Chương 48: Mất Cắp
Hiện tại mình mạo danh Hắc Long công hội thành viên, sau đó nhân lúc hỗn loạn thoát ra, cái này không phải dễ như trở bàn tay hay sao?
Không do dự Tịnh Nhạc ngay lập tức sử dụng thân phận mới lẻn vào đám đông, quả nhiên đúng như hắn dự tính, mọi người đang điên cuồng chiến đấu, cũng chẳng có ai để ý đến mình.
Thỉnh thoảng còn có mấy tên hắc tổ chức thuộc hạ chạy đến tấn công bản thân, bất quá lấy Tịnh Nhạc thực lực, căn bản không tốn mấy giây liền giải quyết.
" Thật quá tốt, nhất định phải nhanh chóng lẻn vào rừng rời đi! "
Chạy thoát ra khỏi đám đông chém giết, Tịnh Nhạc khuôn mặt hưng phấn đến cực điểm, vội lột bỏ ngụy trang nhanh chóng chạy vào rừng, dù sao muốn sử dụng bộ pháp cùng các loại kỹ sảo, bản thân cơ thể vẫn là quen thuộc nhất.
Chẳng hạn nếu hắn dùng Triệu Dĩnh cơ thể bộ dạng, do thân thể trọng lượng cùng kích cỡ không quen thuộc, thực lực chỉ sợ mười thành không phát huy được một nửa.
Đặc biệt là hắn mới học tập Phong vân bộ, dùng cơ thể khác căn bản không thể thi triển ra, mà bên trong rừng dùng Chiến Kỹ này di chuyển có thể nói như hổ mọc thêm cánh.
Đạp vào từng gốc cành cây chạy đi tốc độ chỉ sợ so với chạy đường thẳng còn nhanh hơn.
Lúc này tại đấu giá bên ngoài sảnh Tử Lệ cùng hơn mười cái Hắc thế lực lão đại bị Thiên Quang Phi Thuyền dồn ép vào một chỗ, phía trên nồng đập năng lượng pháo, để cho bọn hắn một bước cũng không dám đi.
Năng lượng pháo uy lực bọn hắn đều đã nhìn qua, thậm chí lồng năng lượng đều không thể bảo hộ mười phút, nếu như đánh trung bọn hắn, tuyệt đối sẽ là tan xương nát thịt thảm trạng!
Hắc Tử bang mấy trăm tên thuộc hạ còn thê thảm hơn, lồng năng lượng bị phá lập tức để bọn hắn sĩ khí giảm mạnh, ngược lại Hắc long công hội càng đánh càng hăng, lúc này số lượng bị giết đã quá một nửa.
Lần này Tử Xà bang có thể nói nguyên khí đại thương, không có chục năm khôi phục, đừng nghĩ có thể trở lại như cũ, dù sao tổn hại cũng không chỉ có nhân lực mà còn là vật lực.
Tòa nhà đấu giá này mặc dù không phải Tử Xà bang trụ sở nhưng lại là nơi cất nhiều bảo vật nhất, là Tử Xà bang căn cơ, đem phá hủy đi chẳng khác nào hủy một người đôi chân.
" Từ...Mục...Thanh, ngươi dám...! "
" Ha ha ha, đường đường là độc hạt xà, hôm nay rơi vào sắp chết thảm cảnh, cảm giác không tệ chứ?! "
Từ Mục Thanh liền cười lớn đáp lại, cánh tay nâng lên, có thể bất cứ lúc nào ra lệnh phi cơ tấn công.
" Ngươi...!!! "
Tử Lệ nghiến răng quát lên, nhìn mấy chục năm công sức của mình bị người ta phá nát, lúc này đã giận đến đỏ cả hai mắt, nếu không phải có Thiên Quang phi cơ uy hiếp, chỉ sợ lúc này đã chạy ra cùng Từ Mục Thanh tử chiến một trận.
" Lệ tỷ, bình tĩnh lại, của mất có thể kiếm lại nhưng mà người không thể mất! "
Tần Uyên nhìn Tử Lệ phẫn nộ muốn xông ra liền ngay lập tức khuyên can, nàng không chỉ là người tu luyện mà còn là người kinh doanh, tâm trí vững vàng hơn Lệ tỷ nhiều, trong những trường hợp như thế này nhất định không được mất lý trí.
Tử Lệ nghe Tần Uyên nói liền hít một ngụm khí, dần dần bình tĩnh lại, Uyên muội nói phải, muốn trả thù nhất định phải còn sống mới được, lúc này mình xông ra chẳng khác nào lấy trứng chọi đá, tự đi tìm chết!
" Từ Mục Thanh, mục đích của các ngươi là gì? "
Tử Lệ hướng về Từ Mục Thanh quát lớn lên, nàng không tin Hắc Long công hội đến đây thảo phạt cái quỷ gì, thế gian nhiều người tốt như vậy thì bọn nàng hắc thế lực chỉ sợ đã từ lâu không tồn tài.
Như vậy chỉ có một khả năng là Hắc Long công hội tấn công Tử Xà Bang là có mục đích khác!
" Ha ha ha, quả nhiên là Tử bang chủ, xem ra lý trí vẫn còn, không sai, thực chất bọn ta cũng không định giết các ngươi làm gì, dù sao Hắc long công hội ta cũng không muốn cùng đại ca các ngươi tên kia kết thù oán! "
" Hừ, như vậy còn không thả bọn ta ra, đợi đại ca ra tay, Hắc Long công hội các ngươi cũng đừng nghĩ có thể sống xót...! "
Nghe Từ Mục Thanh nói như vậy mấy tên hắc thế lực lão đại liền lớn tiếng quát lên, dùng đại ca danh tiếng để uy hiếp.
" Bất quá...! "
Tuy nhiên bọn hắn chưa nói hết câu Từ Mục Thanh liền xen vào, miệng hơi nhếch lên, hai mắt tràn đầy lạnh lùng nhìn về bọn hắn.
" Là không muốn chứ không phải là không dám, giết một đám kiến các ngươi, ta tin đại ca các ngươi cũng không thể động đến...một sợi tóc của Hắc Long công hội! "
" Ngươi...! "
Đám người bị Từ Mục Thanh ánh mắt dọa cho run sợ, trong lòng bắt đầu sinh ra e ngại, chẳng lẽ Hắc Long công hội thật sự có cường giả chống lưng, thậm chí hiện tại đại ca uy danh cũng không thể mang ra uy hiếp rồi?
" Đừng nói nhiều, mục đích của ngươi là gì! "
Lúc này, Tử Lệ lạnh lùng thanh âm vang lên, nàng mặc kệ Hắc Long công hội sợ hay không sợ, hiện tại được sống là mục tiêu chính, các chuyện khác tất cả cứ để phía sau!
" Hừ, tấm thạch đá kia, ngươi tự hiệu a! " Từ Mục Thanh giải trừ thú linh phụ thể, hừ nhẹ một tiếng, trực tiếp nói ra mục tiêu, cũng không muốn dài ròng, hắn tuổi thật cũng đạt gần một trăm, cả đời chiến đấu thương tổn đầy mình.
Vì vậy cho dù là Hoàng Linh Sư nhưng mà sinh lực cũng chỉ khoảng một trăm ba mươi bón mươi tuổi thôi, hiện tại cũng bắt đầu bước vào lão hóa quá trình, cho nên cũng không muốn vận lực nhiều!
" Cái gì, bia thạch? "
" Tử bang chủ, chẳng lẽ ngươi có cất dấu bảo vật! "
" Ân, vậy mau mang ra đi, chúng ta mạng sống quan trong hơn! "
Một đám hắc thế lực nghe vậy lập tức rối rít hỏi Tử Lệ, lúc này bọn hắn đã sợ hãi muốn chết, biết trước như thế bọn hắn đã đứng qua một bên, không cùng Tử Xà bang chen vào, tuy nhiên do Tử Lệ thực lực cùng thân phận, cho nên không ai dám nói gì thôi.
Hiện tại có cơ hội thoát chết, đương nhiên là lao nhao muốn Tử Lệ giao ra bảo vật!
Tử Lệ nghe Từ Mục Thanh nói hai mắt có hơi lóe lên, trong lòng thầm kêu quả nhiên, hít một ngụm khí dài, tròng lòng mười phần tiếc nuối, nhưng mà nghĩ đến mạng sống, cho nên cuối cùng vẫn thở dài.
" Được rồi, nếu các ngươi đã muốn thứ đó, vậy ta liền giao cho các ngươi, bất quá, đưa xong các ngươi nhất định phải tha mạng cho bọn ta, nếu không cho dù phải tự bạo, lão nương cũng phải đem đám các ngươi chôn cùng! "
Tử Lệ hai mắt nhìn về Hắc Long công hội từng người khuôn mặt lạnh lùng hung ác nói ra.
" Yên tâm đi, ngươi thấy bình thường lão phu đã thất hứa với ai bao giờ sao? "
" Tốt, vừa hay thuộc hạ của ta đang lấy thứ đó rời đi, để ta kêu bọn hắn quay trở lại đây! "
Tử Lệ thở dài một hơi, chỉ có thể mong Từ lão đầu kia giữ đúng lời hứa, nàng định mở điện thoại lên gọi điện thoại thì đúng lúc này từ phía xa Tần Minh hớt hả chạy đến.
" Ân, Tần Minh, ta không phải kêu ngươi đi lấy vật đó sao? "
Tử Lệ nhìn thấy Tần Minh chạy đến liền đóng điện thoại lại, cau mày hỏi.
" Không xong, bang chủ, vật kia trong két sắt đã biến mất! "
Tần Minh vội vã kêu lên, hắn theo bang chủ mệnh lệnh đi đến phòng bảo mật cầm lấy vật kia chạy đi, nhưng mà đi đến xong liền vật hiện bên trong trống rỗng, hơn nữa còn có hệ thống bảo mật bị phá hủy, cho nên khả năng rất cao đã bị đánh cắp.
" Cái gì?! "
Tử Lệ nghe vậy liền trợn tròn mắt hoảng hốt quát lên.
" Làm sao có thể, ngươi đã tìm kỹ sao? "
" Là, bang chủ, thuộc hạ đã tìm kiếm khắp nơi bất quá một chút tung tích cũng không có, hơn nữa hệ thống bảo mật còn bị phá hủy, chỉ sợ đã có người nhân lúc hỗn loạn cướp đi! " Tần Minh cúi đầu báo cáo.
" Không thể nào!! "
Tử Lệ khuôn mặt bất khả tư nghị, thứ kia hình dáng chẳng khác nào bia đá bình thường, làm sao lại có người biết mà trộm cắp, nàng cũng không cho rằng Tần Minh nói dối mình, đường đường là hắc thế lực lão đại, liền bản thân thuộc hạ đều không thể khống chế, vậy nàng đã bị giết từ lâu rồi.
" Tử bang chủ, đây là có chuyện gì? "
Từ Mục Thanh nhìn Tử Lệ động tĩnh liền nhíu mày lên tiếng hỏi.
" Từ Mục Thanh, bia đá kia bị đánh cắp! "
Tử Lệ khuôn mặt khó nhìn kêu lên, nàng làm sao nghĩ tới lại có ngươi nhân cơ hội này đánh cắp bia đá!
" Cái gì?! "
Từ Mục Thanh nghe vậy liền kinh ngạc sao đó khuôn mặt biến thành lạnh lùng, tràn đầy sát ý nói.
" Độc hạt xà, ngươi là không muốn giao ra sao? "
" Hừ, hiện tại ta sinh mệnh đều do ngươi nắm giữ, còn phải đi lừa ngươi sao, vật kia mặc dù quý giá nhưng còn chưa đến mức để ta phải bỏ cả sinh mệnh của mình! "
Tử Lệ quát tháo lên, sau đó hai mắt nhìn về bay trên không phi cơ, cả người lập tức bừng tỉnh, vội hướng về Từ Mục Thanh nói.
" Đúng rồi, Từ lão đầu, ta lồng năng lượng vừa bị phá, tên kia khẳng định không chạy xa được, ngươi mau để phi cơ của ngươi phong tỏa khu vực này, nhất định không được để tên kia chạy thoát! "
Từ Mục Thanh nghe vậy mày có hơi nhăn lại, cảm thấy Tử Lệ nói rất hợp lý, hơn nữa nhìn nàng bộ dạng không giống lừa rối chút nào, nếu như vậy thật có khả năng vật kia bị đánh cắp.
" Khốn khiếp, lại có người muốn qua mặt Hắc Long công hội ta, định ngồi làm ngư ông đắc lợi, quả thực muốn chết! "
Từ Mục Thanh hừ lạnh một câu, sau đó lập tức sử dụng bộ đàm, ra lệnh Thiên Quang phi cơ đem xung quanh năm km khu vực phong tỏa.
Thiên Quang phi cơ tốc độ cực nhanh, chỉ mấy giây sau liền tản ra, tức thì đem bốn phía phong tỏa, thậm chí cao cấp hệ thống dò tìm cũng khởi động, đem bị bao kín ô vuông khu vực quét tìm.