Chương 14: Bán Sinh Mệnh Nửa Kiếp Phàm Nhân

Bất Diệt Đạo Tâm

Chương 14: Bán Sinh Mệnh Nửa Kiếp Phàm Nhân

Diệt Thế Đỉnh lần nữa xuất thế. Diệt thế khí tức nhanh chóng Vô biên vô hạn cuộn trào. Như thủy triều, như sóng lớn Diệt Thế Ma Đồ chống ra, phần phật bay trong gió. Đại đỉnh phiêu phù trăm trượng trên hư vô, hắc vụ nồng đậm tỏa ra phiêu miễu như sương mù. Che lấp tầm mắt tất cả mọi người.

Tiêu Phong tay phải nâng lên một chỉ. Miệng hét lớn " Tiến" tức thời Diệt Thế Đỉnh xoay tròn. Cuốn theo đó là cả một vùng hư không xung quanh " Ô.Ô.." thanh âm đinh tai nhức óc vang lên lấn át cả lôi âm.

Tiêu Phong khuôn mặt trầm trọng nhìn lôi quang to lớn trên bầu trời. Toàn thân lông tơ dựng ngược, tử vong khí tức nồng đậm đến mức khiến hắn tim đập chân run. Khi Lôi Kiếp dần dần áp sát.

Tiêu Phong tóc dài tung bay. Đại đỉnh hiên ngang tọa trấn trên đầu hắn. Như một lời thách thức Thiên Đạo. Ta diệt thế, cũng có thể diệt được Thương Thiên

Lôi kiếp kéo dài từ hư vô đánh xuống. Vận tốc siêu việt ánh sáng. Thiên không lắc lư, đại địa run rẩy

" Booong... Ầm"

Thanh âm va chạm kịch liệt vang lên. Diệt Thế đỉnh bị đánh bay ngược xuống dưới mười trượng. Dư lực chấn một vùng đại địa phạm vi trăm trượng bên dưới thành hố sâu, một bức tường thành Hứa gia sụp đổ. Công trình kiến trúc, hoa lá cỏ cây phạm vi trăm trượng bị phá toái thành bột phấn

Trên cửu thiên, Lôi Long gào thét điên cuồng. Long uy đè ép khiến trên ngàn chúng nhân bên dưới một mảnh quỳ rạp

Tiêu Phong vẫn cắn răng đứng dưới đại đỉnh có gắng khí định thần nhàn.Hắn hiểu lúc này chỉ cần mình có một chút sơ suất. Đồng nghĩa với việc đem tính mạng ra trao đổi. Dưới sự thúc dục của hắn. Đại đỉnh một lần nữa bay lên. Lần này còn phát ra huyết quang. Huyết quang đậm đặc biến một vùng không gian phía trước thành huyết trì.

Diệt Thế Ma Đồ tỏa quang minh vạn trượng. Một bức tranh cực lớn che khuất thiên địa. Bên trên bức tranh họa bầu trời. Nhưng bầu trời này vô cùng kỳ lạ. Không có mặt trời, không có trăng sao chỉ một mảnh huyết vân dày đặc.


Chiếm diện tích hơn nửa bức tranh là một bàn tay vô cùng to lớn. Bàn tay kia che mờ thiên địa, đang từ trên hư vô giáng xuống. Phía dưới mặt đất tử thi xếp dài chồng chất, người sống ôm kẻ chết ngước mặt lên trời bi ai gầm rống

Trên đôi mắt ai nấy đều tỏ ra nét vô cùng tuyệt vọng. Máu chảy thành sông, liệt hỏa thiêu đốt đại địa. Tuy chỉ là bức tranh nhưng thực chất và sắc nét đến độ khiến lòng người không rét mà run.

Tràng cảnh ngày diệt thế như hư như thực ghim thật sâu vào tiềm thức mỗi người. Từ trên Diệt Thế Đồ, Một tôn Lệ Quỷ to lớn gào thét phá không bay ra. Lệ Quỷ đầu chống cửu thiên, chân dẫm hắc vân ngửa mặt lên trời gầm rú.

Dần dần ngàn vạn oan hồn bên trong cũng theo khoảnh khắc đó mà ra. Oan hồn phủ kín một vùng trời. Từ bên dưới nhìn lên có già có trẻ, có lớn có bé. Thậm chí hài nhi vừa mới lọt lòng. Tiếng khóc, tiếng cười. Thanh âm trò chuyện như còn tồn đọng lại từ muôn vàn tuế nguyệt.

Ngàn vạn oan hồn này là toàn bộ sinh linh từng bị
Diệt Thế Đỉnh tàn sát suốt vạn năm qua. Rồi Diệt Thế Ma đồ trấn áp biến thành khí linh. Chung quy mà nói, Diệt Thế Đỉnh bây giờ chỉ có công dụng phòng ngự và phong ấn là chủ yếu. Chỉ đến khi hắn tu vị có đủ mới phát huy được hết uy năng công kích.

Oán khí, tử khí bao trùm trời đất. Phân chia thương khung thành hai nửa đối lập.Nửa bên trên lôi quang gào thét, quang huy sáng chói. Nửa bên dưới Oán khí bao trùm, một màu tăm tối. Lệ Quỷ dẫn theo ngàn vạn oán hồn phá không lao thẳng lên lôi kiếp.

Lôi điện đánh xuống, lần này kích cở cùng uy lực còn cường đại hơn trước kia ba phần.Một tràng cảnh kinh tâm động phách diễn ra.Trên hư không tôn Lệ Quỷ cùng đội quân oan hồn cản được một kích.

Điện Lôi bị chặn lại ngay lập tức đứng im. Bất động trên bầu trời. Sau đó đội quân kia không ngừng bám chặt lấy. Thôn phệ Lôi lực, ngàn vạn bóng ma mờ mờ ảo ảo gầm rú tranh dành nhau hút lấy Lôi chi lực

Lúc này Thái Cổ Lôi Long vung chân một trảo" uy uy". Lôi phạt mang theo Long uy kinh người tạo thành ký tự " Thiên " màu tím. Hóa lớn vạn trượng thiên uy phong ấn toàn bộ Lệ Quỷ cùng đội quân oan hồn kia bên dưới. Lệ Quỷ gào thét hai tay đồng thời đánh lên trận pháp phong ấn.

Thanh âm " Ân.Ân" chát chúa vang lên. Tiếng ma khóc, tiếng quỷ khiếu tạo thành dư ba âm lực xé toạc tầng tầng hư không. Từng vết thủng kéo dài liên miên vô hạn.

Diệt Thế Ma Đồ phát ra quang minh. Một dòng xoáy ma khí cực lớn như vòi rồng xông lên Cửu Thiên. Từ những vết rách hư không kia không ngừng hút lấy đội quân oán hồn cùng tôn cự đại Lệ Quỷ.

Diệt Thế Ma Đồ ngay lập tức màu sắc ảm đạm vô quang, biến mất bên trong Diệt Thế Đỉnh. Bên dưới, Tiêu Phong phun ra một ngụm máu tươi. Vẽ lên đại địa một vòng tròn huyết vụ. Hắn chật vật cố gắng đứng vững. Trên đôi mắt nồng đậm tơ máu.

" Lão Thiên a! Là ngươi muốn ép ta đến bước đường cùng! "

Tiêu Phong khóc không ra nước mắt. Hắn vô cùng hối hận. Nếu biết trước sự việc xảy ra như hôm nay sẽ không bao giờ hắn dại dột đi luyện chế lục sắc hỏa. Thiên kiếp kia quá khủng khiếp

Chỉ có Hóa Thần đại năng mới có cơ may vượt qua. Ngay cả hai đại Nguyên Anh cũng quỳ rạp trên mặt đất. Vô pháp cử động. Nếu không có Diệt Thế Đỉnh phòng ngự kinh người hắn đã chết ngàn vạn lần

Tiêu Phong cắn chặt môi cố vận dụng hết chút bình sinh sức lực sót lại trong cơ thể. Một tay nhấc lên. Miệng hét lớn " Xuất "

Tức thì đại cự đỉnh run bần bật một hồi sau đó vang lên âm thanh " ông..ông" hướng thẳng bầu trời lao đến. Xung quanh đồ án " Vạn Long Củng Nguyệt" Oanh minh chớp động. Biến hóa ra vạn đầu tiểu Long lượn lờ thành vòng tròn xung quanh đại đỉnh.

Lại một tia Thiên Kiếp đánh xuống, uy lực lần này đã nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng nhân có thể viễn siêu Hóa Thần. Tử lôi như một thanh đại cự phủ nhằm Diệt Thế Đỉnh ném xuống.

" Ân. Ân" Thiên Lôi đánh tan tầng tầng hắc vụn nồng đậm. Hơn vạn đầu long hóa thành quang mang tứ tán bát phương. Đại đỉnh bị ném mạnh xuống mặt đất. Một vùng tường thành, phủ viện bị chấn nát thành bụi phấn.

Thường nhân cũng như tu sĩ bên dưới ngay lập tức thất khiếu tràn máu tươi đồng loạt hôn mê bất tĩnh. Hứa gia lúc này một mảnh hoang tàn đổ nát. Như hoang gia phế phủ. Không còn sót lại một chút khí tức xa hoa lộng lẫy trước kia.


Thiên Nam quận cũng đồng dạng. Cát bay đá chạy. Đình đài kiến trúc xung quanh bị cỗ lực lượng thần thánh kia chấn nát hết thảy. Sinh linh quỳ rạp một mảnh. Kêu gào thảm thiết. Sự cố phát sinh khiến ai nấy đều cho rằng hôm nay chính là kỳ mạt thế.

Tiếng cầu khẩn, tiếng tụng niệm phật âm, tiếng than trời trách đất. Thiên Nam chấn động, ngàn vạn sinh linh hướng mắt lên trời cao cầu xin ân xá. Toàn bộ không biết rằng thiên đại sự tình hôm nay do một tay Tiêu Phong hắn dựng lên.

Tiêu Phong bị đánh đến toàn thân chìm vào mặt đất. Hắn lúc này trên thân máu tươi theo lỗ chân lông không ngừng thấm ra đại địa. Y phục nát bét đến tứ chi cũng bạo liệt. Hắn bây giờ sinh khí yếu ớt, tu vị tán loạn, xương cốt đứt gảy, kinh mạch dứt đoạn như một người đã chết.

Lúc này đâu đó xa xa trên hư vô. Thân ảnh mờ nhạt mà quen thuộc một lão phụ gầy gò ốm yếu hướng mắt lên trời. Như chờ đón một thứ gì đó thân thương quen thuộc nhưng lại rất xa xôi
Tiêu Phong khóc nấc nghẹn ngào.

" Mẹ a!.. là ta không tốt. Không! Tiêu Phong ta khổ cực lắm mới chuyễn thế trùng sinh. Trăm ngàn khoái hoạt hồng trần chưa được nếm qua. Sao ta lại có thể dễ dàng chết đi như vậy. Còn mẹ! Ta phải quay về bên mẹ một ngày không xa "
........................................................................
Bằng ý chí cầu sinh mạnh mẽ. Tiêu Phong hắn một lần nữa đứng lên. " Bán sinh mệnh nửa kiếp phàm nhân". Tiêu Phong hét lớn.

Đại cự đỉnh như nghe được lời hắn nói. Vang lên thanh âm " Xuy Xuy" kích thích. Tức thì sinh mệnh bổn nguyên trong thân thể Tiêu Phong ào ạt bay ra. Bị Diệt Thế Đỉnh hấp thu. Tiêu Phong giờ phút này toàn thân nhanh chóng héo rũ. Sắc mặt nhăn nhúm trắng bệch.

Trông hắn như một lão nhân đã ngoài thất thập cổ lai hy. Đầu tóc một màu trắng toát. Đến đôi lông mày cũng trắng như cước. Mấy mươi hơi thở sau
Diệt Thế Đỉnh quang mang đại chấn. Diệt thế khí tức như núi lửa phun trào. Hư không trước mặt ngay lập tức bị đẩy lùi lại phía sau.

Gió nổi mây phun, phong vân biến sắc. Từng đạo vết nứt nhỏ li ti dày đặc như mạng nhện. Phút chốc một vùng hư không sụp đổ.Hiện ra một đại môn to lớn nhưng vô cùng tăm tối..

Khí tức tuyên cổ tang điền không ngừng tràn vào cánh cửa thời không. Từ đâu đó xa xôi ngoài ba tầng thương khung đại địa truyền đến thanh âm tang thương trầm đục.

" Thiên cản chân ta, ta quyết diệt Thiên"

Trên đại đỉnh một tôn bóng người to lớn màu vàng kim huyễn hóa ra, thân mặc thần giáp, chân dẫm thần ngoa. Đầu đeo hoàng kim vương miện. Tay cầm Diệt Thế Kiếm. Toàn thân toát ra khí tức chúa tể chúng sinh

" Là sư tôn?Sư tôn đến cứu ta"

Hư ảnh bóng người nhấc tay một chưởng. Diệt Thế chưởng phá không bay thẳng lên bầu trời. Hư vô băng diệt, thương khung sụp đổ. Vạn vật vô sắc. Thiên địa vô quang.