Chương 58: Hiện Thân

Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 58: Hiện Thân

" Ngươi nói cái gì vậy?! "

Tử Lệ đôi chút tức giận quát lên, Triệu Dĩnh là nàng thiếp thân thư kí, phục vụ nàng đã gần mười năm, thậm chí còn có mấy lần giúp nàng che trở chí mạng vết thương, lúc này lại có người bảo chết, làm sao có thể không khó chịu.

" Đại nhân, ngày bình tĩnh, Triệu Dĩnh là nữ nhân của ta, ta làm sao tự nhiên nói như vậy! "

Tần Minh nhìn Tử Lệ tức giận liền vội lên tiếng giải thích.

" Vậy ý ngươi là gì? " Tử Lệ nghe vậy liền cau mày lại hỏi tiếp.

" Đại nhân, lúc vận chuyển đồ đấu giá ta đã gặp qua Triệu Dĩnh, tuy nhiên lúc đó nàng cư xử mười phần kì lạ, hoàn toàn không giống nàng chút nào, thậm chí lúc đó ta thấy Triệu Dĩnh còn mang theo một cái vali.

Lúc đó Triệu Dĩnh nói là đi thực hiện ngài nhiệm vụ bí mật, nhưng mà bây giờ nghĩ lại chỉ sợ lúc đó Triệu Dĩnh là bị người khác mạo danh, khả năng cao là tên ăn trộm kia, còn trong vali chứa chính là ngài bảo vật, bởi vì không thể bỏ vào không gian túi, cho nên mới xách theo như vậy! "

Tần Minh nhanh chóng lên tiếng giải thích, lập tức để Tử Lệ hai mắt trợn lên, tức giận quát.

" Ngu xuẩn, tại sao lúc đó không bắt tên kia lại, ngươi ngủ cùng Triệu Dĩnh bao nhiêu lần như vậy, còn để một kẻ mạo danh đánh lừa hay sao?! "

Tử Lệ mười phần phẫn nộ, không còn nghi ngờ kẻ mạo danh Triệu Dĩnh chính là kẻ trộm, nhưng mà nàng tin tưởng nhất thuộc hạ lại ngang nhiên bỏ qua, chuyện nực cười này làm sao nàng có thể giữ bình tĩnh.

Tần Minh dưới Tử Lệ kinh khủng khí thế, lập tức bị chấn động đến nội thương, khóe miệng chảy ra một vệt máu.

" Đại nhân, là lỗi của ta, chỉ là lúc đó tên kia mạo danh Triệu Dĩnh quá giống thật, từ cơ thể hình dáng, đến mùi hương, thậm chí cả khí chất cũng tương đồng, cho nên ta nghĩ đối phương nắm giữ cực kì cao thâm dịch dung thuật.

Hơn nữa chắc chắn là nữ nhân, người kia ta đã ôm qua, hình dáng có thể thay đổi nhưng muốn thay đổi vóc dáng là không thể nào, người kia dáng người vô cùng uyển chuyển, không thể nào là nam nhân được! "

Tần Minh cúi đầu cố nén đau đớn nói ra, hắn cũng cảm thấy mười phần hối hận, đáng lẽ ra lúc đó hắn phải bắt lại tên mạo danh kia mới đúng.

" Hừ, mau thông báo thông tin đi! "

Tử Lệ hừ lạnh một tiếng, cố giữ tâm trạng bình tĩnh lại, nàng cũng nghĩ tên ăn trộm kia nắm giữ ẩn thân thuật, lúc này nghe Tần Minh nói đã hoàn toàn chắc chắn, khó trách có thể lẩn trốn lâu như vậy.

Hơn nữa đối phương chỉ sợ còn nắm giữ công vật phẩm công nghệ cao, rađa phi cơ khả năng dò xét vô cùng rộng lớn, nếu như không có vật phẩm công nghệ cao, đối phương sớm đã bị phát hiện.

Nhưng mà nàng không tin không thể tìm ra, dù sao mỗi đội ngũ đều có mật mã riêng cùng đặc biệt phương thức giao lưu, tên ăn trộm kia chắc chắn không thể trốn mãi được.

" Phó hội trưởng, đã bắt được người! "

Đúng lúc này từ bên ngoài đột nhiên một tên Hắc Long công hội thành viên chạy đên, đối với Từ Mục Thanh kêu lên.

" Cái gì?! "

Tên này một câu nói, tức thì để đám người hai mắt sáng lên, Từ Mục Thanh căng thẳng có hơi già nua khuôn mặt rốt cục cũng nở một cái nụ cười.

" Đã bắt được?! "

" Vâng, phó hội trưởng, là số năm tiểu đội bắt được, bất quá dường như đã bị kẻ trộm giết gần như toàn bộ, hiện tại cũng chỉ còn đội trưởng sống sót, hắn trong tay còn mang theo một cái mặc áo đen y phục nữ nhân! "

Người thông báo nhanh chóng trả lời, lập tức ở một bên Tử Lệ giật mình, vội hướng về Từ Mục Thanh lớn tiếng.

" Nữ nhân...Từ lão đầu, khả năng nữ nhân kia chính là kẻ trộm! "

Từ Mục Thanh nghe vậy cũng chỉ khẽ nhăn mày, sau đó lại hỏi tiếp.

" Tên đội trưởng kia ngươi đã kiểm tra kỹ thân phận chưa, không chừng hắn cũng là kẻ trộm đồng minh giả mạo vào! "

" Phó hội trưởng, người kia đã kiểm tra kỹ càng, trực tiếp kiểm tra vân tay lẫn huyết dịch, thậm chí thú linh cũng đã kiểm tra qua, đều hoàn toàn tương đồng, hơn nữa đối phương còn chính xác nói mật mã, cho nên khả năng cao là người thật! "

" Tốt, vậy nhanh chóng đưa hắn vào! "

Từ Mục Thanh nghe vậy liền mỉm cười, hắn thuộc hạ kiểm tra năng lực vẫn rất tin tưởng, xem ra vừa rồi hắn suy nghĩ hơi nhiều rồi!

Rất nhanh một tên khoảng ba mươi tuổi cường tráng nam tử đi vào, trên người hắn còn mấy vết băng bó thương tổn, giống như vừa trải qua nghiêm trọng chiến đấu.

Phía sau hắn còn đi theo ba người, hai tên Hắc long công hội thành viên cùng một cái mặc áo choàng đen nữ tử, dung mạo rất thanh tú xinh đẹp, bó sát y phục lộ ra cực kỳ quyến rũ hoàn mỹ dáng người.

Cái này quen thuộc dung mạo không phải Vân Linh thì là ai, nàng trên thân cũng tràn đầy vết bẩn, hiển nhiên là vừa chiến đấu qua.

Nhìn thấy Vân Linh xong, cả Từ Mục Thanh lẫn Tử Lệ đám người khuôn mặt đều mười phần kinh ngạc, bởi vì tất cả đều cảm nhận rất rõ ràng nữ tử này thực lực, thật sự không nghĩ tới một tên còn chưa tới Linh Sư phàm nhân lại có thể thành công đem bia đá trộm đi.

Tử Lệ nhìn về Vân Linh hai mắt có hơi lóe lên, miệng lẩm bẩm.

" Khó trách có thể mạo danh đánh lừa cả Tần Minh, nữ nhân này dáng người quả thực rất giống Triệu Dĩnh! "

" Phó hội trưởng! "

Cường tráng nam tử làm một cái nghi lễ chào, mặc dù thân mang vết thương nhưng mà tinh thần vô cùng sáng lạn, dường như rất tự hảo vì bản thân bắt được thủ phạm.

" Ân, ngươi tên gì? " Từ Mục Thanh khẽ gật đầu hỏi lại.

" Phó hội trưởng, ta là Trương Tú, là số năm tiểu đội đội trưởng! " Trương Tú lên tiếng báo cáo.

" Tốt, phía sau ngươi nữ nhân chính là...? "

" Đúng vậy, phó hội trưởng, nữ nhân này tuyệt đối chính là tên ăn trộm kia, tiện nhân này mặc dù thực lực không cao, tuy nhiên lại sở hữu cực mạnh năng lực ẩn ấp cùng mạo danh, ta mười phần vất vả mới bắt giữ được! "

Trương Tú gật đầu thừa nhận, sau đó hắn lại nói tiếp.

" Nữ nhân này bị tiểu đội của ta tình cờ bắt gặp được, nhìn thấy nàng thực lực yếu ớt, cho nên lập tức truy đuổi, tuy nhiên lại không nghĩ tới đối phương lại nắm giữ cực mạnh ám sát năng lực, hơn nữa trong người còn mang theo vô cùng nhiều công nghệ cao đồ vật.

Vì thế tại nàng đột nhiên phản công đã khiến bọn ta trở tay không kịp, tiểu đội thành viên chết hết, cũng chỉ còn ta bị thương sống sót, tuy nhiên cuối cùng không làm ngài thất vọng, thành công bắt được đối phương, thậm chí còn để đối phương tự động thừa nhận thân phận! "

Trương Tú hai mắt tràn đầy tinh thần sáng lên, giống như đang chờ đợi khen thưởng.

Tuy nhiên đáp trả hắn chỉ là Từ Mục Thanh lạnh lùng ánh mắt, giọng nói lãnh đạm vang lên.

" Ngươi đã phát hiện ra nàng, tại sao không báo tin trợ giúp, để nhiều người thiệt mạng như vậy? "

Trương Tú nghe vậy ánh mắt hơi biến chuyển, cả người trở nên bối rối, có hơi run rẩy lắp bắp trả lời.

" Ta...ta...là do ta ham công trạng, phó hội trưởng, xin ngài trách phạt! "

Từ Mục Thanh nghe Trương Tú trả lời mày hơi cau lại, sau đó hừ lạnh nói.

" Được rồi, ngươi bắt được tên trộm, coi như có công lớn, tránh qua một bên đi, ngày mai trở về đi đến lãnh thưởng! "

Trương Tú nghe vậy hai mắt liền sáng lên, vội cúi người cảm tạ.

" Ta biết rồi, phó hội trưởng, cảm ơn ngài! "

Từ Mục Thanh cùng Trương Tú nói chuyện xong, tiếp theo liền đi đến Vân Linh trước mặt, tuy nhiên Vân Linh đối diện với Từ Mục Thanh chỉ nhếch miệng cười lạnh một tiếng, sau đó quay mặt đi.

" Bia thạch đâu? "

Từ Mục Thanh lạnh lùng hỏi, tuy nhiên Vân Linh vẫn giữ lạnh băng khuôn mặt, một câu cũng không lên tiếng.

" Hừ, muốn chết! "

Từ Mục Thanh hừ lạnh một câu, nắm lấy Vân Linh cổ nâng lên, để cho nàng khuôn mặt đỏ bừng, cả người liên tục giãy giụa.

" Ta hỏi một lần nữa, bia đá ở đâu! "

Tuy nhiên đáp lại Từ Mục Thanh chỉ là Vân Linh tiếng cười.

" Ha ha ha, bia đá đã được chuyển đi từ lâu, chỉ đám phế vật Hắc Long công hội các người mà cũng dám để ý đến vật này, các ngươi nghĩ mình nuốt nổi sao? "

Từ Mục Thanh nghe vậy mày hơi cau lại, khuôn mặt trầm tư suy nghĩ, mấy giây sau hai mắt hơi lóe lên, ném Vân Linh Xuống đất, sau đó đối với thuộc hạ ra lệnh.

" Các ngươi đem nữ nhân này đồ lột ra, xem có ấn ký nào không? "

" Là! " Đám thuộc hạ không biết vì sao phó hội trưởng lại muốn lột đồ nữ nhân này, tuy nhiên bọn hắn chỉ chấp hành mệnh lệnh, cũng không nghĩ nhiều.

Rất nhanh Vân Linh áo trên đã bị hai cái nam tử lột ra, bên trong cũng chỉ còn lại màu trắng áo ngực, trần trụi da thịt hoàn toàn bại lộ trước mặt mọi người.

Vân Linh cả người run rẩy, khuôn mặt đỏ bừng, nhưng mà thân thể vẫn giữ yên, không chuyển động chút nào, dường như đang cố hết sức chịu đựng.

" Phó hội trưởng, đã tìm thấy! "

Hai cá thuộc hạ nhìn Vân Linh trắng nõn, mịn màng lại đàn hồi như mỡ đông da thịt, bụng bắt đầu dâng lên dục hỏa, bất quá vẫn không quên thực hiện nhiệm vụ, nhìn thấy Vân Linh ở lưng ấn ký, vội hướng Từ Mục Thanh báo cáo.

" Đây là...! "

Từ Mục Thanh cùng Tử Lệ đám người nhìn thấy ấn ký này xong, hai mắt trợn lớn, trong đầu hiện lên ba chữ.

" Huyết Nguyệt Các! "