Cuộc Sống Dị Giới Của Kẻ Xui Xẻo

Chương 1:

Là một fan cuồng anime chắc hẳn tên nào cũng muốn bản thân mình được như trong mấy tiểu thuyết giả tưởng thường gặp kiểu như tỉnh dậy trước mặt là công chúa nói kiểu như:-"Dũng sĩ xin hãy cứu lấy thế giới..." các kiểu con đà điểu, tôi thì xin khiếu tôi một tên thanh niên đã 25 tuổi thì qua thời trẻ trâu đó rồi.
Nhưng...
Nhớ lại thì đó là một ngày đẹp trời như bao ngày khác, sau khi mất mấy đêm thức trắng cày xong một bộ lightnovel tôi lê cái thân tàn ma dại của mình tới tiệm tạp hoá tính mua mấy món đồ uống cho tỉnh người, ấy thế mà khi đi qua bọn trẻ trâu đang chém gió thì dưới chân tôi xuất hiện một vòng tròn đầy khả nghi hay chính xác hơn bọn trẻ là trung tâm còn tôi chỉ ở rìa mà thôi. Bản năng tôi mách bảo sẽ rắc rối nếu vướng vào nó nhưng đã quá muộn để chạy ra ngoài, cảnh vật xung quanh tôi đã thay đổi.
...
-" Chào những vị dũng sĩ từ thế giới khác xin hãy giúp tôi!!!"-Một thiếu nữ mà hầu như ai cũng thốt lên tuyệt đẹp khi gặp lần đầu.
-"Cô là ai? Tại sao chúng tôi ở đây?"-Tôi bình tĩnh hỏi, dự cảm rắc rối của tôi đang thông báo liên tục trong đầu.
-"Ta là nữ thần của thế giới Anata này, Lisabella."-Người thiếu nữ giới thiệu chính mình-" Ta đã dùng một nghi thức để triệu hồi mọi người với lý do cứu lấy thế giới này. Xin hãy giúp ta hỡi 12 dũng sĩ từ thế giới khác."
-" Tôi rất sẵn lòng."-Một tên đẹp trai trong số những người được triệu hồi lịch sự nói.
-" Tôi cũng thế."-Dần dần tất cả đều đồng ý với vẻ mặt háo hức, tất nhiên là trừ tôi ra.
-"WTF!!!!"-Tôi thở dài nói-" Thật xui xẻo mà! Cô đã lôi nhầm thêm tôi rồi."
-" Hả! Sao lại có thể thế được!"-Lisabella bắt đầu đếm lại, tất nhiên là dư ra một mạng là tôi rồi.
-" Tôi chỉ đi ngang qua họ và bị kéo theo đến đây."-Tôi chỉ về đám nhóc 2 nam, 1 nữ.
-" Tôi xin lỗi!"-Lisabella cúi đầu trước tôi.
-" Không sao, đưa tôi về lại là được rồi."
-" Rất xin lỗi, tôi, tôi không thể làm được."-Một lần nữa Lisabella cúi đầu, lần này còn cúi sâu hơn nữa.
-"Tch..."-Tôi tặc lưỡi.
-" Sao anh không tham gia luôn với chúng tôi?"-Tên nhóc đẹp trai lên tiếng.
-" Tôi không thích mạo hiểm."-Tôi nhún vai nói.
-" Ta sẽ ban cho tất cả mọi người những năng lực mạng mẽ."-Lisabella cười nói thuyết phục tôi-" Mọi người sẽ sông dễ dàng hơn."
-" Cô nếu ban sức mạnh cho người ở đây chẳng phải bớt một công đoạn sao?"
-" Họ không đủ mạnh để tiếp nhận. Mọi người thì khác, đạt được chỉnh sửa du hành dị giới nên thể chất mạnh hơn một bậc."-Nữ thần giải thích.
-" Thế nhưng tôi vẫn không muốn trở thành dũng sĩ. Cô không thể giúp tôi quay về thế giới cũ, sẽ tốt với tôi hơn nếu cô đưa tôi một số tiền đủ lớn để sống cả đời."-Tôi thà vậy còn sướng hơn.
-" Tôi, tôi. Chúng ta bàn chuyện đó sau khi tôi ban sức mạnh cho những người khác, được không?"-Lisabella.
-" Được, tôi sẽ đợi."
-" Đúng là một tên nhát gan."-Một cô gái trong số 12 người trề môi nói, đó là một cô nàng mang nét đẹp phương Tây với mái tóc vàng óng và đôi mắt xanh.
-" Đúng thế, mặc kệ hắn ta đi."-Những người khác cũng gật đầu phụ hoạ. Mà tôi mặc kệ, tôi không thích liều mạng.
-" Mọi người hãy chuẩn bị sắp sửa dịch chuyển tới nơi triệu hồi. Mong mọi người sống tốt."-Lisabella ngăn chủ đề nói xấu tôi lại, đúng là một nữ thần tốt bụng.
...
...
...

Tất cả đều biến mất, chỉ còn tôi và nữ thần.
-" Anh thật sự muốn thế sao?"
-" Đúng thế. Chẳng dại gì tôi mạo hiểm cả."-Tôi nhún vai nói.
-" Được tôi đáp ứng anh. Tôi cũng sẽ cho anh một loại sức mạnh tuy không bằng những người kia."
-" Cảm ơn. Đó là gì?"
-" Là kỹ năng Tạo Tác-Creation."
-" Hử? Chẳng phải đó là kỹ năng cực tốt sao?"-Tôi thắc mắc vc.
-" Nó rất khó để sử dụng. Nếu không tưởng tượng được cấu tạo thì không thể thành công."
-" Năng lực của đám nhóc kia là gì?"
-" Năng lực nguyên tố: Kim, Mộc, Thủy, Hoả, Thổ, Phong, Lôi, Quang, Ám, Thời, Không và Vô."
-" Năng lực nguyên tố sao? Tất cả trở thành pháp sư mà không có chiến sĩ?"
-" Họ có thể trở thành chiến sĩ nếu đi theo đường cận chiến."-Lisabella bắt đầu giải thích-" Chẳng hạ như Hoả có thể đưa ngọn lửa vào vũ khí, dạng vậy."
-" Ak, tôi hiểu."-Tôi gật gù nói.
-" Anh còn yêu cầu gì không?"
-" Nếu được cô lấy giùm tôi hộp đồ dưới gầm giường."
-" Nếu chỉ thế thì ta làm. Đợi ta một lát!"-Lisabella nhắm mắt lại. Một lát sau, một rương đồ sắt cao cỡ đầu người xuất hiện trước mắt tôi-" Là cái này?"
-" Chuẩn. Cảm ơn rất nhiều!"
-" Trong này có gì vậy?"-Lisabella thắc mắc hỏi.
-" Một số đồ vật quan trọng mà thôi."-Tôi đeo rương đồ lên-" Chắc cũng không làm phiền cô nữa."
-" Tạm biệt. Mong anh sống tốt."
-" Cảm ơn! Ak, tôi không trách cô gì đâu."-Tôi nói một câu trước khi biến mất hoàn toàn.
......
Tôi được dịch chuyển tới một khu rừng có lẽ cô nàng Goddess không muốn tôi tự nhiên xuất hiện trước mặt người khác đây, mà vậy cũng tốt tự nhiên xuất hiện trước mặt người khác gây chú ý vc. Tôi kiếm một nơi bằng phẳng đặt chiếc rương xuống mở ra. Bên trong gồm: Một thanh kiếm gỗ Hantei bokken; Món đồ tiếp theo là một con dao ngắn; Tiếp đến là một khẩu súng ngắn tôi nhờ một số quan hệ mà có được; Và cuối cùng là một bộ áo choàng assansin creed tôi mua nó hồi đi festival ấy mà + hồi trẻ trâu ATSM mà giờ may có việc để dùng rồi đỡ bỏ phí (Chứ mặc áo thun hiện đại thì nổi bật quá). Haizzz, lan man thế đủ rồi giờ tôi phải kiếm nơi nào qua đêm đây tôi không muốn ngủ ngoài trời đâu, lạnh lắm.