Chương 57: Bắt đầu hành động

Bánh Xe Vận Mệnh Tại Hogwarts

Chương 57: Bắt đầu hành động

Chương 57: Bắt đầu hành động


Đêm giáng sinh không trăng, bên ngoài bão tuyết vẫn chưa kết thúc, thật đúng là Nguyệt hắc sát nhân dạ, Phong cao phóng hỏa thiên (Đêm trăng mờ giết người, ngày gió cao phóng hỏa) vô cùng thích hợp để giết người diệt khẩu mà.. khụ … khụ.. nói nhầm, nói lại … vô cùng thích hợp để thám hiểm mà. Giết người, phóng hỏa gì đó hoàn toàn không có bất cứ liên quan gì đến Tristan.

Thế nên, trong lúc tòa tháp Gryffindor đã chìm vào yên lặng, một bóng đen nho nhỏ chui ra từ căn phòng phía cuối hành lang, nhìn trái nhìn phải bốn phía nhằm đảm bảo không có ai nhìn trộm mới lén la lén lút đi qua hành lang, bước xuống phòng sinh hoạt chung.

Khi bóng đen đó vừa mới khuất bóng sau cầu thang thì:

"KE … É … ET!"

Một cánh cửa phòng gần đó từ từ hé mở ra một cái khe nhỏ, để lộ ra hai đôi mắt đang nhìn chăm chú về phía cầu thang.

"Cậu thấy chưa Harry? Mình nói rằng tối nay Tristan chắc chắn sẽ chuồn ra ngoài chơi mà."

"Cậu nói cũng như không. Từ sáng đến giờ biểu hiện của cậu ấy chưa đủ khả nghi hả? Cả ngày cứ lo ra, mất tập trung, cứ như đang chìm vào cảnh trong mơ ấy."

"Đi thôi! Theo sau cậu ấy! Rồi tìm cơ hội dọa một phen, cái tội không chịu rủ tụi mình đi cùng."

"Đúng đó! Chờ mình một chút để lấy tấm áo khoác tàng hình cái đã. Có thứ này chắc chắn cậu ấy sẽ không nhận ra bọn mình."

Harry nói xong liền chạy về phía rương quần áo của mình, từ dưới đáy rương lôi ra một thứ giống gì đó màu xám bạc và mềm mại như nước vậy. Đó chính là kỷ vật mà ba thằng bé để lại, tấm áo khoác tàng hình độc nhất trên thế giới, không hề bị mất hiệu lực theo thời gian.

"Nhanh lên Harry, Tristan sắp chui ra khỏi phòng sinh hoạt chung rồi!" Ron bắt đầu hối thúc.

"Được rồi, tới liền đây."

Harry choàng cái áo qua vai, và thật thần kỳ làm sao, thân hình phía dưới của thằng nhỏ hoàn toàn biến mất, chỉ chừa một cái đầu lơ lửng trên không trung. Nó tiến nhanh về phía cánh cửa mà nói:

"Đi thôi Ron!"

Khoác lên tấm áo tàng hình, hai thằng nhóc chậm rãi mở cửa ra rồi len lén đi theo phía sau, cố gắng không để Tristan phát hiện.

Nhưng khi tụi nó vừa mới đến gần cầu thang thì một giọng nói vang lên từ phía đối diện, khu vực của tụi nữ sinh, cấm địa và là thiên đường của tụi nam sinh:

"Hai cậu chờ mình một chút, mình cũng muốn đi cùng."

Harry và Ron chui ra khỏi tấm áo khoác tàng hình, kinh ngạc nhìn về phía nơi âm thanh phát ra. Ở nơi đó, Hermione vừa mới chui ra từ trong bóng tối. Ron liền đặc câu hỏi:

"Cậu làm gì ở đây vậy Hermione? Không phải giờ này cậu đã ngủ rồi sao?"

Cô bé liếc nhìn Ron một cách bất lực rồi mới trả lời:

"Đương nhiên là xem coi Tristan tính làm cái gì rồi, đừng tưởng rằng chỉ có hai cậu nhìn ra sự bất thường của cậu ấy"

"Như vậy thì cậu tính làm gì? Lôi cậu ấy về phòng hay méc giáo sư McGonagall?"

Không hiểu vì sao mà giọng Ron lúc này chua lè chua lét, chua đến nỗi Harry phải rùng mình một cái mà cắt đứt cuộc đối thoại sắp xảy ra giữa hai người:

"Nếu cậu muốn đi chung thì mau lại đây Hermione. Có gì thì tụi mình vừa đi vừa nói cũng được, bọn mình còn đứng ở đây là chút nữa mất dấu Tristan luôn đó. "

Nghe Harry nói vậy Ron cũng không ngăn cản Hermione nữa mà xích ra cho cô bé lại gần. Thế là cả ba đứa cùng nhau chui qua cái lỗ đằng sau bức chân dung của Bà Béo mà bước ra khỏi phòng sinh hoạt chung.

"Tristan đi đâu rồi ấy nhỉ?"

Từ phòng sinh hoạt chung của nhà Gryffindor bước ra, Harry nhìn trái nhìn phải không thấy bóng dáng của Tristan đâu nên mười phần lo lắng mà hỏi.

Ron đề nghị:

"Thử đi xuống thư viện xem sao? Biết đâu được cậu ấy tính đột nhập vào khu sách cấm thì sao? Ai thì không chắc nhưng Tristan thì dám lắm. Mình còn cho rằng cậu ấy nhịn được tới lúc này thì đã giỏi lắm rồi đó."

"Mình thì lại không cho rằng như vậy." Hermione lên tiếng phản đối: "Nếu chỉ là việc đột nhập khu sách cấm thì Tristan cũng không cần phải giấu tụi mình làm gì. Đừng quên tụi mình còn cùng nhau mượn quyển ≪Moste Potente Potions≫ còn gì. Cậu ấy muốn đọc lúc nào chả được. "

"Như vậy thì Tristan đi đâu mới được? "

"Lên lầu! Mình nghe thấy bước chân của cậu lên lầu."

—-------------------------

Buổi tối ở Hogwarts khác xa ban ngày, phi thường âm u và lạnh lẽo, nhất là trong các kỳ nghỉ khi bọn trẻ đã về nhà gần hết. Không còn tụi học sinh sinh động nữa, cả tòa lâu đài dường như bị âm khí bao phủ, trở nên vô cùng quỷ dị, đặc biệt là khi những bức chân dung treo trên tường bị ánh sáng từ cây đũa phép của Tristan làm cho thức tỉnh.

"Ối! Cậu trai trẻ, làm ơn đưa đũa phép sang bên cạnh dùm cái, đừng có chĩa thẳng vào mặt tôi. Khó khăn lắm tôi mới ngủ được một chút mà!"

"Xin lỗi! Xin lỗi! Con không cố ý."

Tristan giảm độ sáng của bùa Lumos trên cây đũa phép của nó lại, cẩn thận quan sát xung quanh, đề phòng con yêu tinh Peeves bất ngờ tập kích.

Lúc này hầu như toàn bộ các giáo sư đều về nhà để ăn lễ giáng sinh cho nên Tristan mới cả gan như vậy. Nếu không thì chỉ cần ánh sáng lập loè từ đầu cây đũa phép cũng đủ thông báo cho các thầy cô nhận trách nhiệm tuần tra ban đêm biết là có học sinh đang trốn ngủ rồi.

Tuy Tristan biết có sự tồn tại của bùa tàng hình nhưng tiếc là trình độ ma thuật của nó không ủng hộ nó xài thứ bùa phép này. Bùa tàng hình Disillusionment Charm cần một lượng lớn ma lực ủng hộ mới có thể khiến cho một phù thủy tàng hình trong thời gian dài, với lượng ma lực hiện có của thằng bé chỉ có thể làm cho một vật nhỏ như tấm giấy da dê hay cây bút lông chim tàng hình khoảng chừng 5 phút mà thôi.

"Hệ thống xuất hiện đi." Tristan vừa đi vừa lầu bà lầu bầu quan sát giao diện hệ thống cùng với thương thành cho đỡ nhàm chán. Trước giờ bởi vì ví tiền khẩn trương nên nó cũng không có thói quen dạo thương thành làm gì cho đỡ thèm, nhưng làm xong nhiệm vụ tối nay thì thằng bé sẽ kiếm được một số điểm vận mệnh kha khá rồi còn gì.

"Họ và tên: Tristan Prewett

Tuổi: 12 (18)

Giới tính: Nam

Xu hướng giới tính: Chưa biết

Chủng tộc: Phù Thuỷ (Siêu phàm giả)

Con đường: Wheel of Fortune - Danh sách 9: Quái Vật

Chiều cao: 55.0" (139.7 cm)

Cân nặng: 66.3 lb (30.1 kg)

Kỹ năng:

Pháp Thuật:

Bùa chú: 0 (82%)

Biến hình: 0 (59%)

Độc dược: 0 (95%)

Điểm vận mệnh: 0

Dụng cụ:

Đũa phép Ollivander (gỗ bạch dương, sừng Horned Serpent, độ tương thích 98%)"

Sau một tháng luyện tập thì Tristan đã tiến bộ thấy rõ, nhất là hai môn bùa chú và độc dược. Cái trước là do nó chuyên tâm luyện tập để mà chuẩn bị cho chuyến thám hiểm lần này, còn cái sau là để chuẩn bị cho việc điều chế ma dược thăng giai sắp tới. Tuy ma dược của Quỷ bí rất ít khi nào điều chế thất bại nhưng Tristan không dám lơ là. Điều chế thất bại thì còn đỡ, có thể làm lai một lần nữa nhưng mà nếu lỡ điều chế sai lầm tạo thành thành độc dược thì chết, nó không muốn trở thành một đống máu thịt bầy nhầy mua may xúc tu đâu.

Chỉ riêng môn biến hình của Tristan có hơi kém một chút, nhưng đây đã là trình độ bình thường trong lớp rồi đó. Mới xong một học kỳ mà đã gần như hoàn thành công việc học tập cả năm thì chỉ có học bá với học thần làm được. Nhưng nói là nói như vậy nhưng Tristan quyết định là sau hôm nay nó quyết tâm cải thiện trình độ môn biến hình của mình mới được, dù gì thì đây cũng là môn học mà nó thích nhất.

Tiếc là thương thành hôm nay không có bán nguyên liệu chính cho ma dược Robot, nếu không thì làm xong nhiệm vụ thì nó đã có thể tấn chức được rồi. Tristan có chút nuối tiếc mà đóng cửa giao diện hệ thống lại mà tiếp tục lên đường.

Dừng lại một chút để mà dỏng tai lên nghe ngóng động tĩnh xung quanh, Tristan vô cùng cẩn thận đi lên lầu năm. Một nụ cười nhếch mép đã treo trên môi thằng nhỏ không biết tự lúc nào.