Chương 112: Chiếc Lồng (Thượng)
Tuy vậy vẫn không thể không đề phòng, tà tu sở dĩ gọi là tà tu bởi vì bọn chúng quỷ dị, không chừng trên người còn nuôi giữ thứ đồ vật gì đó.
Nhặt lên hai người này nhẫn không gian xong cảm nhận bên trong đồ vật mày hắn liền không nhịn được cau chặt lại, đồ vật thì không có mấy nhưng mà thứ bẩn thỉu lại vô số, một cái nhẫn thì chứa đựng mấy chục cái trần truồng nữ thi còn cái nhẫn khác thì vô số hài tử đầu.
Nhìn thấy mấy thứ này xong coi như Tịnh Nhạc lãnh tĩnh cũng không nhịn được nóng nẩy phẫn nộ lên, đây là chân thực xác chết, không phải ở trong phim có thể diễn đạt được, đặc biệt là những nữ nhân cùng hài tử này trên khuôn mặt hoảng sợ đau đớn biểu lộ.
Quả thực chỉ cần còn lương tri người liền không thể không giận dữ.
" Xem ra ta giết hai tên súc sinh này không sai chút nào! "
Tịnh Nhạc lạnh lùng trầm giọng nói, hắc hỏa bùng lên, nóng rực hỏa diễm bắt đầu đem hai chiếc nhẫn này nung chảy, mặc dù không gian nhẫn rất cứng rắn, coi như hắc hỏa nhiệt độ cũng không thể lập tức đem nó hòa tan.
Nhưng mà một lúc không được vậy liền nhiều lúc, quả nhiên mấy phút sau hai chiếc nhẫn liền biến thành chất lỏng chảy xuống mặt đất, bên trong vật thể cũng bị vĩnh viễn phong ấn.
Lúc này Tịnh Nhạc mới thở dài một hơi, quay lưng rời đi đồng thời hai luồng hỏa diễm ném ra, đem hai tên tà tu thi thể thiêu cháy, bất quá hắn cũng không biết hai tên tà tu kia trên lưng dấu ấn đúng lúc này khẽ sáng rực lên sau đó dần dần tan biến trong không khí, một dấu vết cũng không để lại.
Theo dấu ấn tan biến hai tên tà tu này thi thể cũng cực nhanh bị thiêu cháy, không đến mười giây liền bị đốt thành đống than, theo gió thổi đi trong không khí.
" Ân! "
Tịnh Nhạc nhìn thấy điều này cũng kinh ngạc kêu lên, hắn vừa rồi cũng không có dùng hắc hỏa, hai tên này đường đường là Linh sư, làm sao lại nhanh như vậy bị đốt cháy?
" Ai, ta quên hai tên này cũng không phải người thường! "
Tuy nhiên rất nhanh hắn liền thở dài một hơi, tà tu tu luyện cấm thuật, sinh mệnh cấp độ tuyệt đối bị hao tổn nghiêm trọng, có lẽ đây là lí do đi!
" Ân nhân, cảm ơn ngài! "
Tịnh Nhạc vừa quay đi xong đúng lúc này phía sau nữ tử thanh âm liền vang lên, Tịnh Nhạc nghe vậy liền lãnh đạm nói.
" Không có gì, ngươi mau rời đi thôi, an toàn thời gian không còn đâu! "
Hắn giết hai tên kia là do tự về thôi, hắn ban đầu cũng không có ý định cứu cô gái này, cho nên nàng lời cảm ơn hắn không nhận được!
Bất quá hắn lúc này lại nhìn thấy nàng cơ thể khóa điện khóa chặt lại, căn bản không thể chuyển động, cái này liền để hắn thở dài một hơi, nhìn nàng có chút vừa xấu hổ vừa cầu mong ánh mắt, xem ra mục đích của nàng cũng không chỉ đơn thuần là muốn cảm ơn hắn đi.
" Được rồi, coi như làm một việc tốt đi! "
Tịnh Nhạc lắc đầu nói, sau đó đi đến chỗ nữ tử kia vị trí, trợ giúp nàng mở khóa ra, dù sao trời càng ngày càng tối, để một cái trên thân chỉ còn vài mảnh vải nữ tử một mình ở đây, nghĩ thế nào cũng sẽ không có tốt đẹp kết cục.
" Được rồi, chắc ngươi tự có y phục để mặc đi! "
" Là! "
Nữ tử tiếp tục cảm ơn, gắng gượng cử động, muốn hóa giải đi bản thân bị cứng đơ trạng thái, sau đó đứng sau gốc cây đem y phục mới mặc vào, lúc này mới từ từ đi ra, đối với Tịnh Nhạc cúi đầu, hai mắt tràn đầy cảm kích.
" Ân nhân, thật cảm ơn ngài, nếu không phải có ngài ta chỉ sợ sẽ...! "
Nữ tử run rẩy sợ hãi kêu lên, giống như vẫn chưa thoát khỏi vừa nãy sang chấn.
" Không có gì, nhưng mà ngươi cơ thể? "
Tịnh Nhạc lắc đầu, nhìn về phía nữ tử này khẽ nhíu mày nói, lúc nãy ở xa hắn còn chưa nhìn được, lúc này đến gần hắn mới cảm nhận rõ, nữ tử này thân thể suy yếu đến kì lạ, thậm chí bên trong thân thể nguyên năng dường như cũng rơi vào cạn kiệt trạng thái.
Đây không giống như do thời gian dài chiến đấu mà càng giống như là trúng phải một thứ gì đó...
" Ngài nói là nguyền ấn đúng không? " Nữ tử có hơi suy yếu trả lời.
Tịnh Nhạc nghe vậy liền có hơi bừng tỉnh nhận ra, đúng vậy, bởi vì hắn có Tín ngưỡng chi quang cho nên hắn càng mẫn cảm hơn.
Nguyền ấn là một loại hắc ám loại Chiến Kỹ, nhiều nguyền ấn còn được xếp thành cấm thuật, có thể để người bị trúng phải chịu những hiệu ứng xấu khác nhau, nữ tử này trên cơ thể thỉnh thoảng lại có vết tối phát lên, hiển nhiên là đã trúng nguyền ấn.
" Là bọn ta bị đám tà tu kia nguyền ấn! " Nữ tử sắc mặt nhợt nhạt nói.
" Ân, tà tu không chỉ có hai người này? "
Tịnh Nhạc nghe vậy liền cau mày hỏi lại, chuyện này rắc rối, tà tu bởi vì thân phận cho nên thường sẽ không riêng lẻ mà sẽ thuộc một cái tà tông dị giáo nào đó, hơn nữa còn hoạt động rất thần bí.
Nhưng trong khu rừng này lại xuất hiện một đám tà tu, điều này chắc chắn không phải bình thường, chỉ sợ đám dị giáo kia muốn làm loạn, mà một đám tà tu muốn làm loạn, tuyệt đối sẽ không phải điều tốt lành gì!
Chỉ là Tịnh Nhạc cũng không định nhúng sâu vào vụ này, cho dù hắn có Tín Ngưỡng Chi Quang có thể cực mạnh đem đám tà tu áp chế nhưng mà áp chế này hoàn toàn có thể dựa vào sức mạnh bù đắp.
Mà trời thì càng lúc càng tối, hắn hiện tại đã phải dùng tới trọng đồng để quan sát rồi, tốt nhất vẫn nên bảo đảm an toàn thì hơn.
Còn muốn tiêu diệt đám ta tu kia nhất định phải ra khỏi rừng sau đó báo tin mới được, ở trong rừng này bị sương mù bao phủ, sóng điện thoại hoàn toàn bị cản ở bên ngoài, giữa mọi người không có cách nào liên lạc được.
" Ân, bọn ta dựa theo bản đồ, may mắn tìm được bảo tàng, tuy nhiên không hiểu sao đúng lúc đó đám tà tu kia xuất hiện, đem tất cả mọi người tàn nhẫn giết hết, Lục Vi nàng...nàng còn bị mấy tên nam nhân làm nhục hành hạ ngay trước mặt ta, sau cùng còn bị chặt từng khúc giết chết.
Ta bởi vì có đặc biệt kỹ năng cho nên may mắn đào thoát, nhưng mà vẫn trúng đám tà tu kia nguyền ấn, toàn thân vô lực cuối cùng bị hai tên kia bắt lại, còn...còn may có ngài giúp đỡ! "
Nữ tử ông người run rẩy khóc, giọng nói tràn đầy tang thương sợ hãi, một ngày này quả thực là nàng ác mộng, đặc biệt là khung cảnh Lục Vi tại trước mặt bị đám người kia hành hạ, thật sự quá kinh khủng!
Tịnh Nhạc nghe vậy cũng trầm mặc, mặc dù đoán được tổ đội này kết cục nhưng mà không nghĩ tới lại thê thảm như vậy, Lục Vi nếu không nhầm chính là cầm cung nữ tử đi, bị một đám người làm nhục hành hạ đến chết, quả là làm người ta chỉ biết thở dài.
" Nhưng mà...! "
Đúng lúc này Tịnh Nhạc trong đầu lóe lên một tia nghi hoặc, bất quá mấy giây sau hắn liền khẽ lắc đầu.
" Có lẽ do nàng quá hoảng loạn đi! "
Nói xong hắn liền từ trong giới chỉ lấy ra một bình nước hồi phục sinh mệnh, sau đó ném cho cô gái này, để cho nàng đứng dậy rời đi.
" Đúng rồi, quên chưa hỏi tên ngươi là gì? "
" Ân nhân, ta gọi Nguyệt Dạ! "
Nguyệt Dạ cẩn trọng cầm bình trung cấp sinh mệnh dược tề này, sau đó vừa uống vừa trả lời.
" Ân nhân, ta...ta có thể đi theo ngài một đoạn không, trên người tra nguyền ấn...! "
Nguyệt Dạ nuốt nước bọt, hai mắt e ngại nhìn về phía Tịnh Nhạc, thanh âm nhỏ bé vang lên, nàng bị trúng nguyền ấn, hiện tại cùng người thường không khác, chỉ cần gặp dã thú thôi cũng xong đời rồi chứ đừng nghĩ là yêu thú.
Tịnh Nhạc nghe vậy liền khẽ nhíu mày, cái kia nguyền ấn có chút khó giải quyết, bởi vì nó không phải tà ác thuộc tính mà là thuần túy hắc ám thuộc tính.
Tín Ngưỡng chi quang có thể khắc chế thanh tẩy mọi tà ác, âm tà, nhưng hắc ám thì khác, nó là mười hai nguyên tố một trong, cùng quang minh đối lập.
Dùng Tín Ngưỡng chi quang cũng có thể hóa giải được thôi nhưng mà sẽ gây ra xung đột, mà nữ tử này toàn thân đã mười phần khô kiệt, khả năng cao không thể chịu được, vì hai loại năng lượng xung đột dẫn tới trọng thương.
" Ừm, hình như cấp độ cao hơn chú ấn có loại chuyên dùng để phá giải nguyền ấn, sau này tìm cơ hội học thử một chút! "
Tịnh Nhạc xoa cằm tự nói, mà đưa theo nữ tử này chắc cũng không vẫn đề gì đi, giúp người giúp cho chót.
" Được rồi, chỉ là ta sẽ ngủ ở vòng ngoài, cũng không có về nhân loại căn cứ, cho nên ngươi chỉ có thể đi theo một đoạn thôi, còn ngươi ra ngoài lập tức báo cho quân đội đám người về tà tu, đã rõ chưa? "
" Ta biết rồi, ân nhân! "
Tịnh Nhạc nghe vậy liền gật đầu, nhanh chóng cùng Nguyệt Dạ đi về phía ngoài bước đi, rất nhanh hai người liền bước khỏi độc vụ khu vực, đúng lúc này Tịnh Nhạc liền nghi hoặc quay sang phía Nguyệt Dạ hỏi.
" Đúng rồi, lúc trước các ngươi tìm được bảo tàng là gì vậy, nó vị trí ở chỗ nào? "
Tịnh Nhạc đây là muốn xác định phương hướng một chút, hắn cũng không mình tình cờ bước vào đám tà tu kia hoạt động khu vực, cùng bọn chúng đối đầu.
Còn về đám tà tu kia làm cái quái quỷ gì điều này hắn cũng không quan tâm, không ảnh hưởng đến hắn là được, giết đám súc sinh kia quả thực có ích cho nhân loại nhưng mà hắn có được gì không?
Người là ích kỷ, muốn trở thành thánh nhân trước cường đại đi đã!
" Ân nhân, bọn ta cũng không biết nó là thứ gì, chỉ biết nó là một khối đá hình mặt trăng khuyết, quan trọng là xung quanh nó có rất nhiều khoáng dịch thôi! "
Nguyệt Dạ thanh âm trầm tư vang lên, cũng không biết Tịnh Nhạc nghe tới hình mặt trăng khối đã mấy chữ, hai tròng mắt đã sớm co rút lại, tràn đầy chấn kinh.