Chương 56: Bắt Đầu Kế Hoạch (Trung)
Dùng ma kính có hao phí năng lượng, hắn cũng không muốn năng lượng của mình tổn thất nhiều, dù sao hắn mang theo thuốc hồi năng lượng cũng có hạn.
" Được rồi, chúng ta trước hết tạm trốn ở đây đi, ngươi nói hai cái găng tay của ngươi linh binh là như thế nào? "
" Đúng vậy, đôi gang tay này gọi là Lam Hồng găng tay, là một cái Siêu cấp linh binh, nó một trong những thứ Vân gia vẫn còn lưu lại được, hiện tại đã cùng ta kí khế ước, trở thành ta khí linh! "
Vân Linh gật đầu thừa nhận, từ trong không gian túi lấy ra hai chiếc găng tay, một chiếc màu xanh, một chiếc màu đỏ, phía trên phát ra nhè nhẹ ánh sáng.
Tịnh Nhạc nghe nàng nói trong lòng mười phần kinh ngạc, món linh binh này mặc dù còn xa mới có thể sánh bằng ba ngàn thần binh, tuy nhiên đạt Siêu cấp cấp bậc đã không phải phàm vật, Vân Linh sở hữu đồ vật này, chẳng trách vừa nãy có thể một quyền đánh ra mạnh mẽ như vậy uy lực.
" Lam Hồng gang tay gọi như vậy chắc ngươi cũng nhìn ra, một cái găng tay có màu lam, có thể tạo ra một tấm khiêng, ngăn chặn đối thủ tấn công, thứ hai là hồng găng, có thể tăng cường ngươi khí lực, chẳng hạn như vừa nãy, khí lực của ta dưới găng tay này được tăng phúc gấp bốn lần.
Ngoài ra hồng găng còn có hấp thu phản chấn năng lực, cho nên lấy ta thể chất, cho dù có đánh ra gấp bốn lần bản thân khí lực, vẫn không có bị phản lực tác động nhiều! "
Vân Linh tiếp tục giải thích, cái này để cho Tịnh Nhạc hai mắt trợn tròn, không nhịn được xen vào hỏi.
" Thứ này lợi hại như vậy, đây chẳng phải nói công thủ vẹn toàn sao? "
Tịnh Nhạc đúng thật chấn kinh, đặc biệt là hồng găng tăng cường gấp bốn lần khí lực, lại còn có thể hấp thu phản chấn, mẹ nó mèo mập găng tay siêu nhân sao?
" Thứ này cũng không có lợi hại như vậy, nếu không chẳng lẽ cấp bậc của nó chỉ có Siêu cấp thôi sao? "
Vân Linh nhìn Tịnh Nhạc chấn kinh liền vội vàng lên tiếng giải thích, sau đó lại nói tiếp.
" Lam Hồng găng tay có uy lực như vậy là do nó có khả năng tụ lực! "
" Tụ lực?! "
Tịnh Nhạc nghe vậy liền mười phần ngạc nhiên, cái này tụ lực là có ý gì?
" Ân, muốn gang tay phát huy tác dụng cần phải có một thời gian để nó hấp thu năng lượng xung quanh, cho dù lam hay hồng găng tay là như vậy.
Lam găng tạo ra tấm khiêng, có thể ngăn chặn đòn tấn công gấp bốn lần sức phòng thủ của bản thân, hồng găng cũng tương tự, tăng gấp bốn lần khí lực, bất quá muốn được như vậy nó phải cần tụ lực mấy tháng mới được.
Bình thường ta cũng không dám tùy ý dùng, chỉ đợi đến thời điểm nguy hiểm làm át chủ bài thôi! "
Vân Linh một loạt giải thích, lúc này mới để Tịnh Nhạc bừng tỉnh hiểu ra, đúng là hắn nghĩ nhiều, nếu không có thể tùy ý tăng cường gấp bốn lần khí lực, như vậy quả thực quá nghịch thiên, coi như ba ngàn thần binh cũng không có tăng phúc mạnh như vậy!
Nhưng mà, nếu như vậy hai vật này không phải biến thành phế phẩm rồi sao, lại không nói đến đây là người ta khí linh, hắn muốn sử dụng cũng không được! "
" Vậy bỏ đi, đôi găng tay này coi như thành phế phẩm, ngươi trong giới chỉ còn vật gì khác không? "
" Còn thì vẫn còn, nhưng mà hình như ngươi hiểu nhầm, đôi găng tay này ta vẫn có thể đưa cho người khác sử dụng được a! "
" Cái gì?! "
Tịnh Nhạc nghe vậy liền mười phần ngạc nhiên, từ bao giờ khí linh lại có năng lực này, trên thực tế hắn Ma kính cũng như vậy, làm sao lại có khả năng đưa cho người khác sử dụng?
" Đúng vậy, là bởi vì ta thực lực còn thấp, Linh sư còn chưa tới, cho nên cơ thể còn chưa hoàn toàn chịu được khí linh tác động, cho nên mặc dù mới kí khế ước nhưng mà cũng chỉ là một nửa khế ước thôi, chính vì điều này cho nên ta mới có thể đem khí linh cho người khác sử dụng, điều kiện duy nhất là không cách ta quá một km thôi! "
Vân Linh gật đầu giải thích, cái này để Tịnh Nhạc hai mắt sáng lên, hắn không nghĩ tới là còn có chuyện này, dù sao một thế trước khí linh hắn cũng chỉ nghe nói, cũng không nắm trong tay cái nào, cho nên cũng không biết.
" Nhưng mà ngươi găng tay không phải còn cần tụ lực hay sao? "
" Đúng là cần tụ lực nhưng mà nó không phải hấp thu một lượt rồi mới thi triển, mà là hấp thu đến đâu thi triển đến đấy, bình thường cũng chỉ cần khoảng nửa tiếng liền có thể đầy đủ tăng cường gấp rưỡi chỉ số khí lực, chẳng qua là càng tăng cường cao thì càng mất nhiều thời gian thôi! "
Vân Linh tiếp tục giải thích, sau đó lại từ trong không gian túi lấy ra hai vật.
" Ta mang theo đồ vật cũng ngoài găng tay ra, cũng chỉ còn hai vật này nữa thôi! "
Vân Linh trên tay nắm lấy hai vật, một cái là lúc trước cứu Tịnh Nhạc sử dụng qua, có thể ngăn chặn phi cơ tìm kiếm, bất quá lạm không thể di chuyển, chỉ có thể đứng im một chỗ.
Tiếp theo là máy điện tử lớn, nhìn thấy vật này xong Tịnh Nhạc tròng mắt có hơi co lại.
" Đây là...năng lượng bom! "
Vân Linh gật đầu, đây là một loại bom điện tử kích nổ, nàng khó khăn lắm mới kiếm được, uy lực so với một viên súng phóng lựu còn cường đại gấp cả chục lần, có thể tức thì đem một tên một tên cấp sáu, cấp bảy linh sư nổ tan xác, mười phần cường đại!
Thật không nghĩ tới Vân Linh lại còn mang theo thứ đồ chơi nguy hiểm này!
Bất quá Tịnh Nhạc cũng không kinh sợ chút nào, miệng chỉ nở một nụ cười tươi, trong lòng có hơi kích động.
" Ha ha ha, không nghĩ tới, trời cũng giúp ta, như vậy kế hoạch có thể nói gần như hoàn mỹ, tuyệt không có khả năng thất bại! "
Tịnh Nhạc hưng phấn kêu lên, Vân Linh cầm ra vật này chẳng khác nào đem than sưởi ấm trong ngày gió rét, quả thực xảo hợp đến cực hạn!
" Tốt, ngươi vẫn là đưa hết cho ta đi, tiếp theo chúng ta bắt đầu lên kế hoạch rời khỏi đây, tuy nhiên điểm quan trọng nhất là tất cả mọi chuyện ngươi đều phải nghe theo ta mệnh lệnh, nếu không kế hoạch sẽ thất bại, cả hai cùng chết! "
Vân Linh nghe vậy khuôn mặt cũng bắt đầu nghiêm túc lên, nàng mục tiêu là muốn thoát khỏi đây, mặc kệ Tịnh Nhạc có thể đã lĩnh ngộ Chiến Kỹ Ma Văn bên trong chiến kỹ chưa, nhưng mà bia đá này nàng nhất định phải tìm mọi cách mang về.
" Tốt, vậy ta sẽ kể cho ngươi sơ lược một chút kế hoạch, ngươi nhất định phải nhớ kỹ...! "
Tịnh Nhạc gật nhẹ, bắt đầu kể sơ lược kế hoạch bố cục, Vân Linh nghe càng nghe hai mắt càng trợn lên, hiển nhiên cũng bị Tịnh Nhạc kế hoạch làm cho kinh hãi, miệng lo lắng kêu lên.
" Nhưng...nhưng mà, người kia ngươi vẫn có thể mạo danh sao? "
" Yên tâm đi, ta có thể mạo danh bất kì ai cơ thể, chỉ có thực lực là không thể sao chép được thôi! " Tịnh Nhạc gật đầu chắc chắn nói.
" Nếu như vậy...ta nghe theo ngươi, dù sao hiện tại cũng không có cách! "
Vân Linh suy nghĩ một hồi liền mạnh mẽ gật đầu, hiện tại nàng muốn thoát cũng chỉ có nghe theo Tịnh Nhạc kế hoạch thôi, hơn nữa bản thân nàng cũng cảm thấy kế hoạch này phần trăm thành công tương đối cao.
" Tốt, nếu như vậy hiện tại ngươi cởi đồ ra đi! "
Tịnh Nhạc nói câu này xong không gian tức thì đông cứng, Vân Linh khuôn mặt lại một lần nữa đỏ bừng lên, ánh mắt nhìn về Tịnh Nhạc bất thiện dần.
" Làm sao, coi là ta muốn làm gì ngươi? " Tịnh Nhạc cười cười nói, hiện tại không phải trong bóng tối, hắn có thể nhìn rõ ràng Vân Linh đỏ bừng khuôn mặt, không thể không nói, nữ sinh đỏ mặt vẫn có một loại mị lực riêng.
" Hừ, đột nhiên muốn một tên nữ nhân cởi đồ trước mặt nam nhân, ngươi còn bảo không có ý gì! "
Vân Linh cười lạnh nói, quả nhiên là nam nhân, bản chất không thay đổi giống nhau cả, về sau tốt nhất không nên cùng tên vô sỉ này tiếp xúc gần.
" Chậc chậc, còn thể hiện loại vẻ mặt này, vậy ngươi nghĩ ta chỗ nào không được, là dung mạo, hay là năng lực?! "
" Ta...! "
Vân Linh nghe vậy thật không biết trả lời như thế nào, luận thực lực, nàng vốn đã kém xa người ta, luận dung mạo, đối phương quả thực là hiếm có mỹ nam tử, như vậy hắn đúng là vượt mức tư cách theo đuổi mình.
Tuy nhiên nghĩ lại một lúc nàng liền cảm thấy không đúng, mình cùng nam tử này cũng đâu có quen a, theo đuổi cái quỷ gì!
Còn nữa nàng thật không hiểu nổi, tâm tình bản thân hôm nay đột nhiên lại biến hỗn loạn như vậy, có cảm giác không được minh mẫn, cứ nghĩ đến vô số loại loạn thất bát tao sự việc, còn định phản bác Tịnh Nhạc, đúng lúc này hắn thanh âm lại vang lên.
" Bỏ đi, ta trêu đùa ngươi một chút thôi, quay trở lại việc chính đi, muốn mạo danh nhất định cần phải có bằng chứng mới được, ngươi phải cởi bỏ y phục ra ta mới làm được! "
Tịnh Nhạc nghiêm túc lại, bắt đầu lên tiếng giải thích.
" Thì ra là vậy, nhưng mà ngươi định vẽ ở đâu? "
Vân Linh nghe vậy liền thở nhẹ một hơi, Tịnh Nhạc nói rất chính xác, muốn mạo danh còn cần có bằng chứng mới được, nàng quả thực là nghĩ lung tung quá nhiều rồi.
" Lưng của ngươi, còn dấu ấn, thì chọn cái này đi! "
Tịnh Nhạc suy nghĩ một hồi liền lên tiếng, bắt đầu từ dưới đất vạch ra một cái mặt trăng biểu tượng, sau đó lại nói tiếp.
Vân Linh nhìn thấy dưới đất dấu ấn cả người đột nhiên sững lại, không nói câu gì, giống như bị hóa đá vậy.
" Có vấn đề gì sao? " Tịnh Nhạc nhìn thấy Vân Linh kì lạ biểu lộ liền lên tiếng nhắc nhở.
" Không...không! "
Vân Linh nghe vật liền giật mình, có hơi lắp bắp trả lời, nhưng sau đó khuôn mặt lại đỏ lên, xấu hổ hỏi.
" Sao lại là lưng, không thể chỗ khác được sao? "
" Chỗ khác có thể, bất quá ta thấy ở lưng là hợp lý nhất, bởi vì ta một thời gian ngắn không thể giúp ngươi xóa bỏ dấu ấn này, cho nên nếu ở mặt vậy liền sẽ đối với ngươi sinh hoạt vô cùng phiền phức.
Cánh tay cũng tương tự như vậy, còn lại cũng chỉ có bắp chân cùng trước ngực, nếu như hai vị trí này ngươi không có vấn đề gì, vậy ta cũng rất hào phóng đáp ứng nha! "
Tịnh Nhạc nhún vai bất đắc dĩ nói.
" Vậy...vậy liền lưng đi! "
Vân Linh nghe vậy liền co quắp trả lời, dấu ấn này không phải là thật, như vậy nhất định không thể để lộ diện được, còn bắp chân cùng ngực chắc chắn là không thể nào rồi, như vậy thì có khác nào lột đồ cho tên vô sỉ này xem!
Nàng cũng là một người trải qua nhiều chuyện, mặc dù tâm trạng cực kì xấu hổ nhưng mà rất nhanh có thể nén lại, kêu Tịnh Nhạc quay mặt đi, lúc này nàng mới cởi bổ y phục, trắng nõn mềm mại phần lưng tức thì bại lộ trong không khí.