Chương 10: Đến thành phố Học Viện

Cuộc Sống Dị Giới Của Kẻ Xui Xẻo

Chương 10: Đến thành phố Học Viện

Đang lúc tôi đang đẽo gọt một mảnh gỗ làm chiếc mặt nạ ngầu để đi học thì nghe tiếng rên nhẹ của Snow.

-" Dậy rồi à? Có ít soup trong nồi đó, ăn đi cho khỏi đói."-Tôi thổi bụi gỗ rơi trên chiếc mặt nạ vừa nói.

-" Tôi đã ngủ bao lâu rồi?"-Snow day day hai bên thái dương, có lẽ cô nàng đau đầu sau khi dùng phép vượt quá giới hạn.

-" Tôi không biết. Tính từ lúc tôi tỉnh đến giờ là hơn nửa ngày. Theo như người chữa trị cho tôi nói thì tôi hôn mê gần nửa ngày."-Tôi đo đạc quan sát kĩ chiếc mặt nạ.

-" Anh đang làm gì mà chăm chú thế? White và Winx đâu?"-Snow thắc mắc hỏi.

-" Họ đang đi săn và kiếm chút hoa quả. Tôi đang làm một chiếc mặt nạ. Hè hè hừ, tôi tính vào học viện đấy."-Tôi thấy khá vừa ý với chiếc mặt nạ trên tay, chiếc mặt nạ chỉ để lộ ra con mắt trái (Cái này càng khiến mình trở nên bí hiểm đây)

-" Nụ cười anh ghê quá!"-Snow lên tiếng giúp tôi thoát khỏi sự ATSM của mình.

-" Bình thường mà."-Tôi đeo mặt nạ lên-" Này Snow, nhìn được không?"

-" Hử? Cũng được nhưng anh tính vào học viện hay đi ăn cướp vậy?"-Snow nhăn mặt nói.

-" Chắc đi ăn cướp..."-Tôi cũng thấy chiếc mặt nạ dành cho cướp thì hợp hơn (Giá mà có sơn thì hay biết mấy, sơn lên cái là ‘hot’ ngay)-" Bỏ đi! Tới thành phố tôi mua chút màu sơn lên là ok thôi chứ gì, so ez..."

-" Anh Yu, bọn em đi săn về rồi đây."-White từ sau khi biến thành dạng người liền không muốn trở về dạng Pegasus nữa (Ps: Pegasus=Ngựa bay)
-" Cô bé nào đây, dễ thương wá~!"-Snow thốt lên lao đến (Cô nàng hồi phục thể lực rồi?)

-" Binh!!!"-White giật mình đá bay luôn Snow đi.

-" Bình tĩnh nào Snow, cô nhóc đó là White."

-" White? Chỉ...chỉ có ma thú trong truyền thuyết mới có thể..."-Snow kinh ngạc, kiến thức cô nàng cũng tốt đấy chứ..

-" Hứ ta đây là tộc Pegasus!"-White ưỡn ‘ bức tường’ của mình lên tự hào nói.

-" Là...là...là tộc Pegasus...sus...sus."-Snow như bị sét đánh-" Không, không ngờ có thể gặp được. Tôi thật may mắn!!! Yaaaaaaa!"

-" Được rồi mấy mẹ trẻ đừng tám nữa, ra giúp một tay còn ăn sớm, nhịn từ tối qua không thấy đói à."-Tôi lên tiếng cắt đứt chủ đề trong khi đang xẻ thịt con hươu mà White mang về-" Này White, em ăn thịt hay ăn chay?"

-" Tất nhiên là thịt rồi. Tại lúc đó em không muốn gây chú ý nên ăn cỏ thôi. Mà này anh đeo mặt nạ lên nhìn ngầu nhắm luôn!"

-" Hahahaha, anh mà. Phải ngầu thôi."-Tôi có cảm giác like a boss.

-" Tks..."-Snow tặc lưỡi-" Nhịn từ tối qua không thấy đói à...."

-" Ahihi..."-White che miệng cười.

-"À, là tôi sai."-Tôi biết mình mắc mưu nên đành chấp nhận thôi.

-" Anh...anh có cần em giúp...giúp gì không?"-Winx hạ cánh trên đầu tôi ngập ngừng hỏi.

-" Nếu được em nhóm giùm anh ngọn lửa. Anh để củi sẵn đằng kia rồi."-Tôi chỉ đống củi khô.

-" Dạ..."-Winx bay tới gần đống củi dùng phép thuật hệ gió xếp những thanh củi thành một đống gọn gàng.

-" Chẳng phải em hệ Hoả sao, Winx?"-Tôi nhớ hôm qua Winx dùng ma thuật lửa để tấn công tên Vampire.

-" Em...em ba hệ...hệ gồm Phong-Hoả-Mộc.."

-" Em giỏi thật đấy."-Tôi tưởng có một hệ thôi chứ.

-" Em cũng ba hệ này."-White chen vào nói.

-" Em cũng giỏi lắm!"-Tôi khen cho cô nàng hài lòng mà cô nàng cũng giỏi thật mà, khả năng cận chiến không chê vào đâu được.

-" Có mỗi tôi một hệ."-Snow trở nên suy sụp.

-" Cô so sánh với một Fairy và một Pegasus thì sao mà lại họ được."-Tôi lên tiếng an ủi-" Mà tôi nghe nói Priestess (Thánh nữ) cũng chỉ có một hệ thôi mà."

-" Vậy tôi không phải là kẻ bất tài?"

-" Đúng thế à. Tự tin lên đi chứ."

-" Cảm ơn anh nhiều!"
...
...
...
Ngày 27 tháng Thủy năm 1675 lịch Đế Quốc.

-" Yaaaaa... Cuối cùng cũng đến nơi."-Tôi thở một hơi khi thấy thành phố học viện trước mặt. Do có thêm Snow nên tốc độ di chuyển của tôi giảm xuống. Còn lý do thì dễ hiểu thôi, chả nhẽ tôi cưỡi ngựa bắt Snow đi bộ, ngược lại cũng méo được vì White đâu để Snow cưỡi lên lưng đâu, thế là thành ra tôi phải đi bộ luôn.

-" À mà Snow!"-Tôi lên tiếng gọi Snow như đang phê đu đủ khi đứng trước thành phố.

-" Có gì vậy?"-Snow giật mình quay lại.

-" Đừng có để lộ quá nhiều về tôi. Tôi không muốn rắc rối."-Tôi dặn dò.

-" Tôi biết..."

-" Snowwwwww!"-Một cô gái tộc Beastman chạy tới ôm chầm lấy Snow khi cô nàng đang nói-" Bồ cũng đậu, mình mừng quá!"

-" A, Lily. Tớ cũng mừng lắm."-Snow cũng ôm ngược lại vui mừng nói.

-" Tôi đi vào trước, hẹn gặp lại."-Tôi cũng không ở đây làm nền mà nhanh chóng tạm biệt đi vào thành.

-" Gặp lại anh sau. Tạm biệt!"-Snow vẫy vẫy tay với tôi.

-" Tên đeo mặt nạ khả nghi đó là ai vậy?"-Cô gái tên Lily hỏi Snow.

-" Anh ta là người trong học viện trên đường tới đây đã cứu tớ."-Snow nói điều cơ bản mà không để lộ nhiều về tôi.

Bỏ qua họ tôi hoà vào dòng người xếp hàng vào thành. Đa số người vào thành đều là người trẻ tuổi, có lẽ là học viên của học viện (Không ngờ đông thế, chắc cỡ mấy trường đại học. Mình cảm thấy thật goài niệm)

-" Này anh kia nhanh lên hay là không muốn vào thành."-Lính gác lên tiếng kéo tôi ra khỏi vản giác hoài niệm.

-" À xin lỗi tôi vô ý quá."-Tôi cười xin lỗi rồi nhanh chóng đưa thẻ mạo hiểm ra. Khi lính gác cho vào một công cụ gì đó nó liền phát sáng, điều đó chứng minh nó vừa rời tay chủ nhân chưa được 5 phút hiển nhiên gián tiếp nói rằng tôi chính xác là chủ nhân của nó.

-" Này anh bạn, vào thành ngớ cẩn thận đừng đụng đến đám quý tộc hay học viên giàu. Cấp bậc của anh thì khá thấp với chúng."-Người lính gác tốt bụng nhắc nhở tôi.

-" Cảm ơn đã nhắc nhở."-Tôi cầm lấy chiếc thẻ rồi dắt theo White vào thành. Đi qua thông đạo, từng dãy nhà xuất hiện trong tầm mắt tôi.

-" WOW!!!"-Winx trong túi áo tôi kêu lên ngạc nhiên. Nhưng tôi thì bình thường, Hà Nội thì cấu trúc còn hơn ở đây nhiều.