Chương 24: Hai năm sau.

Cuộc Sống Dị Giới Của Kẻ Xui Xẻo

Chương 24: Hai năm sau.

2 năm sau kể từ ngày thầy Yu chết.

Tôi là Rina, Quang dũng sĩ, một trong số 12 người được triệu hồi tới thế giới Anata này, không chính xác là 13 mới đúng nhưng một người không phải dũng sĩ và giờ thì không rõ tung tích. Chúng tôi đã tới đây được gần 3 năm rồi và bắt đầu hành trình tiêu diệt quỷ vương được đúng 2 năm kể từ ngày đó, ngày mà bạn thân của tôi Yui mất đi người quan trọng nhất của cô ấy ở thế giới này, thầy Yu. Mặc dù Yui nhanh chóng kiểm xoát được tâm tình của mình bằng cách nào đó và trở về như thường. Nhưng là bạn thân tôi biết chứ nếu không có chiếc vòng cổ mà Yui đang đeo thì cô ấy đã bị stress nặng rồi, chiếc vòng đó là món quà mà thầy Yu đã tặng cho cô ấy lúc hoàn thành bài kiểm tra cuối. Yui trân trọng nó như chính bản thân mình, không thậm chí còn hơn nữa đấy, cho dù tôi bạn thân của Yui cũng đừng hòng đụng tay vào nó.

Tôi đang thiu thiu ngủ nhớ về quá khứ thì nghe tiếng nấc nhẹ từ phía bên cạnh, tôi đoán chắc là Yui đang khóc vì hôm nay là đúng 2 năm ngày mất của thầy Yu mà, vào năm đầu tiên nếu không phải hôm đó White và Winx mang xác thầy Yu đi thì có lẽ Yui đã trở lại thăm mộ ngay lúc chiến trường căng thẳng.

-" Báo động! Có địch lẻn vào!"-Tiếng hô báo động vang lớn lên giữa đêm khuya. Yui đưa tay lau nước mắt, nét mặt nhanh chóng trở lại bình thường.

-" Rina!"-Yui tưởng tôi vẫn đang ngủ nên lên tiếng gọi.

-" Được rồi!"-Tôi bật dậy vặn người mấy cái cho tỉnh hẳn-" Sao chúng lại tấn công đêm nay ta?"

-" Ai mà biết được cơ chứ."-Yui nhún vai nói-" Mà cầu cho tên ma vương là kẻ tấn công, kết thúc nhanh gọn."

-"..."

-" Bình tĩnh nào! Ta không phải thích khách."-Một giọng nói có phần quen thuộc vang lên nhưng tôi không nhớ ra là ai-" Ta tới để đưa tin."

-" Mời anh nói! Thương nhân dị giới!"-Yui lên tiếng bình thản nói.

-" Ố ồ, cô bé nhận ra ta sao?"-Người đó ngạc nhiên nói.

-" Thế là tôi không nhớ nhầm rồi."

-" Ra là cô em thử ta. Mà ta cũng không chối làm gì đồng hương à."-(Vậy ra là người vướng vào cuộc triệu hồi lúc trước)-" Cô bé bật mí ta biết tại sao nhận ra ta không?"

-" Lần đầu tiên cháu thấy ngượ không có chút nguyên tố nào. Mà chú đến đây đưa tin gì?"

-" Ta đã già đâu!"-Giọng nói anh ta như sắp khóc.

-" Hơn cả mười tuổi mà không già sao? Chắc gọi ông cho hợp quá."-Yui cười chọc anh ta.

-" Bỏ đi! Tộc Demon có ý định tấn công Lorel (Khu vực thánh nữ Alice, nhắc cho ai quên)"-Anh ta hở dài một hơi.

-" Cảm ơn CHÚ!"-Yui lễ phép cúi đầu cảm ơn nhưng không quên chọc anh ta bằng cách nhấn mạnh từ ‘chú’-" Thiên chuẩn bị vòng dịch chuyển!"

-" Liệu có quá nhanh để tin anh ta không?"-Tôi hỏi nhỏ Yui.

-" Chiếc dao anh ta cầm trên tay là vật bất ly thân của thầy Yu, chẳng ai có thể làm giả được hay chính xác hơn thầy đã dạy mình cách xem thật giả. Bồ nghĩ White để vật quan trọng đó bị cướp sao?"

-" Lỡ White..."

-" Điều đó là không thể khi chiếc lông vũ của White còn sáng."-Yui lấy trong túi ra một chiếc lông vũ toả sáng tinh khiết.

-" À, Yui là có chuyện muốn chuyển lời cho cô nhóc."-Anh ta chợt lên tiếng-" Mũi tên vẫn bay."

-" Chỉ thế thôi?"-Yui khẽ run lên.

-" Đúng thế."

-" Cảm ơn anh rất nhiều! Híc...híc..."-Yui bật khóc-" Tất cả đi thôi, thẳng tiến tới Lorel!"

-" Rõ!"

-" Cho ta đi ké!"-Anh ta vội vã chạy tới trong vòng dịch chuyển.

-" Tất nhiên!"
...
Luồn sáng dịch chuyển bao phủ quanh chúng tôi mờ dần và biến mất, cảnh vật xung quanh cũng thay đổi thành khu vực thuộc Lorel nhưng chỉ có một điều khác biệt với lần trước đây khi lần đầu chúng tôi tới. Đó là cảnh vật ở đây trở nên đổ nát, lửa vẫn bập bùng cháy.

-" Tất cả tấn công! Chia thành nhóm 50 đi cứu viện."-Yui vung tay ra lệnh.

-" Mẹ kiếp, vẫn trễn."-Anh chàng đồng hương vớ chúng tôi hét lên.

-" Rina cảm nhận nguyên tố Quang của Priestess đi!"-Không hề mất bình tĩnh Yui đưa ra ưu tiên tìm Alice trước.

-" Không thể cảm nhận trong phạm vi 1km."-Tôi đã giải phóng tìm kiếm.

-" Mở rộng tầm tìm kiếm, ưu tiên cứu Priestess. Anh cũng nên lánh... Anh ta đâu rồi?"-Yui quay qua thì không thấy anh chàng kia đâu nữa.

-" Hí...hí...hí..."-Tiếng ngữa hí vang cách chúng tôi không xa, rồi từ đó một vệt trắng bay thẳng lên trời nhắm về hướng Đông mà bay.

-" Jack, Rina cùng tôi bám theo, mọi người tản ra giải cứu người bị nạn và tiêu diệt địch!"-Yui đảo mắt một vòng nói.

-" Được!"

-" Jack đi trước đi! Bằng tốc độ nhanh nhất!"

-" Được!"-Gật đầu một cái, Jack liền biến mất tại vị trí cũ, tôi cũng không chần chừ nhảy lên lưng Yui (Tôi đâu có phép dùng để di chuyển đâu, đành chịu vậy)