Chương 57: Nội Hoạn – Ngoại Xâm – Khai Cương – Thác Thổ (1)
Nội Hoạn không dễ trừ nhưng không thể không trừ.
Trong ba tháng này thật ra Ngô Tam Quế ở trong trạng thái rất không ổn.
Vật kia hắn vẫn chưa tìm lại được đồng thời hắn cũng không biết vật kia ở đâu.
Vật kia nếu thật sự rơi vào tay Đại Thanh, hắn không muốn phản cũng phải phản nhưng suốt ba tháng Đại Thanh vẫn không có hành động lớn gì, như vậy thực sự là quá vô lý.
Từ đó Ngô Tam Quế lại mất dũng khí, mất dũng khí cá chết lưới rách, mất dũng khí liều một bước cuối cùng.
Trong lòng Ngô Tam Quế mang theo may mắn, may mắn biết đâu Đại Thanh không liên quan đến vật kia?. đây thủy chung là từ phía Trịnh Vương xuất thủ?.
Nếu đã như vậy, Ngô Tam Quế liền an toàn hơn rất nhiều mà đã an toàn thì hắn lại chần chờ, cũng không dám phản, không dám trực tiếp phản.
Cứ ở trong loại trạng thái này dày vò ba tháng, Ngô Tam Quế trực tiếp gầy đi một vòng tuy nhiên hiện tại tâm tình thấp thỏm của Ngô Tam Quế cũng trở nên 'yên' hơn rất nhiều.
Hắn yên tâm bởi vì hắn nghĩ ra được một phương án, đây là Trần Viên Viên 'khuyên hắn'.
Ngô Tam Quế nghe lời Trần Viên Viên, muốn để con trai của mình tức Ngô Ứng Hùng nhập kinh, cầu hôn Kiến Ninh công chúa.
Nếu việc này thành, Ngô Tam Quế liền an tâm rất nhiều.
Nếu việc này không thành?, Ngô Tam Quế chuẩn bị tạo phản.
Tất nhiên không phải Ngô Tam Quế không không biết nhìn nhân thời thế, hắn chọn thời gian này là cực kỳ chuẩn xác.
Tại sao lại nói chuẩn xác?, chuẩn xác là bởi hiện tại trong triều đình Đại Thanh có biến.
Đại Thanh có một thế hệ công thần, một thế hệ 'nhất đẳng công thần '.
Tuy nhiên trong thời gian gần đây, triều đình Đại Thanh thay đổi rất nhiều, ví dụ như Sách Ni -Sách đại nhân thân thể có quá nhiều tật bệnh, cáo ốm từ quan.
Lại ví dụ như cố vấn đại thần Tô Khắc Tát Cáp dính gian kế của Ngao Bái, bị gán tội phản loạn, trực tiếp chịu xử tử hình.
Ngô Tam Quế thì cũng không quan tâm Tô Khắc Tát Cáp phản thật hay phản giả nhưng Sách Ni thì từ quan, Tô Khắc Tát Cáp thì chết, triều đình Đại Thanh rung chuyển cực kỳ lớn.
Nên biết bốn vị phụ chính đại thần đều được là bậc 'hầu gia', chức quan có lẽ không sánh được Tả Tướng cùng Hữu Tướng nhưng uy danh còn đó, tước vị cao dọa người, bất cứ ai cũng có ảnh hưởng không dưới hai tướng.
Hiện tại Đại Thanh đùng một cái mất đi hai vị phụ chính đại thần, thử hỏi Ngô Tam Quế sao mà không vui?.
Ngô Tam Quế lúc đó thật sự rất vui mừng thậm chí còn định để Trần Viên Viên nhập Yến Kinh, đến gặp Ngao Bái một lần.
Đáng tiếc một tuần trước, Ngao Bái chết rồi.
Lý do vì sao Ngao Bái chết?, Ngao Bái chết vì tội hành thích Khang Hy.
Thú thật Ngô Tam Quế có chết cũng không tin Ngao Bái lại làm việc này nhưng kể cả không tin thì sao?, Ngao Bái vẫn chết, vẫn phải chịu xét nhà hơn nữa Ngô Tam Quế còn nghe nói trong quá trình Ngao Bái hành thích Khang Hy, đáng lẽ có thể thành công nhưng có một thái giám họ Vi liều mình cứu giá.
Sau khi Ngao Bái chết, vị thái giám họ Vi kia hóa ra lại là 'tai mắt' của Khang Hy, sau khi hoàn thành đại nghiệp diệt trừ gian thần trực tiếp được phong làm Tước Gia, chức quan thậm chí trở thành Phó Tổng Quản Ngự Tiền Thị Vệ, thoáng cái trở thành hồng nhân bên người Khang Hy.
Đáng tiếc Ngô Tam Quế không phải là người xuyên không, hắn không biết cốt truyện Lộc Đỉnh Ký nếu không hắn có lẽ sẽ nhận ra... thời điểm Vi Tiểu Bảo trở thành Vi Tước Gia, trở thành Phó Tổng Quản Ngự Tiền Thị Vệ của Khang Hy đại biểu cho cái gì.
Bản thân cả Ngao Bái cùng Ngô Tam Quế đều là nội loạn, đã là nội loạn nhất định phải trừ.
Cũng như vậy, Thiên Địa Hội hay Hồng Hoa Hội đều là nội loạn tuy nhiên đối với những kẻ nội loạn, những kẻ nội loạn mang tư tưởng Phản Thanh Phục Minh thì Đại Thanh mới là ngoại xâm.
Ngoại xâm, nhất định phải cút khỏi Trung Nguyên.
Tuy nhiên có một câu hỏi được đặt ra là nếu Đại Thanh cút khỏi Trung Nguyên thì ai sẽ nhập chủ Trung Nguyên?.
Với cái tư tưởng Phản Thanh Phục Minh thì những người có huyết mạch Chu gia là những người có cơ hội ngồi lên ngôi vị kia nhất.
Thân là người đứng đầu phong trào Phản Thanh Phục Minh, Trịnh Vương gia tất nhiên phải có chuẩn bị, phải có một con bù nhìn, một con bù nhìn dễ nắm trong tay để mà thành đại sự.
Con bù nhìn của Trịnh Vương cũng họ Chu, tên gọi Chu Trùng Bát.
Chu Trùng Bát năm nay 16 tuổi, người có chút mập mạp trắng trẻo, dung mạo không tệ nhưng lại không quá thông minh.
Trịnh Vương năm đó cũng coi như thủ đoạn thông thiên, có thể cứu được một đám người Chu gia thoát đi hơn nữa còn mang được tộc phổ Chu Gia.
Chu Trùng Bát là người Chu gia hàng thật giá thật, tất nhiên cũng không phải trực hệ nhưng thế cũng đủ rồi, đủ ngồi vào cái ngôi vị cửu ngũ chí tôn kia rồi.
Chu Trung Bát được Trịnh Vương chọn là bởi hắn dễ nắm trong tay, dễ điều khiển.
Trịnh Vương biết mình có thể học theo người xưa, học theo con đường của Vương Mãng, phò ấu đế lên ngôi rồi sút luôn ấu đế khỏi ngai vàng để thay mình vào.
Tất nhiên chỉ cần Trịnh Vương không tìm đường chết như Vương Mãng thì sau khi thay thế ấu đế.
Ngô Vương biết một số tin tức trong triều đình Đại Thanh thì Trịnh Vương cũng biết.
Trịnh Vương quả thật giữ một vật mà Ngô Vương không muốn nó tồn tại và Trịnh Vương muốn đưa nó cho Đại Thanh.
Trịnh Vương nghĩ nghĩ một hồi cho gọi một gia thần của mình đến, người này họ Lưu tên Bá Ôn.
Lưu Bá Ôn năm nay hơn 40 tuổi, là một kẻ văn nhược thư sinh trói gà không chặt nhưng đầu óc không tệ lắm.
Trịnh Vương phái Lưu Bá Ôn dẫn theo Chu Trùng Bát tiến về Trung Nguyên lại phái vài tâm phúc của mình 'hộ vệ' hai người sau đó giao cho Lưu Bá Ôn một nhiệm vụ, nhiệm vụ đưa vật kia cho một người.
Trịnh Vương tương đối tin tưởng Lưu Bá Ôn dù sao Lưu Bá Ôn cũng là hủ nho, đầu óc có chút thông minh nhưng thuộc hàng ngu trung với Đại Minh lại làm gia thần của Trịnh Vương phủ gần 10 năm, tất nhiên đáng tin.
Không chỉ như vậy Lưu Bá Ôn còn là thầy dậy chữ cho Chu Trùng Bát, quan hệ giữa hai người tương đối gần, Chu Trùng Bát tuy ngu đần nhưng biết nghe lời, có Lưu Bá Ôn đi theo cũng sẽ không xảy ra cơ sự gì.
Về phần tại sao Chu Trùng Bát lại đến Trung Nguyên?, đấy là vì Trịnh Vương có sắp xếp, sắp xếp Chu Trùng Bát xuất hiện trước mặt Trần Cận Nam cùng Trần Gia Lạc, để cả Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội nhìn một chút, dù sao... sắp có hành động.
Đáng tiếc cũng như Ngô Tam Quế, Trịnh Vương... thật sự không biết mình thả ai đến Trung Nguyên.