Chương 23: Triệu Thiên Y lão sư:

Cổ Tạo Đại Lục Kí Sự

Chương 23: Triệu Thiên Y lão sư:

Chẳng mấy chốc ngày khai giảng đến, người bước ra phát biểu, theo như Vân Hải nói là viện phó ngoại viện.
Lão nói 1 tràng dài dằng dặc, nói suốt 2 tiếng đồng hồ, xong cuối cùng tất cả ra về, hôm sau đến lớp.
Lớp của Thiên Động cùng Vân hải là do Triệu Thiên Y lão sư trực ban.Phòng học rất lớn, toàn bộ ban tân sinh có khoảng hơn 2000 người, vị chi ra chia làm 20 lớp, mỗi lớp có khoảng trăm học sinh.
Lúc hắn cùng với Vân Hải đến lớp học thì có quá nửa số ghế trống, thế là hắn cùng Vân Hải ngồi chung 1 cái bàn. Chẳng mấy chốc bàn của hắn đầy con gái xung quanh, cơ mà không phải hướng về phía hắn mà đến mà là về phía tên Vân Hải.Nếu chỉ thế thì cũng thôi đi, điều mà hắn dở khóc dở cười là có khá nhiều cô bắn ra đạo ánh mắt mà vừa nhìn qua đã rõ là địch ý, nghiễm nhiên coi hắn trở thành tình địch.
Lúc này thì cả lớp đang vô cùng ồn ào, mà ồn ào nhất là xóm nhà lá bên cạnh Thiên Động, vô hình chung Thiên Động nghiễm nhiên cũng biến thành 1 người truy cầu Vân Hải, cái này về sau hắn mới biết.
Đột nhiên có 1 người phụ nữ trungn niên bước vào, liếc 1 vòng quanh lớp và thế là cái lớp đang ồn ào trở nên im re sau vài giây.
- Tên ta là Triệu Thiên Y, các ngươi cứ gọi ta là Triệu lão sư, trong vòng 6 tháng này ta sẽ quản lớp của các ngươi đến khi vòng thi chính thức bắt đầu.
- Sau đây bắt đầu tự giới thiệu bản thân, bắt đầu từ ngươi đi
- Thưa Triệu lão sư, tên ta là……
- …..
Toàn bộ tiết học đầu tiên chỉ là tự giới thiệu bản thân, kế đó là lựa chọn các ứng cử viên đóng vai trò quản lý lớp như lớp trưởng, lớp phó, phan công theo kiểu ai xung phong người đó được.
Lẽ đương nhiên là cả Thiên Động lẫn Vân Hải đều không tham gia, ngu gì.
Tiết học thứ 2, thay vì giảng dậy thì Triệu lão sư lại:
- Hôm nay, chúng ta sẽ học về thực chiến, mau đi ra sân huấn luyện trường đi.
Sân huấn luyện trường là 1 khu vực rộng, rất rộng. Toàn bộ sân bao gồm ước chừng 64 cái sân nhỏ hơn, dù vậy diện tích mỗi cái sân nhỏ cũng đã rất to rồi.Sân huấn luyện trường này còn được nghe nói là sở hữu đủ các loại trận pháp nữa.
- Rồi, tất cả các ngươi, mau chóng chia thành các nhóm từ 5-6 người nào.NGAY LẬP TỨC.
Nghe thấy vậy dù cả lớp không hiểu cái gì nhưng vẫn cứ làm theo. Tự nhiên Thiên Động cùng Vân Hải theo vào cùng 1 nhóm.
Nhóm hiện tại của Thiên Động bao gồm hắn, Vân Hải, 1 người tên gọi Trần Diệp, 1 lang nhân gọi Lang Ngạo, 1 long nhân khác, hình như khác chi với Vân hải, gọi Ngao Tề, nghe quen quen.
Khác với Vân Hải dáng người mảnh khảnh, 2 sừng dài và hẹp, nhọn, Ngao Tề này cao to cường tráng, cao 2 mét rưỡi, đo con cơ 8 múi, nặng tối thiểu cũng phải trên dưới 2 ta, sừng rồng đồng dạng to không kém, ít nhất cũng gần ngang cái ngà voi.
- Hắn là tên đạt được Mãn phân phần thi Phòng Ngự đó – Vân Hải nói, thấy Thiên Động bắt đầu dùng ánh mắt sùng bái liếc nhìn tên Ngao Tề, hắn bổ sung thêm 1 câu – Bại tướng dưới tay ta thôi.
Thiên Động cũng thoáng nhìn thấy Trần Khả Hoa trong đám nữ, bất quá có vẻ như bị lựa xừ nó rồi.
- Được rồi, tất cả mọi người đều đã phân nhóm xong, hiện tại tất cả bắt đầu … đánh lẫn nhau đi.
Trong lúc tất cả đang mắt tròn mắt dẹt nhìn Triệu lão sư thì bà nói:
- Trên chiến trường, điều quan trọng nhất là chọn được đồng minh, kế đó là lập tức chiến đấu.Nếu các ngươi là lớp dạy lâu năm mà có biểu hiện thế này ta đã đuổi các ngươi đi rồi.
- Xét về bước lựa chọn đồng minh, trên chiến trường đương nhiên đó không phải là việc mà các ngươi có thời gian bàn tán sôi nổi như thế này, đôi khi 1 cử chỉ, 1 hành động, 1 ánh mắt đủ để các ngươi quyết định ai về đội của các ngươi.Lũ lập dị chỉ thích chạy đi solo thì không nói làm gì.
- Vậy trong 1 đội thì điều quan trọng nhất chính là gì? Là sự hợp tác, là tinh thần đồng đội.Đó là thứ quan trọng nhất ta sẽ dạy cho các ngươi trong suốt khóa này.
- Giờ thì đánh nhau đi cho ta xem,được phép sử dụng Khoa Huyễn Khí.À nói luôn, đội trụ đến cuối dùng có phần thưởng đó.
Thiên Động đang hơi lo lắng, hắn mới tu luyện được cái Mẫu Tử Ấn Ký kia chỉ đạt được mức miễn cưỡng tạo ra Mẫu Ấn, chưa thể trực tiếp hình thành Tử Ký được nên hơi lo lại bị ăn chửi do vô dụng, bất quá Vân Hải chỉ nhàn nhạt vỗ vai hắn nói:
- Ngươi không phải còn 1 cái Mị nhãn sao, dùng cái đó là được rồi. Yên tâm đi, bằng ta cùng với ngao Tề kia cũng dư sức đập bẹp đám kia.
Hắn nói cũng chả phải vô lý, toàn bộ lớp cũng chỉ có chừng chưa tới 1/10 là tu vi sánh ngang cùng với 2 tên bọn chúng – Nhận Thần tu vi, dù chưa rõ bao nhiêu trọng thiên, đây là sự cách biệt về đại cảnh giới chiến đấu, là sự thay đổi về chất không phải lượng.
Bất quá lượng biến cũng có thể hình thành nên chất biến, chỉ mới Nhận Thần cảnh cũng không phải có thể thuần sát Chuẩn Thần Vị dễ như trở bàn tay, toàn bộ cả lớp nhanh chóng nhận thấy sự khác biệt về trình độ sau khi nhóm Thiên Động hiển lộ ra 2 vị Nhận Thần cảnh, 1 tên Chuẩn Thần vị đại viên mãn, tức tên Lang nhân thiếu niên kia bèn ngay lập tức chía đầu mâu vào cái nhóm này. Còn tên Trần Diệp kia thì cũng phóng ra khí tức lên tới Chuẩn Thần vị thất trọng, đây cũng là tu vi trung bình của cả lớp.
Thiên Động phát hiện hắn là thành viên tu vi kém nhất cả cái nhóm.
- Tới đây đi – Ngao Tề rống to 1 tiếng kích hoạt Đại Địa Đế Long thần hồn, ngay lập tức toàn thân hắn trở nên cường tráng hơn không ít, đồng thời cả cơ thể hắn được bao phủ bởi 1 lớp vảy đá, đặc biệt là 2 tay như phủ thêm 1 cái găng tay bằng đá dày nửa mét vậy.2 sừng rồng của hắn bốc khói lên, trên đầu tạo nên hư ảnh 1 chiếc vương miện. Lúc trước hắn đã có vẻ vô cùng cao to, giờ trực tiếp bạo thăng lên tới gần 4 mét, như hạc giữa bầy gà.
Vân Hải cũng cười cười, kích hoạt Thần hồn của mình, toàn cơ thể hắn như bị phân làm 2 nửa, 1 nửa chìm trong lửa, nửa kia bị vụn băng bao phủ. Vảy 1 nửa rực sắc đỏ, nửa kia lại rực sắc lam, 2 sừng cũng đồng dạng như thế.Từ sau lưng hắn hiện lên hư ảo mờ mờ của 2 cái long dực.
Rõ rệt nhất có lẽ là 2 tay hắn, 2 bàn tay có từng kẽ nứt, từ đó lửa với hàn khí trào ra tạo nên khung cảnh khá huyễn lệ.

Lang nhân thiếu niên cười cười, đột nhiên hắn gào rú 1 tiếng, cao to hơn không ít, hoàn toàn hóa thành 1 sinh vật nửa người nửa sói, hay 1 ma sói.Bất quá ma sói thì chỉ có thể hóa thân đêm trăng tròn, hơn nữa do là 1 dạng lời nguyền nên họ sẽ mất hết lý trí, vậy đây không phải là ma sói.
- Garou Loup – Ngao Tề huýt sáo 1 tiếng. – sinh vật cổ xưa, Vương giả trong ma sói.
Garou Loup là 1 sinh vật cổ xưa, đươc mệnh danh là vương giả của ma sói, thông thường ma sói bị xếp vào thú loại, tuy nhiên Garou Loup thì không do nó sở hữu lý trí đầy đủ, được xếp vào huyết mạch đặc thù.
Tên Trần Diệp đồng dạng xuất kích, hắn cũng chẳng hoa lệ như người khác, Thần hồn là 1 quả cầu xuất hiện, tỏa ra 1 thứ ánh sáng yêu dị, quay xung quanh hắn.
Thiên Động phát hiện mình không chỉ là người có tu vi yếu nhất mà còn là người có Thần hồn ít rực rỡ nhất: Mắt đổi màu.
4 tên kia đồng loạt nhìn về phía Thiên Động theo kiểu mong chờ, thế là hắn rút từ trong trữ vật giới chỉ 1 cái cờ đa sắc, vẫy vẫy lên, nói:
- Các ngươi cứ đánh đi, ta sẽ cổ vũ cho.
- …….