Chương 59: Thất bại

Việt Chúa Tể

Chương 59: Thất bại

Thiên đạo là gì? Thiên đạo chính là đạo trời, là vô dục vô cầu, công bằng công chính, coi vạn vật bình đẳng. Bất cứ kẻ nào làm ác, sớm hay muộn đều sẽ bị thiên đạo giáng tội.

Thế nhưng, thiên đạo thật sự tồn tại?

Việt hai mắt trở nên thâm thúy, hắn đã, đang và sẽ không bao giờ tin vào thiên đạo, chỉ tin vào nhân đạo.

Nếu thiên đạo thực sự tồn tại, trên đời còn có người sướng người khổ? Tồn tại người tốt người xấu? Nếu thiên đạo thực sự tồn tại, thì e rằng cũng không phải đạo của trời, mà là đạo của kẻ mạnh. Chí có kẻ mạnh, mới có quyền nói đến công bằng.

"Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu"

Thoạt nghe thấy lạ lùng! Nhưng nếu hiểu cái nghĩa đích thực của chữ "đạo" thì sẽ hết thắc mắc. Đạo là cái luật lạnh lùng của trời đất, không tư vị sinh vật nào cả nên gọi là "bất nhân".

Ở trong thiên địa này, không có sinh vật nào được ưu ái, kẻ yếu hiển nhiên sẽ bị hiếp đáp, thiên đạo quan tâm sao?

Tóm lại, một chữ "đạo", nói phức tạp thì phức tạp, nói đơn giản lại rất đơn giản, chung quy không thoát được bốn chữ "nhược nhục cường thực", cá lớn nuốt cá bé.

Lee-eeeeeeeeez!!!

Tiếng gáy thảm thiết vang vọng trong hư không, cắt đứt mạnh suy nghĩ của Việt. Đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy xa tít trên không trung, đầu hung điểu sau khi bị đạo hắc lôi đánh trúng vẫn chưa chết, tuy đau đớn thống khổ nhưng đôi cánh liên tục vỗ, hắc ám vô tận điên cuồng thét gào, hóa thành một cột trụ hắc ám nối liền mặt đất và bầu trời.

Ì ùng ì ùng ì ùng... Đùng đoàng! Đoàng!

Lôi vân liên tục phát ra thanh âm chấn động, một đạo hắc lôi khổng lồ tiếp tục đánh xuống, khí tức hủy diệt so với trước lại khủng bố hơn, bổ thẳng vào hắc ám trụ đang mưu đồ liên kết trời đất.

Hắc vụ tan tác, chỉ còn trơ trọi bóng dáng đại điểu hứng trọn đạo hủy diệt thần lôi. Lần này mà bị đánh trúng e rằng khó mà toàn mạng.

Ở nơi phương xa, Việt có xúc động muốn đưa tay dụi mắt nhưng không dám chỉ sợ bỏ lỡ điều gì. Hắn thực sự có suy nghĩ mình vừa nhìn lầm.

Chỉ thấy khi đạo hắc lôi sắp đánh trúng cơ thể đại hung điểu, thì không gian nơi đó dường như khẽ lay động, một đạo hủy diệt thần lôi đánh tới vậy mà không phát ra bất kỳ chấn động khủng bố nào, vô thanh vô thức biến mất trước mặt đầu hắc ám hung điểu.

Có lẽ không chỉ Việt mà bất kỳ ai đứng ở nơi này nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đều có chung một cảm giác, dường như đạo hủy diệt thần lôi ngay trong khoảnh khắc đánh xuống lập tức bị dời đi một nơi nào đó.

Con đại hung điểu lại tiếp tục phát ra tiếng gáy, thế nhưng không có hắc vụ lao về phía lôi vân, mà một quang trụ đột ngột từ phía dưới mặt đất bắn thẳng lên trời, nhằm thẳng lôi vận cuồn cuộn mà công kích.

Việt kinh hãi hạ tầm mắt nhìn xuống, nơi thạch sào hoang tàn, bỗng chốc xung quanh có mười hai điểm đang phát sáng rực rỡ như mười hai vầng mặt trời, ánh sáng hợp lại tạo thành một quang trụ xuyên qua lôi vân, phá tan hắc lôi đang muốn ngưng tụ.

- Cái này...

Ở dưới lôi vân, khí thế trên người đại hung điểu đang có dấu hiệu tăng mạnh, từng sợi lông phát ra ánh sáng mơ hồ, dường như đang muốn tiến hành một loại lột xác nào đó.

- Tiến... nó muốn tiến hóa?

Việt tròn mắt, rõ ràng không phải là trời phạt do sát kiếp quá nặng gì gì đó, đây rõ ràng là yêu thú tiến hóa trong truyền thuyết.

Hắn xâu chuỗi lại mọi việc, rất nhanh chóng thông suốt, sống lưng cảm thấy lạnh toát. Giả bộ sắp đến lúc chết già, dụ dỗ đám Thú vương đến một lưới bắt gọn, thu lấy tinh hoa Thú vương làm tiền vốn để tắm trong lôi hải tiến hành lột xác, chân chính tiến giai.

Đây là đầu óc của yêu thú sao? Là hắc thủ phía sau màn, con đại điểu này e rằng so với nhân loại còn nham hiểm hơn!

Trên không trung cao vời vợi, đầu đại điểu đang không ngừng lột xác, trên người tản mác ra thần quang. Từ thạch sào, quang trụ vẫn không ngừng công kích lôi vân, ngăn chặn hủy diệt thần lôi ngưng tụ.

Tưởng chừng việc tiến hóa đã thành việc đương nhiên, nhưng lôi vân bỗng chốc kịch liệt co rút lại, giống như lôi đình đang tràn ngập hội tụ lại với nhau, quang trụ có dấu hiệu không thể ngăn cản.

Ầm!

Một tiếng sấm xé rách không gian, khiến cho những âm thanh khác trong thiên địa hoàn toàn tắt lịm.

Quang trụ khổng lồ vỡ nát, quang mang tán loạn, thạch sào bên dưới mười hai quang điểm đồng loạt phát nổ, tòa thạch sào vốn đã đổ nát nay lập tức sụp xuống, tạo thành một thung lũng khổng lồ.

Con đại hung điểu thấy cảnh như vậy, lập tức có phản ứng. Chỉ thấy hắc ám khí vụ đang bao phủ thiên địa dần dần tách ra thành như đoàn lớn, từng đoàn từng đoàn lại có dấu hiệu ngưng tụ lại. Xung quanh hung điểu xuất hiện vô vàn những chiếc lông vũ, mỗi chiếc đều nghiêng ngả dường như tạo ra những dao động rất nhỏ trong không gian.

- Không gian dao động?

Đây không phải cảm giác, mà chính xác là không gian dao động, Việt có thể khẳng định điều đó bởi hắn đã từng chứng kiến qua không chỉ một lần.

Dao động không gian trước mặt so với hai lần trước hắn chứng kiến thì căn bản là đem cống rãnh so với đại dương, thế nhưng cũng khiến Việt vô cùng kinh hãi, bởi không gian là một lĩnh vực quá sức thần bí và mơ hồ. Không ngờ đầu hung điểu trước mắt lại có thể chạm đến không gian.

Đến khi toàn bộ hắc ám đều ngưng tụ thành lông vũ, thần hình của con đại điểu lần đầu tiên hiện ra một cách rõ ràng trong mắt Việt.

Một quái vật cao cả vạn trượng, hai cánh giang ra liền che lấp đất trời. Trên thân thể là lông vũ đen tuyền thâm thúy và thần bí, từng chiếc từng chiếc tản mác những dao động không gian rất nhỏ, dường như mỗi chiếc đều có linh tính đang tự động cắn nuốt linh khí thiên địa.

Thân hình khổng lồ nhưng không hề tạo ra cảm giác cồng kềnh, con hắc điểu hướng về lôi vân ở trên cao, đôi cánh khổng lồ che lấp trăng sao vỗ mạnh, lập tức cuồng phong bạo khởi.

Những chiếc lông vũ do hắc ám ngưng tụ theo phong bạo đồng loạt bắn về phía lôi đình đang điên cuồng ngưng tụ đan xen ở trên cao, cả phiến hư không như bị cắt nát thành vụn, quả thực đúng là hư không lưu ngân.

Hư không lưu ngân, đây có lẽ là chiêu thức tối thượng của con hắc điểu rồi, thế nhưng nhìn về lôi vân che trời, Việt thực sự không đánh giá cao khả năng thành công của nó, sau lần lôi phạt khủng khiếp này e rằng đầu yêu thú rất có thể đã đạt đến Thập cấp này phải vẫn lạc.

ẦM!

Một con cự long màu đen xuyên qua trời đất, phá vỡ không gian, hủy diệt toàn bộ hắc vũ, bổ thẳng xuống con đại hung điểu.

Hắc lôi quang từ không trung giáng thẳng xuống, tiếng sấm rền kinh thiên khuếch tán trăm dặm, vang vọng khắp thiên địa, khiến cho hàng vạn linh thú đã bỏ trốn từ vài tuần trước cũng phải kinh hãi mà phát ra những tiếng rống kinh hoàng, run run nằm tạp xuống đất không dám cục cựa.

Việt há hốc mồm, rung động nhìn cảnh tượng trên bầu trời.

Le-eeeeeeeez!!!

Hắc long lôi quang thịnh nộ đánh xuống, một tiếng gáy lảnh lót vang lên đau đớn, tràn ngập tuyệt vọng không cam lòng.

Đạo lôi kiếp tối thượng mang theo lực lượng ẩn chứa tính chất hủy diệt nhanh chóng áp đỉnh, xuyên qua hắc vũ đánh vào bản thể đại hung điểu, khiến nó kêu lên đau đớn.

Bất chợt hai cánh khổng lồ của con đại hung điểu giang rộng ra, cuồng phong trong thiên địa nổi lên, thân thể khổng lồ tràn ra hắc ám cùng với vô vàn lông vũ đen bóng huyền bí.

Hắc vũ điên cuồng quét ra xung quanh, ngay cả hắc lôi với lực lượng khủng bố cũng bị chấn nát, hắc lôi vân trên không trung cao cao kia cũng bị những chiếc lông vũ hắc ám bùng lên xuyên thủng phá tan tành.

Cả phiến không gian bỗng chốc biến thành một đống đổ nát, hư không như bị cắt vụn, vạn vật đều bị nghiền nát, hóa thành tro bụi.

Gã thiếu niên mặc dù nấp ở rất xa, nhưng vẫn không tránh khỏi dư chấn theo gió khuếch tán trùng kích, cả người bắn ngược về phía sau. Nếu không phải hắn nhanh chóng bám lấy một tảng cự thạch, thì không biết còn bay đi bao xa nữa.

Việt bị chấn lực kéo lên trên mặt đất tới mấy trăm mét, loạn thạch đập vào người khiến toàn thần đau đơn khôn tả. Không biết bao lâu sau hắn mới có thể ổn định cơ thể, lập tức gắng gượng ngẩng đầu nhìn về nơi đó.

Không gian dần dần hồi phục, hắc ám cũng dần dần biến mất.

Trên trời cao, lôi vân chậm rãi tán đi, uy áp đang bao phủ thiên địa cũng từ từ biến mất.

Chỉ thấy mặt đất hóa thành bình địa, cái gì thạch sào cái gì hắc sơn, xác chết hung thú, tất cả đều đã trở thành bột phấn.

Tưởng phản, trên trời cao lôi vẫn đã tan biến, bầu trời có dấu hiệu trong xanh trở lại, hoàn toàn là cảnh tượng sau cơn bão, trời quang mây tạnh.

Có điều ở nơi đó, không còn bóng dáng của bất kỳ sinh linh nào.

Hắc điểu đã thất bại!