Chương 11: Ta Nói Rồi Đừng Để Ta Tức Giận

Bất Diệt Đạo Tâm

Chương 11: Ta Nói Rồi Đừng Để Ta Tức Giận

" Kết Đan a! Ôi ta sợ Kết Đan quá, thôi Dịch Hoành ta đành tiển ngươi đi trước vậy
Dịch Phi! bóp chết tên kia cho ta"

Chín thanh niên còn lại sau lưng Dịch Hoành trước giờ vẫn đứng yên bất động, lúc này một tên mập mạp khuôn mặt ngây ngô mang theo vài nét giống với Dịch Hoành tiến lên phía trước. Hắn thần tình nhăn nhó khó chịu. Thanh niên mập mạp tự Dịch Phi là biểu đệ Dịch Hoành, tu vị luyện khí 9 tầng vô hạn tiếp cận Trúc Cơ

" Ca ca, huynh cũng quá xem thường biểu đệ này
Làm sao ta có thể ra tay với một tên tiểu tử 7 tầng Luyện Khí chứ? Huynh nói xem ta phải làm thế nào? Một chụp chụp chết hắn hay phải làm sao?"

Chín tên còn lại cười lớn. Ánh mắt mang theo nét khinh miệt nhìn về phía Tiêu Phong, nhìn hắn như nhìn một người đã chết

Dịch Phi tay phải nâng lên, một đoàn hỏa diễm hừng hực phiêu phù trên cánh tay hắn. Hỏa cầu bay một vòng xung quanh đỉnh đầu Dịch Phi rồi bất giác nhằm hướng Tiêu Phong lao đến

Hỏa cầu đi đến đâu không khí xung quanh bị đốt cháy đến đó. Phạm vi mười trượng xung quanh nhiệt hỏa hừng hực

" Muốn đốt chết ta? Đúng là khinh người quá đáng
Tiêu Phong ta ưa chuộng hòa bình không thích chém giết. Nhưng đừng để ta thức giận, một khi ta tức giận thì...."

Không để hắn kịp nói hết lời hỏa cầu đã áp sát chỉ còn cách Tiêu Phong vài trượng. Ngoại trừ cái lần dọa chuột ở Hắc Ám Sâm Lâm ra thì đây chính là lần đầu tiên Tiêu Phong thực thụ giao tranh. Hắn dẫm mạnh chân xuống đại địa, lăng không một vòng, hai tay hóa chưởng

Chưởng ấn từ cánh tay hắn gào thét mà ra, rồi dần dần ngưng tụ lại gần như thực chất. Một bàn tay huyết sắc lập lòe, xung quanh quấn quýt tầng tầng hắc vụ. Hắc vụ nồng đậm vô biên vô hạn như thủy triều cuộn trào, ẩn ẩn còn vang lên âm thanh quỷ khiếu.

Một tôn Lệ Quỷ cực lớn huyễn hóa, chân đạp đại địa đầu chống thẳng hư vô.Diệt Thế Chưởng vừa xuất, tử khí từ sâu thẳm bên trong mặt đất ầm ầm phun trào

Cự chưởng cùng hỏa cầu va chạm

" Ân Ân" thanh âm sụp đổ vang lên. Hỏa cầu ngay lập tức bị đánh nát, bàn tay to lớn mang theo huyết vụ không một khắc dừng lại, ép về phía Dịch Phi đánh mạnh lên người hắn. Dịch Phi lúc này bị đánh đến ghim sâu trong lòng đất, toàn thân hắc vụ bao phủ một vòng. Không biết sống chết thế nào

Tiêu Phong mặt không chút biểu tình toàn thân thẳng tắp. Dịch Hoành không khỏi kinh ngạc
Đôi mắt trợn tròn, hắn tuyệt đối không thể tin
Luyện Khí 7 tầng lại có thể dễ dàng diệt sát nửa bước Trúc Cơ.

Phía xa Dịch Phi khó khăn đứng lên khỏi mặt đất Hắn khuôn mặt âm trầm chiêm nghiệm lại chưởng lực khủng bố vừa rồi, trái tim không khỏi một hồi gia tốc.

Thật sự một kích kia Dịch Phi không xuất toàn lực. Nhưng hỏa cầu cũng mang theo tám thành lực lượng. Đừng nói Luyện Khí 7 tầng, đến 9 tầng tương tự như hắn cũng không dám tự tiện lấy cứng đối cứng

" Ngươi! Vừa rồi là công pháp gì? Ta càng nhìn càng thấy giống ma công. Tại ta nhất thời chủ quan mà thôi. Là ta sơ sẩy, tiểu tử ngươi đừng vội mừng "

Dịch Hoành khuôn mặt âm trầm. Hắn không thể ngờ con kiến nhỏ kia lại khó giết đến vậy. Nhưng để Trúc Cơ trung kỳ đi ngược đãi Luyện Khí kỳ có vẻ hơi mất chút mặt mũi

" Tiểu tử, cứ cho rằng ngươi đánh bại biểu đệ ta
Nhưng còn ta thì khác, Trúc Cơ chiến lực không phải ngươi cứ muốn nhìn là được. Tổn thương người của ta, ngươi sẽ chết cực kỳ khó coi "

Dịch Hoành tóc không gió tung bay ngửa mặt lên trời cuồng khiếu. Sóng âm tạo thành tầng tầng vòng xoáy phát tán hư không. Vì khoảng cách khá gần ba động sóng âm biến hóa tạo thành ngàn vạn mũi kim công kích Tiêu Phong

Hắn cũng không hề chậm. Diệt Thế Chưởng đánh lên tầng tầng sóng âm. Phát ra âm thanh " Ba Ba" đinh tai nhức óc.Tuy ngăn được một kích chứa đựng sát chiêu này thế nhưng cánh tay Tiêu Phong không khỏi tê rần. Hắn thối lui phía sau đến năm trượng. Trên miệng nhợt nhạt một giọt máu tươi

Tiêu Phong hắn mang lại cho Dịch Hoành từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác. Lại một chiêu ngăn cản Trúc Cơ. Bất phân cao thấp

Như mãnh thú bị chọc giận, Tiêu Phong đầu tóc rối tung, mắt đỏ ngầu như máu. Trên thân thể tản mát ra một vòng diệt thế khí tức. Sát khí ngưng lại gần như thực chất, từ đỉnh đầu Tiêu Phong gào thét xông thẳng lên cửu thiên. Hắn tay phải nâng lên

" Bà ngoại ngươi, đánh miệng ta ra máu.Ta cũng đánh mũi ngươi ra máu a!. Diệt Thế Quyền thức thứ nhất, Diệt Nhân Quyền "

Theo tiếng thét dài, một lộ quyền pháp kỳ dị được hắn đánh ra. Quyền pháp nhanh chóng huyễn hóa
thành một tôn ma thú quái dị. Trên đầu là cặp sừng lớn được hắc vụ tạo thành, đôi mắt đỏ rực một màu máu. Xung quanh chi chít lông mao đen nhánh

Thân thể ma thú cao đến mười trượng, đôi cánh tay như hai cây khô mộc đại thụ, Ma thú mang theo nồng đậm khí tức tử vong không ngừng áp sát Dịch Hoành. Hắn kinh hoàng hướng mắt nhìn tôn ma thú kia, thật sự trong cuộc đời Dịch Hoành chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì kinh khủng như thế

Dịch Hoành một tay hóa chưởng đón đở. Ngay lúc này Tiêu Phong chợt xoay người lăng không di chuyễn bằng bộ pháp kỳ dị. Chưa đến một cái chớp mắt đã áp sát bên người Dịch Hoành. Một chưởng toàn lực đánh lên ngực hắn

Dịch Hoành kia cũng không hề chậm. Hắn chân chính Trúc Cơ, vả lại kinh nghiệm thực chiến tích góp qua bao nhiêu năm cũng không phải là thứ bỏ đi. Dịch Hoành kịp thời bắn ra một chỉ
.......................
Hai thân ảnh đồng thời bay ngược về sau

Riêng Tiêu Phong lộn nhào một vòng hư không rồi rớt bịch trên mặt đất. Tiêu Phong khóc không ra nước mắt. Dịch Hoành cũng không khá hơn, toàn thân y phục rách nát, đôi chổ lại ẩn ẩn huyết tích nhàn nhạt.

Dịch Hoành vô cùng khiếp sợ. Kẻ kia vậy mà lâm trận không hề hoảng sợ vả lại vô cùng thông minh nhạy bén, kinh nghiệm thực chiến không hề thua kém Dịch Hoành hắn

" Bà mẹ ngươi, lại đánh mũi ta ra máu. Đừng thấy ta hiền lành để rồi bắt nạt a! Ta không phải trái hồng mềm cho các ngươi muốn nắn sao thì nắn "

Tiêu Phong điểm lên mi tâm một điểm. Tức thì ấn ký nhàn nhạt trên mi tâm phát sáng. Hư không phảng phất thanh âm " u u" ghê rợn

Thiên địa ngay lúc này biến sắc, phong vân cuồn cuộn. Bầu trời đột nhiên tối sầm lại, một tia huyết quang điện lôi rạch phá thương khung, chia đôi trời đất. Huyết vụ không biết từ đâu hình thành cuộn trào bao phủ phạm vi trăm trượng

Một đại cự đỉnh cao đến 9 mét vô thanh vô thức xuất hiện. Lăng không đứng sừng sững giửa hư vô
Bên trên Diệt Thế Ma Đồ tỏa ra quang mang chói mắt. Hình khắc "Vạn Long Củng Nguyệt" như hóa thân thành thực chất. Vạn long lượn lờ triều bái

Diệt Thế Đỉnh vừa xuất. Thương khung ầm ầm chấn động cả một vùng trời vì thế bị co ép đến vặn vẹo. Xa xa bên ngoài hư vô truyền đến mùi vị mang theo nồng đậm khí tức tuyên cổ. Mùi tử vong, mùi diệt thế. Khiến lòng người có cảm giác điêu tàn mất mát

Cự Đỉnh phát tán ra kinh người uy áp, khiến một
số kẻ yếu nhược ngay lập tức phun ra máu tươi
Dưới chân Đỉnh hoàng kim phù văn nối đuôi nhau chuyễn động, tạo ra một quỹ tích kỳ dị. Không ngừng phong ấn phạm vi trăm trượng bên dưới

" Dám đánh ta miệng, mũi đều ra máu. Xem ta làm sao đè chết ngươi "

" Phong"

" Sát"

Dịch Hoành bên dưới uy áp kia không thể mảy may cử động, đến hít thở càng khó nhằn. Tu vi trong cơ thể hắn giờ phút này bị một lực lượng vô hình phong bế.

Hắn trên thân mồ hôi tuôn ra như tắm. Uy áp vẫn không ngừng ép xuống khiến Dịch Hoành quỳ gối trên mặt đất, tóc tai rồi bời, mắt máu trừng lớn

Mấy mươi hơi thở sau hắn bị ép đến vào sâu lòng đất. Giờ này không khác gì một người chết. Trên thân huyết nhục pha tạp. Nhìn hắn như một đầu atula đến từ Địa Ngục

Hứa Huy, Hứa Ngọc vì không nằm trong phạm vi công kích của uy áp nên hoành cảnh còn khá hơn
Cả hai không thèm chớp mắt, chằm chằm nhìn lên đại Đỉnh. Có lẽ trận chiến lần này, Đại Đỉnh to lớn khủng bố kia cùng hình tượng uy vũ của Tiêu Phong là con dấu khắc sâu vào trái tim bọn họ một ấn ký khó phai nhạt

Tiêu Phong đôi mắt đục ngàu. Hắn bây giờ giống như một tôn ma thần, mang theo ý chí sát phạt
Diệt thế khí tức ngày càng tỏa ra nồng đậm

" Ta đã nói rồi, đừng chọc ta tức giận. Một khi Tiêu Phong ta tức giận thì đến lão Thiên cũng không ngăn nỗi a!. Tiêu Phong ta sinh thời không biết nói chơi"