Chương 2: Một khởi đầu xui xẻo?

Cuộc Sống Dị Giới Của Kẻ Xui Xẻo

Chương 2: Một khởi đầu xui xẻo?

-" Howllllllll!"-Từng tiếng hú rợn tóc gáy vang lên dưới ánh trăng bạc của bầu trời đêm.
-" Mẹ nó!!! Lạc cmnr."-Tôi gãi gãi đầu nó, thế đếu nào tôi lại đi ngược vào sâu trong rừng và cuối cùng lạc luôn mới đau răng chứ, đời quá nhọ mà.
-" Xoạt!"-Một tiếng động lạ vang lên sau lưng tôi. Tôi giật mình quay lại, một cánh tay hay chính xác hơn là xương cánh tay từ dưới đất nhô lên. Vâng bạn hiểu ý tôi chứ, một khúc xương sao có thể tự nhô lên được, mà khi nó tự nhô lên thì điều đâu tiên là....chạy càng nhanh càng tốt ak.
-" Aaaaaaaa, hôm nay là ngày hội của lũ xương, zombie hả trời?"-Tôi hét lên khi một đống skeleton đang đuổi theo tôi phía đằng sau bên cạnh đó là đám zombie mà trong phim chậm như rùa đang đuổi theo với vận tốc bàn thờ-" Mẹ nó! Phim như loằn!"
-"... Ban xuống ánh sáng thiêng liêng quét sạch đi điều tăm tối. Thanh tẩy!"-Tiếng lẩm nhẩm niệm chú và ngay khi kết thúc một luồn sáng bay xuyên qua tôi và đánh thẳng vào đám undeath. Trong nháy mắt chúng bị tan biến dưới ánh sáng nhu hoà đó.
-" Anh không sao chứ?"-Một cô gái đầy vẻ thánh thiện tốt bụng đứng trước mặt tôi quan tâm hỏi.
-" Cảm ơn! Cảm ơn cô rất nhiều, không có cô chắc tôi chết quá."-Tôi cảm đông muốn bật cả khóc. Tôi nhanh chóng đánh giá cô gái trước mặt, tôi đảm bảo 10 người thì 8 người khen đẹp còn 2 người nữa nói là mỹ nhân. Mái tóc bạc dài chấm eo càng thêm huyền ảo thu hút dưới ánh trăng đêm, khuôn mặt cuốn hút đầy vẻ hiền dịu, thánh thiện.
-" Anh có sao không?"-Cô ta vung vung tay trước mặt tôi.
-" Àk, tôi không sao. Tôi hơi thất thố khi lần đầu thấy người đẹp như cô thôi."-Tôi thú nhận.
-" Hì hì hì..."-Cô nàng che miệng cười.
-" Priestess (Thánh nữ), ngài ở đâu?"-Một giọng nói từ xa vang lại.
-" Ta ở đây!"-Cô nàng lên tiếng đáp.
-" Ngài tự nhiên biến..."-Một cô gái mặc giáp nhẹ đi lại gần chỗ bọn tôi, thấy tôi liền rút kiếm chắn giữa tôi và cô nàng priestess cảnh giác-" Ngươi là ai?"
-" Khoan đã, Aya! Ta vừa cứu anh ta."-Priestess lên tiếng ngăn lại.
-" Giữa đêm, ngươi ở đây làm gì?"-Vô gái gọi là Aya vẫn cảnh giác với tôi.
-" Tôi bị lạc."-Tôi gãi gãi mà nói.
-" Bị lạc? Lý do nực cười."
-" Tôi lần đầu tiên đến đây. Sau khi cha mẹ tôi qua đời tôi liền rời làng mang theo di vật của họ đi phiêu lưu theo di chúc. Tới gần bìa rừng thì tôi bị tấn công bởi cướp nên đã chạy vào đây. Sau đó thì lạc luôn."-Tôi chém gió bay nóc nhà luôn.
-" Hừ!"-Aya vẫn không tin tôi.
-" Chứ cô thấy vũ khí tôi chỉ là một cây kiếm gỗ và một con dao cùn thì làm được gì."-Tôi bày hàng ra chứng minh cho lời nói.
-" Thôi nào Aya, ta tin anh ta không hại ta."-Priestess lên tiếng giúp tôi.
-" Được rồi. Nếu ngươi có hành động mờ ám thì đừng trách ta."
-" Cảm ơn!"-Tôi cúi đầu nói.
-" Ta quên giới thiệu ta là Alice, như Aya nói ta là một priestess.
-" Tôi là Yu."-Tôi nói đại một tên giả (Không thể nói tên thật, tên tiếng Việt thì quá đặc biệt nếu nói ra sẽ bị nghi ngờ ngay)
-" Đêm nay ngươi cứ tạm ở với bọn ta, sáng mai theo ra khỏi khu rừng này."-Alice đưa ra đề nghị cho tôi.
-" Tôi rất biết ơn cô."
-"...."-Aya vẫn nhìn tôi mà không từ bỏ cảnh giác cao độ.
-" Sao một priestess như cô lại đây lúc này?"
-" Ta có nhiệm vụ đến đế chế Rom và đang trên đường trở về. Ta phải lén về đường tắt này trong khi thế thân ta đang..."
-" Priestess, ngài không nên để lộ ra bí mật dễ dàng thế chứ."-Aya lên tiếng trách cô nàng Alice không chịu cẩn thận.
-" Đằng nào anh ta cũng biết ta ở đây rồi giấu làm gì."
-" Hắc hắc, một kế hoạch cỏn con mà đòi lừa bọn ta ư? Ngây thơ!"-Một tiếng cười vang vọng trong khu rừng đêm-" Hắc hắc, không biết mùi vị của Priestess và knight paladin thế nào đây?"-Một bóng đen từ từ gần chúng tôi.
-" Chỉ bằng vào ngươi? Mơ tưởng!"-Aya rút kiếm ra thủ thế.
-" Tất nhiên đếu phải rồi, cưng à. Này mấy thằng kia ra cho em nó điểm danh sĩ số."-Hắn ta bật cười-" Và đám lính yêus đuối bị bọn ta thịt cả rồi."-Vừa dứt lời từng người từ từ hiện ra giữa rừng đêm.
-" Hắc hắc, bọn ta sẽ cho các ngươi nếm mùi đời hôm nay và trở thành món đồ chơi cho tướng quỷ Io ta đây."-Hắn ta cười điên dại.
-" Này anh bạn quên sự hiện diện của ta luôn sao."-Tôi bực dọc lên tiếng.
-" Một kẻ yếu như ngươi cũng lên tiếng sao. Trong quân đội ta cũng có mấy kẻ có thú vui đặc biệt, chắc thưởng ngươi cho chúng. Hắc hắc..."
-(Mẹ nó! Vừa tới đã gặp chuyện rồi)-" Muốn bắt ta? Ngươi chưa đủ trình."-Tôi trầm giọng nói-" Xem đây!"-Hét lên một tiếnh. Đám quỷ ngay lập tức cảnh giác mà phòng thủ, tôi cũng chỉ đợi có thế.
-" Bọn ngu!"-Tôi đưa tay bắt lấy Aya ném lên lưng, đưa tay ôm lấy Alice kiểu bế công chúa và tất nhiên bước tiếp theo là co giò chạy. Tôi tự tin có thể thoát được dau khi được buff nâng cấp chuyển thế giới.
-" Muốn thoát sao? Nực cười? Đuổi theo!"-Hắn ta giật mình và nhanh chóng ra lệnh, hắn không tin tôi có thể mang theo hai người mà chạy thoát.
...
-" Này đừng tính chuyện nhảy xuống!"-Tôi lên tiếng trước khi Aya nhảy khỏi lưng tôi-" Tôi có thể duy trì lúc lâu nữa, thế nên mau chỉ đường tôi chạy, thoát khỏi rừng ta sẽ an toàn."
-" Cảm ơn..."-Aya nhỏ giọng nói sau đó liền chỉ đường hướng dẫn tôi chạy.
-" Ta sẽ duy trì phép phục hồi lên anh."-Alice lên tiếng và một luồn sáng bao phủ lấy tôi.
-" Em lạy chị àk. Đây là chị cố chỉ đường cho chúng đuổi theo mà."-Tôi quỳ với cô nàng luôn.
-" Tehehe, ta xin lỗi."-Alice nhận ra sự ngốc nghếch của mình liền thè lưỡi cười.
-" Thật ra trên tay bế một mỹ nhân, lưng cõng thêm một nữa cũng khiến tôi sung sức rồi."-Tôi cười nói, sau đó tập chung vào việc 'bày chọ'.
-" Sao ngươi toàn chọn đường rậm rập mà chạy vậy?"-Aya thắc mắc hỏi.
-" Chạy đường quang đãng là một điều ngu ngốc khi chúng có binh."-Tôi giải thích-" Những con đường thế này kỵ binh có mà bó tay."
-" Ra thế."-Aya gật đầu hiểu ra.
-" Còn xa không thì ra được bên ngoài?"
-" Ta không rõ."
-" Với tốc độ này thì khoảng 4 giờ nữa."-Alice lên tiếng nói.
-" Bốn giờ sao? Hai giờ nữa cô hồi phục giúp tôi được không?"-Tôi nhẩm tính thể lực.
-" Được, cứ giao cho ta."-Alice gật đầu chắc chắn