Chương 110: Gặp Lại

Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 110: Gặp Lại

Tịnh Nhạc đang đi trong sương mù, bỗng nhiên từ phía xa một cái la hét thảm thiết thanh âm vang lên, điều này làm hắn cau mày lại, có chút tò mò đi tới gần đứng phía sau một cái gốc cây xem thử.

Chỉ thấy la hét thanh âm là của một nữ tử, nàng lúc này đang bị hai tên nam nhân đè xuống, nữ nhân thì la khóc thảm thiết, điên cuồng dãy giụa, còn nam nhân thì hưng phấn khoái thích cười, đè nữ tử kia xuống, sau đó đem nàng trên người y phục lột ra.

Nói đến đây chắc ai cũng biết là có chuyện gì, đối với mấy loại này cưỡng hiếp từ trước đến nay Tịnh Nhạc liền trực tiếp rời đi, hắn là loại con người cực kì chán ghét phiền phức, không có rảnh hơi mà đi anh hùng cứu mỹ nhân.

Tuy nhiên lần này hắn lại đứng ở lại một lúc, bởi vì nữ tử kia hắn biết, chính là ở bên ngoài khu rừng chỉ có người mới đoàn đội một tên thành viên, cũng không phải cầm cung nữ tử, mà là mặc màu đen y phục đi phía sau tràn đầy thần bí nữ tử.

Hiện tại nàng bộ dạng mặc dù nhìn rất tả tơi nhưng mà Tịnh Nhạc vẫn có thể dễ dàng nhận ra được.

Trong thời gian hắn suy nghĩ nữ tử kia càng la khóc thảm thiết hơn, lúc này nàng y phục đã bị lột sạch sẽ, hai tên nam nhân kia cũng bắt đầu lấy đồ vật của mình ra, thưởng thức một phen khoái lạc.

Đối với điều này Tịnh Nhạc chỉ khẽ lắc đầu một cái, sau đó rời đi, xem ra hắn ban đầu dự đoán không có sai, đám đoàn đội kia chỉ sợ đã lành ít dữ nhiều.

Chỉ là cùng hắn không quan hệ, hắn đều đã nhắc nhở, nếu đối phương không vượt qua được vậy liền do người ta số mệnh thôi.

Tuy nhiên hắn đang định rời đi đúng lúc này phía xa vang lên nữ tử kia giọng nói gắng gượng hét lên.

" Cứu ta, ta biết ngươi ở sau gốc cây kia, ngươi là đi vào rừng một mình đeo mặt nạ nam tử, làm ơn hãy cứu ta! "

Tịnh Nhạc vừa bước được vài bước nghe thấy thanh âm này mày hắn liền cau lại, hai tròng mắt có hơi lóe lên, ở bên kia hai tên nam tử nghe thấy vậy khuôn mặt mười phần kinh ngạc, tạm thả nữ tử kia ra, hai mắt nhìn về nàng kêu phương hướng.

" Lão tam, dùng ngươi dò xét năng lực xem! "

Lão tam nghe vậy liền khẽ gật đầu, dùng bản thân dò xét năng lực, quả nhiên phát hiện ra phía sau gốc cây có người.

" Đại ca, thật có người! "

Đại ca nghe vậy mày lập tức cau lại, vội mặc áo khoác, che trên lưng hình săm, không chỉ đại ca, còn cả tên gọi là lão tam kia cũng như vậy, dường như rất sợ bị người khác nhìn thấy!

" Đại ca, tên kia có nhìn thấy sao, nếu để chủ nhân biết được, chúng ta tuyệt đối chết chắc! "

Đại ca cũng không nói gì, chỉ có hai đôi mắt phát ra lạnh lùng sát khí miệng trầm thấp nói.

" Mặc kệ có nhìn thấy hay không, trực tiếp trừ khử luôn đi, đối phương sức mạnh thế nào? "

" Không cao, còn chưa đến hai trăm! "

" Ừm! "

Đại ca khẽ gật đầu, hướng về phía Tịnh Nhạc trầm giọng nói.

" Mau ra đi, còn muốn trốn sao? "

Tịnh Nhạc nghe vậy liền từ gốc cây đi ra, thản nhiên nói.

" Ta chỉ là đi qua, cũng không có ý gì, nghe thấy thanh âm nên tò mò xem thử thôi! "

" Hừ, tò mò mà nữ nhân này lại biết ngươi? " Đại ca bẻ khớp cổ khinh thường cười nói.

" Chậc, đúng là đã gặp qua...nhưng mà ta lại càng tò mò hơn một cái đang bị cưỡng hiếp hoảng loạn nữ tử lại phát hiện ta người này ở sau gốc cây, thật kì lạ a! "

Tịnh Nhạc có hơi híp mắt cười nhìn về phía đang dùng tay che lấy cơ thể của mình nữ tử kia, thanh âm tràn đầy ẩn ý nói.

Nữ tử kia nghe vậy khuôn mặt có hơi bối rối, tuy nhiên vẫn cắn môi hướng về phía Tịnh Nhạc cầu xin.

" Làm ơn, làm ơn hãy cứu ta, ta biết ngươi có năng lực này, ta nhất định sẽ trả ơn cho ngươi! "

Bất quá làm cho nàng tuyệt vọng là Tịnh Nhạc cũng không để tâm chút nào trực tiếp quay đi.

" Ta không có hứng thú! "

Tịnh Nhạc lãnh đạm nói sau đó rời đi, nữ nhân này không hiểu sao hắn cảm nhận được trên thân ý thức có điểm kì lạ, bất quá cũng chỉ hơi nghi hoặc thôi, cũng không có ảnh hưởng hắn nhiều, tuy nhiên hắn vừa đi được mấy bước hai tên nam tử kia thanh âm lại vang lên.

" Tiểu tử, ta có cho ngươi đi sao? "

Tịnh Nhạc nghe vậy liền cau mày có chút khó chịu nói.

" Ta đã nói ta chỉ đi qua, không muốn quan tâm vào chuyện của các ngươi, hai ngươi còn muốn như thế nào? "

" Xin lỗi...! "

Lão tam nhếch miệng nói, đúng lúc này Tịnh Nhạc ngay bên phải một cái thanh âm vang lên tức thì để hắn hai tròng mắt co rút lại.

" Nhìn thấy bọn ta là ngươi phải chết rồi! "

Chỉ thấy từ lúc nào lão tam đã từ bên cạnh hắn xuất hiện, hắc trảo vung ra, muốn trực tiếp kết liễu Tịnh Nhạc, đem trái tim bóp nát.

Tịnh Nhạc cũng bị tình huống bất ngờ này làm cho lông tơ dựng đứng lên, bộ não xoay chuyển hết công suất, thân thể nghiêng xuống tránh đi đòn trí mạng, sau đó không do dự ngưng thụ hỏa vũ dực, hai cánh đập mạnh bay ngược ra đằng sau.

Lê chân một bước dài lúc này mới dừng lại, miệng thở phào một hôi, hai mắt hướng về phía lão tam tràn đầy kinh hãi.

" Không thể nào, đối phương tốc độ làm sao có thể nhanh như vậy, chẳng lẽ tên kia là không gian hệ, có năng lực dịch chuyển tức thời! "

Vừa rồi đối phương xuất hiện quá đột ngột, đây không phải tốc độ nhanh có thể đạt tới được, dù sao hắn đã cảm nhận, hai tên kia mạnh nhất cũng mới ba trăm điểm thôi.

Loại kia gần như thuấn di xuất hiện, tuyệt đối không có khả năng dùng tốc độ chạy tới!

Còn may hắn chạy kịp, nếu không vừa rồi tình huống chín thành chết chắc, dù sao hắn vẫn chưa kịp phụ thể hay vận dụng Thái Dương Kim Thân.

" Ân, có thể tránh được? "

Lão tam nhìn thấy Tịnh Nhạc né tránh được công kích của mình, mày không nhịn được cau lại, chiêu vừa rồi là của hắn xếp hàng đầu sát chiêu, không biết đã dùng để ám sát bao nhiêu mạng người.

Trước mắt đeo mặt nạ tiểu tử sức mạnh còn thấp hơn cả hắn mấy chục điểm, làm sao có thể kịp phản ứng thoát đi.

Coi như dùng phụ thể cũng không có khả năng, hắn đã từng không phụ thể dùng một chiêu này ám sát Linh Sư cấp năm cường giả, đáng lẽ ra phải thành công mới đúng!

Bất quá hắn cũng không biết Tịnh Nhạc linh hồn lực cường đại, dẫn tới tốc độ phản xạ so với người khác mạnh hơn nhiều, hơn nữa cơ thể được hạt ánh sáng thanh tẩy, không còn tạp chất, dẫn tới tốc độ phản ứng của hắn so với người thường còn cao hơn gấp mấy lần.

Vì thế hắn mới kịp phản ứng tránh né đi, tính ra vừa rồi của hắn chỉ số Bản Năng, tuyệt không có khả năng chỉ có hai mươi điểm như vậy, chí ít phải từ năm mươi trở lên, nhưng mà chỉ số bản năng không giống như những chỉ số khác, nó còn dính líu đến cả bộ não cùng linh hồn, cho nên nhiều khi không thể tính toán chính xác được.

Giống như con người đứng giữa bờ vực của sự sống và cái chết có thể phát huy ra năng lực vượt quá khả năng của người đó vậy!

" Không được vậy liền chính diện giết chết đi! "

Lão tam kinh ngạc một hồi, sau đó ngữ khí quay trở về bình thường, từng bước một đi đến lão đại vị trí, Tịnh Nhạc cũng hướng mắt đi theo, nhưng mà nhìn về phía tên lão đại nam tử xong, hai tròng mắt của hắn lập tức lần thứ hai co rút lại, lộ ra to lớn chấn kinh.

Bởi vì bên cạnh lão đại nam tử, lão tam vẫn thản nhiên đứng ở đó, nhưng mà không phải đang có lão tam đang đi về sao, chẳng lẽ hắn gặp quỷ?

" Là phân thân, không, phân thân không thể nào chân thực như vậy, kia rõ ràng là một cái sinh vật sống! "

Tịnh Nhạc lắc đầu nói, nhưng mà tiếp theo tình huống lập tức để hắn hai mắt trợn lớn lên, chỉ thấy giống nhau y hệt hai lão tam bắt đầu như chất lỏng hòa nhập vào nhau, lập tức để lão tam thẩn thể phùng lên một vòng, từ hai tay biến thành bốn tay, nhìn mười phần quỷ dị.

Đến đây Tịnh Nhạc đã biết gọi là lão tam nam tử kia đang sử dụng cái gì, hắn thanh âm trầm thấp vang lên.

" Cấm thuật, Quỷ song sinh! "

Đối diện hai tên nam tử nghe được Tịnh Nhạc nói câu này lập tức trợn mắt lên, sau đó từng luồng lạnh lẽo sát khí từ người bọn hắt toát ra, miệng cười cười nhưng mà giọng nói cũng lạnh lùng đến cực hạn.

" Xem ra không thể không giết ngươi a! "

Tịnh Nhạc đối với hai tên kia sát khí không ảnh hưởng chút nào, chỉ là không nghĩ tới ở đây lại được chứng kiến loại cấm thuật kia.

Cấm thuật này muốn thành công nhất định phải từ một cái nữ nhân thực hiện, sau khi mang thai dùng đặc thù dược vật cùng năng lượng đem mình trứng phân chia làm hai, tuy nhiên bởi vì cấm thuật, nữ nhân kia sẽ mang song bào thai, song sinh ra hai đứa con.

Nhưng mà hai đứa con này sẽ giống hệt nhau, không chỉ hình dạng, kích thước, mà cả cử chỉ, hành động, tính cách cũng y hệt nhau, mắc bệnh cùng thời điểm, đói cùng thời điểm.

Nó không chỉ đơn thuần giống nhân bản vô tính nữa mà càng giống như hình bóng của nhau, lúc này mới tiến hành giai đoạn hai của cấm thuật, đem hai đứa trẻ này thân xác dung hợp làm một trở thành một sinh vật mới.

Sinh vật này có sức mạnh vượt xa người thường, quan trọng là chúng có thể tự do phân tách, tựa như một người nắm giữ hai cái thể xác, tùy ý chi phối, hoàn toàn có thể phát huy vượt sức tưởng tượng khả năng chiến đấu.

Trước mắt tên lão tam kia là một nhân chứng, khó trách lại có thể như vậy đột ngột tấn công hắn, thì ra đã phân tách từ trước, sau đó một người đánh lạc hướng một người ám sát, quả thực xứng đáng sát chiêu!