Chương 193: Phong Ấn Tử Khí
Vô Song có thể cảm thấy tử khí chạy ngược vào trong cơ thể mình bất quá Vô Song hiểu lúc này không phải là lúc để Ma Long ăn.
Về phương diện võ học mà nói Vô Song cảm thấy Sinh Tử Nhị Khí quan trọng hơn việc tích lũy tử khí nhiều ít nhất Vô Song vẫn chưa thể nắm giữ ba loại dị khí còn lại thì việc thôn phệ tử khí rồi mang nó cất giữ trong người không làm Vô Song hứng thú.
Tử khí của Thiên Thánh có nhiều đi chăng nữa cũng chẳng nhiều bằng ma khí của Vô Song, căn bản không có sự thăng hoa về chất, chỉ có Sinh Tử Nhị Khí mới đáng để Vô Song đầu tư.
Về phương diện y học, thân thể Thiên Thánh hiện tại rất yếu, cho dù đúng là tử khí đang giết Thiên Thánh nhưng mà không có tử khí thì Thiên Thánh còn chết sớm hơn, một khi Ma Long nuốt hết tử khí thì Thiên Thánh chắc chắn cũng chết.
Mi tâm của Vô Song nhắm lại, Vô Song cùng Ma Long có quan hệ phi thường đặc biệt, gần như là một dạng cộng sinh vậy.
Vô Song biết Ma Long có liên quan rất lớn với hắn, nó đi theo hắn từ tiền kiếp tới kiếp này nhưng bất kể như thế nào thì Vô Song cũng là chủ, Ma Long chỉ là thứ.
Dưới mệnh lệnh của Vô Song bản thân Ma Long cho dù không cam tâm cũng không biết làm sao, nó rốt cuộc dừng việc thôn phệ tử khí mà chuyển qua thôn phệ ma khí trong tế đàn.
Với Ma Long bất kể ma khí hay tử khí đều là sơn hào hải vị nhưng mà ma khí nó đã ăn quá nhiều còn tử khí căn bản mới chỉ nếm thử, việc Ma Long có hứng thú đặc biệt với tử khí cũng là bình thường.
Lại nói Vô Song bắt đầu dùng ma khí khổng lồ của chính mình ép Sinh Tử Nhị Khí nghe lời, biến nó thành từng đường từng đường tơ nhỏ.
Vô Song là Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể nhưng mà thế vẫn không đủ, quan trọng là hắn tu luyện cả Cửu Dương Chân Kinh cùng Cửu Âm Chân Kinh.
Người thường căn bản không thể cộng đồng ôm hai bộ chân kinh này nhưng Vô Song thì khác, hắn có Đạo Thể.
Lấy Cửu Dương Chân Lực làm cực dương, chuyển hóa thành sinh môn.
Lấy Cửu Âm Chân Lực là cực âm, chuyển hóa thành tử môn.
Cơ thể Vô Song bắt đầu vận chuyển Sinh Tử Nhị Môn để khống chế và điều khiển Sinh Tử Nhị Khí.
Giờ khắc này Vô Song mới có thể chân chính chưởng quản Sinh Tử Nhị Khí, hắn bắt đầu đưa Sinh Tử Nhị Khí từ cơ thể mình tiến vào người Thiên Thánh.
Thiên Thánh tu Sinh Tử Nghịch Đảo, về mặt lý thuyết cực kỳ tương tự Sinh Tử Nhị Khí của Vô Song, chỉ khác ở tính chất.
Sinh Tử Nghịch Đảo là trường tử hóa thành trường sinh, trường sinh chuyển về trường tử.
Sinh Tử Nhị Khí lại là sinh tử hòa hợp, sinh sinh bất tức.
Một bên là đối lập với nhau khiến chính bản thân mình mạnh lên chạm tới cực cảnh, một bên lại hỗ trợ lẫn nhau tự hành một đường riêng.
Dĩ nhiên nói như thế nào Sinh Tử Nhị Khí cũng đã rất tương đồng với khí tức của Thiên Thánh, khi Sinh Tử Nhị Khí đưa vào trong cơ thể Thiên Thánh thì cơ thể của lão nhân này cũng không có quá nhiều chống cự, gần như ngay lập tức hòa hợp vậy.
Thiên Thánh hiện tại quá yếu, thân thể ông đã đến bên bờ đổ vỡ, chỉ cần đưa chân lực vào rất có khả năng thân thể Thiên Thánh không chịu được mà sụp đổ, chỉ có loại khí tức tương tự với nội lực của Thiên Thánh mới có thể làm thân thể ông chấp nhận, cái này Vô Song đã sớm nhìn ra.
Lấy Sinh Tử Nhị Khí bắt đầu điều hòa cơ thể Thiên Thánh, Vô Song gần như chia quân ba đường.
Đầu tiên vẫn để tử khí của Thiên Thánh tràn bớt ra ngoài sau đó nhập vào cơ thể hắn, dùng Bất Tử Hỏa thiêu đốt tử khí mà chuyển đổi thành Sinh Tử Nhị Khí.
Thứ hai điều khiển Ma Long để Ma Long giúp Thiên Thánh thôn phệ lượng tử khí trong người ông nhưng nhất định phải giữ trong tầm khống chế của chính Vô Song.
Thứ ba chính là đưa Sinh Tử Nhị Khí vào trong người Thiên Thánh, bắt đầu ôn dưỡng thân thể Thiên Thánh đồng thời kích thích sinh khí trong người ông.
Ba bước này không được thiếu bước nào, Vô Song muốn thực hiện ba bước này một cách hoàn mỹ nhất thì chính hắn cũng làm không được, đương nhiên lại cần sự giúp đỡ của Cơ Vô Song.
Ba bước cộng đồng được thực hiện đương nhiên tình trạng Thiên Thánh càng ngày càng tốt lên tuy nhiên lượng tử khí trên người Thiên Thánh vẫn rất rất nhiều.
Vô Song không thể hút toàn bộ tử khí trên người Thiên Thánh bởi như thế Thiên Thánh chết chắc, hắn nhất định phải đảm bảo tử khí còn trong thân thể ông.
Cách tốt nhất là khống chế Ma Long thôn phệ tử khí đến một mức độ nào đó rồi dừng lại nhưng mà tốc độ sẽ không cao, thời gian vẫn luôn là thứ Vô Song thiếu.
Vô Song thân là thần y, hắn biết thân thể của Thiên Thánh có thể chịu được ở mức độ nào hơn nữa hiện tại Vô Song cũng có tư tâm.
Hắn cứu Thiên Thánh là vì Quỳnh Hương, hắn có thể chắc chắn Thiên Thánh sẽ không chết nhưng mà cứu trị ra sao lại là vấn đề khác.
Vô Song bắt đầu đưa ma khí của mình vào người Thiên Thánh, biện pháp của Vô Song rất đơn giản, hắn dùng đại lượng ma khí phong ấn tử khí của Thiên Thánh, dùng số lượng ma khí đè nén tử khí lại.
Tử khí và ma khí vốn cùng một cấp bậc, khi số lượng ma khí vượt xa tử khí dĩ nhiên tử khí không so được, đấy là chưa kể ở Cổ Tế Đàn này cái gì cũng thiếu chỉ có ma khí là thừa.
Dùng ma lực phong ấn tử khí lại, lúc này tử khí sẽ không uy hiếp sinh mạng của Thiên Thánh tuy nhiên cũng vì phong ấn ma khí này mà Nghịch Đảo Sinh Tử của Thiên Thánh coi như bỏ.
Thiên Thánh muốn phá giải phong ấn của Vô Song tạo nên có lẽ phải mất vài năm trời, trong thời gian vài năm này bất kể thân thể hay thực lực của Thiên Thánh đều không thể hồi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Lúc này kể cả thân thể Thiên Thánh bằng cách thần kỳ nào đó toàn bộ khôi phục thì thực lực của ông... giỏi lắm chỉ ngang Ebisu, ngang một kẻ vừa bước chân vào đế vị.
Sau khi phong ấn tử khí trên người Thiên Thánh, Vô Song mới chậm rãi rút Phượng Hoàng Châm trên người hắn ra đồng thời bàn tay tạo nên từng tia từng tia hàn băng, lại vì Thiên Thánh thi châm.
Đây là bước cuối cùng của quá trình chữa trị gọi là thông huyệt nhuận huyết, biện pháp này đơn giản chỉ là mặt y thuật, cũng không có gì để nói.
Khi châm cuối cùng của Vô Song được rút ra, lúc này một thứ tưởng như không thể nhìn thấy trên người Thiên Thánh lúc trước xuất hiện, sắc mặt của ông đã tồn tại một tia huyết khí.
Thiên Thánh là người cảm nhận rõ nhất cơ thể mình thậm chí ông cảm nhận được tử khí của mình đang bị phong ấn bất quá Thiên Thánh cũng không nghĩ nhiều dù sao còn sống cũng đã tốt lắm rồi.
Thiên Thánh không biết Vô Song nghĩ gì, ông thân là Hợp Đạo cường nhân liền hiểu mình cũng không phải sẽ mất đi tử khí cả đời, tử khí trong người chỉ bị kiềm chế, chỉ bị khóa lại mà thôi, không có vài năm ông nhất định có thể trở lại đỉnh phong.
Giữa lập tức chết đi và chỉ suy yếu vài năm thì với bất cứ ai đều cảm thấy đây đã là thiên đại hỉ sự.
Thiên Thánh mở mắt ra, thân thể run lên một chút, cũng không thể không nói sinh khí của Thiên Thánh quá lợi hại, khi sinh khí trong người ông mới chỉ được Vô Song kích hoạt trở lại thôi mà nó bắt đầu vì Thiên Thánh chữa trị cơ thể, bắt đầu bơm sinh cơ vào trong người Thiên Thánh, giờ khắc này Thiên Thánh không thể chiến đấu nhưng cử động hay đi lại bình thường không phải việc khó.
Thiên Thánh đứng dậy, đặt hai chân xuống đất, ánh mắt ông có chút phức tạp nhìn Vô Song.
Vô Song cũng đã sớm giải trừ ma hóa, hắn cười cười nhìn Thiên Thánh.
Thiên Thánh rốt cuộc thơ ra một hơi mà nói.
"Đại ân của tiểu hữu lão phu suốt đời ghi nhớ, sau này có việc gì cần nhờ vả, chỉ cần lão phu có thể ra tay, chỉ cần không đi ngược cách làm người của lão phu thì lão phu nhất định toàn lực giúp đỡ ".
Thiên Thánh chắp tay với Vô Song, đây là cái chắp tay của ân nhân cứu mạng bất quá Thiên Thánh nào ngờ Vô Song nhanh chân bước ra ngăn cản cái chắp tay này sau đó nói.
"Trương lão, Vô Song làm người ngay thẳng, có gì nói đây, Vô Song đúng là có việc nhờ cậy Trương lão, cái này có thể coi như sự trao đổi của chúng ta hay không? ".
Vô Song thừa hiểu món nợ ân tình của Thiên Thánh với mình lớn đến thế nào nhưng mà hắn cũng thừa hiểu việc hắn muốn nhờ Thiên Thánh cũng lớn không kém, một việc mà Thiên THánh chắc chắn cảm thấy có chút không quen thậm chí không thích làm.
Nếu không tận dụng lúc này để bắt Thiên Thánh đồng ý thì còn đợi lúc nào?, chí ít Thiên Thánh vừa trải qua ranh giới sinh tử không lâu, đây là lúc Thiên Thánh dao động nhất.
Thiên Thánh có chút bất ngờ, ông cũng không nghĩ Vô Song lập tức đưa ra yêu cầu nhưng rất nhanh ông vui vẻ mà đáp.
"Tiểu hữu cứ nói ".
Vô Song chỉ đợi có thể, hắn lập tức đưa ra yêu cầu của mình.
"Tiền bối, vãn bối vài năm trước có thành lập một bang hội ở Tây Vực gọi là Thăng Long Hội ".
"Khoảng thời gian trước vãn bối chuyên tu võ công, không thể tự thoát ra dẫn tới Thăng Long Hội tình hình hết sức không xong, vãn bối chỉ có một mình thực sự không thể phân thân ".
"Vô Song sau này sẽ chuyên tâm phát triển ở Tây Vực, Vô Song nguyện xin tiền bối theo Vô Song tới Tây Vực mà dưỡng tốt thương thế, tại Tây Vực có thời gian thì chỉ trong một năm Vô Song nhất định trợ giúp tiền bối trở lại thực lực đỉnh phong năm xưa ".
Vô Song trở về Thăng Long Hội, hắn sao có thể bỏ qua được một tôn đại thần như vậy?.
Tây Vực rất loạn, một mình Vô Song có lẽ không đủ nhưng nếu có thêm Thiên Thánh... Vô Song có thể mặc sức mà làm.
_ _ _ _ __ _
P/s: Chương này đáng ra còn nhưng mình có việc bận nên đăng luôn.
Tối còn chương nhé.