Chương 56: Kỳ nghỉ giáng sinh

Bánh Xe Vận Mệnh Tại Hogwarts

Chương 56: Kỳ nghỉ giáng sinh

Chương 56: Kỳ nghỉ giáng sinh

"Cậu cứ mặc kệ bọn hèn nhát đó đi Harry, đừng để ý bọn nó làm gì cho mệt."

"Nhưng … nhưng mà …"

Tristan xoay người lại, vừa đi thụt lùi vừa nói bằng một giọng nghiêm khắc:

"Không có nhưng nhưng nhị nhị gì hết! Ui da!"

Bởi vì đi thụt lùi không nhìn đường cho nên Tristan va phải một thứ gì đó mềm mềm nhưng cũng rất lớn nên bị dội ngược lại, bật ngửa ra, té lăn cù xuống đất.

Harry lật đật chạy lên đỡ thằng bé, rồi cả hai đứa cùng chào:

"Chào bác Hagrid!"x2

Khuôn mặt lão Hagrid hoàn toàn được bít kín mít trong chiếc nón trùm bằng len bám đầy tuyết. Nhưng cái thân hình đồ sộ trong tấm áo khoác bằng da chuột chũi gần lấp hết hành lang thì không thể nào nhầm lẫn với ai khác được. Trong bàn tay đeo găng to bè của lão là xác một con gà trống chết.

Lão kéo cái nón len trùm đầu xuống để có thể mở miệng nói chuyện:

"Có sao không, Tristan? Sao các con không ở trong lớp học?

"Con mới vừa học xong tiết độc dược mà bác. Còn Harry thì …"

"Lớp con được nghỉ tiết Dược thảo. Còn bác, bác làm gì ở đây?"

Lão Hagrid giơ xác con gà trống xụi lơ lên:

"Đây là con thứ hai bị giết hại trong học kỳ này. Có thể thủ phạm là cáo mà cũng có thể là Chupacabra, bác phải lên xin cụ Dumbledore cho phép bác xài một chút pháp thuật để ếm bùa mấy cái chuồng gà."

Hắc! Tiếng gáy của gà trống là chí mạng với con Basilisk. Từ đó suy ra hung thủ không phải là mấy con Chupacabra như bác Hagrid nói mà chính là do người thừa kế của Slytherin gây nên.

Tiếc mỗi một điều tuy ma thuật vô cùng tiện lợi nhưng Tristan lại kiếm không ra bất cứ phép thuật nào có thể dùng để ghi âm lại tiếng gà gáy để mà phòng thân. Mà phép biến hình của nó lại chưa đạt đến trình độ biến vật chết thành vật sống mới khổ chứ.

Nghe đâu hai anh em sinh đôi nhà Weasley có thứ bánh bích quy có thể khiến cho người ăn phát ra âm thanh của các loại động vật. Nghe cũng tương đối thú vị đó nhưng không biết có tác dụng gì với con Basilisk hay không? Nếu mà không có tác dụng thì chỉ tổ chọc giận con rắn mà thôi.

Nhìn thấy Harry có vẻ có chút bực bội nên lão trố đôi mắt long lanh dưới hàng chân mày rậm rạp mà hỏi:

"Con có sao không đó? Trông mặt mày con sao mà quạu đeo vậy!"

Harry không thể nhịn được, xì ra hết cho lão Hagrid nghe câu chuyện mà Ernie và mấy đứa khác của nhà Hufflepuff nói về nó.

Nghe xong câu chuyện của Harry, lão Hagrid nhận xét:

"Nhảm nhí hết sức. Theo bác thì Tristan làm đúng đó. Cứ mặc kệ tụi nó, hơi đâu mà quan tâm làm gì cho mệt. "

"Đúng đó Harry, nhưng bọn mình phải nhanh lên, sắp đến tiết học tiếp theo rồi đó, mà cậu còn phải về phòng lấy sách nữa."

"Vậy tụi con đi đây, gặp lại sau nha bác Hagrid!"

"Mấy đứa mau đi đi, đến trễ thì bị các giáo sư phạt bây giờ."

–------------------------
Mấy ngày tiếp theo đó khiến cho Tristan cảm thấy tao thấu.

Tuy Harry và Tristan không kể với bất cứ người nào khác về những chuyện xảy ra sáng hôm đó nhưng vẫn không ngăn được mấy đứa miệng rộng nhà Hufflepuff. Việc Tristan buông lời đe dọa thằng Ernie bây giờ không ai không biết cả.

Chuyện này càng khiến cho mọi người tránh xa khỏi mấy đứa tụi nó, tựa như tụi nó có thể nhe răng xì nọc độc ra bất cứ lúc nào vậy. Đặc biệt là mấy con rắn nhỏ nhà Slytherin, món rắn nướng của Tristan có vẻ như đã gây ấn tượng sâu sắc với tụi nó.

May mà kỳ nghỉ Giáng Sinh đã cận kề, học sinh nháo nhào lo đi đặt chỗ trên tàu tốc hành Hogsmeade để về nghỉ lễ với gia đình.

Vào buổi sáng cuối cùng trước khi kỳ nghỉ giáng sinh bắt đầu, tụi Tristan lẻ loi một mình ngồi trên dãy bàn ăn nhà Gryffindor, không có bất kỳ ai dám lại gần tụi nó, chỉ dám đứng xa xa mà chỉ chỉ trỏ trỏ.

Tuy nhiên, Fred và George lại thấy tất cả những trò ấy rất vui. Hai đứa lanh chanh bước dõng dạc phía trước Harry để mở đường và hô to:

"Hãy tránh đường cho Người kế vị Slytherin, phù thủy ác độc chân chính đang du hành đây!"

"Đây không phải là chuyện đáng cười đùa!" Anh Percy cực lực phản đối hành động của hai đứa em quậy phá, anh lạnh lùng mắng.

Fred xua tay:

"Ôi, tránh đường giùm coi, anh Percy. Harry đang gấp lắm mà."

George hùa thêm:

"Đúng vậy, nó phải đi gấp tới Phòng chứa Bí mật để uống trà với đám tay chân đầy nanh độc đấy!"

Đây là cái mà hai anh em sinh đôi nhà Weasley gọi là hài hước, nhưng nhỏ em Ginny hoàn toàn không thích mấy trò đùa này của hai ảnh. Mỗi lần Fred hỏi to Harry là nó dự định tấn công ai tiếp theo, hay khi George giả đò trừ tà Harry bằng một củ tỏi, thì Ginny kêu lên đầy khổ sở:

"Ôi, đừng mà!"

Harry chẳng thèm bận tâm. Ít nhất thì nó cảm thấy dễ chịu hơn khi thấy Fred và George coi cái chuyện người ta đồn đại nó là Người kế vị Slytherin là tào lao nhảm nhí.

Nhưng mà trò cười của anh em Fred và George lại có vẻ như đã chọc tức Draco Malfoy, mỗi lần thấy anh em Fred diễn trò cười đó, trông Malfoy càng thêm chua chát.

Ron suy diễn:

"Là bởi vì nó chỉ muốn ra rằng chính nó mời là Người kế vị. Mấy bồ cũng biết mà, cái mà thằng đó ghét nhất là bị đánh bại trong bất cứ chuyện gì. Vậy mà bây giờ tiếng tăm của mấy chuyện bẩn thỉu nó làm thì Harry lại lãnh hết, vậy sao không tức?"

Hermione nói bằng giọng đắc ý:

"Không lâu nữa đâu! Thuốc Đa dịch gần xong. Cũng sắp tới ngày tụi mình moi được sự thật từ thằng nào đó ra rồi."

Tristan nói thêm:

"Mong rằng tụi mình từ cái miệng thúi đó biết được một vài âm mưu nào đó."

—------------------

Cuối cùng học kỳ một chấm dứt, và lâu đài chìm trong một sự yên ắng sâu lắng như lớp tuyết dày phủ bên trên.

Xét thấy tình hình hiện tại của Hogwarts, đa số bọn học sinh đều thu xếp hành lý về nhà.

Cả tháp Gryffindor giờ đây chỉ còn có Tristan, Hermione và anh em nhà Weasley, tụi nó giờ đây chính là bá chủ của cả tòa tháp, nghĩa là bọn chúng tha hồ chơi pháo bung xòe tưng bừng mà không ngại làm phiền ai hết, lại mặc sức thực tập đấu tay đôi riêng với nhau.

Về phần nhà Slytherin thì ngoài thằng Draco Malfoy ra thì hai thằng tay sai của nó cũng quyết định ở lại trường trong suốt kỳ nghỉ. Hai thằng ngu ngốc đó luôn bắt chước làm theo những gì mà thằng Draco Malfoy làm.

Chuyện này càng là một cơ hội tốt cho tụi nó. Trong mấy ngày lễ giáng sinh, tụi nó càng có nhiều cơ hội giả dạng hai thằng đó mà tiếp cận thằng Malfoy. Tới lúc đó Tristan, Ron và Harry sẽ bốc thăm xem tụi nó sẽ biến thành ai.

Nhưng mà điều kinh ngạc nhất mà Tristan phát hiện ra là thằng Justin Fletchley cũng ở lại trường trong kỳ nghỉ. Nó đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người từ hồi câu lạc bộ đấu tay đôi kết thúc, hình như hỗm rầy nó trốn lỳ trong ký túc xá không hề chường mặt ra, thức ăn cũng là do bạn cùng phòng đem về cho. Nhưng mà mấy thằng bạn của nó đã về nhà toàn bộ rồi cho nên thằng bé mới phải ra đại sảnh đường dùng cơm.

Thằng này hiện giờ vô cùng sợ hãi bốn đứa chúng nó. Khi tụi nó mới vừa xuất hiện thì Justin liền ăn quýnh quáng vài cái bánh rồi chuồn êm, không thèm chào hỏi tụi nó một tiếng.

Đêm nay chính là đêm Giáng Sinh, mọi người đều đã đi ngủ sớm, đây là thời cơ tốt nhất để Tristan thám hiểm hành lang trên lầu năm mà không bị bất cứ ai làm phiền.

------------------------

Vô cùng thương tiết báo tin Robbie Coltrane aka bác Hagrid kính yêu của chúng ta đã từ trần vào ngày 14/10/2022 hưởng thọ 72 tuổi.

Xin 1 phút mặc niệm cho bác ấy.