Chương 61: Vaults of Ice (2) - Kỵ sĩ băng giá

Bánh Xe Vận Mệnh Tại Hogwarts

Chương 61: Vaults of Ice (2) - Kỵ sĩ băng giá

Chương 61: Vaults of Ice (2) - Kỵ sĩ băng giá


"Incendio!" x3

"Incendio!" x3

"Incendio!" x3

"Incendio!" x3

"Incendio!" x3

Dưới sự nỗ lực của cả nhóm, bông tuyết khổng lồ niêm phong cánh cửa âm âm sụp đổ ở thành một đống vụn băng lẻ tẻ.

"Cuối cùng cũng xong. Chúng mình đã làm được rồi các cậu ơi!"

Mấy thằng con trai đứng túm tụm lại mà thở dốc Nãy giờ tụi nó đã mệt quá sức, vừa phải né tránh những đợt tấn công từ phía cánh cửa, lại còn phải tìm cơ hội phản công nữa chứ.

Hermione cũng không khá hơn là bao, tuy không phải mất công né tránh nhưng cô bé lại phải quan tâm đến cả bốn ông tướng cùng một lúc để sẵn sàng chi viện. Cũng nhờ khả năng sử dụng bùa khiên của nhỏ mà không ít lần đã cứu cả bọn khỏi tình huống bị đoàn diệt toàn bộ. Có thể nói công lao của cô phù thủy nhỏ không thấp một chút xíu nào.

Nhưng mà tụi nó vẫn chưa tận hưởng chiến thắng được bao lâu thì đột nhiên có tiếng động lớn vang lên từ bên trong cánh cửa. Cả bốn đứa đều đề phòng nhìn về phía trước, cảnh giác cao độ:

"Tiếng động gì vậy?"

"Mình vừa mới nhận ra rằng bọn mình có thể hơi nhầm lẫn một chút. Từ đầu đến giờ bọn mình đều cho rằng cánh cửa này dùng để ngăn chặn người từ bên ngoài xâm nhập bảo khố. Nhưng nếu nó dùng để giam thứ gì đó ở bên trong thì sao?"

Ron vừa mới nói xong thì cánh cửa kim loại bị bật mở ra từ bên trong. Một vị kỵ sĩ mặc trên người một bộ khôi giáp toàn thân đen nhánh bước ra, không nói hai lời liền vung kiếm về phía bọn trẻ.

"Cẩn thận!"

Nhưng mà hai bên cách xa như vậy thì tên kỵ sĩ đó vung kiếm để làm cái gì? Đâu có đâu có thể nào đụng tới một cọng tóc của bọn nó đâu?

Nhưng mà Tristan quá mức trẻ tuổi rồi, không hiểu được như thế nào là sự âm hiểm xảo trá của người trưởng thành. Có ai ngờ được rằng vị kỵ sĩ băng giá kia có thể sử dụng được kiếm khí đâu? Tuy không chính xác lắm nhưng đó cũng coi như là kiếm khí đi.

Trên thanh kiếm của vị kỵ sĩ được khắc lên rất nhiều chữ Rune cổ phát ra ánh sáng lập lòe. Mỗi khi hắn ta vung kiếm đều tạo thành một cơn gió rét buốt cắt da cắt thịt bay về phía trước, kèm theo đó chính là hiệu quả của bùa đóng băng Glacius. Có thể nói thanh kiếm này còn có một công dụng khác chính là có thể thay thế một chiếc đũa phép.

Bởi vì không kịp đề phòng nên Ron là đứa trúng chiêu đầu tiên. Từ dưới lên trên, thằng bé nhanh chóng bị bao bọc trong một khối băng cứng, chỉ còn ló được cái đầu ra ngoài."

"RON!"

"Mình không sao! Giúp …."

"Chết đi! EXPELLIARMUS!"

Một chùm ánh sáng đỏ từ đầu đũa phép của Harry bay ra, trúng ngay cánh tay của vị kỵ sĩ băng giá. Dưới tác dụng của bùa chú, thanh kiếm trên tay của vị kỵ sĩ văng ra rồi rớt xuống đất một cái kẻng. Bản thân vị kỵ sĩ cũng khụy người, chống một tay xuống đất.

"Thành công?"

Nhưng mà khoan đã, đấu boss đâu có thể dễ dàng như vậy được, vị kỵ sĩ băng giá đang khom người bỗng nhiên với tay lấy thanh kiếm ở dưới chân mà chém ngược lên trên trời, một luồng gió lạnh bay ra, Harry gặp tình huống tương tự như Ron, chỉ còn có cái đầu là có thể hoạt động được.

"HARRY!"

"Đừng lo cho mình! Mau giải quyết hắn ta đi!"

"Chết tiệt!"

Tristan giơ đũa phép qua đầu, tiến vào thế thủ, sẵn sàng tiến vào trạng thái chiến đấu:

"Không được, Tristan! Không thể đánh nhau ở chỗ này được, sẽ lan ra hai cậu ấy mất." Hermione đột nhiên la lớn.

Đúng vậy, Hermione nói vô cùng có lý. Với tình trạng bị đóng băng như Harry và Ron bây giờ thì nếu lỡ như bị trúng một kiếm thì đâu có né được, lúc đó có khi bị vỡ vụn thành một đống vụn băng nữa không chừng.

"Vậy để mình kéo hắn ta ra chỗ khác! Incendio!"

Một tia lửa từ đũa phép của thằng bé nhắm ngay ngực tên kỵ sĩ.

"RỐNG!"

Tên kỵ sĩ rống lên một cách đầy đau đớn, liền vung kiếm đánh trả. Nhưng mà Tristan đã có chuẩn bị trước, hoàn toàn không tham công mà lùi lại về phía sau.

Kỵ sĩ băng giá tức giận đuổi theo, nhưng có lẽ là do đầu gối của hắn đã từng trúng tên, hay là do bị giam giữ ở nơi này lâu rồi nên hắn chỉ có thể bước từng bước về phía trước, tốc độ hoàn toàn không đuổi kịp thằng bé.

Ngoài ra, Tristan cũng đã thăm dò phạm vi kiếm khí của tên kỵ sĩ. Tầm bắn kiếm khí chỉ tầm 1, 2 feet, ngắn hơn tầm bắn ma pháp của thằng bé nhiều.

Như vậy thì ổn, chân ngắn, tầm đánh ngắn, kháng phép thấp, map tương đối rộng, boss kiểu này thì nó và Hermione dễ dàng chơi diều đến chết, hoàn toàn không có một chút uy hiếp nào. Nó nhanh chóng phân phó:

"Hermione! Cẩn thận một chút! Tên này xem ra khá chậm chạp chỉ cần không đến gần hơn 2 feet thì không có vấn đề. Cậu bên trái, mình bên phải. Ok?"

"Okay!"

"Harry! Ron! Hai cậu ráng chờ một chút, mình và Hermione giải quyết xong tên này rồi sẽ cứu hai cậu liền."

"Nhanh nhanh dùm một chút!"

Tiếp đó là một đợt hành hạ đến chết tên kỵ sĩ băng giá kia bởi Tristan cùng với Hermione kéo dài đến tận gần 10 phút đồng hồ. Nào là bùa giải giới Expelliarmus, bùa đẩy lùi Flipendo, bùa tạo lửa Incendio không cần tiền từ hai bên trái phải liên tục bắn trúng hắn ta. Tiếc rằng các bùa trạng thái như bùa choáng Stutify, bùa trói toàn thân Petrificus Totalus lại hoàn toàn không có tác dụng nếu không thì tụi nó không cần phải tốn sức đến như vậy.

"SẴN SÀNG … CHIẾN ĐẤU!"

Tên kỵ sĩ băng giá thấy tình huống có chút không ổn liền tung đại chiêu, hắn ta cầm ngược thanh kiếm trên tay rồi cắm xuống mặt đất. Từ vị trí cắm kiếm, một đợt hơi lạnh tràn ra, thổi khắp bốn phía không góc chết.

Bởi vì đây là chiêu thức tụ lực nên tầm đánh xa hơn hẳn bình thường, hai đứa chúng nó cũng bất cẩn mà trúng chiêu. Nhưng cũng bởi vì đây là chiêu thức AOE nên cả hai đứa đều không bị đóng băng mà chỉ bị hất ra về phía sau mà thôi.

Rơi xuống đất không đến một giây, Tristan ráng chịu toàn thân đau đớn mà đứng dậy, tranh thủ tên kỵ sĩ vẫn chưa kịp thu chiêu mà tấn công:

"Tao mặc kệ, tao chỉ chỉ biết tao phải giải cứu bạn bè của mình mà thôi! INCENDO DUO!"

Một quả cầu lửa màu xanh lục từ đầu đũa phép của thằng bé bay ra, trúng ngay giữa ngực của tên kỵ sĩ.


Một vụ nổ nho nhỏ bùng lên, ngọn lửa màu xanh lục thôn phệ toàn thân tên kỵ sĩ.

"BÙM!"

Tên kỵ sĩ băng giá nổ tan thành từng mảnh, văng ra khắp bốn phía, đầu một nơi, chân một nẻo nhìn thập phần khiếp người. Thì ra tên kỵ sĩ đó chỉ có mỗi một bộ giáp mà thôi, bên trong hoàn toàn là do ma thuật chống đỡ, hoàn toàn không có thật thể.

Đáng tiếc nhất là cây kiếm của hắn ta, bởi vì vụ nổ cho nên nó đã bị gãy làm đôi, hoàn toàn trở thành đồng nát sắt vụn, mất đị năng lực chém gió của mình.

Hermione lại gần Tristan mà hỏi:

"Hắn ta sao rồi?"

Tristan cẩn thận tiến lên, lấy đũa phép chọc chọc một chút những gì còn sót lại của tên kỵ sĩ, thấy hoàn toàn không có bất cứ động tĩnh gì cả rồi mới nói:

"Mình nghĩ hắn ta hoàn toàn hỏng rồi. Chắc không còn khả năng hồi phục nữa đâu. Bọn hình đã hoàn toàn đánh bại hắn ta!"

Lúc này Harry và Ron đồng thanh la lên:

"Vậy hai cậu còn chờ gì nữa mà không giải thoát bọn mình ra với. Tụi mình sắp chết cóng rồi nè!"

"Được rồi, được rồi, bọn mình tới liền đây!"