Chương 185.7: Ngoại Chương – Thiên Tử Đấu Tiên Nhân (2)
Bất kể như thế nào, bất kể trong trường hợp nào thì Hợp Đạo Cảnh cường giả đều không thể coi thường, có thể đạ đến cái cảnh giới này ai nấy đều là quái vật, là kẻ đứng trên trăm vạn, ngàn vạn người khác.
Đại Quốc Chủ thật sự đánh giá rất cao Thiên Thánh thậm chí từ trong đáy lòng còn bội phục Thiên Thánh bởi con đường mà thiên thánh đi thật sự tương tự với con đường mà Đại Quốc Chủ từng đi, con đường trường sinh.
Chỉ riêng việc có thể biến trường tử thành trường sinh, nghịch đảo sinh tử đã đủ làm Đại Quốc Chủ kiêng kỵ Thiên Thánh tuy nhiên kiêng kỵ chứ không phải sợ hãi, càng quan trọng hơn nơi này là Xuất Vân, trong tay nắm Thiên Tử Quyền Pháp thì Đại Quốc Chủ hắn sao có thể thua?.
Một chiêu Thiên Tử Nộ Ấn đánh tới, đây như là tru sát lệnh của thiên tử, thiên tử muốn ngươi chết ngươi không thể không chết tuy nhiên ngay giờ khắc này trên mi tâm Thiên Thánh vậy mà xuất hiện một đóa hỏa liên.
Làn da Thiên Thánh tái nhợt, ánh mắt thì đục ngầu xám xịt như người sắp chết vì vậy nơi mi tâm đột ngộ xuât hiện một đóa hỏa liên màu đỏ cực kỳ bắt mắt.
Đóa hỏa liên này như lạc ấn hiện ra trên đầu Thiên Thánh, trong khoảnh khắc này cả người Thiên Thánh ngập tràn sinh cơ.
Cơ thể Thiên Thánh bắt đầu xuất hiện từng vết nứt như có cái gì đó phá phong mà ra, như cái gì đó phá thể mà ra khiến cho Đại Quốc Chủ cảm thấy bất ngờ vô cùng để rồi một nguồn sinh khí khủng khiếp từ cơ thể Thiên Thánh bành trướng.
Thiên Thánh tu luyện nghịch đảo sinh tử, lấy trường tử đổi trường sinh, khi mà thân thể bên ngoài nát vụn liền đại biểu cho trường tử vậy trường sinh ở đâu?, trường sinh vốn ẩn trong trường tử.
Một quyền cuối cùng của Đại Quốc Chủ đánh bay Thiên Thánh thậm chí một quyền này như làm Thiên Thánh khí tuyệt bỏ mình bất quá Đại Quốc Chủ không cười được, không vui được.
Trường sinh khí hiện tại của Thiên Thánh quá lớn, sinh khí quá nồng, đến mức độ có thể thủ hộ Thiên Thánh đối nghịch hoàng uy.
Có một sự thật rất thú vị, muốn siêu thoát hoàng uy vậy liền phải siêu thoát thế tục,không chịu thế tục quấn thân, như vậy thì chỉ có tiên nhân.
Lý Thương Hải giờ phút này nếu có mặt ở đây nàng tuyệt đối sẽ bị dọa đến run cả người.
Tiêu Dao Phái có một loại học thuyết về tiên nhân do Tiêu Dao Tử định ra, tiên nhân được phân thành tiên lực cùng tiên thể.
Tiêu Dao Nhập Tiên hay Nhập Tiên Cảnh chính là tiên lực, tiên nhân có thể ngự phong, tiên nhân có thể ngự kiếm.
Một thứ khác gọi là tiên thể, đây chính là thứ Lý Thương Hải muốn kỳ vọng lên người Vô Song nhưng Lý Thương Hải nào biết có một người từ sớm đã hoàn thành tiên thể, hoàn thành một nửa học thuyết của Tiêu Dao Tử, người này chính là Trương Thiên.
Thân thể nứt đoạn nhưng thân thể chỉ là túi da bên ngoài, là lồng giam của linh hồn, khi thân thể bên ngoài mất đi bản thân Thiên Thánh như đạt được sự thăng hoa, đạt được sự giải thoát.
Quần áo của Thiên Thánh bắt đầu trở nên rộng hơn, túi da bên ngoài bị loại bỏ, rốt cuộc trước mắt Đại Quốc Chủ chỉ còn một đồng tử, một đồng tử khoảng 11-12 tuổi.
Đồng tử có khuôn mặt non nớt, làn da mềm mại trắng nõn như cánh hoa sen, mái tóc ngắn màu đen đầy sức sống, bàn tay bàn chân như búp măng bất quá có một thứ không lẫn vào đầu được chính là hỏa liên, hỏa liên trên trán đồng tử.
Thiên Thánh đã sống rất lâu rất lâu, để đuổi theo bước đi của Trương Tam Phong, Thiên Thánh nhất định phải có cách của riêng mình, phải có cách kéo dài sinh mạng của chính mình.
Thiên Thánh luyện ra trường sinh khí nhưng trường sinh khí của ông không giống Quỳnh Hương hay Trương Tam Phong.
Trường sinh khí của Quỳnh Hương là vì nàng luyện Trường Sinh Quyết, vì nàng là Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể.
Trường sinh khí của Trương Tam Phong là yếu tố tiên thiên, Trương Tam Phong là Tiên Thiên Bách Mệnh Thể, bản thân vốn đã có Trường Sinh Khí.
Nếu Trường Sinh Quyết có thể dễ dàng mang dạy người thì Trương Tam Phong đã sớm dạy Địa Thánh, Nhân Thánh thậm chí là cả Trương Vô Kỵ chứ chẳng giữ cho một mình Quỳnh Hương, về bản chất Trường Sinh Khí vốn là thứ không thể luyện cũng như ma khí là thứ chẳng thể tự luyện ra vậy.
Thiên Thánh không luyện trường sinh khí mà là ngộ, ông sau khi đi được rất xa trên con đường đế vị, ngộ ra nghịch đảo sinh tử, dùng trường tử đổi trường sinh thì mới ngộ được trường sinh khí.
Nội lực của Thiên Thánh vốn không đến từ Trường Sinh Khí, giờ khắc này khi phá bỏ lớp lao tù bên ngoài thì nội lực Thiên Thánh mới thoát ra ngoài, một thứ nội lực tràn ngập sinh mệnh, đây không phải trường sinh khí mà là sinh mệnh chân chính, sinh mệnh do tuổi trẻ, do sức sống tự thân của Thiên Thánh mang lại.
Trong người Thiên Thánh... có 200 năm nội lực của Đồng Tử Công.
Dĩ nhiên như vậy còn chưa đủ, Thiên Thánh ngoại trừ Đồng Tử Công còn tu luyện một một thể thuật bất truyền của Tiêu Dao Phái, một loại tuyệt học đỉnh đỉnh đại danh gọi là Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công.
Nếu Thiên Sơn Đồng Mỗ mới luyện tới đệ tam chuyển thì Thiên Thánh là lục chuyển.
Tam chuyển đổi nhất thân, lục chuyển hoán nhất mệnh, cửu chuyển hóa tiên nhân.
Trong truyền thuyết hoặc ít nhất trong suy nghĩ của Tiêu Dao Tử thì cửu chuyển của Bát Hoang Lục Hợp Duy Nhã Độc Tôn Công... có thể phi thăng.
Cái suy nghĩ này chỉ sợ không sai bởi vì nếu Thiên Thánh thực sự luyện thành cửu chuyển... có lẽ sẽ chạm đến bức tường trên cao kia, có lẽ thực sự phi thăng.
Sinh mệnh hùng hậu từ người thiên thánh bẻ nát toàn bộ đạo cơ phong ấn của Đại Quốc Chủ, giờ khắc này sau lưng thiên thán lại xuất xiện một cây thường xuân nhưng là một cây thường xuân rực cháy.
Ngọn lửa sinh mệnh đốt lấy thân cầy thường xuân mở ảo kia nhưng càng đốt cây thường xuân càng thêm xanh mượt, càng mang sức sống bắn ra bốn phương tám hướng.
Trước là trường tử, nay là trường sinh.
Đại Quốc Chủ ngồi trên ngôi cửu ngũ, thân mặc long bào, ánh mắt bễ nghễ thiên hạ, nhất niệm định giang sơn.
Thiên Thánh chân đạp hư không, từ dưới ngước lên, ánh mắt dị thường thoát tục, siêu thoát thế nhân.
"Lợi hại ".
Đây là câu nói của Đại Quốc Chủ dành tặng Thiên Thánh.
Ở bên kia Thiên Thánh thản nhiên mà đáp.
"Như nhau mà thôi ".
Đại Quốc Chủ cùng Thiên Thánh lại giao tiếp một cách ngắn ngủi sau đó hai người cùng động >
Đây là lần đầu tiên Đại Quốc Chủ vượt khỏi vũ đài của mình, rời khỏi long ỷ.
Đây là lần đầu tiên Thiên Thánh dùng cảnh giới này chiến đấu, chân chính chiến đấu.
Chỉ thấy Đại Quốc Chủ vận hoàng khí, trên người long uy cuồn cuộn, hoàng khí mang theo long uy bắt đầu khiến long uy hóa hình, giờ phút này sau lưng Đại Quốc Chủ xuất hiện một đầu Ngũ Trảo Kim Long quấn quanh thân hắn, thần vận vô địch.
Như vậy còn chưa phải tận cùng, Đại Quốc Chủ lại vận Hiên Viên Đế Phượng Quyết, lấy Hiên Viên là hồn, lấy Đế Phượng làm giáp sau đó lại mượn ma khí đúc lại tự thân, nhìn Đại Quốc Chủ giờ khắc này... rất khó có từ nào miêu tả được.
Ma khí bao trùm thân thể nhìn như ác ma nhưng mà lại có long uy cuồn cuộn sau lưng, trên người mang đại thế, mang theo một loại uy quyền không thể phạm đồng thời giờ khắc này Đại Quốc Chủ còn mặc chiến giáp, lấy Bất Tử Hỏa mà làm chiến giáp, đây mới là trạng thái mạnh nhất của Đại Quốc Chủ.
Ở bên kia, Thiên Thánh vận Trường Sinh Quyết, thúc đẩy Khô Vinh Thiền Công khiến cây thường xuân sau lưng càng thêm khổng lồ, mượn Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công mà kích ra chiến hỏa, dùng Đồng Tử Công đốt lên Sinh Mệnh Chi Hỏa, lấy hỏa này mà nuôi cây thường xuân, thường xuân dần dần trở nên ôn nhuận như ngọc, mang theo quang mang chói lọi thủ hộ Thiên Thánh, mang theo vô cùng vô tận trường sinh khí bảo vệ Thiên Thánh.
Thiên Thánh lúc này như một hỏa nhân thu nhỏ đồng thời trên dầu đội trường sinh quan, chân đạp hư không mà đối mặt với địch nhân, trên đời không rõ có tiên nhân hay không nhưng nếu có thì bất quá cũng chỉ như thế.
Đáng tiếc duy nhất chính là trận chiến này không ai được nhìn thấy, một trận chiến này không ai được chiêm ngưỡng mà thôi.