Chương 26: Gặp lại và lời thỉnh cầu.

Cuộc Sống Dị Giới Của Kẻ Xui Xẻo

Chương 26: Gặp lại và lời thỉnh cầu.

-" Tôi còn trở về, cứ ráng mà học đàng hoàng."-Tôi hướng nơi phát ra tiếng động đó lên tiếng. Tôi có thể cảm nhận được đó là Snow, tôi chỉ ngạc nhiên là sao cô ấy biết tôi còn sống.

-" Anh hứa rồi đấy."-Snow giọng có phần nghẹn ngào nói.

-" Yên tâm! Tôi sớm sẽ quay lại thôi, cô cũng biết mặt tôi rồi nên cũng dễ thôi."

-" Được. Tạm biệt. Anh đi mạnh khoẻ, nhớ giữ gìn sức khoẻ."-" Xoạt!"-Có vẻ sau khi nói xong câu đó Snow quay trở lại thành.

-" Cô cũng thế."
...
-" Tôi có phải đi luôn đâu mà sao ai cũng tiễn biệt như tôi không bao giờ quay lại vậy?"-Tôi gãi đầu khó hiểu.

-" Ngươi bình thườg thông minh lắm sao chuyện đơn giản này cũng không hiểu vậy?"-Mio gõ xuống đầu tôi.

-" Nà sao?"

-" Lúc ngươi chết, họ đã nghĩ sẽ phải rời xa ngươi mãi mãi. Nhưng bất ngờ ngươi còn sống và còn chưa kịp vui mừng thì ngay lúc đó ngươi lại lần nữa lên đường, nỗi sợ chia ly vĩnh viễn lại dâng lên nên họ thế là đúng rồi."-Mio giải thích.

-" Tôi không biết mấy vấn đề đó."

-" Haizzz.... Ngươi định đi đâu?"

-" Đi lang thang toàn đại lục thôi, tiền thì đây túi rồi giờ cứ xoã thôi."-Tôi nghĩ đến đây thôi đã cảm thấy thư sướng khắp người.

-" Thưởng thức các món ăn trên thế giới."-Winx cũng mơ mộng nói.

-" Ngươi lây bệng cho Winx yên quý của ta rồi."-Mio giận giữ hét lên với tôi.
...
Sáng sớm ngày hôm đó.

-" Ư..ư..ư.."-White khẽ rên rỉ tỉnh dậy.

-" Tỉnh rồi sao? Rửa mặt cho sạch sẽ đi."-Tôi đặt con thú mới săn về xuống, đó là một con lợn một sừng thịt khá là ngon đấy, chẹp chẹp.

-" Anh Yu!? Em không mơ chứ?"-White dụi dụi mắt khi thấy tôi.

-" Không mơ đâu, gọi hai mẹ con Merlin dậy luôn đi! Chúng ta chuẩn bị ăn sáng."-Tôi vừa nói vừa bắt đầu lột da con lợn sắp sửa thành bữa sáng thân yêu.

-" Dạ."-White vui vẻ gật đầu quay đầu xem hai mẹ con Merlin nằm chỗ nào-" Anh Yu, họ nằm đâu?"

-" Hử?"-Tôi ngạc nhiên nhìn lại thì thấy vị trí vốn có hai người nằm giờ không còn ai cả.

-" Chúng tôi về đây!"-Đang còn thắc mắc thì Merlin và Elly đi từ hướng ngược lại hướng tôi đi săn vừa nãy.

-" Trên vai cô là ai vậy, Merlin?"-Tôi thấy Merlin đang vác một người trên vai, có vẻ người đó bị bất tỉnh.

-" Một elf. Vừa nãy tôi nghe tiếng chiến đấu nên cùng Mio, Winx và Elly tới xem, tới nơi thì chỉ còn mỗi người này đây còn sống."-Merlin nhẹ nhàng đặt elf đang bất tỉnh xuống.

-" Là cô gái hồi trước tôi hứa cứu ba mạng?"-Tôi ngạc nhiên thốt lên.

-" Đúng thế."-Mio gật đầu xác minh-" Thế nên ta mới cứu, còn không ta không muốn vướng vào rắc rối."

-" Rồi ok."-Tôi nhếch mép cười (Muốn cứu người mà cứ đổ lí do này lí do kia là sao?)

-"Ta nói thật đó."-Mio giận dỗi đập mạnh cánh.

-" Tôi có nói cô chém gió đâu nà, hahah."

-" Không thèm nói chuyện với ngươi nữa..."-Mio tới ngồi lên đầu tôi.

-" Hahah, tôi còn ít kẹo dẻo trong túi..."-Tôi tung ra một miếng mồi.

-" Đâu? Đâu? Cho ta, ta không giận nữa."-Mio bay tới túi đồ của tôi.

-" Dễ dụ thật đấy. Trong ngăn đầu tiên đó, chia cho mọi người nữa đấy."

-" Mà ngài Yu này!"-Merlin ngồi xuống trước mặt tôi.

-" Hử? Có chuyện gì sao?"

-" Việc chuẩn bị bữa ăn là do người giúp việc làm chứ."-Merlin nói bằng giọng tôi không thể từ chối, tôi gật gật đầu vì như đã nói tôi đâu thể có ý kiến khác-" Thế nên ngài ra đằng kia ngồi chơi đợi tôi làm thức ăn, được chứ?"

-" Ahaha... Tất nhiên rồi."-Tôi cũng không dám ý kiến nên dừng tay ra chỗ những người khác đang chơi đùa mà ngồi xuống.

-" Anh Yu, xem này, thanh kiếm cô Eris cho em đó."-Elly cầm một thanh kiếm tuy không đẹp mắt lắm nhưng tôi dám cá đây là kiếm tốt.

-" Là Eris tặng cô nhóc, nhưng hôm qua chưa kịp khoe thì ngươi ngủm cmnr."-Mio thấy tôi chưa kịp theo tình hình nên lên tiếng.

-" Thanh kiếm thật tuyệt, nó hợp với em lắm. Mà Elly này, ta đưa em theo vầy có sao không?"

-" Dạ cô Eris nói về bảo anh dạy kiếm cho nếu không sẽ phí lắm....."

-" Haha, đã thế thì ta dạy vậy..."-Tôi cũng không ngạc nhiên lắm khi Eris nhìn ra tôi là một kiếm sĩ.

-" Ngươi là kiếm sĩ sao?"-Mio ngạc nhiên.

-" Thật sự bắn cung chỉ là chán quá nên học thôi chứ sở trường của tôi là kiếm và giáo."-Tôi không giấu làm gì nữa mà đúng hơn là tôi có giấu gì đâu do không hỏi nên không trả lời thôi.

-" À ngươi cũng sống cả trăm năm nên vậy cũng phải."-Mio gật gù hiểu-" Mà già thế rồi mà tính tình như con nít vậy?"

-" Cô đang nói cô đấy hả, Mio?"-Tôi bật cười khi nghe Mio nhận xét câu đó.

-" Anh Yu, chị Mio, cô gái elf tỉnh rồi."-Winx lên tiếng báo.

-"......"-Ngay khi tỉnh dậy cô gái tộc elf khi bật người nhảy ra xa, cẩn thận nhìn xung quanh.

-" Ở đây là an toàn rồi. Nói xem gặp vấn đề gì!"-Tôi lên tiếng chấn an cô ta.

-" Là ngài??? Xin ngài hãy cứu đồng bạn của tôi."-Cô ta thấy tôi liền nhận ra quỳ xuống.

-" Nói tiếp đi!"-Tôi có thể đoán ra chín phần là bị bọn săn nô lệ đặt bẫy (Vì sao tôi đoán vậy ư? Đơn giản thôi, lúc vừa rồi Merlin đã nói chỉ còn cô ta sống, vừa tỉnh dậy thấy bóng người liền cảnh giác giờ thì lại cầu xin cứu đồng bạn)

-" Chúng tôi bị bọn buôn nô lệ phục kích và bị chính người của mình phản bội. Tôi may mắn chạy thoát và bị truy đuổi."

-" Tốt thôi. Giá cả thế nào?"-Phải đi thẳng vào chuyên môn nào.

-" Có ba người bị bắt, ngài cứu họ coi như cứu tôi ba mạng?"-Cô ta vẫn nhớ lời tôi hứa.

-" Được. À mà tên cô?"-Tôi gật đầu đồng ý.

-" Ashes."

-" Yu. White, Mio, Winx, Merlin và Elly."-Tôi lần lượt giới thiệu-" Merlin chuẩn bị lên đường!"

-" Ngươi có kế hoạch gì sao?"-Mio lên tiếng hỏi.

-" Mua lại họ thôi."-Tôi lấy trong túi ra một tấm thẻ màu bạc-" Cô biết tấm thẻ này chứ?"


-" Là chứng nhận buôn nô lệ?"


-" Hahah, cũng nhờ cô cả đấy. Tôi lôi cô ra hù bắt tên cáo già Dicus làm cho tôi phòng trường hợp đặc biệt, ngoài tấm thẻ này ra còn 5 tấm nữa loại khác nhau."-Tôi nhớ lại lúc đó mà bật cười.

-" Tên đó được việc vậy sao?"-Mio sờ sờ cằm.

-" Hắn ta còn giấu nhiều đồ ăn ngon trong hầm băng nữa đấy."-Tôi đốt nhà Dicus, quả này thì cháy thành tro nhá, cái tội có rượu ngon méo san sẻ cho tôi.

-" Tên này được, lần sau ta lấy hết."-Mio mặc dù tôi chắc chắn cô ta biết ý định của tôi nhưng vẫn nói thế.