Xuyên Nhầm Tiểu Hồ Ly Đáng Yêu

Chương 10:

Sau một lúc hàn duyên với độc vật của mình, Lam Hàn tiếp tục hành trình thám hiểm mảnh đất mới của mình. Thu hồi Lam Lam lại, Lam Hàn tiếp tục ngẩn ngơ nhìn khung cảnh xung quanh.
Ngoài vườn hoa khi nãy ra, còn có gần đấy một cái hồ thật to. Mặt hồ xanh biếc, sáng trong như một tấm gương khổng lồ vậy. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua khiến mặt hồ hơi chuyển động. Trong hồ lại có rất nhiều loại cá vàng đỏ nhìn rất đẹp mắt.
Nàng cảm thấy xuyên qua cũng không có gì đau khổ cả. Ở thế giới hiện đại kia không khí cực kì ô nhiễm khiến nàng cảm thấy thật khó chịu nhưng nơi đây không khí thực trong trẻo khiến nàng yêu thích không thôi.
Khẽ nằm xuống ở một gốc cây gần đó, gió nhè nhẹ thổi qua khiến Lam Hàn cảm thấy rất buồn ngủ liền nhắm mắt thiếp đi lúc nào không hay.
....................................................................................
Phong Dật Hiên sau khi trở về phủ liền sai người gọi Kiếm Thập Thất để gặp tiểu hồ ly mà hắn thương nhớ.
Sau khi nghe Thập Thất báo cáo về sự việc đã làm của tiểu hồ ly, Phong Dật Hiên khá tò mò về thân phận của con vật linh tính này. Một con vật có thể "triệu hồi" một con rắn Rubi đã tuyệt chủng hàng ngàn năm lại còn có thể chơi đùa cùng nó thì có thân phận gì. Lập tức theo lời báo cáo của Kiếm Thập Thất tìm đến nơi tiểu hồ ly đang ngủ.
.....................................................................................
Lam Hàn bây giờ thật thoải mái ngủ. Nàng tự hỏi không biết đã bao lâu nàng được ngủ thích ý như vậy. Khẽ mở đôi mắt mơ màng nhìn những cơn gió thổi qua tán cây đung đưa, bầu trời trong xanh không gợn mây, mùi hương cây cỏ thoang thoảng khiến tâm trạng thật thoải mái.
Bỗng nàng nghe thấy tiếng bước chân rất khẽ nhưng vì bây giờ nàng đang mang theo thính giác của một con vật nên rất nhạy. Vành tai khẽ run, Lam Hàn quay đầu nhìn về phía âm thanh phát ra.
Chỉ thấy một nam nhân tuấn mĩ từ từ xuất hiện trong tầm mắt của nàng khiến nàng ngẩn người nhìn chăm chú.
Phong Dật Hiên nhìn tướng nằm dang tay dang chân, cái đầu cố nhấc lên nhìn về phía hắn rồi ngẩn ngơ của Lam Hàn mà phì cười.
Đến lúc Lam Hàn phục hồi tinh thần thì đã được Phong Dật Hiên ôm vào lòng. Hành động nhẹ nhàng và dịu dàng như đang bảo vệ thứ gì đó rất quý giá của hắn khiến Lam Hàn kìm hãn trong mối tình càng ngày càng sâu. Mùi cây tùng nơi chóp mũi khiến nàng cảm thấy an toàn hơn bao giờ hết. Cả người cứ thế rúc vào lòng ngực ấm áp mê người kia mà ỷ lại.
Nhìn tiểu hồ ly cứ thế ỷ lại vào mình, Phong Dật Hiên thoáng qua vẻ ôn nhu, đôi tay khẽ vỗ về nhóc con trong lòng.
- Ngươi nhóc con này, cả ngày hôm nay ở nhà có quậy phá gì không hả?
Phong Dật Hiên mở miệng, giọng nói không chút che dấu sự cưng chiều.
- Chi chi chi... (Mới không có quậy đâu. Ta ngoan lắm a~!)
- Haha, được rồi. Chúng ta về thôi. Chắc ngươi cũng đói rồi đúng chứ?
Phong Dật Hiên vừa dứt lời, chưa để Lam Hàn trả lời thì bụng nàng đã phát ra tiếng "ục ục" khiến nàng đỏ mặt không thôi.
Nhìn thấy vẻ ngượng ngùng của nhóc con trong lòng mình, Phong Dật Hiên nhịn không được haha cười. Giọng cười trầm ấm khiến Lam Hàn tâm bị say nặng nề, càng ngày càng kìm hãm không thoát ra được.