Chương 5: Chuẩn bị cho chuyến đi đến sự bình yên (Chắc thế)

Cuộc Sống Dị Giới Của Kẻ Xui Xẻo

Chương 5: Chuẩn bị cho chuyến đi đến sự bình yên (Chắc thế)

Sau khi nhận nhiệm vụ từ guild tôi đi lanh quanh trong thủ đô Lorel nhằm kiếm một vũ khí cho chuyến đi (Kiếm thì méo thích rồi, à cung, đúng là cung)-Tôi chọn được vũ khí rồi giờ thì thẳng tiến đến tiệm vũ khí nào.
-" Xin chào!"-(Quái thật! Tiệm vũ khí méo có ai hết vậy?)-Tôi vào trong méo thấy một bóng người trong cửa hàng liền lên tiếng gọi.
-" Ra nay đây, ồn ào quá!"-Từ trong một người... Không là một Drawf bước ra-" Cần gì?"
-" Haizzz, đây là lão đuổi khách mà?"-Tôi lắc lắc đầu nói.
-" Không mua thì biến."
-" Cần nóng vậy không nà?!"-Tôi đi dạo một vòng nơi vũ khí (Méo biết sắp xếp từng loại sao? Kiếm mệt vc)-" Này lão, cung ở đây chỉ có từng này thôi sao?"
-" Ngươi muốn kiếm loại nào?"
-" Trường cung. Loại 150 cân."
-" Ngươi là tân binh?"
-" Đúng. Thì sao? Ta không thuộc loại cơ động, ta thuộc class tỉa từ xa."
-" Theo ta!"-Lão Drawf bước vào trong bỏ lại một câu. Tôi nhún vai đi theo vào.
-" Cây cung này là 200 cân, ngay cả những tên tai nhọn cũng không sử dụng được, ngươi thử đi."
-" Hà, hà làm phiền."-Tôi nhận lấy cây cung dùng lực kéo một cái rồi thả ra."-" Tinh!!"-Âm thanh phát ra trong veo-" Cung tốt! Giá cả sao lão già?"
-" Miễn phí. Cây cung này là của đồng đội ta, hắn ta muốn đưa cho người có khả năng dùng."
-" Ukmmmmm, hậu nhân của chủ cũ còn chứ?"
-" Chúng không thể kéo nổi đưa cũng vô ích, nà đưa cho chúng có khi lão kia còn hiện về bóp cổ ta nữa là."
-" Nếu có cơ hội ta sẽ giúp hậu nhân người đó 3 lần."-Tôi đưa ra một lời hứa với chính mình-" Họ có đặc điểm nhận dạng?"
-" Chiếc vòng này sẽ sáng lên khi gần."-Lão Drawf ném tôi một mặt dây chuyền.
-" Được."-Tôi cuốn nó vào tay trái của mình-" Giờ thì... Tên bán sao?"
-" 2.B cho một mũi tên tốt."
-" 100 mũi đi."-Giá đắt vỡi.
-" Đắt đếu gì hả! Một mũi tên phù hợp với nguyên tố phong vậy mà đắt àk?"-Lão như đọc suy nghĩ tôi.
-" Rồi, rồi. Mà chiếc cung này có tên không?"
-" Phong Long cung, làm từ xương sườn của Dragon Wind."
-" Dùng nó an toàn chứ?"-Tôi thấy hơi nghi ngờ đây.
-" Tất nhiên, nó là phần thưởng của chính con rồng đó mà."
-" Thế thì tốt."
...
Sau cuộc mua cung tên tôi lại tiếp tục đến cửa hàng ma thuật, nơi tôi có thể mua đá ma thuật cho chuyến đi. Tất cả mất 20.G cho 5 đá hoả và 15 đá thủy, theo như quảng cáo là mỗi viên đá thủy chứa 10,000 lít nước, con số khá lớn đấy.
...
Sáng ngày 15 tháng Thủy, năm 1675 lịch Đế quốc. (Ở đây gồm 12 tháng lần lượt là Kim, Mộc, Thủy, Hoả, Thổ, Phong, Lôi, Quang, Ám, Thời, Không và Vô. Mỗi tháng gồm 40 ngày, mỗi ngày 20 giờ mỗi giờ 60 phút)
Theo như lịch trình thì tôi sẽ mất 10 ngày đường để băng qua rừng Monster, mất 5 ngày nữa để đến nơi, à trước đó tôi phải mất 4 ngày để tới được khu rừng nếu đấy là đi bộ. Thế nên tôi quyết định mua một con ngựa, cưỡi ngựa đau mông vc thế nhưng với kỹ năng tạo tác, tôi đã tạo một tấm đệm lót lên yên ngựa, so easy, thật tiện lợi mà.
-" Thẳng tiến đến Asora nào!"-Tôi thúc chân vào hông White (Tên tôi đặt cho chú ngựa trắng của mình)
-" Hí...!"-White như hiểu ý tôi hí vang một tiếng rồi bắt đầu gõ móng lên đường.
...
Vâng, vẫn là tôi đây, đã là ngày thứ 2 tôi ở trong rừng mà tính từ bắt đầu thì là ngày thứ tư rồi.
-" Hôm nay nghỉ ở đây thôi."-Tôi thấy trời đã ngả màu liền dừng lại. Qua mấy ngày tôi biết được White khá thông minh hầu như hiểu hết ý của tôi-" Mày đi lòng vòng chơi đi! Có gì thì nhanh chóng quay về."
-" Hí!"
Hai hôm nay, cứ mỗi lần White phát hiện nguy hiểm liền tự đưa tôi né đi nên hầu như tôi một đường thẳng tiến, tôi cảm thấy rất đúng đắn khi mua White. Nhớ lại thì.
|||Hôm đó.
-" Này ông chủ, chú ngựa này bán sao?"-Trước mặt tôi là chú ngựa khá ốm yếu, nhưng không hiểu sao tôi cảm giác nó rất đặc biệt.
-" Àk, con đó là bị chủ bỏ lại do ốm yếu, từ lúc đó nó hầu như bỏ ăn luôn. Chẳng ai chịu mua lại nó, cứ nhìn da bọc xương thế kia thì chẳng ai muốn rồi."
-" Tôi mua nó."
-" Quý khách..."
-" Ta quyết định rồi, giá cả thế nào?"-Tôi đưa tay xoa xoa đầu chú ngựa.
-" 5.S"
-" Đây, ta dắt nó đi trước."-Tôi không chần chừ mà đưa tiền rồi dắt đi.
...
-" Chú mày có vẻ buồn."-Tôi vuốt bờm chú ngựa nhẹ giọng nói-" Yên tâm tao sẽ không vứt bỏ màu đâu. Từ nay mày sẽ là White có nghĩa là trắng, mày sẽ là đồng đội của tao."
Do White khá bẩn nên tôi bỏ chút thời gian chăm chuốt, tắm rửa cho nó. Dọn sạch bụi bẩn trên người, nhìn cũng khá đẹp đó.
-" Ủ ôi là giống cái à?... Cũng khá đẹp đấy."-(Tôi mà cưỡi nó là thành hoàng tử bạch mã không ta)
-" Hí!"-White như tự hào với vẻ ngoài của nó.
-" Mai chúng ta lên đường, mày cứ nghỉ ngơi cho khoẻ đi, đừng thả thính với mấy tên ngựa đực. Mà nếu có thì giữ sức mai còn đi."
-" Hííí...."
-" Rồi ta sai rồi, đừng hét vào tai ta thế."-Tôi xoa xoa lỗ tai.
-" Híííí..."-(Dù tất cả đều là tiếng hí mà không hiểu sao tôi như hiểu được White bày tỏ điều gì, chắc Goddess cho năng lực này)-White muốn nói nó không phải dạng người, ấy là ngựa nhu thế.
-" Rồi ta biết rồi mà."|||