Chương 3: Người tốt bụng

Vị Đại Đế Đầu Tiên

Chương 3: Người tốt bụng

Cơn đau đến từ những vết thương đã có sẵn bị hở thêm ra sau quá trình chiến đấu, cộng thêm vết thương mới có và hậu quả của việc sử dụng Đồng Bộ cấp IX, làm Kiệt hôn mê ngay tức khắc. Khi cậu ta tỉnh lại, đã thấy mình đang nằm trên một chiếc giường nhỏ, vây quanh cậu ta là mấy đứa nhóc con.

- Đây là đâu vậy?

- Mẹ ơi, anh ấy tỉnh lại rồi!- Một nhóc hét toáng lên.

- Đây là đâu vậy?- Kiệt hỏi lại lần nữa.

- Đừng ngồi dậy, cậu đang bị thương rất nặng đó.

- Cô là ai?

- Tôi là Laura. Cậu giỏi thật đó, hạ một con Lightning Cat.

- Ồ! Nó gọi là Lightning Cat à. Khụ khụ...

- Mau nghỉ đi, tôi sẽ cho cậu ít cháo.

- Cảm ơn nhiều.- Hoàng Anh Kiệt chỉ có thể nói thế, trước khi lại mê man.

7 ngày qua, đó là quãng thời gian kinh khủng: cơ thể không thể tự lo liệu, từ việc ăn uống tới vệ sinh cá nhân phải nhờ người khác, cộng thêm vết thương cũ mới chất chồng và cơn đau đầu sau khi dùng Đồng Bộ cấp IX. Hơn thế nữa, để cơ thể có thể phục hồi nhanh nhất có thể, Christina còn xúi Kiệt thường xuyên dùng phép tự kích thích các tế bào bằng dùng Khí Trọng Thiên của Chân Võ Cửu Trọng Thiên. Nhờ sức mạnh của Cầu Năng Lượng Siêu Hạt, Khí Trọng Thiên trở nên khủng bố hơn rất nhiều, chỉ một lần hít thở, cơ thể cậu như bốc cháy, từng tế bào bị kích thích phát triển nhanh, phân tách, rồi chết trong thời gian nhanh gấp 10 lần.

Thực ra điều này có nghĩa là Kiệt sẽ chết nhanh hơn bình thường 10 lần, nếu cứ tiếp tục. Nhưng may sao, vết thương đã lành, nên cậu ta dừng lại được rồi. Trong những ngày phải nằm lì một chỗ, Kiệt bỏ rất nhiều công sức ra để tìm hiểu về thế giới này. Nhưng những thông tin thật sự khiến cậu ngạc nhiên, vùng đất này đang bị các chủng tộc phi nhân (không phải con người) chiếm đóng, con người phải trốn bên trong một toà thành trì lớn.

Cách đây vài tram năm, lớp tường thành bên ngoài bị phá, người dân bị giết nhiều, phần may mắn sống sót thì kẻ may mắn chạy được vào trong lớp trong, kẻ kém may mắn chạy ra nơi hoang dã. Đó chính là tổ tiên của cô, những Du Dân (người sống lang bạt) đầu tiên.

20 năm trước, nhờ 7 vị anh hùng, tường thành đã được xây lại, Sơn Dân bắt đầu tìm cách quay lại trong thành, nhưng vì trong thành cũng đang quá tải dân số, đất đai lại ít, nên trừ kẻ có thật nhiều tiền, nếu không khó mà đi vào nửa bước.

Không rõ tại sao, nghe tới đoạn chuyện về 7 vị anh hùng, Kiệt lại thấy bực bội khác thường. Christina bảo, có lẽ do chút kí ức còn sót lại của thân thể này, cô sẽ thử đào sâu thêm vào bộ não xem sao.

- Thôi khỏi. Ít nhất đợi tôi tạm khỏi đã chứ.

- OK!

Gia đình Laura, bây giờ chỉ còn có cô và 3 cô con gái: Lisandra, Monica, Vivian. Cha mẹ cô, chồng cô đều chết vì bị yêu thú tấn công. Cô phải rất vất vả mới nuôi được lũ nhỏ. Ngày cô gặp Kiệt, là lúc cô đang đi tìm ít rau dại về ăn, nhưng nghe thấy tiếng đánh nhau giữa Kiệt và Lightning Cat, cô vì quá tò mò, lại mang tâm lý ăn hôi, xem bọn yêu thú này đánh nhau có rơi vãi chút thịt nào thì đem về. Khi nhìn thấy Kiệt và xác con Lightning Cat, cô đã cực kì kinh ngạc, mất mấy phút mới hồi phục. Sau khi đeme con thú về, cô liền làm một cái băng ca, cùng với bọn nhỏ kéo cậu về nhà.

Nhờ con thú, cả nhà được biết tới mùi thịt sau nhiều tháng ròng ăn toàn rau cỏ. Đồ bổ này ít nhất cũng có thể nuôi sống cả nhà được hơn 2 tháng nữa.

- Mọi người ăn được thứ này hả?- Kiệt tỏ ra nhăn nhó khi phải ăn món thịt mèo- dù biết phóng điện thì mèo vẫn cứ là mèo, không có những gia vị như trên Trái Đất, nấu lại như thịt lợn thì thật khó ăn.

- Này chú, đừng được nước lấn tới, chú nên biết mấy ngày nay mẹ nhường chú phần thịt Horn Rabbit để chú ăn, cả nhà tôi ăn thứ thịt khó ăn này đấy.- Monica giận dữ nói

- Thôi mà! Anh thông cảm, nhà hết thịt rồi, phải ăn tạm vậy.

- Nhà ta có gia vị không?

- Muối ư. Còn một ít.

- Không phải muối.- Kiệt suy nghĩ một hồi, rồi bắt đầu khoa chân múa tay miêu tả những thứ gia vị mà người ta thường dùng để ăn thịt mèo. Hoá ra, xả và ớt có tồn tại ở đây, nhưng là dưới dạng cây dại, và ở rất gần nhà, vì hai gia vị này giúp họ rất nhiều: xả có thể đuổi côn trùng, ớt dùng để xoá mùi, khiến lũ mãnh thú không truy mùi họ được.

- Để tôi làm món này cho mọi người nếm thử vậy!- Kiệt quyết định tự sắn tay áo lên làm món vài món ăn nho nhỏ: mèo xào xả ớt, mèo hấp,...

Chẳng mấy chốc, đống thịt khó ăn bốc mùi thơm phức, và 5 người: Kiệt, Laura, Lisandra, Monica, Vivian đều nhồm nhoàm nhai nuốt món ăn. Và tới khi bữa ăn kết thúc, họ mới nhận ra rằng nửa con mèo đã đi mất. Và số thịt còn lại, nếu tiếp tục nấu như vậy, thì chỉ bữa nữa là hết veo.

- Mai mấy đứa đưa chú đi khảo sát địa hình. Chú sẽ cố gắng bắt ít động vật nhỏ để làm thức ăn.- Kiệt bình thản nói vậy, vì bữa cơm này cung cấp cho cậu rất nhiều năng lượng đủ để hạ thêm ít nhất một con Lightning Cat nữa, tất nhiên với vũ khí hợp lý.

....................................................................................................................................

Khu rừng nơi họ đang sống, là một khu rừng nguyên sinh. Để sống được ở đây, phải cực kì nhanh nhạy, có trí nhớ tốt, và quan trọng nhất, bạn phải nhanh nhẹn, đủ để chạy khỏi bọn thú dữ có thể bất thình lình xuất hiện vì lý do trời ơi đất hỡi nào đó.

Khu vực an toàn nhất, màu mỡ nhất thường đã được những kẻ mạnh chọn trước, nên những kẻ yếu thế như Kiệt lúc này chỉ có thể săn bắn ở khu cực kì nguy hiểm và ít thú ăn cỏ. Trong những ngày đi vẽ bản đồ khu vực- thực ra là Kiệt đi cùng với lũ trẻ, nghe bọn nó nói chuyện về những điều cần lưu ý: chỗ này có thú dữ, chỗ kia có con gì hay đi, và chấp nhận ăn lại món rau cỏ, còn thịt mèo thì ăn thật ít, nhưng nấu thật ngon.

Nhưng cũng không phải hôm nào cũng khổ, ít nhất là khi Kiệt phát hiện ra những ổ trứng, hoặc quả ngon sai trĩu trên những cái cây thẳng đứng, thì cậu ta dễ dàng xử lý chúng chỉ bằng cái thứ dụng cụ leo cây của nông dân. Thứ phát minh đơn sơ, nhưng cực kì hiệu quả khiến lũ trẻ tròn mắt. Đặc biệt, Kiệt cố gắng chế tạo những món đồ đơn giản nhưng quan trọng cho cuộc sống: nỏ, tên, ròng rọc, xe rùa, gia vị và giày đế êm,... Những thứ này, chính là cần câu cho gia đình này sau khi cậu rời đi khi đã khoẻ lại.

Thế rồi, ngày hôm nay cũng đã tới. Hoàng Anh Kiệt bắt đầu săn thú.Con mồi cậu nhắm tới, là một con Crazy Boar- lớn rừng điên cuồng, con quái vật trong giống lợn rừng, song nếu bị thương sẽ phát tướng ra gấp 2, thậm chí có thể lên tới gấp 5 lần. Con quái vật này càng đánh càng khoẻ, và ít người dám trêu nó.

Hoàng Anh Kiệt ngắm con lợn rừng mà cậu đã định chọn cho cuộc săn lùng hôm nay. Đó là một con lợn đực lớn, vừa bị thương sau một trận giành bạn tình. Tuy vậy, con quái vật vẫn thật đáng gờm.

Hoàng Anh Kiệt bình tĩnh lấy một cái nỏ, nhẹ nhàng kèo lấy, bắn thẳng vào chỗ con lợn. Mũi tên cắm phập vào cổ con lợn, rồi rơi thẳng xuống đất, vì lớp bùn cực kì dày mà lũ lợn hay trát lên người để tránh ruồi tránh muỗi.

- Hực!- Con lợn rít lên, mắt long sòng sọc tìm kiếm kẻ thù. Và với cái mũi cực kì thính, nó dễ dàng tìm ra Kiệt.

Nhìn cảnh con lợn bắt đầu hoá điên, phóng mạnh tới chỗ mình, Kiệt bắt đầu nhắm thẳng tên vào mắt nó, và với Đồng Bộ cấp I, Christina đã giúp cậu có được tầm nhắm bắn tốt nhất- giống như mấy trò điện tử bắn súng thế kỉ 21, một cái điểm nhắm bắn dấu cộng hiện lên.

Liên tiếp là những phát bắn vào mắt, nhưng con lợn dễ dàng né tránh hoặc đánh bật ra bằng cặp nanh. Và nó càng nổi khùng hơn, nó ngày càng bự, tốc độ càng lúc càng nhanh. Và cuối cùng, cũng đã tới lúc, bằng một cú dừng đột ngột và bước thật nhanh sang bên trái, Kiệt cho con lợn vượt qua mình, mắc thẳng chân vào cái bẫy đã giăng sẵn: một cái hố to và thẳng đứng.

Con vật tức tối nhảy lên, và mất vài giờ để nhận ra là nó không thể. Nhưng dù sao cũng là một con vật sống khá dai, nó cố gắng dùng nanh đào đất. Nó cứ đào đến khí trời bắt đầu tối, và cơ thể nó mệt mỏi, nên nó đi nghỉ. Đến khi cơ thể nó đã thư giãn tuyệt đối, tức là vào lúc bình minh hôm sau, khi mà tất cả mọi độc tố trong máu, sinh ra trong quá trình đuổi bắt, bị loại hết thì Anh Kiệt liền nhảy xuống và tặng nó một cú đập mạnh bằng một tảng đá bự. Con lợn gục ngay tắp lự. Còn Anh Kiệt, bắt đầu cùng bọn nhóc kéo con lợn lên.

Con lợn lúc này đã thu nhỏ lại (nó chết khi đang ngủ ngon lành), tức là nó đang ở quá trình bắt đầu hồi phục, cho nên khi mổ nó, Kiệt lấy được cặp nanh. Đây là một thứ cực quý, vì năng lượng của con vật, thứ khiến nó có thể hoá to ra khi phát điên, đều nằm ở cặp nanh, giống như chiếc sừng ở đầu con Lightning Cat. Có điều, điện năng từ sừng con mèo to kia bị Cầu Năng Lương Siêu Hạt hút khô năng lượng, nên cái sừng chỉ còn là thứ cứng hơn kim loại thôi, chứ không thể bán được giá nếu còn nguyên nữa.

Quên không nói, ở thế giới này, có tồn tại những thế lực thần kỳ, và vì thế, cũng có những điều mà có giải thích bằng khoa học cũng không thể hiểu nổi. Ví dụ như chiếc sừng có thể chứa điện năng, hay cặp nanh có thể ban sức mạnh.

Nghe Laura nói, con người ở nơi đây thương tu tập 6 loại sức mạnh chính: Thể Thuật, Võ Thuật, Đấu Thuật, Ma Thuật, Pháp Thuật, Thần Thuật. Kẻ nào có thể tu tập 1 trong 6 loại sức mạnh trên, gọi là Cường Giả, còn những người như bọn họ, thì cả đời chỉ là Nhược Giả. Cường Giả giết hung thú, bảo vệ cho Nhược Giả làm ăn, Nhược Giả đóng thuế nuôi Cường Giả, đó là quan hệ hai bên.