Chương 100: Huyễn Phong Thú

Tuyệt Đại Chiến Thần

Chương 100: Huyễn Phong Thú

" Tần Uyển...!! "

Xung quanh đám người nhìn thấy chết đi nữ tử hai tròng mắt lập tức co rút lại, hét đến cuống họng đều muốn rời ra, mấy người là đồng đội mấy năm, tình cảm thâm hậu, lúc này nhìn thấy bằng hữu chết đi, tâm trạng làm sao lại không thương cảm.

" Làm sao có thể, Tần Uyển là trong cũng ta tốc độ nhanh nhất người, nàng làm sao có thể dễ dàng như vậy bị giết chết! "

Trong đội quần công thuộc tính nam tử khuôn mặt tràn đầy sợ hãi, bất khả tư nghị kêu lên.

" Không được, lão đại, mặc kệ viên Hàn Phong Quả kia đi, chúng ta phải lập tức chạy, nếu không chết chắc! "

Những người khác cũng hoảng hốt hướng về phía cường tráng nam tử gấp rút kêu lên, vừa nãy bọn hắn đã cùng một con yêu thú khác chém nhau để giành lấy Hàn Phong Quả, tiêu hao không sai biệt lắm quá nửa, lúc này đã không còn đủ sức lực nữa.

" Được rồi, mọi người mau tập chung lại, ta cùng Vân Thanh yểm trợ, tất cả mau chóng rời đi! "

To cao nam tử cũng không dám suy nghĩ, chỉ cắn răng gật đầu, lúc này bọn hắn đã không còn sự lựa chọn nào khác.

Mọi người nghe vậy liền nhanh chóng tập hợp lại, từ trong túi lấy ra hết tất cả vũ khí công nghê cao, bình thường Huyễn Phong Thú sẽ không truy đuổi, bọn hắn chạy thoát tỷ lệ rất lớn.

" Ân, Vân Thanh, ngươi làm sao còn không tập trung lại? "

To cao nam tử nhìn thấy vẫn đứng trên cây cầm cung Vân Thanh, liền nghi hoặc hét lớn quát lên, không hiểu sao trong lòng lại sinh ra bất an.

" Chạy đi...! "

Vân Thanh miệng khẽ run run phát ra thanh âm, phía trên xinh đẹp khuôn mặt từng dòng nước mắt bắt đầu chảy xuống.

" Cái gì?! "

Mọi người nhìn thấy Vân Thanh kì lạ biểu lộ, trái tim lập tức co thắt lại, một cỗ nguy hiểm bất an tràn ngập tâm thần, chỉ thấy đang đứng trên cây Vân Thanh trước ngực từng giọt máu tươi chảy ra.

Xoẹt!

Vân Thanh lồng vực bị một cái sắc bén vật thể nâng lên, dần dần trong bóng tối dần hiện ra một cái sinh vật, phía dưới đám người kia nhìn thấy sinh vật này hai mắt liền dại ra, thập chí còn có người quỳ xuống, run rẩy sợ hãi kêu lên.

" Không...không thể nào...!! "

" Ha ha ha, ta không nhìn nhầm chứ, nó sẽ không phải là Huyễn Phong Vương...?! "

" Không...ta không muốn chết, ta không muốn chết, mau chạy đi! "

Nguyên bản vừa tập trung đám người bởi vì nhìn thấy sinh vật này liền lập tức hoảng loạn la hét lên, thậm chí không giữ nổi bình tĩnh, vứt bỏ đội hình một mình chạy đi, tất nhiên cuối cùng kết cục liền bị Huyễn Phong Thú giết chết.

" Ực! "

To cao nam tử nhìn trong bóng tối hiện ra sinh vật, trong miệng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, bị cái kia màu đỏ như máu hai con mắt nhìn thẳng vào, cả người lập tức hóa đá, tựa như nai con nhìn thấy mãnh hổ vậy, sợ hãi đến không thể di chuyển.

Xoẹt!

Trên cây sinh vật đuôi khẽ động, bị móc ngược lên Thanh Vân tức thì như mảnh giấy bị xé làm đôi, máu tươi từng giọt chảy ra, hai bên thân thể bị ném qua hai bên, lăn lóc đập xuống mặt đất.

Bịch!

Sau đó sinh vật dần dần từ trong bóng tối bước ra, hiện rõ toàn bộ thân thể, hình dạng cùng Huyễn Phong Thú y hệt, tuy nhiên so với con bình thường to gấp năm lần, phía sau lưỡi đao cũng lớn hơn một vòng, tựa như sát khí vậy, phát ra làm cho người ta rợn người quang mang.

Nấp ở góc cây phía xa Tịnh Nhạc hai tròng mắt cũng không nhịn được co rút lại, con yêu thú này mặc dù không to tuy nhiên cái kia sắc bén tràn đầy dã thú tính khí tức, có cảm tưởng chỉ cần đến gần liền ngay lập bị nó kinh khủng luồng khí xé thành trăm mảnh vậy.

Dạng này áp lực, sinh vật này sức mạnh ít phất phải ba trăm điểm trở lên!

Hơn nữa kích cỡ có thể kia chỉ có thể là Huyễn Phong Thú đàn con thống lĩnh, Huyễn Phong Vương!

Huyễn Phong Thú là một loại phong hệ yêu thú, cho dù là chỉ một con hay một đàn thì nó vẫn luôn là kẻ bị nó đi săn ác mộng, cái này bởi vì loài yêu thú này năng lực vô cùng đặc biệt.

Nó kĩ năng chỉ có một đó chính là hòa thân thể mình thành gió lốc, sau đó trực diện dùng nó như lưỡi hái chiếc đuôi tấn công hoặc ẩn nhấp ám sát đối phương.

Kinh khủng là loại gió lốc này là từ phong hệ năng lượng ngưng tụ, không chỉ cũng có sắc bén thuộc tính, hơn nữa còn có thể giúp Huyễn Phong Thú miễn nhiễm gần như tám mươi phần trăm vật lý sát thương, đồng thời giúp nó tăng năm mươi phần trăm tốc độ.

Loại kỹ năng kinh khủng gần như để Huyễn Phong Thú luôn trong vô địch trạng thái, ít ai có thể trong Huyễn Phong Thú bầy đàn chuyến đi săn mà không chết.

Đấy là Huyễn Phong Thú bình thường, Huyễn Phong Vương còn kinh khủng hơn, ngoài gió lốc ra, nó còn có cả mấy loại kỹ năng khác biệt nữa, đặc biệt là phần đuôi biến thành lưỡi hái, so với kim loại còn muốn cứng, tựa như thần binh lợi khí, chém sắt như chém bùn.

Nhân loại có thể trước mặt nó chẳng khác gì miếng đậu hũ vậy, một cái vung nhẹ liền có thể chém đứt làm đôi.

" Kì lạ, ta đọc sách qua loài yêu thú này đang lẽ ra không thể nào ở ngoài bìa rừng như vậy mới đúng, tại sao lúc này lại ở đây, hơn nữa còn có cả Huyễn Phong Vương đi theo? "

Tịnh Nhạc tràn đầy nghi hoặc lẩm bẩm nói, Huyễn Phong Thú bày đàn rất ít khi ra bìa rừng đi săn, đây là bởi vì quá ít lương thực.

Hơn nữa ở đây thường xuyên có quân đội tuần tra, yêu thú tự có nguy hiểm bản năng, bọn chúng đối với nhân loại công nghệ cao vũ khí cũng rất e ngại.

" Chẳng lẽ gần đây có bảo vật thu hút? "

Tịnh Nhạc tiếp tục đưa ra phỏng đoán, đúng lúc này Huyễn Phong Vương chuyển động, cả cơ thể nó hóa thành một cơn gió lốc, tốc độ khó có thể tin lướt qua to con nam tử trong hắn ngỡ ngàng khuôn mặt, cái đuôi vung ra bắt đầu chém giết chạy loạn đám người.

" Aaa...tay của ta! "

" Không, đừng giết ta, ta không muốn chết! "

" Ác quỷ, cút đi, lũ ác quỷ!! "

Đoàn người dưới Huyễn Phong Vương cùng nó bày đàn săn giết, tựa như nhỏ bé còn mồi, liên tục thảm khốc kêu lên, thân thể từng khúc bị cắt đứt, tanh nồng máu tươi văng vãi khắc đại địa, khiến nguyên bản âm u khu rừng lúc này lại càng giống sâm la địa ngục.

" Không...không...! "

Quỳ một chỗ to con nam tử nhìn xung quanh từng cái đồng đội của mình bị chém giết, khuôn mặt càng ngày càng sợ hãi điên cuồng, tay ôm đầu cúi xuống mặt đất, tuy nhiên đúng lúc này một cái tràn đầy nguy hiểm dã tính khí tức đột nhiên xuất hiện bên cạnh, hắn cả người run rẩy khẽ liếc nhìn sang một bên.

Cái kia to lớn thân ảnh hiện trong tầm mắt tức thì để hắn trái tim phát lạnh, chỉ thấy Huyễn Phong Vương phát ra gầm gừ tiếng kêu, hai mắt tràn đầy huyết tinh, lưỡi hái vung ra muốn đem bên cạnh bé nhỏ sâu kiến kết liễu.

Bất quá đúng lúc này một cái nóng bỏng ngọn lửa từ phía xa bay đến, đập thẳng vào Huyễn Phong Vương người, lập tức để nó đau đơn bén nhọn thanh âm vang lên, theo bản năng nhảy về phía sau, hai mắt nhìn chằm chằm vào phía ngọn lửa bay đến.

Đang ở trong vực thẳm to cao nam tử nhìn thấy Huyễn Phong Vương bị đánh bay xong, khuôn mặt sững sờ nhìn trong làn sương đi ra một cái áo choàng đen thân ảnh, hắn khí tức tràn đầy thần bí, trên mặt đeo một cái màu trắng đen mặt nạ, trong mờ ảo sương mù từng luồng nóng rức hỏa diêm từ cánh tay hắn bốc ra.

" Chạy đi! "

Tịnh Nhạc đi đến to cao nam tử vị trí, miệng khẽ nói, tức thì để to cao nam tử khuôn mặt từ sững sờ, sau đó chuyển thành mừng rỡ không tả nổi, vội run rẩy cúi đầu cảm tạ.

" Cảm...cảm ơn! "

Nói xong hắn liền ném hết trên thân áo giáp, dùng còn lại sức lực mau chóng rời đi.

Khét!

Xung quanh Huyễn Phong Thú thấy vậy lập tức gầm thét hóa thành gió lốc đuổi theo, bất quá đúng lúc này Huyễn Phòng Vương tiếng kêu vang lên, tức thì để đám Huyễn Phong Thú dừng lại, hai mắt chằm chằm nhìn về phía Tịnh Nhạc, đem bốn hướng xung quanh đều phong tỏa kín.

" Gừ!! "

Huyễn Phong Vương phát ra gầm gừ thanh âm, muốn đem Tịnh Nhạc hăm dọa, nó bản năng cảm nhận được từ nhân loại này trên người nguy hiểm, cho nên mới không muốn để Huyễn Phong Thú đuổi theo, nhất định phải tập trung giết nhân loại này trước.

" Hừ, muốn số đông sao, vừa hay ta cũng muốn sử dụng thử kỹ năng mới một chút! "

Nói xong Tịnh Nhạc trên người khí tức biến đổi, toàn thân bị ánh sáng bao phủ, màu đen sợi tóc bắt đầu biến thành màu vàng kim, toàn thân khí tức cũng biến thành thần thánh vô cùng.

Nguyên bản tối tăm u ám khu rừng, dưới Tín ngưỡng chi quang tác dụng lập tức như được thanh tẩy, tràn đầy ánh sáng ấm áp.

" Khét! Gào! "

Đám Huyễn Phong Thú bị Tín Ngưỡng Chi Quang chiếu phải, lập tức khó chịu thống khổ kêu gào thét lên, bọn nó quanh năm sống ở loại này âm u hoàn cảnh, lúc này đột nhiên có mạnh mẽ lại ấm áp ánh sáng như vậy chiếu vào, đương nhiên hai con mắt cùng cơ thể không thể kịp thích nghi.

Cả một đám đều nhao nhao bị đẩy lùi, núp mở phía sau gốc cây!

" Thần thánh lĩnh vực! " Đúng lúc này Tịnh Nhạc thanh âm vang lên.