Chương 25: Loạn đấu (2)

Cổ Tạo Đại Lục Kí Sự

Chương 25: Loạn đấu (2)

- Vân Hải, ngươi còn có đan dược khôi phục Tinh thần lực chứ? – Thiên Động hỏi, trận chiến vừa nãy hắn sử dụng "Mị" lên hơn 10 người cùng 1 lúc khiến cho hắn thoáng chốc hao hết quá nửa Tinh thần lực, thêm trận nổ bom kia nữa khiến cho Tinh thần lực của hắn hiện tại đang ở mức ¼ so với trạng thái đỉnh phong.Đương nhiên trong tình huống như hiện tại thì hắn chẳng làm nên trò trống gì.
- Đây – Vân Hải vứt cho hắn 1 viên đan dược, hoa văn tuôn trào, Thiên Động nhìn qua là biết hàng thượng hạng – Thượng phẩm hoàn linh đơn, đủ ngươi khôi phục hoàn toàn Tinh thần lực đấy.

Hắn ngay lập tức phục dụng, lòng thầm nhủ " Đại gia a".Hoàn linh đơn là 1 loại đan dược không thể tính là hiếm có, bất quá 1 viên cũng lên tới cả trăm kim tệ, 1 viên Thượng phẩm cũng phải lên tới cả ngàn kim tệ.

Những người khác cũng ngay lập tức phục dụng đan dược các loại, việc này khiến Thiên Động tự hỏi mình có phải tên nghèo nhất trong đám không.

~~~~~~~~~~~~~~
Thiên Động chuyển sang sử dụng Nhãn cầu thứ nhất, Sharingan. Con mắt này có thể cho phép hắn nhìn thấu dòng chảy của Linh lực của mục tiêu hắn nhìn thấy nên hắn sẽ dùng nó để đối phó với tên có Thần hồn Mẫn công hệ kia, tên đó thuộc dạng tấn công vô ảnh vô hình. Nếu có gì cần kíp thì hắn có thể truyền âm sang cho đồng minh.

Điều kì lạ chính là khi hắn nhìn vào đội bên kia thì … hắn thấy tên Mẫn Công hệ gọi Quang Liêm kia … toàn bộ đều là ba động Linh lực, điều này là không thể vì Linh lực chỉ chảy xuôi trong Huyết mạch, xương cốt, chứ không thể ở trong toàn thân được, đương nhiên Linh lực cũng sẽ bị nhục thân hấp thu nhưng lượng quá ít nên hắn sẽ thấy 1 loại màu trắng lờ mờ nhạt nhẽo trong khi đó Linh lực hiển thị ở trong Huyết mạch và xương cốt thì trắng như sữa vậy.

Hiện tại, hắn chỉ có thể nhìn thấy tên Quang Liêm kia toàn thân là Linh lực ba động, bất quá màu linh lực của hắn thì nói là trắng còn không bằng nói là trong veo mang theo chút trắng đục. Đây là màu chỉ có thể nhìn thấy với những loại Thần kĩ li thể.

Nghĩ nghĩ, hắn nhìn quanh sân đấu, nhìn sang phía bên tên Vân Hải, hắn cả kinh, ngay lập tức truyền âm cho Lang Ngạo và Vân Hải, đồng thời hiệu lệnh cho tên đang bị hắn khống chế tăng cường sức mạnh cho 2 người:
- Lang Ngạo, trước mặt,bên trái ngươi, Vân Hải, sau lưng bên phải ngươi, phía 2 người có địch.
2 người này đang suy nghĩ kế sách, nghe được Thiên Động truyền âm, giật mình ngay lập tức ra chiêu về phía Thiên Động đã chỉ đồng thời nhảy ra khỏi chỗ vừa mới đứng.
Hai người vừa nhảy khỏi chỗ đó thì 1 đôi Càng cực lớn mang theo bóng trắng đã chém qua chỗ 2 người vừa đứng, cày nát khoảnh đất đó, coi như là tránh được 1 kiếp. Lang Ngạo ra chiêu bất quá chỉ có thể trúng … không khí.Có lẽ do cách biệt về khoảng cách.
Bất quá Vân hải có ra tay trúng, không phải do hắn lường được đòn tấn công nên mới đnahs trúng mà do hắn sử dụng 1 Thần kĩ của hắn, phun ra 1 ngọn lửa lai giữa 2 màu đỏ rực và màu lam.Lúc này đối phương mới hiện ra.
1 sinh vật trông giống con Bọ ngựa to vô cùng, ước chừng cũng phải cao 2 mét dài tới 5 mét. Chỉ là đây không phải là bọ ngựa mà là 1 loài sinh vật vô cùng kì dị, đầu của loài thằn lằn, thân đầy vảy, lưng có gai, 4 tay, 2 tay của nó giống tay người trừ việc có vuốt sắc đồng dạng phủ đầy vẩy.2 tay kia là 2 cái càng giống con bọ ngựa, phần thân dưới trông như con bạc tuộc với 3-4 cái đuôi quất qua quất lại. Quan trong nhất là đối phương đang lơ lửng, hoặc đại loại thế vì 2 tay của nó đang chống trên mặt đất
- Đây là Thần hồn gì? – Vân hải sầm mặt lại, với vốn kiến thức của hắn mà cũng không nhận ra thì đây hẳn phải là 1 loại Thần hồn vô cùng hiếm gặp, hoặc là … chưa bao giờ xuất hiện,1 loại Thần hồn chưa bao giờ xuất hiện qua ở Cổ Tạo đại lục.
Nhận thấy bị phát hiện, Quang Liêm ngay lập tức phát lực cả 4 tay, quay trở lại đội mình, vẻ mặt khó coi:
- Nhiệm vụ thất bại, trong nhóm kia có 1 tên có thể phát hiện được ta, khả năng cao là đứa con gái.
Rõ ràng là hắn ta nhầm Thiên Động với là con gái.
- Thế thì khó, ta với ngươi liên hợp có thể xử được tên Ngao Tề kia, dù sao hắn chỉ được cái to xác, bất quá tên Vân Hải mới là vấn đề. Nếu không thể giải quyết tên Vân Hải đó thì khó có thể thắng được. Nếu Thần Thải Tháp không bị loại thì.….Ê, Đinh Tư Trần, ngươi có thể nhốt tên Ngao Tề với tên Lang Ngạo lại được tầm 1 phút không?
- Nhốt thì ta không có nắm chắc, bất quá cầm chân bọn hắn thì trong tình huống không có gì bất ngờ thì hẳn không có vấn đề gì. – Đinh Tư Trần, tên sở hữu Thần hồn là tòa Ngục giam nói.
- Rồi, chiến đi – Kiếm Tuyệt Trần cười cười ra chiều không quan tâm, nói.

Hắn lao về phía Vân Hải, Quang Liêm cũng ngay lập tức nhắm mục tiêu vào phía Thiên Động và tên đang bị hắn khống chế.Còn tên thứ 3, Đinh Tư Trần thì vừa triệu hồi ra 1 tòa Ngục Giam giam lại Ngao Tề và Lang Ngạo.
Thần hồn của hắn là Thiên Nhân Tù Lung, 1 tòa Ngục Giam khổng lồ. Thần kĩ thứ nhất của hắn là tạo ra 1 tòa ngục giam, hiện tại mới chỉ dài rộng 5 mét. Thần kĩ thứ 2 là tạo ra vô số xích sắt trói gô đối phương. Lúc này 2 tên kia đang bị vô số xích sắt trói buộc, bất quá do sự cách biệt về cảnh giới nên xích sắt của hắn bị Ngao Tề dễ như trở bàn tay xé ra, hắn đang đập bong bong vào tòa Ngục hòng thoát ra.
- Ngao Tề, đánh vào vị trí xa nhất với tên Tư Trần ngươi – Thiên Động, người đang bị Quang Liêm dí, vừa chạy, né, trượt, thi thoảng bắn vài cái Mị nhãn, tuy chỉ đủ khiến đối phương khựng lại 1 chút nhưng cũng đủ rồi, đủ để hắn chạy đi, truyền âm.
- Tại sao? – Ngao Tề hỏi lại, lần này hắn không thèm truyền âm mà gào rõ to.
- Cứ làm đi – Thiên Động cũng gào lại, qua Mắt của hắn hắn có thể thấy được vị trí yếu nhất của tòa Ngọc giam đó, Linh lực ba động của tên Đinh Tư Trần kia hẳn không được khống chế tốt nên Linh lực ba động của tòa ngục giam ở càng xa thì lại càng yếu ớt.Lúc này tên bị hắn khống chế vừa mới bị 1 chém bay đi luôn.
Ngao Tề dù khó hiểu, bất quá hắn thấy đánh đấm như thế này sẽ chẳng ra đâu hết, không thể tạo thành quá nhiều tổn thương dù hắn đã sử dụng Thần kĩ, lại thêm tòa Ngục tự động khôi phục nữa, nên hắn dậm chân nhảy đến vị trí mà hắn thấy là xa nhất, niệm Thần kĩ, đấm 1 cú cực mạnh.
- Thiên Hoang quyền – Ngao Tề đấm 1 cú lên thành ngục, hiệu quả thấy rõ, không chỉ là lực phá hoại tăng lên gấp bội mà tốc độ hồi phục cũng giảm theo.Hắn nhận thấy thế cười ha hả tung liên tục từng quyền lên thành Ngục.
Đinh Tư Trần tái mặt, vội vàng chạy đến với ý đồ tu bổ lại bức tường, thế nhưng nó đã bị Ngao Tề đấm thủng 1 lỗ rồi. Hắn ngay lập tức rút toàn bộ các sợi xích ra, bao gồm những sợi xích đang xích Lang Ngạo lại, tập trung khống chế 1 mình Ngao Tề. Tuy rằng ngao tề sức trâu, nhưng có quá nhiều xích sắt quấn quanh, hắn cũng không làm gì nổi dù lực chiến hơn hẳn, đấy là chưa kể xích sắt được quấn theo kiểu bện dây thừng khiến cho việc kéo đứt khó khăn gấp bội.
Thế nhưng hắn đã mở ra được 1 cái lỗ, tuy rằng với hắn cái lỗ này muốn chui qua thì đừng có mơ, nhưng hắn là ai a, cao 5 mét, vai dài 3 mét rưỡi, hắn muốn chui qua thì không thể nhưng 1 người với chiều cao trung bình như Lang Ngạo thì hoàn toàn có thể. Hắn ngay lập tức hóa sói xông qua cái lỗ kia, nhằm vào Đinh Tư Trần, 1 trảo bổ xuống, 1 trảo này kèm theo 1 thiết bị Khao Huyễn khí hắn đặt riêng, 1 loại vũ khí tương tự như trảo.Trên người Đinh Tư Trần lập tức nổi lên 1 vòng sáng, không được chói sáng như Kiếm Tuyệt Trần hay Ngao Tề, thế nhưng hẳn cũng đủ để chống cự được đợt này đi.
Ngũ Trảo của Lang ngạo bổ xuống, chạm vào vòng sáng của Đinh Tư Trần, phát sáng lên rồi … xuyên qua như không có gì, thậm chí lồng sáng còn không hao tổn.
Đúng lúc đó 3 tia sáng di chuyển với tốc độ nhanh vô cùng bay lại, 1 cái Càng khổng lồ vung lên bổ vào người Lang Ngạo, thế nhưng Trảo của Lang Ngạo đã bổ vào Đinh Tư Trần trước, Đinh Tư Trần đột nhiên biến mất, và vô số xích sắt cùng tòa Ngục giam đang nhốt Ngao Tề cũng biến mất theo, còn Lang Ngạo thì trên người lập lòe 1 cái vòng sáng, hộc 1 ngụm máu bắn văng ra xa 3-4 mét, đồng thời cái găng tay hắn đeo lúc tấn công tỏa ánh hào quang dữ dội lắm, giờ thì tắt ngúm.
Nhắc đến Quang Liêm, hắn cũng thấy khó chịu vô cùng. Hắn được giao nhiệm vụ xử tên Thiên Động kia, bất quá tên kia thì lẩn như trạch, có thêm Thần kĩ tác dụng ảnh hưởng lên tinh thần, lại còn có 1 tên từ đội khác đi tăng tốc độ các loại cho hắn nữa chứ, cực chẳng đã hắn mất đến ba bốn mươi giây mới xử được, lúc quay sang thì đã thấy tên người sói kia vung trảo bổ xuống Tư Trần rồi, hắn chạy sang thì không kịp. Hắn cũng không nghĩ đến tên kia có cả hộ thân Khoa huyễn khí lẫn bỏ qua Phòng Ngự hình Hoa Huyễn khí a.
Loại Khoa huyễn khí có thể bỏ qua phòng ngự là loại có thể bỏ qua tác động của Khoa Huyễn khí Phòng Ngự tính, bất quá vô cùng hiếm, yêu cầu Nguyên liệu và kĩ năng chế tác vô cùng cao. Hơn nữa loại Khoa Huyễn khí này hầu như chỉ có thể sở hữu bởi 1 người do loại Khoa Huyễn khí này được chế tác nhằm vào cá nhân sử dụng chứ không phải sản xuất ồ ạt nên có muốn giết người đoạt bảo cũng không để làm gì, chẳng thể sử dụng được trừ khi ngươi có Thần hồn, cường độ linh lực, vũ khí… tương tự như người sử dụng cũ, lại rắc thêm họa vào người do hầu hết người sở hữu loại hình Khoa huyễn khí này có gia thế cực lớn.
Đúng lúc này thì Ngao Vân Hải ra đòn quyết định, trận chiến nãy giờ của hắn và Kiếm Tuyệt Trần đã phân ra thắng bại. Nguyên vốn hắn và Kiếm Tuyệt Trần chiến đấu thì cả 2 hoàn toàn cân sức cân tài. Cả 2 đều đã sử dụng đến những con bài chưa lật của mình. Bất quá con bài chưa lật của Vân Hải hiển nhiên lớn hơn, lại mang thêm yếu tố bất ngờ nên giành được chiến thắng, có thể nói là thắng hiểm được 1 chiêu.

Trận chiến giữa 2 người kết thúc hiển nhiên mang tính kết thúc cho tất cả, bên đội của Kiếm Tuyệt Trần chỉ còn mình Quang Liêm, bên đội Thiên Động thì còn 3 người, Vân Hải, Ngao Tề và Lang Ngạo.
3 đánh 1 không chột cũng què – đội của Thiên Động … Chiến thắng.