Chương 24: Ngày đầu ở chung phong ba

Vô Hạn Đăng Nhập

Chương 24: Ngày đầu ở chung phong ba

Khộng biết bản thân đã bị một nữ nhi khống theo dõi Long Vũ, giờ phút này đã mang Chu Ngọc về nhà, chuẩn bị mở khóa cửa. Một cơn gió thổi qua, Long Vũ đột nhiên hắt hơi liên tục. Đứng phía sau Chu Ngọc quan tâm hỏi

"Không sao chứ, ngươi bị cảm lạnh rồi sao?"

Long Vũ lắc đầu biểu thị không có chuyện, lòng thì ngờ vực, đang yên lành sao lại có cơn gió quái dị như vậy.

Lắc đầu bỏ qua những suy nghĩ tán loạn, Long Vũ mời Chu Ngọc tiến vào

"Đừng khách khí, cứ coi như ở nhà thôi. Ngươi ở đây nghỉ ngơi chút, ta đi lấy chăn đệm mới, ngôi nhà này lâu nay chỉ có mình ta, những căn phòng ngủ khác cần dọn dẹp một chút mới nghỉ ngơi được."

Chu Ngọc vội chạy đi theo gọi lại Long Vũ "Nói ta đừng khách khí bản thân ngươi chính mình lại coi ta làm khách. Dù sao cũng là ta làm phiền ngươi, dọn phòng việc này cứ để ta."

Nhìn ánh măt nghiêm túc của Chu Ngọc, Long Vũ cũng không tiếp tục kiên trì " vậy để ta đi lấy chổi cho ngươi, trong Lúc ngươi dọn phòng ta sẽ đi chuẩn bị chăn đệm mới."

Chu Ngọc lúc này mới mỉm cười "Uhm, để đó cho ta"

Long Vũ lấy chổi giao cho Chu Ngọc rồi dẫn nàng tới một căn phòng tại lầu hai, ngay cạnh phòng ngủ của hắn, chỉ vào căn phòng, Long Vũ giả thích

" Căn phòng này lúc trước xây dựng làm phòng khách, mãi hôm nay mới coi như lần đầu khởi công dụng."

Chu Ngọc nhẹ ngó căn phòng, diện tích tuy nhỏ một chút nhưng thiết bị đầy đủ hết, chỉ là lâu không có người chăm sóc nên mọi thứ có vẻ cũ kĩ.

Hài lòng gật đầu, Chu Ngọc vui vẻ chấp nhận nơi ở mới, nàng cũng không phải cái gì kiều quý đại tiểu thư, giữa lúc khó khăn có một căn phòng như này là tốt rồi.

Chu Ngọc vui vẻ cảm tạ Long Vũ "Thật cảm ơn ngươi, nếu không hôm nay ta phải ngủ đầu đường rồi."

Bị nụ cười chân thành của nàng cảm nhiễm, Long Vũ cũng tự nhiên mà nở nụ cười "Có thể giúp ngươi cũng là vinh hạnh của ta, dù sao, ngươi cũng đã giúp ta không phải sao"

Chu Ngọc lúc này lắc đầu " Không, ta giúp ngươi chỉ là chuyện nhỏ, không có ta, chính ngươi cũng sẽ tra được. Nhưng ngươi giờ này lại chứa chấp một người mới quen biết như ta. Hai chuyện như vậy là không giống nhau."

Long Vũ trong lòng cảm khái cô bé này thật đáng yêu, một bên giải thích "Dù là ai thấy một cô gái xinh đẹp như vậy phải ngủ đầu đường cũng sẽ thấy không đành lòng, hơn nữa...Ta dù sao cũng là nam nhân nha việc này thấy thế nào cũng là ta chiếm lợi tốt sao."

Chu Ngọc nghe thấy Long Vũ khen mình xinh đẹp hơi đỏ mặt rồi lập tức khôi phục " Vậy đêm nay làm phiền ngươi rồi."

Long Vũ không quan trọng lắc đầu " Ân, ngươi mau dọn phòng đi thôi, ta xuống chuẩn bị bữa tối."

Rồi lững thững tiến vào phòng bếp, đang mở tủ lạnh chọn nguyên liệu nấu ăn, Long Vũ bí mật liên hệ Sáng thế

"Sáng thế, phát hiện người theo dõi không?"

Sáng thế mang theo chút kì quái trả lời " Không có, chẳng nhẽ ta đoán sai, cô bé kia chỉ là người thường."

Long Vũ cũng không để ý "Sai thì sai, cũng không quan trọng, làm tốt chuyện của chúng ta là được"

Sáng thế không trả lời, có lẽ đã chìm vào thức hải.

Đồng hồ điểm 8 h, Chu Ngọc cũng kết thúc dọn dẹp, đi vào phòng bếp. Thấy Long Vũ đang loay hoay nấu món đồ gì, bốn phía hương thơm phân tán.

Chu Ngọc bụng bất tranh khí kêu " Ục ục". Long Vũ quay đầu thấy nàng khuôn mặt đỏ ửng lấy tay che cái bụng

" Đói bụng rồi sao, vừa dọn dẹp xong mau đi tắm đi, hôm nay ta nấu cà ri, cũng sắp xong rồi. Ngươi tắm xong xuống đây ăn là vừa."

Lúc sau, Chu Ngọc cũng không đi mà hơi ngượng ngùng đứng đó, lắp bắp nói " Ta...ta cũng...không mang theo quần áo để đổi."

Long Vũ đập trán, " Xem ta này, ngươi vội vàng như vậy ra khỏi nhà chắc cũng không mang gì. Để ta tìm xem có gì cho ngươi mặc không."

5 phút sau, trên đường tìm kiếm quần áo, Long Vũ nghiêm túc suy nghĩ có nên giới thiệu cho Chu Ngọc áo sơ mi trắng của bản thân không. Tưởng tượng cặp chân trắng mịn lúc ẩn hiện vươn ra từ dưới áo sơ mi, Long Vũ thấy bản thân đã không kiềm chế nổi hồng hoang chi lực.

"A mi phò phò, bần tăng thật chịu không được ah."

Cuối cùng, Long Vũ chọn một bộ áo ngủ màu hồng, thoải mái lại kín đáo. Đem quần áo đặt tại cửa nhà tắm, Long Vũ quay trở lại tiếp tục chuẩn bị bữa cơm tối.

Một lúc sau, Long Vũ đã đem đồ ăn mang lên bàn, Chu Ngọc cũng từ nhà tắm xuất ra. Nhìn Chu Ngọc thời khắc này, nhìn quen trên mạng vô số nữ thần Long Vũ cũng không khỏi bị nàng mê hoặc ngẩn người một chút.

Bị hơi nước hun ửng hồng tinh xảo khuôn mặt nhỏ nhắn. Ẩm ướt rộng rãi áo ngủ phác họa linh lung có hứng thú dáng người. Hai tòa mềm mại núi non cư nhiên so với ban sáng nhìn càng có liệu. Nhất là đôi chân dài trắng nõn không chút tì vết, kéo dài tới ngạo nghễ ưỡn lên bờ mông.Chu Ngọc giờ phút này tỏa sự quyến rũ ngọt ngào hơn bao giờ hết.

Nếu 10 giây trước, Chu Ngọc trong mắt Long Vũ chỉ là một cô gái ưu tú, thông thái xinh đẹp, một đối tượng có thể trở thành bạn gái tốt, thì giờ phút nảy hắn cảm thấy nếu bỏ lỡ nàng, Long Vũ sẽ hối hận cả đời.

Không thể trách Long Vũ thất thố, giờ này Chu Ngọc cả người toát ra không thuộc hiện thực mị lực, nhất là khi mái tóc ngắn được buộc lên, lộ ra một đen một tím hai con ngươi, Long Vũ lập tức hoàn toàn luân hãm.

Sớm biết Lam Tinh vị diện địa cầu trải qua năng lượng vũ trụ thoải mái, cả nhân loại đều đang phi tốc phát triển thậm chí xuất hiện thần dị thể chất. Không ngờ lần đầu tiên bắt gặp lại trong hoàn cảnh này, vẫn là như thế yêu dị tử nhãn.

Còn vì sao Long Vũ có thể khẳng định nó không phải do gien di truyền mà là một loại thể chất. Chuyện vô nghĩa, nào có gien di chuyền là mắt tím, hơn nữa con ngươi kia đang không ngừng toát ra ba động kì dị dường như muốn đem linh hồn của Long Vũ hút vào. Đáng tiếc, bị Sáng Thế cải tạo qua Long Vũ linh hồn mặc dù nhỏ yếu, nhưng lại cực kì tinh thuần vững chãi, không phải một kẻ hèn tử nhãn tự phát tỏa ra ba động có thể so sánh.

Chu Ngọc lúc này mới nhận ra, bản thân quên việc giấu kín tử nhãn. Thấy Long Vũ nhìn chằm chằm vào nó không chớp mắt, vội vã hoảng hốt dùng tóc đem con mắt che lại.

Long Vũ lúc này đưa tay nắm lại tay của Chu Ngọc ngăn cản.


"Xinh đẹp như thế một con mắt, sao phải dấu đi chứ."

Chu Ngọc không ngừng dùng dằng muốn thoát khỏi tay Long Vũ, vừa dãy dụa vừa kêu

" Ngươi thả ta ra, thả ta ra, phải đóng nó lại nếu không...."

Tiếng nói đột nhiên im bặt. Chu Ngọc kinh ngạc nhìn Long Vũ, thậm chí quên cả việc che lấp tử nhãn.

"Ngươi....ngươi không có chuyện gì?"

Chu Ngọc vì quá kinh ngạc ngay cả giọng nói cũng trở nên run rẩy.

Long Vũ kì quái hỏi ngược lại

"Ồ, ta thì có thể xảy ra chuyện gì?"

Chu Ngọc chỉ vào con mắt màu tím của bản thân, "Ngươi cứ không phòng hộ gì nhìn chằm chằm váo con mắt của ta, vậy mà không có chuyện gì?"

Long Vũ lắc đầu "Con mắt của ngươi rất đặc biệt, ta ban đầu cũng từ nó cảm nhận một chútt lực hút một lúc sau đột nhiên biến mất."

Chu Ngọc dứt được tay khỏi sự kiềm chế của Long Vũ, cấp tốc dựa vào tường, lấy ánh mắt căm thù nhìn Long Vũ

"Ngươi là tu luyện giả, ai cử ngươi tới theo giõi ta? "

Long Vũ trong lòng lẩm bẩm, Sáng thế, xem ra ngươi đúng rồi, đây lại là một vị thiên kim tiểu thư. Nhưng cũng phải nhanh chóng giải thích, nếu không cô nàng gấp gáp, làm ra cái gì đồng quy vu tận biện pháp không phải chết quá oan ức sao.

"Chu Ngọc, ngươi bình tĩnh chút, bình tĩnh chút, ta có thể không phải tu luyện giả, ta tới tu luyện chi pháp ra sao còn chưa từng thấy nữa là."

Chu Ngọc vẫn không tin tưởng, còn cố gắng kéo dài khoảng cách, không ngừng dựa gần vào cửa sổ, dự định nhờ đó tẩu thoát.

Long Vũ thấy nàng như vậy, cũng không đành lòng báo cho nàng cái đó là cửa sổ tự động, chỉ chấp nhận chỉ lệnh bằng giọng nói của hắn. Còn nghĩ tới việc phá cửa, ha ha, pha lê công nghiệp cường độ cao, đạn bắn cũng không thủng, không có chút năng lực nào như Chu Ngọc thì càng đừng mơ nữa.

Những cũng không thể để cô nàng lấy thân đi thử độ cứng pha lê chứ, Long Vũ mau mau ngăn cản cô nàng làm việc ngốc.

"Ngươi đừng lại gần cửa sổ nữa, nó là cửa sổ điện tử, không mở bằng tay. Tóm lại ngươi muốn thế nào mới tin ta không phải muốn hại ngươi, ngươi nhìn đây là thẻ căn cước của ta, phía trên ghi rõ ràng ta là tân sinh khóa này. Ngươi nghĩ Vô hạn học viện một học sinh tu luyện hay chưa cũng không phân biệt được sao."

Nghe Long Vũ lời nói, Chu Ngọc mặt thoáng đỏ lên một cái, sau đó tiếp tục nghiêm lại chất vấn

"Thẻ căn cước cũng có thể làm giả, vô hạn học viện đối với chưa trở thành chính thức tân sinh quản lí không có bao nhiêu chắc chắn, nếu ngươi không phải năng lực giả, ngươi vì sao đối con măt này thờ ơ"

Long Vũ càng bất đắc dĩ, vị đại tỉ này đối với bản thân con mắt tự tin thái quá. Long Vũ thấy như vậy không giải quyết được, có khi hiểu lầm càng sâu sắc thêm đành vẫy vẫy tay lùi lại.

"Ta quả thật không có biện pháp chứng minh cho ngươi, ngươi nếu đã không tin, vậy cửa vào ở kia, ngươi đi đi, ta sẽ không cản ngươi."

Chu Ngọc nghe vậy nghi ngờ nhìn Long Vũ một chút, cẩn thận đi về phía cửa, sau đó mở cửa chạy ra.

Long Vũ ngồi lại ghế sô pha, ngắm nhìn màn đêm như một con quái thú nuốt mất bóng hình Chu Ngọc thở dài. Chưa kịp Long Vũ than thở mối tình còn chưa kịp phôi thai đã chết sớm này, Chu Ngọc đi mà quay lại.

"Sao ngươi còn quay lại, để quên đồ sao?"

Không để ý Long Vũ nhổ nước bọt, Chu Ngọc nghiêm giọng nói

" Ta có phương pháp chứng minh ngươi không lừa ta, ngươi có dám thử không."

Long Vũ nghe nàng nói vậy đã muốn đuổi người, bản tọa phong cách như vậy một người, là ngươi có thể đến kêu đi hét hay sao, thật nghe lời ngươi thì ta mặt mũi để đâu, yêu tin hay không.

Thấy Long Vũ trên mặt chán ghét vẻ lộ rõ, Chu Ngọc vội nói

"Nếu như ngươi chấp nhận, chỉ cần chứng minh ngươi không phải tu luyênn giả, ta sẽ nói ngươi biết thân phận ta cùng thật chính thức xin lỗi ngươi."

Long Vũ nghe vậy hơi động tâm một cái, sau đó lại do dự, trong óc hiện lên Chu Ngọc hoa sen mới nở tư thái cùng cặp kia không thuộc tam thứ nguyên khác màu mắt, nhẫn tâm một cái gật đầu.

Trước khi thử, Long Vũ còn tự nói với bản thân, ta đây là vì bản thân trong sạch, mới không phải vì ham sắc đẹp của Chu Ngọc, ân, ta chính là một như thế cao khiết trong sạch người.

Mang theo như thế hùng hồn tâm tình, Long Vũ hỏi " Thử như thế nào?"