Chương 117: Dạ Linh Tộc
Ma Kính thanh âm bỗng nhiên vang lên liền để Tịnh Nhạc có hơi sững lại, sau đó tràn đầy kinh ngạc kêu lên.
" Ân, những bước tượng này tuyệt đối không sai, là Dạ Linh Tộc, tộc quần này lúc ở cùng chủ nhân trước ta đã gặp qua, thật không nghĩ tới lại gặp lại ở nơi này! " Ma Kính gật đầu nói, sau đó từ trong linh hồn không gian bay ra.
Đây là nàng linh hồn hư vô trạng thái, cũng chỉ có Tịnh Nhạc nhìn được, cũng không cần lo bị Nguyệt Dạ quan sát thấy.
" Ây, vậy chẳng lẽ những người này là dị tộc, cũng không phải nhân loại! "
Tịnh Nhạc cũng vì Ma Kính câu nói mà tràn đầy kinh ngạc kêu lên, hắn ban đầu còn nghĩ ngôi làng này là của một cái thiểu số dân tộc nhân loại, dù sao y phục, các loại công cụ lao động mặc dù nhìn cùng bình thường khác một chút, nhưng mà trên bản chất là đồng dạng a!
Đều có cuốc, xẻng, thậm chí máy dệt vải bằng tơ tằm cũng có, thật không nghĩ tới ngôi làng này lại là của dị tộc sinh sống!
Đại tận thế xảy ra, vô số dị tộc yêu thú tràn bào Bích giới, sau này mặc dù đánh đuổi gần hết nhưng mà vẫn còn có không ít yêu thú cùng dị tộc lưu lại, trở thành tộc quần ở khắp nơi.
Những dị tộc này nhân loại cũng không kiểm soát được, tiêu diệt cũng chỉ tiêu diệt những cái hung bạo, muốn trả thù cướp đoạt Bích giới thôi, còn những cái an phận hiền lành dị tộc thì vẫn để cho sinh sống, cũng là thể hiện nhân tộc lòng tốt, nhân đạo!
Dù sao các loại bí cảnh đều bị phong ấn, những dị tộc kia cũng không thể về thế giới của mình được, huống chi nhân loại có thể dựa vào dị tộc này học tập được thêm rất nhiều tri thức, trận pháp là tiêu biểu, như vậy còn muốn đuổi cùng giết tận làm cái gì?
" Đương nhiên không phải nhân loại, bởi vì những người này đều đã biến thành tượng đá, cho nên ngươi cũng không rõ nhìn, Dạ linh tộc tròng mắt cùng nhân loại rất khác, còn nữa ngươi nhìn bọn họ tai, là nhọn dài, không có như con người tròn trịa như vậy! "
Ma Kính lên tiếng giải thích, sau đó còn bay tới gần ngón tay chỉ cho Tịnh Nhạc quan sát.
Tịnh Nhạc theo Ma Kính ngón tay quát sát quả thực nhìn ra những nữ tử này cùng nhân loại nữ tử khác biệt, chỉ là thực chất mà nói khác biệt cũng không nhiều, những nữ tử này có chút giống như ở trái đất tiểu thuyết tinh linh tộc, dù sao cái tai rất giống a, lại còn loại này cực kì nở nang nóng bỏng cơ thể, quả thực để nam nhân huyết khí sôi trào!
" Chỉ đáng tiếc bọn họ đã chết rồi, nếu không không chừng sẽ tìm được vật kia! " Ma Kính vẫn quen thuộc bình tĩnh thanh âm vang lên, Tịnh Nhạc cũng khẽ gật đầu, chỉ là rất nhanh hắn liền nhận ra điểm không đúng.
" Chết, ngươi làm sao biết được bọn họ đã tử vong, đây không phải chỉ là tượng đá thôi sao?
Chẳng lẽ những bức tượng này là...?! "
Tịnh Nhạc có chút kinh dị kêu lên, vội đứng dậy lùi ra xa, có chút không tin vào suy nghĩ của mình.
" Không sai, những bức tượng này chính là Dạ Linh Tộc, hay nói đúng hơn là các nàng thi thể. "
" Thi thể...?! "
Tịnh Nhạc sửng sốt hỏi lại, trong đầu vẫn tràn đầy nghi hoặc, tượng đá cũng là thi thể được, hay là tộc quần này trên thực tế cũng không có da thịt?
" Ân, đây là Dạ Linh Tộc đặc điểm, bọn họ cơ thể khi chết cũng sẽ không bị phân hủy mà thể nội nguyên năng ẩn dấu tiềm năng sẽ kích hoạt, tỏa ra một loại kì lạ năng lượng, tự biến bản thân thành tượng đá.
Dạ Linh Tộc còn có một đặc điểm nữa chính là toàn bộ tộc quần cũng không có nam nhân, chỉ có nữ nhân, hơn nữa bọn họ còn cực kì tôn thờ nguyệt thần, xung quanh đây những hình mặt trăng kí hiệu, thậm chí cả cái tế đàn này nữa, chắc ngươi cũng đoán ra một phần rồi! "
Ma Kính tiếp tục giải thích, chỉ là nói đến đây đang chăm chú nghe Tịnh Nhạc mày liền khẽ cau lại, Nguyệt thần thì hắn cũng có một số dự đoán, dù sao xung quanh ngôi làng đều có mặt trăng hình ảnh, hơn nữa còn được vẻ ở những nơi rất trang trọng, hiển nhiên là một loại tôn tờ truyền thống văn hóa.
Nhưng mà Ma Kính nói bộ tộc này chỉ có nữ nhân vậy hắn có chút không hiểu, chỉ có nữ nhân vậy bọn họ sinh sản bằng cách nào?
Ma Kính dường như cũng đoán được Tịnh Nhạc suy nghĩ, cho nên tiếp tục lên
" Về chuyện bọn họ sinh sản ta cũng không rõ lắm, chỉ biết bình thường nam nhân cho dù cùng các nàng quan hệ, những bởi vì Dạ Linh Tộc có cực kì khác biệt bộ gen, cho nên cực kì khó mang thai.
Mà Dạ Linh Tộc bởi vì cực kì tôn sùng Nguyệt Thần, cho nên các nàng đối với bản thân trinh tiết vô cùng coi trọng, có thể nói chẳng khác gì mạng sống.
Còn chuyện sinh sản, ta nghe nói trưởng thành Da Linh Tộc đến một độ tuổi nhất định liền sẽ được làm một loại kì lạ tế lễ, sau đó tự bản thân mang thai, sinh ra một cái ới thuần huyết nữ Dạ Linh Tộc, có lẽ đây là bộ tộc này đặc hữu sinh lý đi! "
Tịnh Nhạc nghe Ma Kính giải thích cũng xoa cằm gật đầu, cảm thấy bộ tộc này tương đối thú vị, còn việc tự mang thai hắn cảm thấy khá bình thường, dù sao một thế trước dị tộc nam nhân mang thai hắn đều đã thấy qua, những nữ tử này có thể tự sinh sản cũng không phải chuyện gì quá to tác!
" Ừm, nhìn tế đàn này, lại thêm xung quanh mười hai cái mặt trăng tương ứng với mười hai tháng, hơn nữa trên mặt những nữ tử này thành kính biểu lộ, chẳng lẽ là bọn họ đang làm một loại tương tự Nguyệt Thần tế lễ? "
Tịnh Nhạc có chút xoa cằm nói, những người này đều biến thành tượng đá đồng nghĩa với việc bọn họ đều đã chết, chỉ là vì sao lại chết số lượng lớn như vậy, hơn nữa nhìn những bước tượng này thời gian dấu tích, khả năng cao là cùng một lúc bị giết chết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
" Ân nhân, ngài đang suy nghĩ cái gì vậy? "
Tịnh Nhạc đang suy nghĩ đúng lúc này Nguyệt Dạ thanh âm vang lên, nàng nhìn Tịnh Nhạc trầm từ một hồi, một câu cũng không nói, cuối cùng không nhịn được lên tiếng hỏi.
" Không có chuyện gì, chúng ta tiếp tục đi thôi! "
Tịnh Nhạc lắc đầu nói, bộ tộc này có chút làm hắn tò mò thôi, cũng không ảnh hưởng đến hắn mục đích chính.
" Đúng rồi, ngươi gặp đám tà tu kia ở chỗ nào vậy? "
" Ân nhân, bọn ta gặp đám tà tu kia cũng không phải ở trong ngôi làng này mà là ở bên ngoài hang động, chúng ta vừa rời đi xong không bao lâu bọn chúng liền xuất hiện! " Nguyệt Dạ cau mày, suy nghĩ lại sau đó nói.
Tịnh Nhạc nghe nàng nói xong hai mắt khẽ trợn lên, một loại nguy cơ bao trùm toàn bộ đầu óc.
Nơi này không có Phệ Huyết Trùng xuất hiện, như vậy chín thành chỗ này là đám tà tu kia địa bàn, lúc trước Nguyệt Dạ đám người vô tình bước vào, bất quá lúc này dám dị giáo kia có lẽ do chủ quan, không có phòng bị, cho nên rời khỏi hang xong mới bị đuổi theo truy sát.
Nhưng là hiện tại khẳng định bọn chúng có đặt thiết bị quan sát, chỉ sợ từ nãy đến giờ hắn cùng Nguyệt Dạ đi lại như vậy, tất cả đều đã lưu vào đám người kia tầm mắt!
" Chết tiệt, biết thế ta hỏi thăm sớm một chút, quá bất cẩn rồi! "
Tịnh Nhạc có chút lo lắng nói, hắn có Tín Ngưỡng Chi Quang cực độ áp chế tà tu đám người, coi như không đánh được vẫn có thể kết hợp thêm cả Nguyên Thủy Chi Quang rút chạy, đối với việc này hắn vẫn có nhất định lòng tin, cho nên Tịnh Nhạc hắn mới dám can đảm tiến thẳng đến dị giáo đóng quân khu vực.
Nhưng mà đối phương dù sao cũng là người đông thế mạnh, thậm chí nhiều khả năng còn có cao thủ, lúc này hắn còn mang dẫn theo cả Nguyệt Dạ, nếu bị phát hiện thực sự sẽ gặp không nhỏ phiền phức.
Mặc dù chạy thì vẫn chạy được, nhưng mà dưới Huyết Phệ Trùng áp lực, lựa chọn duy nhất là tiến vào sâu bên trong Sương Mù Rừng, nơi này thậm chí còn kinh khủng hơn, có thể ngang với Hoàng Linh Sư yêu thú cũng không phải số ít!
Đến đây hắn cũng không dám chậm trễ, vội đưa Nguyệt Dạ trốn vào một cái nhà gần đó, cũng không dám xuất hiện ở giữa quảng trường.
...
" Đại nhân, hai con gián kia vừa tiến vào một cái nhà gỗ, hơn nữa nhìn bộ dạng còn rất vội vã, chỉ sợ là đã nhận ra thứ gì? "
Ở cách đó không xa từ bao giờ đã xuất hiện một đám mặc đồ đen nhân loại, trong đó một cái nhìn trên camera màn hình Tịnh Nhạc hai người chuyển động liền lên tiếng hướng về bên cạnh một tên khác hắc y báo cáo.
Tên hắc y này tình cờ cùng nói chuyện với da trắng nam tử y hệt, hiển nhiên là cùng một người.
" Không thể nào, làm sao bọn chúng biết được, có lẽ chỉ là trùng hợp đi! "
Tên hắc y này nghe thuộc hạ của mình nói mày liền khẽ cau lại, bất quá rất nhanh liền biến thành tàn nhẫn lạnh lùng, cười lạnh một tiếng nói.
" Mặc kệ bọn chúng có nhận ra chưa, chủ yếu là vật kia chuẩn bị như thế nào rồi? "
" Đại nhân, con cái đã hoàn thành, chỉ là con đực không hiểu sao một chút tín hiệu cũng không có, chỉ sợ đã bị chết! " Thuộc hạ nhìn vào trên màn hình sinh mệnh dấu hiệu sau đó nhanh chóng cẩn trọng báo cáo.
" Không sao, chỉ là hàng thí nghiệm, gặp vấn đề cũng là chuyện bình thường, nguyên con cái cũng đủ rồi, dù sao ta cũng đã có sẵn một con đực a! "
Hắc y cười lạnh một tiếng, sau đó hướng mắt về phía xa một cái lồng, bên trong lưu giữ một cái nửa người nửa xà quái vật, nó đầu tóc rồi bời, hai con ngươi lãnh huyết cuồng bạo, miệng nứt toác, lộ ra bên trong vô số bén nhọn răng nanh.
Bất quá con quái vật này gương mặt...vậy mà cùng Nguyệt Dạ thám hiểm đám người tên phản bội Trần Tiếu kia giống bảy tám phần!