em vững tâm hơn."

-" Sao em có thể nhận sợi dây quý giá đó được."

-" Em cứ nhận đi, khi nào có học trò nhớ truyền lại cho nó."

-" Em sẽ giữ nó."-Tôi đeo lên cổ coi như báu vật, nó giúp tôi cảm thấy ấm áp khi đeo.

-" Được rồi. Giờ em thử kéo cây cung này đi."-Thầy tháo Phong Long cung trên lưng xuống đưa cho tôi (Sao lại đưa mình ta)

-" Dạ?"-Ngay lúc tôi nhận lấy một luồn sáng bao phủ lấy cây cung, khiến chúng tôi phải nhắm mắt lại. Sau một lát cây cung to trên tay Yui biến thành một cây cung nhỏ phù hợp với việc ‘Hit & Run’ sở trường của tôi (Thật kì diệu)

-" Đây, đây là nghi thức nhận chủ??? Sao có thể!!"-Mio ngạc nhiên-" Ngươi chưa chết sao nó nhận chủ khác được?"

-" Là do tôi không phải chủ nhân chính thức, có lẽ thế. Lúc tôi cầm vài nó chả thay đổi gì cả."-Thầy nhún vai nói điền khó tin.

-" Không, không thể nào. Ngươi thử kéo thanh kiếm này lên!"-Mio triệu hồi ra một tảng đá cắm thanh kiếm đỏ như máu.

-" Ok thôi. Lên nào!"-Thầy Yu xắn tay áo lên kéo mạnh, thanh kiếm bung ra thật.

-" Ngươi quái thai!!! Quái vật!!! Biến thái!!!"-Ánh mắt Mio mờ đi.

-" Này đừng có chửi tôi thế chứ."

-" Không ai có thể kéo cung ngoài người được chọn, không ai có thể rút Hoả Diệm kiếm ngoài người được chọn, nói luôn cô ta chưa chết."-Mio ngơ ngác.

-" Bỏ đi. Từ từ rồi tính tiếp."

-" Hahah, không hổ là người ta nhìn trúng, hahaha, ta phục ta quá mà, hahah."-Mio như hoá điên cười lớn.

-" Chị ấy có sao không?"-Tôi giật mình khi thấy Mio như thế kéo kéo áo thầy chỉ Mio hỏi.

-" Đang ảo tưởng sức mạnh tí ấy mà. Chúng ta cũng về thôi!"

-" Dạ, hôm nay em rất cảm ơn thầy."-(Thầy đã dạy tôi bài học quan trọng còn trao cho tôi hai báu vật nữa chứ)

-" Vì em là học trò của ta."-(Đoàng!!!!)
...
Đêm đó tôi không thể ngủ được.