Chương 107: Chém Giết

Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 107: Chém Giết

" Chết đi cho ta! "

Đội trưởng nam tử tay cầm trọng kiếm, từng luồng hỏa hệ năng lượng từ hắn cơ thể phát ra, tựa như một con mãnh thủ, chém thẳng vào đầu Tịnh Nhạc, muốn đem hắn xẻ làm đôi.

Đứng phía sau theo dõi đám đội viên cũng kinh hãi kêu lên.

" Đội trưởng vậy mà dùng Chiến Kỹ, đối phó tên ngu xuẩn kia cần phiền phức như vậy sao? "

" Hắc hắc, môn kia Chiến kỹ đẳng cấp đạt tới C+, tên kia tuyệt đối chết chắc, không chừng còn bị đánh thành một đóng cặn bã, chết không toàn thây đây! "

" Hừ, đáng đời hắn, hay là chúng ta nghe theo vị ban nãy huynh đệ, mỗi người khạc một bãi nước bọt nhổ vào mặt tên ngu xuẩn kia đi, lúc nãy hắn chửi ta còn chưa hết tức a! "

" Không sai, ta tham gia với ngươi! "

...

Đám người hai mắt phẫn nộ nhìn về phía Tịnh Nhạc, trong lòng đồng thời cười lạnh, đội trưởng sức mạnh đạt tới hai trăm năm mươi điểm, lúc này có võ kỹ phụ trợ, khí lực bùng lên tuyệt đối không thua kém Linh Sư cấp ba, tên súc sinh kia tuyệt đối chết chắc.

" Hắc hắc, nhẫn không gian là của ta! "

Đội trưởng nam tử chém mạnh trọng kiếm vào người Tịnh Nhạc, trong lòng cũng càng ngày càng hưng phấn lên, không nghĩ hôm nay một chuyến đi lại thu hoạch được nhiều như vậy, nếu có số tiền kia, hắn thực lực nhất định sẽ tăng mạnh, không chừng thú linh cũng có thể tiến hóa thành cấp hai đây.

Lúc đó hắn hoàn toàn có thể trong công hội tăng cấp bậc, tiến vào đi bí cảnh đoàn đội, không cần phải suốt ngày ở chỗ cấm khu này nữa!

" Ân, còn muốn đỡ! "

Đội trưởng nam tử nhìn thấy Tịnh Nhạc đột nhiên nâng tay lên, trong lòng lập tức cười lạnh coi thường, quả nhiên là một tên ngu xuẩn người mới, một kiếm này hắn dồn lực, coi như Linh sư cấp ba, cấp bốn cũng có thể bị thương.

Tên ngu xuẩn này thực lực liền hai trăm điểm còn chưa tới, muốn đón đỡ, hơn nữa còn định dùng một tay, quả thực là quá buồn cười.

" Ha ha ha, phế vật, kiếp sau nhớ mở to hai mắt mà nhìn người a! "

Đội trưởng nam tử cuồng tiếu kêu lên, bên trong tràn đầy giết người sát khí, trọng kiếm không do dự đánh thẳng vào Tịnh Nhạc người.

Uỳnh!

To lớn cuồng phong nổi lên, lập tức đem toàn trường phủ kín, đợi bụi mù tan đi, nhìn thấy trước mắt khung cảnh, đám người lập tức cứng đơ, khuôn mặt bất khả tự nghị, khó có thể tin vào mắt mình.

" Cái...gì...?!! "

Đội trưởng nam tử cũng trợn tròn mắt, khó tin kêu lên, chỉ thấy hắn trọng kiếm đã bị đối diện Tịnh Nhạc một tay giữ lại, thậm chí hắn muốn dùng lực kéo lại thanh kiếm vẫn không di chuyển chút nào, cảm nhận trước mắt đeo mặt nạ nam tử, từng luồng khí lạnh từ gáy hắn bốc lên, miệng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt nói.

" Ngươi...!! "

" Làm sao, không phải vừa rồi rất tự tin? "

Tịnh Nhạc lạnh lùng thanh âm vang lên, hắn có thể nói trong lòng cực kì phẫn nộ, tên này ra tay liền dùng sát chiêu, muốn hắn chém thành hai mảnh chết không toàn thây, mà từ người muốn giết hắn, từ trước đến nay hắn chưa từng nhẹ nhàng với đối phương bao giờ.

Vù!

Lập tức được bao phủ bởi kim quang cánh tay vung ra, hỏa bạo thi triển, một quyền đánh thẳng vào bụng đối phương.

" Khục...! "

Đội trưởng nam tử trợn lồi cả mắt, cả người bay ngược về đằng sau, đánh đổ mấy hàng cây mới dừng lại.

" Đội trưởng...!!! "

Đám đội viên nhìn thấy đội trưởng bị đánh bay một đám liền kinh sợ hét lên, vội chạy tới đòn đỡ, còn mấy tên thì đứng chắn trước run run ngăn cản Tịnh Nhạc.

" Ngươi...ngươi, đừng có qua đây! "

Bọn hắn bị dọa sợ, đội trưởng thực lực không ai không biết, cho dù cả đội đồng loạt tiến vào cũng chưa chắc thắng được, lúc này bị Tịnh Nhạc một quyên đánh bay, sao có thể không sợ hãi.

" Làm sao...các ngươi vừa nãy đắc ý bộ mặt đâu rồi! "

Tịnh Nhạc nhếch miệng cười một tiếng, hai con mắt lạnh băng từng bước đi đến đám người vị trí.

" Bọn ta...bọn ta..!! "

Đám người hai mắt nhìn nhau, có chút ấp úng kêu lên, nuốt nước bọt không biết trả lời như thế nào.

" Khục...khục!! "

Đúng lúc này đội trưởng nam tử tỉnh dậy, miệng không nhịn được ho khan một ngụm máu, tay đau đớn ôm lấy bị cháy đen phần bụng, tràn đầy kinh sợ nhìn về phía Tịnh Nhạc, tựa như bị đánh gãy chân chó, ở đâu còn như vừa nãy hung hăng.

" Ngươi...ngươi rốt cục là ai?! "

" Không cần biết! "

Tịnh Nhạc lạnh lùng kêu lên, vẫn từng bước một hướng về phía đội trưởng nam tử, cái này càng làm tên kia sợ hãi hơn, hắn tự biết mình thực lực ra sao, hắn là thuộc loại chiến binh đỡ đòn, thế nhưng vẫn bị trước mặt đeo mặt nạ người một quyền đánh bay, đây là cỡ nào khí lực mới làm được?

" Các ngươi...các ngươi mau lên cản hắn lại cho ta! "

Tịnh Nhạc đến càng gần, đội trưởng nam tử càng kinh hoảng hơn, vội ra lệnh cho đám đội viên muốn lên cản lấy Tịnh Nhạc, bất quá đáp trả lại chỉ là đám đội viên do dự khuôn mặt, người cường đại nhất đều bị đánh trọng thương, bọn hắn làm gì có ngu mà tiến lên.

" Chết tiệt, giết hắn, trở về ta lập tức cho các ngươi mỗi người năm vạn tinh tệ, mau giết hắn cho ta! "

Đội trưởng nam tử nhìn thấy vậy lập tức cắn răng quát tháo lên, quả nhiên tiền vẫn có của nó ma quỷ dụ hoặc, đám người kia nghe vậy liền liếc nhìn về phía Tịnh Nhạc, miệng nuốt một ngụm nước bọt, sau đó cùng nhau phụ thể tiến lên công kích Tịnh Nhạc.

" Chết cho ta! "

" Mẹ nó, lão tử nhất định phải có năm vạn kim, Lôi Báo cùng ta phụ thể! "

" A, Quỷ Ngưu Quyền! "

Một đám người dùng đủ loại chiến kỹ tiến đến tấn công Tịnh Nhạc, năm vạn kim không phải con số nhỏ chút nào, bình thường cấp thấp Linh sư như bọn hắn cũng phải hai, ba tháng mới có được.

Hơn nữa bọn hắn không tin bọn hắn nhiều người như vậy lại không làm gì được tên khốn khiếp này.

" Hừ! "

Tịnh Nhạc nhìn thấy vậy chỉ khẽ hừ lạnh một tiếng, một tay cầm đoản đao, một tay hạt ánh sáng ngưng tụ, không do dự đâm thẳng vào tiến đến đầu tiên người.

Tên kia bị ánh sáng mũi tên đâm vào, lượng hạt ánh sáng này còn chưa đủ làm hắn mất nhận thức, tuy nhiên vẫn choáng vàng một hồi, Tịnh Nhạc cũng chỉ cần như vậy thôi!

Xoẹt!

Lưỡi đao lướt qua, lập tức đem tên kia yết hầu cắt đứt, máu tươi tựa như vòi nước phun trào ra, đem mặt đất lại một lần nữa nhuốm máu tanh.

Tịnh Nhạc hắn cũng không dừng lại, ánh sáng mũi tên liên tục bắn ra, lập tức đem mấy người nữa tiến đến đánh choáng, từng đường đao chém qua, liên tục thu nhặt đám người này mạng, rốt cuộc giết đến người thứ mười xong, đã không còn ai dám tiến tới, tất cả đều đứng vào một góc, run rẩy nhìn về Tịnh Nhạc.

" Các ngươi....làm sao, mau tiến lên cho ta, hắn từ nãy đến giờ tuyệt đối đã bị suy yếu, còn không mau giết hắn, các ngươi không cần tiền sao? "

Đội trưởng nhìn thấy Tịnh Nhạc tiến độ vẫn không dừng lại, từng bước một tiến đến chỗ mình, khuôn mặt liền biến hoảng sợ, cuống cuồng quát lên.

Nhưng mà Tịnh Nhạc từ nãy đến giờ hành động so với giết gà dọa khỉ còn muốn tàn độc hơn, bon hắn làm sao lại còn dám tới.

" Chết tiệt! "

Đội trưởng nam tử gắng gượng đứng dậy, nắm lấy trọng kiếm, cả người đều vì sợ hãi mà run run, tuy nhiên đúng lúc này ban đầu nữ tử liền đến gần hắn thầm nói.

" Đội trưởng, có khi nào đối phương đã từ trước dùng phụ thể trạng thái không, có thể là một loại không hiện ra ngoài thú linh, nếu không một tên hai trăm điểm sức mạnh còn chưa tới lại có mạnh như vậy thực lực! "

Đội trưởng nam tử nghe nàng nói xong khuôn mặt liền bừng tỉnh, cảm thấy mình đội phó nói rất hợp lý, nghĩ đến đây hắn sợ hãi hoàn toàn tan biến, trở lại vừa nãy phách lối bộ dạng, miệng cười lớn dữ tợn kêu lên.

" Ha ha ha, ta còn tưởng như thế nào, thì ra là là ngươi đã từ trước phụ thể thú linh, nếu vậy...! "

" Nếu vậy thì sao...? "

Đúng lúc này bên cạnh hắn một cái thanh âm vang lên, tức thì để đội trưởng nam tử hai tròng mắt co rút lại, khó có thể tin được, tên chết tiệt này tốc độ làm sao có thể nhanh như vậy, bất quá hắn đương nhiên không ngồi im, lập tức quát lớn một tiếng, sau lưng hắn hiện ra một con gấu lửa hư ảnh.

" Hỏa Cự Hùng, phụ thể! "

Nói xong đội trưởng nam tử cả người tức thì phình lớn, biến thành cao gần ba mét tiểu cự nhân, bạo tạc lực lượng phát ra làm cho không khí đều oanh tạc chấn động.

" Chết cho ta! "

Đội trưởng nam tử quát lớn lên, gấu vuốt đập thẳng vào mặt Tịnh Nhạc, bất quá đúng lúc này một cái nát gãy thanh âm vang lên, lập tức để hắn hai trong mắt co rút lại, chỉ thấy hắn to lớn cánh tay không biết từ lúc nào đã bị xoắn gãy, đánh bật ra đằng sau.

Còn chưa kịp đau đơn la hét, Tịnh Nhạc thanh âm lúc này đã vang lên bên tai hắn.

" Kiếp sau nhìn kỹ một chút hai là chó ai là hùm! "

Nói xong lập tức một luồng màu đen hỏa diễm tức thì đem hắn bao phủ.





"