Chương 26: Nam nữ sinh hoạt hằng ngày

Vô Hạn Đăng Nhập

Chương 26: Nam nữ sinh hoạt hằng ngày

Giống như Chu Ngọc, trải qua chuyện như vậy, Long Vũ cũng không nguyện ý thấy người bạn này lừa dối bản thân. Chu Ngọc không làm gì thật quá tốt!

Mấy phút sau, Long Vũ từ bếp bê ra một chiếc nồi bốc khói nghi ngút vào phòng ăn, Chu Ngọc chuẩn bị bát đũa đặt lên bản, hai người cũng không giao lưu gì mà tăng tốc độ chiến đấu với đồ ăn, thực sự cả hai đã quá đói.

Ngày hôm qua xảy ra nhiều chuyện như vậy, làm hại hai người suốt qua chưa có một hạt gạo vào bụng, cho tới giờ, cái bụng đang không ngừng liên tục kháng nghị, dẫu sao cả hai đều là người bình thường, không ăn một ngày trời cũng sẽ rất khó chịu.

Sau khi ăn xong, Chu Ngọc xung phong nhận việc sử lí bắt đũa, còn Long Vũ tới phòng khách phao một ấm trà.

Trên ghế xa lon phòng khách, hai người an tĩnh ngồi đối diện thưởng thức tách trà trong tay, hưởng thụ thời khắc an tường hiếm có.

Không biết qua bao lâu, trước tiên đánh vỡ khung cảnh hòa thuận này là Chu Ngọc, đặt tách trà xuống bàn, Chu Ngọc đứng dậy khỏi ghế

" Hôm qua ta đã nói, chỉ cần chứng minh được ngươi không phải kẻ khác phái tới nằm vùng bên cạnh ta, ta sẽ chính thức xin lỗi ngươi,"

Nói xong, nàng cúi người tới một cái 90 độ cúc cung, giọng nói thành khẩn

"Long Vũ, thật xin lỗi, ta không nên nghi ngờ ngươi, càng không nên dùng thủ đoạn như vậy mê ngất ngươi, xin ngươi chấp nhận lời xin lỗi của ta."

Thấy nàng thật sự ngoan ngoãn như vậy xin lỗi bản thân, Long Vũ trong lòng khoan khoái, bên ngoài vẫn giả bộ nghiêm túc nói

"Thật sự sao, nếu lần sau còn xảy ra chuyện như vậy thì sao, ta cũng không muốn bị người ta tin tưởng chất vấn một lần nữa."

Chu Ngọc tiến lên phía trước, nắm lấy Long Vũ một cánh tay, hai mắt lập lòe kiên định.

"Chỉ cần ngươi không phản bội ta, ta hứa chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra một lần nữa."

Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của nàng, Long Vũ trong lòng hơi chút nghiêm nghị, khẽ gật đầu,

"Vậy thì được, ta tha thứ ngươi, Chu Ngọc."

Chu Ngọc nghe vậy tỏa ra nụ cười vui vẻ, khẽ nói

" Đùng kêu ta Chu Ngọc, ta kêu Nguyệt Sơ Vũ, Chu Ngọc chỉ là giả danh của ta mà thôi."

Dù đã sớm có suy đoán, giờ phút này Long Vũ vẫn giả bộ kinh ngạc. "Sao có thể, hóa ra ngươi từ lần đầu gặp mặt vẫn lừa ta."

Chu Ngọc hơi xấu hổ cúi đầu, lí nhí nói "Người ta dù thế nào cũng là nữ sinh nha, sao có thể tùy tiện đem tên cho người mới gặp lần đầu đâu."

Long Vũ trong lòng cười như điên, mặt ngoài vẫn bất động thanh sắc hỏi "Vậy thân phận thật sự của ngươi là gì, ngươi đã hứa sẽ nói cho ta biết."

Chu Ngọc à không, từ nay phải kêu nàng Nguyệt Sơ Vũ, gật đầu, ngồi trở lại ghế bắt đầu kể về lai lịch của bản thân.

"Cho tới nay, phần lớn những gì ngươi hiểu về ta đều chính xác, chỉ trừ cái tên. Ta đúng là tân sinh của Vô hạn học viện, năm nay ta 15 tuổi, chuẩn bị tham gia cuộc thi trở thành năng lực giả."

Nguyệt Sơ Vũ khẽ dừng một chút, đẩy vài cọng tóc nghịch ngợm che mất đôi mắt ra sau tai. Kể từ chuyện hôm qua, nàng đã không cố tình che dấu mình xinh đẹp yêu dị tử sắc con ngươi với Long Vũ nữa. Nguyệt Sơ Vũ tiếp tục

" Ngoài những điều trên, ta là con gái của Nguyệt Thiên Hữu, thành chủ của Nguyệt Ảnh thành, một trong số các đại thành trực thuộc ngoại vực thành bang phía đông."

Tuy sớm có dự đoán Nguyệt Sơ Vũ xuất thân không đơn giản, nhưng nghe nàng nói ra lúc vẫn làm Long Vũ giật mình. Ngoại vực thành bang thành chủ nhà tiểu thư, zzz... lai lịch thật sự không nhỏ ah.

Ngoại vực thành bang tuy địa vực rộng lớn, thậm chí vượt qua cả 5 đại bảo hộ địa khu, nhưng do không có vòng bảo hộ, nên thường xuyên gặp ma thú, quái thú tập kích, ngược lại không được hoan nghênh bằng bảo hộ địa khu.

Tuy thế, dù sao cũng là một thành chi chủ, chân chính nắm giữ thực quyền biên cương đại tướng, không có đủ thực lực là không thể nào làm được.

Bởi dù nằm trong địa bàn kiểm soát của nhân loại, đôi khi vẫn để lọt một số ma thú tiến vào tập kích các khu vực bên trong. Nếu thành chủ không đủ năng lực, đến lúc nguy cấp làm sao đảm bảo an toàn cho dân chúng trong thành.

Vì lí do như thế, trước nay thành chủ người nắm giữ đều là thực lực siêu quần hạng người, Ít nhất là ngưng nguyên cảnh người nổi bật, thông thường là sơ pháp cảnh cường giả, số ít trọng điểm thành chấn thậm chí là nửa bước lĩnh vực tự mình chấn giữ.

Nghe vậy thôi là biết cô gái trước mắt có hạng gì to lớn bối cảnh. 3,5 ti dân cư, 20 triệu năng lực giả chỉ có không tới 2000 sơ pháp cảnh cường giả, chỉ hiểu biết sơ qua cũng đủ thấy này mạnh mẽ và chân quý. Mà Nguyệt Sơ Vũ trước mắt chính là con gái của một cường giả như thế.

"Nghe vậy ta áp lực sơn đại ah, chà chà, tùy tiện lừa cái cô gái trở về chính là sơ pháp cảnh cường giả nữ nhi, ta cái vận khí này có nên đi thử mua sổ số không.." Long Vũ cảm thán không thôi. Xong sau đó, Long Vũ lại cảm thấy có gì đó không đúng, đường đường nữ nhi của sơ pháp cảnh cường giả, đi ra ngoài tới nhà ở cũng không tìm được, nói ra có thể cười chết một đống người.

Phát huy tinh thần không biết liền hỏi, Long Vũ đua ra nghi hoặc

" Vậy sao ngươi lại không tìm được nơi ở, đừng nói với ta cái gì nhà trọ đã đầy người rồi, cha ngươi đường đường nhất thành chi chủ, nữ nhi đi ra ngoài ngay cả nơi ở cũng không có, ngươi không cảm thấy mất mặt ta còn mất mặt thay cho cha con ngươi?!"

Nguyệt Sơ Vụ nghe Long Vũ hỏi tới việc này, khuông mặt cấp tốc đỏ lên như con cua chưng chín, giọng nói lắp bắp ´Việc… việc này không liên quan gì tới cha ta, đều.. đều là lỗi của ta, là ta không tốt!"

Long Vũ càng hiếu kì " Cái gì không tốt, sao lại tại ngươi?"

Nguyệt Sơ Vũ thấy hắn bức ép, đành phải cắn răng trả lời " Là tại ta tự mình bỏ nhà ra đi, không liên quan gì tới cha ta hết?"

"Ồ, càng nói càng cảm thấy khả nghi!" Long Vũ xem đầy mặt xấu hổ Nguyệt Sơ Vũ, kết hợp với hôm qua nhìn thấy nàng trốn tránh cha mẹ Trình Tố Tố, trong đầu Long Vũ đã não bổ ra một bộ 3 triệu chữ tiểu thuyết, kết hợp luân lí gia đình, âm mưu thù hận, giả heo ăn hổ, trang bức vả mặt vào một thể.

Mà trong đó nhân vật chính không ai khác được ngoài Nguyệt Sơ Vũ, nàng vốn là con của đại phu nhân, sau khi sinh ra thì phát hiện có dị tượng nên bị anh em trong nhà ghen ghét hãm hại. Đại phu nhân sớm qua đời, cha thì bị che mắt, không chịu đựng được nữa Nguyệt Sơ Vũ quyết định nhờ sự che chở của bạn thân trốn đi. Đáng tiếc, anh em trong nhà cũng không bỏ qua, quyết tâm tìm ra đem nàng dồn vào chỗ chết.

Nguyệt Sơ Vũ một bên ẩn nhẫn trốn tránh, một bên tìm cách báo thù. Nhờ có thần dị thể chất mà chiếm được kì ngộ to lớn, phía sau một đường đánh quái thăng cấp, cuối cùng vương giả trở về đánh bại toàn bộ anh em chiếm lại vị trí thành chủ.

Chưa kịp Long Vũ gật gù về tác phẩm của mình, bên kia Nguyệt Sơ Vũ cảm nhận được hắn kì quái ánh mắt, vội vàng công bố sự thật " Bởi vì cha ta quá quan tâm tới ta, liên tục không ngừng hỏi han ta có sẵn sàng tham gia thí luyện chưa, lại còn các thúc thúc bá bá nữa cũng thế. Không chịu được áp lực, ta đành phải bỏ nhà ra đi, trốn tới chỗ Trình Tố Tố, chuyện sau đó ngươi cũng biết."

Long Vũ nghe vậy bó tay rồi, quả nhiên tiểu thuyết không thể tin, sự thật lấy đâu ra lắm như vậy trang bức báo thù cốt truyện. Mà Nguyệt Sơ Vũ cô em này cũng thế, vì như vậy lãng xẹt lí do chơi li gia bỏ trốn, ngươi có biết hay không như vậy với ngươi nhân thiết không hợp ah. Cô gái mạnh mẽ quyết đoán, khôn khéo xảo trá đêm qua ta nhận biết đi đâu rồi, hai cái cái nào mới là ngươi thật sự. Ngươi như vậy ta biết như thế nào đối xử ngươi đây.

Không biết Long Vũ đã bị bản thân lời nói làm cho hoang mang bối rối, Nguyệt Sơ Vũ tiếp tục nêu ý nghĩ " Ta định sau khi tham gia xong lần này thí luyện mới trở lại gia, dù sao thí luyện việc này người ngoài lại không giúp được, ta muốn yên tĩnh một khoảng thời gian trước khi bắt đầu."

Nguyệt Sơ Vũ nói xong yên tĩnh chờ đợi Long Vũ đánh giá, nhưng chờ mãi không thấy hắn phát biểu, nàng đành cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu lên, đập vào mắt là khuôn mặt tràn đầy kì quái của Long Vũ. Trên khuôn mặt vô số cảm xúc trộn lẫn với nhau, buồn bực, vui vẻ, tức giận, mệt mỏi… thiên hình vạn trạng kết hợp cùng một chỗ làm khuôn mặt trở nên khác thường.

Nguyệt Sơ Vũ lo lắng hắn xày ra vấn để, vội ôm một cánh tay của hắn lay động: " Long Vũ, Long Vũ, Long Vũ, ngươi không làm sao chứ, Long Vũ…"

Phải mất một lúc Long Vũ mới tỉnh hồn lại, cảm nhận hai tay lâm vào một mảnh mềm mại, Long Vũ một bên suy nghĩ bây giờ thiếu nữ lớn thật sớm, một bên cảm thán hào môn gia đình suy nghĩ thật kì là, có lẽ kiếp trước bởi vì không có suy nghĩ kiểu như vậy, ta mới cả đời không làm được người giàu, Long Vũ cảm thấy mình tìm thấy chân tướng

Tốt ah, chuyện này dĩ nhiên không thể nào là sự thật, Long Vũ không trở nên giàu có chỉ bởi vì hắn không có chí tiến thủ thôi, không liên quan tới việc khác. Nhưng kiếp này sẽ khác, nghĩ tới cuộc thi năng lực giả phía trước, trái tim Long Vũ một lần nữa trở nên hừng hực.