Chương 19: Thương lượng hợp tác

Ẩn Nguyên Tông

Chương 19: Thương lượng hợp tác

Lý Minh nhanh nhẹn cướp lời của Ninh Tiểu An:

" Đúng vậy! Giới cao tầng của Phương Thiên Hội, ai ai cũng thập phần thần bí. Như Thần Long thấy đầu mà không thấy đuôi. Còn nói về năm cường giả kia, nổi tiếng nhất chính là Vạn Thiên Sầu, đây chỉ là ngoại hiệu còn tên thật thì cũng chỉ có những khách hàng thân thiết, thường xuyên làm ăn với hắn thì mới biết được. Là một cường giả độc lai độc vãng, có cảnh giới Võ Tôn sơ kỳ, lúc nào cũng chỉ tiếp nhận nhiệm vụ một mình."

" Trong bốn người còn lại dễ gặp nhất là Lý Quân, là một Võ Tông trung kỳ. Ba người kia, thực lực so với Lý Quân cũng không chênh lệch nhiều lắm. Muốn thuê bọn họ làm nhiệm vụ thì rất tốn kém."

Ninh Tiểu An cũng không chịu thua, chặn ngang lời Lý Minh:

" Đó chỉ là nói về phân hội của Phương Thiên Hội ở Vĩnh An Thành. Còn nói về Đông Anh Quốc của chúng ta, không nói xa xôi, ngay tại Vĩnh An Thành, người có sức mạnh cũng như quyền lực cao nhất chính là Thành Chủ, Lý Du Thiên. Một cường giả có cảnh giới Võ Tôn hậu kỳ."

" Còn đại danh vang dội nhất quốc gia này, chính là Đại Thống Lĩnh, Cao Nhất Sơn. Nghe mọi người đồn đãi, ông ta là võ giả đã đạt đến cảnh giới Võ Đế trong truyền thuyết. Nhưng có thể trèo lên và nắm giữ chức vụ Đại Thống Lĩnh hơn ba trăm năm qua. Thì lời đồn này chín phần mười là sự thật rồi."

Ninh Tiểu An và Lý Minh thay nhau nổ bốp chát trước mặt Long Phi. Nếu bọn họ biết mình đang khua chân múa tay trước mặt một Võ Đế đỉnh phong, thì chắc là phải đái ra máu.

Long Phi qua mấy lời vừa rồi, cũng đã nhận biết thêm một chút. Tạm thời cảnh giới Võ Đế được xem như là bá chủ của Phương Thiên Đại Lục.

Hiện giờ ở Ẩn Nguyên Tông, tính hết Trưởng lão, Thủ hộ giả và vài thứ đặc biệt. Cộng vào luôn cả bản thân của hắn, thì có ít nhất là mười hai Võ Đế. Với đội hình này, Long Phi tự tin chỉ cần hiện giờ không đi gây chuyện với người ta, là dư sức tự vệ.

Bổng nhiên, Ninh Tiểu An từ vẻ nói chuyện đắc ý chuyển sang nghiêm túc:

" Kiếm Ca đạo hữu! Tại hạ và đạo hữu có thể nói chuyện riêng với nhau được không?"

Trong đầu Long Phi nói thầm một câu: " À, cuối cùng cũng đến rồi sao."

Long Phi vui vẻ trả lời: " Được! Mời đạo hữu dẫn đường."

Hai người quanh co một lúc, thì dừng lại ở dưới một gốc cây to, xung quanh khá trống trải.

Ninh Tiểu An là người lên tiếng trước:

" Tại hạ là người của Dược An Các, là nơi mà đạo hữu đã ghé qua mua đan dược và trao đổi gốc Tuyết Tinh Mộc Nhĩ vào hai ngày trước. Ngay trong ngày hôm đó, Lưu Trưởng quầy đã đem đan dược mà đạo hữu đã lấy ra để trao đổi, trình lên sư phụ của tại hạ là Ninh Hải Bình. Và cũng nói về sự tình thuyết phục đạo hữu trao đổi đan phương nhưng thất bại."

" Sư phụ lão nhân gia ngài rất tức giận, vì Lưu Trưởng quầy đã đưa ra giá rất cao mà đạo hữu vẫn không đồng ý trao đổi. Sư phụ ta biết đạo hữu chắc chắn là một Luyện Đan Sư. Vì chỉ có Luyện Đan Sư mới cảm thấy hứng thú với những gốc thảo dược nhiều như vậy. Nên tám, chín phần là đạo hữu có đan phương của loại đan dược trị thương đó."

Đứng nghe nãy giờ, Long Phi cũng không phủ nhận liền nói:

" Không sai! Ta cũng là một Luyện Đan Sư. Đan phương của loại đan dược trị thương đó, ta cũng đang nắm giữ."

Ninh Tiểu An nói tiếp:

" Đạo hữu cũng biết thương trường như chiến trường, nếu Dược An Các chúng ta là thứ yếu đuối thì không thể tồn tại cho đến bây giờ. Nhưng cũng không phải là hạng cường hào ác bá không nói lý lẽ, nên luôn dùng biện pháp mềm mỏng để nói chuyện trước."

Long Phi trả lời: " Ừm, cái giá Lưu Trưởng quầy đưa ra thật sự rất hấp dẫn, nếu là một Luyện Đan Sư khác mà không phải là ta, thì chắc chắn sẽ đồng ý."

Ninh Tiểu An suy nghĩ một chút, lại nói:

" Thấy được cơ hội phát triển Dược An Các, sư phụ tại hạ chắc chắn không bỏ qua, biện pháp mềm mỏng không sử được. Thì còn biện pháp cứng rắn, nên ngài định dùng sức mạnh cường thế ép đạo hữu giao ra đan phương. Hôm nay, sư phụ tại hạ cũng đã chuẩn bị hai cao thủ có cảnh giới Võ Tông, mai phục cách đây năm dặm phía trước."

" Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, vừa rồi lúc gần cuối đột phá vòng vây, đạo hữu đã cố tình bày ra thực lực của một Võ Tông đỉnh phong. Mặc dù bên phía tại hạ có hai Võ Tông làm chủ lực. Nhưng nhớ lại cảnh đạo hữu cứng đối cứng với yêu thú, thì hiện tại hưu chết về tay ai còn chưa biết được…"

" Đạo hữu cứ tự nhiên, mời đạo hữu nói tiếp." Long Phi nói.

Ninh Tiểu An tiếp tục nói:

" Tại hạ cũng không phải là kẻ ngu ngốc, đã thấy khó mà cứ đâm đầu vào. Dù cho hôm nay có liều mạng với đạo hữu cũng không nắm chắc được phần thắng. Tất cả mọi việc tại hạ cũng đã nói thẳng. Thôi thì mọi chuyện dĩ hòa vi quý, đạo hữu nghĩ sao nếu chúng ta hợp tác lâu dài."

Từ khi bước chân đầu tiên đặt vào Vĩnh An Thành cho đến thời điểm hiện tại. Mọi chuyện đều nằm trong tính toán của Long Phi. Hắn đi một vòng Vĩnh An Thành ghé qua nhiều cửa hàng buôn bán. Những cửa hàng đan dược lớn hắn đều ghé qua một lần.Theo hắn đánh giá Dược An Các là cửa hàng có sinh ý lớn nhất, tiềm lực cũng cao nhất, bởi vì ngoài cửa hàng ở Vĩnh An Thành, tại các thành thị khác đều có chi nhánh.

Tương lai muốn phát triển Ẩn Nguyên Tông ở Phương Thiên Đại Lục chắc chắn phải cần nhiều nguyên thạch. Không tiền nữa bước cũng khó đi, trong các mảng kinh doanh thì đan dược cùng bảo khí là lợi nhuận cao nhất.

Hắn am hiểu nhiều nhất là lĩnh vực đan dược, nên trước tiên sẽ tập trung vào mảng này. Còn các mảng kinh doanh còn lại, từ từ sẽ để cho Ngũ Trưởng Lão xử lý. Lúc trước ở Ân Nguyên Đại Lục, Đinh Thế Hoành là đại nhân vật trong giới thương gia. Đứng trong bóng tối ngầm điều khiển những nguồn sinh ý khổng lồ.

Long Phi dự định trước tiên sẽ hợp tác với Dược An Các, khi đã vững bước chân thì mới tính tới chuyện phát triển.

Hợp tác mà muốn đạt được lợi ích cao nhất, thì phải cho đối phương thấy thực lực cũng như tiềm lực của bản thân mình. Thấy được thực lực để đối phương không chèn ép, tiếng nói cũng có trọng lượng. Thấy được tiềm lực để có thể hợp tác thật sự, chứ không phải là lợi dụng nhất thời.

Lúc này, Long Phi bình thản nói ra ý kiến của mình:

" Hợp tác không phải là không thể? Nhưng nếu ta là một võ giả du mục nay đây mai đó. Thì đạo hữu sẽ làm như thế nào? Ta sẽ được những lợi ích gì khi hợp tác lâu dài với Dược An Các?"

Ninh Tiểu An đáp lại lời của Long Phi:

" Sau khi Dược An Các có được đan phương, lợi nhuận từ đan dược đạo hữu cung cấp đan phương sẽ chia bảy phần cho đạo hữu, bên ta lấy ba phần còn lại. Đạo hữu yên tâm, lợi nhuận sẽ được sổ sách ghi lại đầy đủ. Tất cả các dược liệu hay quá trình luyện chế đều do Dược An Các phụ trách."

" Còn nếu đạo hữu không hài lòng với lợi nhuận, có thể đơn phương dừng hợp tác với Dược An Các. Ta lấy danh dự Dược An Các đảm bảo, đan phương của đan dược trị thương mà đạo hữu đã cung cấp sẽ không bị truyền ra ngoài. Đồng thời, Dược An Các cũng sẽ ngừng buôn bán loại đan dược này."

" Còn chuyện đạo hữu nay đây mai đó cũng không quá quan trọng, chỉ cần đạo hữu thông tri cho tại hạ muốn nhận nguyên thạch ở thành thị nào ở quốc gia nào. Tại hạ sẽ lập tức cho người mang đến. Không dấu gì đạo hữu, tại một số quốc gia lân cận Đông Anh Quốc, cũng có chi nhánh của Dược An Các."

" Ngoài ra, Kiếm Ca đạo hữu sẽ được xem như là Trưởng lão danh dự của Dược An Các. Được hưởng phần lớn quyền lợi của Trưởng lão, mà không cần phải làm gì."

Long Phi trầm ngâm một lát thì cũng nói:

" Được, ta đồng ý hợp tác với Dược An Các. Nhưng ta muốn hỏi đạo hữu một câu."

" Vậy thì quá tốt. Không việc gì, đạo hữu cứ hỏi." Ninh Tiểu An trả lời.

" Nếu hôm nay, tại hạ yếu thế hơn, thì đạo hữu sẽ xử lý như thế nào?" Long Phi hỏi.

Ninh Tiểu An lập tức trả lời:

" Tất nhiên là cường thế ép đạo hữu giao đan phương, rồi tặng cho đạo hữu những lợi ích mà Lưu Trưởng quầy đã hứa."

Long Phi cười cười đáp lại: " À, chứ không phải là lấy được đan phương, rồi giết người diệt khẩu sao?"

Ninh Tiểu An cũng cười cười mà không có trả lời của hỏi của Long Phi.