Xuyên Nhầm Tiểu Hồ Ly Đáng Yêu

Chương 7:

Lam Hàn đầy xấu hổ khi nghe Phong Dật Hiên trêu chọc, ước mong xuất hiện một cái hố để có thể chui xuống trốn cho đỡ nhục này.
"Thật là dọa người a~!
Mình bây giờ chỉ là một con hồ ly nho nhỏ mà lại rình nam nhân đi tắm rồi còn chảy máu mũi nữa.
AAAAAAAAAAAAAAAAAAA...................."
Lam Hàn vẫn trong tình trạng đau khổ quẫn bách, bên tai vẫn như cũ truyền đến giọng cười trầm ấm đầy quyến rũ của Phong Dật Hiên khiến nàng càng thêm lúng túng, xấu hổ.
Ngay lập tức mặc kệ Phong Dật Hiên, Lam Hàn nhảy thẳng vào dòng suối nước nóng. Nàng chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái hết sức. Bỗng cảm thấy đống băng trên người thật vướng víu hết sức, "Roẹt" một tiếng đống băng liền bị gỡ bỏ. Sau đó Lam Hàn cứ thế tự do tự tại bơi lội.
Phong Dật Hiên khi tiểu hồ ly bỗng nhảy xuống không báo trước thì giật thót tim nghĩ rằng nó sẽ chết đuối lại không ngờ nhóc con này lại biết bơi. Trời biết hắn đã sợ đến mức suýt thì hét lên rồi nhảy xuống vớt nhóc con này lên, không ngờ lại chứng kiến nhóc con này như thế nào lại biết bơi! Băng trên người cư nhiên bị nhóc này xé bỏ, đoàn lông được thả tự do nổi trôi trên mặt nước. Bộ dáng kia vừa đáng yêu vừa tức cười hết sức.
Phong Dật Hiên ánh mắt ôn nhu nhìn tiểu hồ ly, sau đó "Bùm" một tiếng cũng nhảy xuống.
Mà khi Phong Dật Hiên nhảy xuống, từng đoàn nước văng mạnh mẽ lên khiến cho Lam Hàn đang phiêu diêu bị uống một ngụm lớn nước. Nàng mang ánh mắt ai oán, tức giận nhìn tên đầu sỏ lại thấy hắn đang dùng mặt trêu tức rồi lại nở nụ cười làm nàng ảo não không thôi.
"Mẹ, đúng là yêu nghiệt, khắc tinh của ta mà!!!"
Lam Hàn cố gắng trấn tĩnh trái tim bé bỏng đang liên tục "Bang bang bang..." rất nhanh trong lòng ngực, quay đầu mặc kệ nam nhân đang cười đến yêu nghiệt kia.
Nhớ lại lúc nhỏ, Lam Hàn lúc nào cũng phải kiên cường huấn luyện hết sức khắc nghiệt trong gia tộc để trở thành người thừa kế xứng đáng. Nhưng mà nói đi nói lại nàng cũng là người được cưng chiều nhất trong gia tộc, ai cũng thương yêu chiều chuộng. Có gia gia đáng yêu lúc nào cũng xoa đầu nàng rồi cho nàng kẹo bông gòn khi nàng khóc, có caca mặt lạnh nhưng lại mang trái tim thiếu nữ (What?) luôn mang nàng đi công viên trò chơi để giải trí những lúc nàng yếu ớt... Nhắm mắt lại, Lam Hàn cứ thế trôi vào giấc mộng đẹp.
Phong Dật Hiên vẫn luôn chăm chú nhìn tiểu hồ ly Lam Hàn thấy nàng đang nhắm mắt trôi tự do trên dòng nước thì sửng sốt hết sức, sau lại ôn nhu cười.
- Cái nhóc con này...
Phong Dật Hiên vớt lấy tiểu hồ ly vẫn đang say giấc rồi ôm vào lòng rồi rời khỏi hồ nước nóng. Lấy một cái khăn, hắn nhẹ nhàng lau người cho nhóc con nào đó vẫn đang mơ mộng ngủ.
Lam Hàn đang ngủ cũng cảm nhận được thân mình được ai đó ôm trọn, sau lại được thứ gì đó mềm mại lau đi lau lại trên người khiến nàng cảm thấy hết sức thoải mái. Khẽ mở đôi mắt xanh vẫn đang mơ màng ra, Lam Hàn liền thấy nam nhân mang tên Phong Dật Hiên mỉm cười hết sức dịu dàng nhìn nàng, đôi tay đang dùng khăn lau người nàng vẫn chưa dừng lại.
"Nếu đây là một giấc mơ, thật sự mong rằng đừng bao giờ tỉnh lại."