Chương 52: Cần Một Kết Thúc
Cái từ này Cơ Vô Song đã hiểu từ lâu nhưng mà sau ngày hôm nay nàng càng hiểu rõ hơn một chút.
Lúc trước nàng nghĩ vì sự xuất hiện của Tân Thiên Đạo hay nói đúng hơn là từ khi Đế Thích Thiên đến, kéo theo Trương Tam Phong dẫn đến thế giới này hoàn toàn thay đổi, dẫn đến không biết bao nhiêu cao thủ theo thời thế xuất hiện.
Thiên Vương bởi vậy mới chết, bởi vậy không thể không thua.
Suy nghĩ của nàng vẫn không đổi cho đến ngày hôm nay, cho đến khi trong đầu nàng hiện lên bốn chữ Ý Niệm Đại Đồng.
Người bình thường có lẽ bị ảnh hưởng thật nhưng nàng dù sao cùng với Vô Song là một thể, bọn họ từ tương lai mà đến, có thể hiểu Ý Niệm Đại Đồng là gì nếu không chỉ sợ nàng cũng sẽ bị tẩy não.
Xem ra, kể cả không có sự xuất hiện của Đế Thích Thiên thì có lẽ Thiên Vương đã được lựa chọn từ trước rồi, về phần lựa chọn làm gì?, Cơ Vô Song thừa hiểu.
Chiêm Tinh Sư là sứ giả của Thiên Đạo, là người đại diện cho Thiên Đạo nhưng có đủ hay không?, có lẽ không đủ.
Ví như Thiên Đạo tại thế giới Phật Sơn, nếu coi Tây Thi là người đại diện cho Thiên Đạo, là cây thương trong tay Thiên Đạo thì A Thanh chính là thuẫn, hộ thuẫn của Thiên Đạo.
Thiên Đạo thế giới này đã có một thương, nó cần thêm một thuẫn, đáng tiếc nó tính toán có lẽ là tốt nhưng sự xuất hiện của Đế Thích Thiên, kéo theo một loạt sự kiện sau này đã thay đổi rất nhiều thứ.
Cơ Vô Song trở về phòng của mình, nàng khoanh chân xếp bằng mà suy nghĩ.
Hiện tại cảm xúc của nàng bị ảnh hưởng khá nhiều, điều mà nàng chưa bao giờ cảm nhận được từ trước tới nay hay nói đơn giản hơn là tâm cảnh của nàng đang bị thứ gì đó ảnh hưởng.
Thiên đạo giới này đã chết hoặc đã bị thay thế, chí ít dựa vào lời của Khổng Thánh là thế.
Cơ Vô Song sẽ không đi tin lời Khổng Thánh nhưng nếu Khổng Thánh nói đúng thì một phần Thiên Đạo đang được Cơ Vô Song giữ hiện tại có lẽ không cố tình ảnh hưởng nàng, chỉ có trong lúc vô tình tác động đến cảm xúc của chính nàng.
Nàng vậy mà có suy nghĩ, suy nghĩ bảo vệ tất cả người dân Thiên Trúc, đánh tan chế độ cầm quyền, giải phóng ách nô lệ trên toàn cõi Thiên Trúc.
Suy nghĩ này rất nguy hiểm bởi nó là manh nha cho Ý Niệm Đại Đồng, đáng chết là Cơ Vô Song dù biết thì nàng vẫn cứ bị ảnh hưởng.
Nhớ về hàng vạn ánh mắt nhìn mình, của những con người cơ khổ đến cùng cực của đất Thiên Trúc hương về nàng như thần minh, nàng biết nàng nên làm gì đó, làm gì đó cho những tín đồ này, cho những con người cơ cực này.
"Thôi thôi, theo nó đi thôi, đến đâu hay đến đó ".
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, nàng thở hắt ra một hơi, quyết định... cứ làm vậy, cho dù chỉ là góp sức một chút.
Cơ Vô Song bước ra khỏi phòng của mình, tốc độ của nàng rất nhanh, không bao lâu nàng đã xuất hiện bên cạnh người Indra.
Indra vốn đang nhắm mắt tu luyện, vừa cảm giác được gì đó ánh mắt lóe lên hàn quang nhưng khi phát hiện là Cơ Vô Song, ánh mắt của hắn không khỏi trở nên... nhu hòa vài phần.
"Gặp qua Bồ Tát ".
Indra chắp tay trước ngực, chào theo kiểu phật gia.
Nhìn thái độ của Indra, nàng nhẹ lắc đầu, nàng thật sự không hiểu nổi kẻ này đang nghĩ gì nhưng mà hiện tại việc trước mắt không phải quan tâm kẻ này đang nghĩ gì mà là một cái khác.
"Ta muốn dẫn nước vào chùa Phật Tích, công trình này làm mất bao lâu? ".
Indra nghe vậy hơi 'ngơ' ra một lúc sau đó bắt đầu nghiêm túc suy tính.
Chùa Phật Tích nằm ở trên núi, núi này cũng không cao nhưng muốn dẫn nước ngược từ dưới lên thì lại không dễ.
"Bẩm Bồ Tát, trước hết có lẽ nên kiểm tra trên núi có mạch nước ngầm nào không, nếu có thì có thể khoan một cái giếng ngay trong chùa, như vậy dễ dàng hơn ".
Cơ Vô Song gật đầu, nàng... là dân ngoài nghề, nàng cũng không quá am hiểu việc này vì vậy mới đi hỏi Indra.
Nghe được câu trả lời của đối phương, Cơ Vô Song lại nói.
"Việc tìm mạch nước ngầm, xác định mạch nước ngầm cứ để cho ta, ngươi lại mất bao lâu đào một cái giếng? ".
Indra ngửa đầu lên nhìn trời, tính toán một chút rồi đáp.
"Nếu Bồ Tát chỉ cần một cái giếng có thể cung cấp nước dùng vậy đại khái nửa ngày là được rồi".
Cơ Vô Song gật đầu, đắn đo một chút lại hỏi.
"Vậy ngươi có biết mạch nước ngầm cả khu vực này thế nào không?, ý ta nói lưu lượng nước chẳng hạn, giả sử mỗi ngày cung cấp vạn bát nước cho vạn người thì cái giếng này có thể duy trì trong bao lâu ".
Đây là một câu hỏi khó, rất khó cho Cơ Vô Song một cái đáp án nhưng mà Indra nghĩ một hồi vẫn đáp.
"Nếu theo Bồ Tát nói, nhanh thì 1 tháng, chậm có lẽ là 3 tháng nước trong giếng sẽ cạn ".
Câu trả lời này vẫn hợp ý nàng, chính nàng cũng không biết 3 tháng sau mình có còn ở Thiên Trúc hay không.
Quãng thời gian này, Cơ Vô Song càng ngày càng mạnh, mạnh đến mức nàng có thể cảm nhận một cách cực kỳ rõ ràng.
Chiêm Tinh Sư đúng là một nghề cường đại nhưng nó chỉ là một nghề mà thôi, chỉ khi kết hợp với Thiên Đạo thì nó mới là sứ giả Thiên Đạo chân chính mà một khi là sứ giả Thiên Đạo chân chính... mỗi một tinh vị trong Chiêm Tinh Sư lại lột xác một lần, trở nên tương đối khủng bố.
Nàng càng ngày càng quen thuộc với thứ sức mạnh mới của mình nhưng cũng càng ngày càng cảm thấy có cái gì đó đang ập đến.
Trong ba tháng này, nàng cắt hết toàn bộ liên lạc với ngoại giới, không quan tâm Tây Vực cũng không quan tâm Trung Nguyên, chỉ ở tại Thiên Trúc tĩnh tâm tu luyện, nàng cũng không biết được thiên hạ phong vân biến ảo thế nào nhưng nàng có cảm giác... cảm giác y như cái ngày nàng cùng Vô Song chiến với Thiên Đạo một trận.
Cảm giác... có cái gì đó sẽ kết thúc.
Cảm giác rất mơ hồ nhưng nàng thật sự cảm nhận được.
Nếu coi hành trình của nàng cùng Vô Song là một câu chuyện thì câu chuyện này cũng nên có hồi kết... kết tại 3 tháng sau.