Chương 127: Thần Bí Khối Đá

Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 127: Thần Bí Khối Đá

Tịnh Nhạc vừa định rời đi thì phát hiện bên dưới Quỷ Xà Đực xác chết có một điểm sáng lóe lên, cái này để hắn khẽ cau mày lại, đi tới gần nhặt lên xem thử.

" Đây là...đá! "

Lóe sáng đồ vật rõ ràng là một khối đá, cùng khối đá bình thường không khác chút nào, to bằng bàn tay, phía trên tỏa ra nhành nhạt dạ quang, có lẽ đây là lý do ở trong bóng tối nó có thể phát sáng nguyên nhân.

" Thật kì lạ, tại sao trong bụng Xà nhân lại có thứ này? "

Tịnh Nhạc khó hiểu nói, đây không có khả năng là xà nhân kia ăn bậy bạ, dù sao lấy con quái vật này tiêu hóa năng lực, coi như một khối sát cũng có thể bị hòa tan chứ đừng nghĩ chỉ là một viên đá nhỏ!

" Ây, khoan đã, khối đá này...! "

Đúng lúc này Tịnh Nhạc trợn mắt, giống như nhớ ra thứ gì, sau đó lập tức từ trong giới chỉ lấy ra một tấm vải nhỏ, đây chính là Nguyệt Dạ đưa cho hắn tới ngôi làng này tấm bản đồ.

Mà ở giữa bản đồ này có vẽ một cái vật thể nhỏ, hình dạng vậy mà cùng hắn nắm trên tay viên đá giống đến chín thành.

" Chẳng lẽ viên đá này chính là Nguyệt Dạ nhắc đến thần bí khối đá kia? "

Tịnh Nhạc xoa cằm suy tư, nếu như vậy thì có chút vô lý, nó tại sao lại nằm trong Quỷ Xà Đực trong người?

" Đúng rồi, viên đá này cũng không phải ở Quỷ Xà Đực trong người mà là ở trong tên hắc y kia người! "

Ý nghĩ vừa ra khiến khuôn mặt hắn bừng tỉnh, hắn nhớ tên kia hắc y đội trưởng chính là bị con quái vật này nuốt chửng, nếu như tên hắc y kia ngay từ đầu cầm vật này, như vậy mọi chuyện liền hợp lý.

Hơn nữa Tịnh Nhạc còn phát hiện viên đá này còn không thể đưa vào nhẫn không gian, như vậy khả năng cao bị tên hắc y kia cất trong y phục, sau khi bị xà nhân thôn phệ, lúc này Tịnh Nhạc lại thiêu rụi xà nhân này, viên đá kia mới hiện ra.

" Thú vị, không nghĩ tới ta lại là người cuối cùng cầm thứ này, mà viên đã này cũng thật kì lạ, không hiểu sao ta cầm vào lại có khó chịu cảm giác sinh ra? "

Tịnh Nhạc cầm viên đá trên tay trầm tư nói, viên đá này chỉ sợ không đơn giản, hắn cảm nhận thế nào cũng không thể nhìn thấy nó bên trong, thậm chí còn không thể xác định nó kết cấu vật chất như thế nào?

Ngoài ra hắn cầm viên đá này không hiểu sao lại cảm thấy tương đối khó chịu, giống như thân thể mình đối với thứ này bài xích vậy!

" Ừm, ta hiện tại đang ở Tiểu Kim trạng thái, vật này lại đối với ta bài xích, chẳng lẽ nó cũng là một cái âm tà đồ vật? "

Tịnh Nhạc nghĩ đến khả năng này, dù sao có quá nhiều chuyện xảy ra, hắn không nghĩ đám tà tu kia lại tự nhiên lại chọn một nơi bí ẩn như thế này để đóng quân, khẳng định là có hắn không biết huyền cơ.

" Nếu đã như vậy thử truyền Tín Ngưỡng Chi Quang vào một chút xem có biến chuyển gì không? "

Nếu như vật này là âm tà vật, một khi hắn truyền Tín Ngưỡng Chi Quang vào chắc chắn sẽ sinh ra phản ứng, nghĩ đến đây cánh tay lập tức tụ tập một lượng lớn năng lượng, sau đó không do dự truyền thẳng vào viên đá này.

Chỉ là Tịnh Nhạc truyền năng lượng vào xong liền lập tức tản ra ngoài, liên tục một phút vẫn y nguyên như vậy, giống như nước đổ vào đầu vịt, đổ đến đâu chảy ra ngoài đến đấy.

Bất quá Tịnh Nhạc cũng không dừng lại, bởi vì hắn có thể cảm nhận rõ ràng, mặc dù năng lượng phần lớn đều bị tản ra ngoài nhưng vẫn có một chút nhỏ bị hấp thu, điều này chứng minh viên đá này có bí ẩn, bình thường viên đá sẽ không có năng lực như vậy, thậm chí sớm đã bị hắn năng lượng ép nát.

" Thật tà môn, ta bỏ ra nhiều năng lượng như vậy nhưng mà cũng chỉ hấp thu một chút, đây rốt cuộc là vật gì? "

Tịnh Nhạc liên tục truyền năng lượng vào hai phút lúc này mới khẽ nhíu mày nói, hắn không có nhiều thời gian, đám tà tu kia khẳng định đã cảm nhận được động tĩnh, không chừng đã phái số lượng lớn người tới đây, trước mắt cứ tạm cất đi, về sau lại nghiên cứu tiếp.

Chỉ là Tịnh Nhạc vừa định cất viên đá này vào túi, đột nhiên trên tay khối đá này có biến đổi, nguyên bản dạ quang ánh sáng dần dần càng ngày càng rực rỡ lên, tỏa ra lưu ly ánh sáng, mà bản thân khối đá cũng từng chút một trong suốt dần.

Không sai, nguyên bản màu xám đen khối đá vậy mà thời điểm này lại hóa trong suốt, tựa như thủy tinh vậy, nhìn phá lệ xinh đẹp!

" Ân, khoan đã, bên trong còn có cái gì đó! "

Tịnh Nhạc ngắm nhìn khối đã này đồng thời cũng phát hiện ra điểm khác lạ, khối đá này trung tâm vậy mà xuyết hiện rất nhiều vết xước, nhìn giống như là bị lỗi sản phẩm, bất quá nếu nhìn đúng góc độ nó sẽ tập hợp lại thành hình một cái đồ án.

" Ừm! "

Tịnh Nhạc bắt đầu đối với vật này bắt đầu hứng thú dần, vội xoay đủ chiều, rất nhanh hắn liền tìm được đúng phương hướng nhìn, đồ án cũng tại thời điểm này hiện hình ra, chỉ là Tịnh Nhạc nhìn thấy đồ án này hình dạng xong hai tròng mắt bỗng chốc co rút lại, giống như vừa nhìn thấy một thứ gì đó vô cùng khó tin vậy!

" Đồ án này, chẳng lẽ nào...?! "

Tịnh Nhạc nắm chặt viên đá trong tay, khẽ cắn môi, hai con ngươi đảo liên tục, từng chút sự việc dần dần hiện lên trong đầu hắn, hình thành một cái kì lạ xây chuỗi, chỉ là khuôn mặt mắt vẫn tràn đầy khó tin, cảm thấy mình suy luận vừa hợp lý nhưng lại vừa cực kì hoang đường vậy!

" Không thể nào, chuyện này...có khi nào là trùng hợp, chẳng qua ta nghĩ quá nhiều không? "

Tịnh Nhạc trong miệng lẩm bẩm, muốn đưa khối đã lên xem lại một lần nữa, chỉ là đúng lúc này trên khối đá quang mang dịu dần lại, trong suốt trạng thái biến mất, nhanh chóng trở về hình dạng ban đầu.

Hắn nhìn thấy vậy liền khẽ nhíu mày, tiếp tục truyền năng lượng vào nhưng mà viên đá lúc này hoàn toàn không có phản ứng, thậm chí hắn một chút năng lượng cũng không hấp thu, giống như lúc này nó đã biến thành một viên đá bình thường vậy.

Hít một ngụm khí, lúc này Tịnh Nhạc mới cất khối đá này vào trong túi áo, sau đó mới từng bước tiến về đang nằm một phía Nguyệt Dạ, lúc nãy hắn còn bận chiến đấu, chỉ có thể để nàng nằm một góc.

Còn may che dấu thiết bị che dấu vẫn hoạt động tốt, hơn nữa cả bốn con quái vật lực chú ý đều tập trung về hắn, cho nên nàng cũng không có vấn đề gì!

" Ừm, hiện tại để nàng ở đây có khi nào sẽ bị đám tà tu kia bắt gặp không? "

Tịnh Nhạc trầm tư suy nghĩ nói, hắn tiếp theo chiến đấu là đám tà tu kia, hơn nữa tuyệt đối không phải chỉ một hai tên, vì thế đương nhiên không có khả năng phân tâm chú ý đến nàng.

Cho nên chỉ có thể tìm cho nàng một cái vị trí an toàn ẩn nấp thôi, ngôi làng này cũng không an toàn cho lắm, vì vậy Tịnh Nhạc liền trong màn đêm di chuyển, đem Nguyệt Dạ trở lại lối vào hàng động.

Đến đây xong hắn liền phát hiện phía ngoài Rừng Sương Mù hang động Phệ Huyết Trùng thanh âm từ bao giờ đã biến mất, cái này đến Tịnh Nhạc hai mắt sáng lên, tin tức tốt, hiện tại không có Phệ Huyết Trùng uy hiếp, hắn hoàn toàn có thể chạy trốn bất cứ lúc nào, căn bản không còn lo lắng.

Tất nhiên Tịnh Nhạc hắn mục tiêu vẫn là huyết tinh tà ác năng lượng cội nguồn, cho nên hắn vẫn chưa thể rời đi, kiếm một cái kín đáo lại an toàn mặt đá để Nguyệt Dạ xuống, lắp đặt che dấu bảo vệ thiết bị xong, lúc này Tịnh Nhạc mới quay người rời đi.

" Lúc nãy ta chiến đấu động tĩnh lớn như thế khẳng định là bị đám dị giáo kia để ý tới, lúc này trở lại ngôi làng thật có chút nguy hiểm, không bằng đi đường rừng trực tiếp tới phát ra năng lượng khu vực kia đi! "

Tịnh Nhạc vừa đi vừa xoa cằm lẩm bẩm nói, con may khi nãy cũng chưa phá giải khô lâu Tử linh thuật, hiện tại có thể để nó đi dò xét một chút, mà khô lâu cách ngôi làng vị trí cũng không xa lắm, dưới mặt đất di chuyển chưa đến một phút sau liền trở lại trong làng.

Tuy nhiên làm cho hắn kinh ngạc là tìm khắp ngôi làng cũng không có một bóng người nào, một tên tà tu cũng không có, khung cảnh vẫn như ban nãy bị quái vật phá hoại trống trơn.

" Đây là có chuyện gì? "

Tịnh Nhạc cau mày khó hiểu nói, bình thường đám tà tu kia gặp hắn mối nguy cơ này nhất định phải nhanh chóng dẫn số lượng lớn người giải quyết mới đúng, nhưng mà hiện tại lại không có động tĩnh gì, chẳng lẽ đám tà tu kia vị trí đặc thù, cũng không có cảm nhận được hắn Tín Ngưỡng Chi Quang.

" Sự việc vậy mà không theo ta dự đoán, thật sự có chút phiền phức a! "

Tịnh Nhạc nét mặt khó khăn nói, nếu đám tà tu kia phái sống lượng đông truy tìm hắn, điều này vô cùng có lợi, bởi vì hắn không chỉ tiêu diệt được đơn lẻ, ngoài ra còn có thể vận dụng ma kính năng lực, di chuyển linh hoạt hơn.

Nhưng mà hiện tại một tên cũng không xuất hiện, sự tình sẽ khó khăn hơn nhiều, bởi vì hắn chỉ có một cái duy nhất lựa chọn là tiến lên tự bản thân dò xét thôi!

Nghĩ một hồi vẫn không tìm ra biện pháp khác, lúc này Tịnh Nhạc mới khẽ thở dài một hơi, khuôn mặt nghiêm túc lại, thu liễm trên thân khí tức, từng bước đi về phương hướng vừa nãy hắn cảm nhận được nguồn to lớn tà ác năng lượng.

...

" Tên Thánh Quang Sư Kia có động tĩnh gì sao? "

Ở một bên da trắng nam tử nhìn phía xa đen tối màn đêm, khuôn mặt có chút lo lắng lại sợ hãi nói.

" Chủ nhân, vẫn chưa có động tĩnh gì! "

" Chết tiệt, chẳng lẽ là hắn muốn đi gọi thêm người! "

Da trắng nam tử nghe vậy liền cắn răng nói, bọn hắn làm thứ này đã vô cùng cẩn trọng, tại sao vẫn bị đám khốn khiếp kia đánh hơi ra?

" Không được, ta tốn nhiều công sức như vậy, tuyệt đối không thể để đám Thánh Quang Sư kia cản đường, đúng rồi, hấp thụ, chỉ cần nằm giữ sức mạnh kia, bọn chúng chắc chắn không thể làm gì ta! "

Da trắng nam tử hô hấp dồn dập nhìn chằm chằm vào đang lơ lửng trước mặt tràn đầy thần bí cổ lão khí tức đoản kiểm, khuôn mặt dần biến thành dữ tợn điên cuồng, chỉ cần thành công sở hữu nó sức mạnh, hắn tuyệt đối không sợ đám chó săn khốn khiếp kia nữa!

" Tất cả phòng vệ cho ta, cho dù chết cũng tuyệt đối không để bọn chúng tiến vào! "

" Ta đã biết, chủ nhân! "

Da trắng nam tử nói xong liền từng bước một tiến đến gần đoản kiếm, đoản kiếm như cảm ứng được từng luồng màu đỏ đen tà ác năng lượng bắt đầu lan tràn ra, sau đó bao trùm lấy da trắng nam tử cơ thể!