Chương 1: Cuộc sống mới và Màn hình chỉ số
Chương 1: Cuộc sống mới và Màn hình chỉ số
Oanh!
Sấm sét đùng đoàng rền vang cùng với những tia chớp lóe sáng rạch ngang bầu trời.
Lộp bộp!
Từng giọt mưa rơi trên nóc phòng, theo khe hở kết nối thành ngấn nước đọng lại trên trần nhà, nhỏ từng giọt tí tách xuống chậu nước.
Đây là một gian phòng nhỏ, tầm 12m². Xung quanh đồ đạc bị vứt lộn xộn, nào là vỏ lon, túi ni-lông, những mảnh sắt để lâu han gỉ bị chôn sâu dưới nền đất xi-măng, nào là những mảnh bìa giấy thấm đẫm nước mưa,...
Chủ nhân của căn phòng này tên là Lâm, là một tên cô nhi, từ nhỏ liền ăn xin dọc đường, không ai biết bố mẹ hắn là ai, hay tên của hắn là gì, chỉ biết hàng xóm thường gọi hắn một tiếng "Lâm".
Lúc này hắn đang chăm chú nhìn vào màn hình vi tính, trong miệng chửi mắng một câu: "Chết tiệt."
Hắn liền cầm lên tô mì ăn liền, húp lấy 2 cái đem bát mì ăn sạch sẽ, tiện tay đặt ở trên bàn, hắn một tay đặt ở bàn phím, một tay bắt lấy con chuột, hai mắt chăm chú nhìn màn ảnh máy vi tính.
Nguyên lai hắn trừ nhận phế thải về bán, vẫn là một tên yêu thích giúp người khác cày game, là một game thủ nghiệp dư.
Hắn hiện tại đang tại chơi là một cái trò chơi gọi là "Knight III", chỉ gặp hắn động tác thuần thục thao tác một tên hiệp sĩ cô độc giáp đen, tẩu vị phong tao tránh thoát từng cái kỹ năng, đủ loại hoa lệ đường kiếm đánh vào trên thân boss.
Sau 2 phút, boss ầm vang sụp đổ, hắn nhặt lên một kiện trang bị ánh vàng rực rỡ bị rơi xuống mặt đất, sau đó ra ngoài, chờ một lúc, trên điện thoại di động truyền đến một tin tức, nhắc nhở hắn thu đến 500 nghìn đồng.
Trên mặt hắn không có cái gì tâm tình vui sướng, chết lặng đóng lại cửa sổ trò chơi, khóe mắt trong lúc lơ đãng liếc về tờ giấy được dính dưới góc trái màn hình với dòng chữ: "Cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ không còn vì sinh kế bôn ba, cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ để cho toàn bộ thế giới biết tên của ta."
"Mình cũng thật là ngu ngốc." Lâm tự giễu một câu.
"Ai ah ~~ " Hắn nhàm chán ngáp, duỗi lưng một cái, không cẩn thận đụng phải bên cạnh chai bia, đinh đinh đang đang tiếng vang một mảnh.
Hắn cũng không có phát hiện dưới chân hắn dây điện chẳng biết lúc nào bị nước mưa thấm đến, phát ra một trận hỏa quang, rồi "Đoàng" trước mắt hắn tối đen, ngã trên mặt đất.
oOo
Phùu... phùuu...
Tiếng gió ào ào, mưa lớn, sấm chớp rợp trời.
Lúc này, dưới cơn mưa dữ dội kèm theo cái lạnh cắt da, ngay tại một ven sông ở phía bắc Serylda, có một ánh sáng mỏng manh từ thiên ngoại nhanh chóng hạ xuống trong một thân thể vốn đã tắt hơi thở từ lâu. Chớp mắt một cái, tiếng tim đập vang lên, bằng mắt thường có thể nhìn thấy vết thương ở ngực đang từ từ nối liền lại, làn da trắng bệch cũng trở lên đỏ hồng, tràn đầy sinh khí.
Sau một giờ đồng hồ, cơn mưa bắt đầu ngớt dần, để lộ ra ánh trăng sáng chiếu xuống mặt nước.
Lông mi run run mấy lần, con mắt bỗng nhiên mở ra, Lâm từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh.
Thị giác của hắn dần dần khôi phục, đầu óc không còn hỗn loạn như trước, trong miệng không nhịn được rên rỉ một tiếng, mở mắt.
"Mình đã ngủ được bao lâu rồi?"
Lắc lư cái đầu vừa tỉnh lại sau khi chìm vào hôn mê, cảm thấy xung quanh mình rất ẩm ướt, hơn nữa toàn thân đau nhức như muốn tê liệt, gió từ bốn phía thổi qua, tạt vào người hắn khiến Lâm không nhịn được mà rùng mình một cái.
Đầu toát mồ hôi lạnh, hắn vội vàng liếc nhìn xung quanh. Không gian xung quanh chỉ là một mảnh đen kịt, trên không trung, một vầng trăng lưỡi liềm đang treo lơ lửng.
Sau một lát, mượn ánh sáng yếu ớt phát ra từ mặt trăng hắn mới nhìn được cảnh vật rõ ràng hơn một chút. Hiện tại hắn đang ở trong một bụi cỏ cạnh bờ sông, nửa thân dưới còn đang ở trong nước, lúc này hẳn là ban đêm.
Lấy lại bình tĩnh, thiếu niên bật người dậy, ánh mắt mờ mịt đánh giá xung quanh, nhìn đông nhìn tây.
Cái quỷ gì?
Trước sự hoài nghi của bản thân, Lâm đưa tay lên và véo má mạnh một cái. Đau! Tức là đây chắc chắn là thực tại...nhưng nếu vậy thì sao hắn lại tỉnh dậy ở đây?
Ngẫm nghĩ, thiếu niên đứng dậy và thử hét lên cầu cứu.
"Có ai không?"
"..."
Không hề có một ai đáp lại, mà thay vào đó là sự im lặng đến sởn da gà. Đương nhiên rồi, nếu xảy ra trường hợp có "người" thì ắt hẳn hắn đã không tỉnh dậy giữa cái chốn âm u này rồi.
Gạt nỗi thất vọng sang một bên, Lâm bắt đầu lục tìm lối thoát quanh đây.
Bất chợt, vừa lúc ánh trăng chiếu tới, hắn nhìn vào trong vũng nước đục... chiếu ra một người trẻ tuổi mang những đường nét sâu sắc của người châu âu thuần huyết. Mái tóc đen phối với làn da tái nhợt bệnh trạng và đôi mắt lam trong vắt như thuỷ tinh.
Kinh ngạc nhìn khuôn mặt trẻ tuổi có chút non nớt bên trong mặt nước mà Lâm chỉ biết cười khổ một tiếng, thì thào nói:
"Vậy tức là...mình đã chết rồi ư?."
Thì thào, Lâm đột ngột yên lặng. Bởi vì những lời vừa rồi không phải là tiếng Việt, mà là hắn sử dụng một loại ngôn ngữ xa lạ nói ra, không chỉ vậy, hắn còn biết rõ đây là tiếng Hermes - ngôn ngữ cổ xưa của nhân loại và cũng là ngôn ngữ chung của cư dân Serylda.
Nghiêm túc đánh giá xung quanh, thiếu niên bắt đầu lục lọi ký ức còn lưu lại trong đầu, một đoạn ký ức không thuộc về hắn.
Ta... xuyên qua!
Hắn không có bất kỳ cảm giác đau khổ hay tiếc nuối gì mà ngược lại hắn cảm thấy mình như được giải thoát. Kiếp trước hắn không phải là người có chức có quyền, cũng không phải người giàu có, tiền đồ rất xa vời, tương lai mờ mịt.
Vốn dĩ chủ nhân của cơ thể này tên là Lloyd Silas, mà cái thế giới này cũng khác biệt rất nhiều, hoàn toàn bất đồng với địa cầu ở kiếp trước, khác biệt lớn nhất chính là thế giới này tồn tại hiện tượng siêu tự nhiên cùng cường đại cá thể, bọn hắn là nhân tố chính quyết định sự phát triển của văn minh, được xưng là Người Siêu Phàm.
Tên như ý nghĩa, Người Siêu Phàm là những người có sức mạnh vượt xa người thường, sống lâu trăm tuổi, chính là kỳ tích hóa thân, cũng là giai cấp thống trị cao nhất.
Tuy nhiên lại chỉ có số ít người có khả năng trở thành Người Siêu Phàm, đại bộ phận người bình thường đều hầu như cả đời sẽ không tiếp xúc tới lĩnh vực siêu phàm, chỉ có đi học tại một nơi được gọi là "Siêu Phàm Học Viện", ở đó những đứa trẻ trước khi trưởng thành (dưới 18 tuổi) sẽ có cơ hội được đào tạo để trở thành Người Siêu Phàm, nhưng tỉ lệ thành công thấp và học phí đắt đỏ khiến số lượng học sinh không hề nhiều, chỉ bằng 1 phần 10 so với các trường học thông thường khác.
Đương nhiên, "Siêu Phàm Học Viện" sẽ không lộ ra trước mặt người bình thường. Phía bên ngoài chỉ là một trường học thông thường, nhưng bên trong lại đào tạo những Người Siêu Phàm, giúp họ khống chế sức mạnh bẩm sinh của mình.
Lloyd là con của một chủ trang trại nhỏ đến từ một ngôi làng hẻo lánh mang tên Valentinus, trước đó cũng là học sinh của "Siêu Phàm Học Viện" chi nhánh thành Triel.
Đã qua 3 năm, nhưng tới nay Lloyd vẫn chỉ là người bình thường.
Bởi vì kết quả học tập các môn văn hóa không tốt, lại thêm học phí đắt đỏ, cha của Lloyd là Brian Silas không muốn hắn tiếp tục theo học, hy vọng con trai có thể trở lại quê quán để kế thừa kho thóc gạo của gia đình, nhưng lại bị Lloyd khăng khăng từ chối. Sau khi cãi nhau với cha, vào ban đêm cùng ngày, Lloyd tự mình tìm đường trở lại thành Triel, hắn dùng tiền tiết kiệm để thuê một gian phòng trọ giá rẻ gần học viện, lại đi tìm việc làm để tự chi trả học phí, cuối cùng kiên trì được nửa tháng liền xảy ra chuyện.
"Phù..." Trấn tĩnh lại cảm xúc, Lâm - nay đã tự nhận là Lloyd thở nhẹ một tiếng, có chút đồng tình nói:
"Người anh em, An tâm yên nghỉ đi thôi. Nửa đời sau ta sống thay ngươi. Cha mẹ ngươi, ta cũng sẽ coi họ là cha mẹ ta. Giấc mộng trở thành Người Siêu Phàm... Không dám hứa hẹn trước, nhưng ta sẽ gắng hết sức mình!!"
Và ngay tại giây phút đó, trong thâm tâm, dường như đã có gì đó thay đổi. Nhưng nó lại quá mơ hồ để bản thân hắn có thể xác định được.
——Oanh!
Sấm sét rền vang, bầu trời bị chiều sáng tựa như ban ngày.
Trong phút chốc, một cái gì đó bất ngờ xuất hiện trong đầu của Lloyd, nó nhìn giống như màn hình điển hình của game.....
"Knight III đang khởi động..."
"Warning: Không thể tải xuống Phó Bản..."
"Warning: Không thể tải xuống Trò Chuyện..."
"Warning:..."....
Không phải cái này… giống như một màn hình trong các game RPG (game nhập vai) sao?
"Màn hình chỉ số đã được mở"
Những từ này vẫn đang tiếp tục chạy qua trong đầu Lloyd.
"Màn hình chỉ số?"
Lloyd giật nảy mình, trong nháy mắt hắn liền nhận ra.
——Là màn hình chỉ số của nhân vật trong game, thứ mà chỉ có Player mới sở hữu!
"Bởi vì nguyên nhân nào đó mà bảng nhân vật xuyên qua cùng với ta? Chẳng lẽ... nơi đây là thế giới trong Knight III?! Không, không phải! Mặt trăng trong thế giới của Knight III là màu đỏ, nhưng ở nơi đây vẫn là màu trắng." Trong nháy mắt, Lloyd mơ hồ hình dung được một thứ gì đó, nhưng rồi lại phủ định suy nghĩ của mình.
Với tư cách là thâm niên player của Knight III, Lloyd hoàn toàn hiểu rõ sự tồn tại của màn hình chỉ số mang ý nghĩa như thế nào, chỉ cần đầy đủ điểm tiềm năng thì siêu phàm thoát tục, pháp lực vô biên,... đều chỉ là vấn đề có thể giải quyết chỉ với 1 nút bấm. Khi đó, việc trở thành Người Siêu Phàm cũng không còn là "hái trăng trong nước, hái sao trên trời" mà là hắn muốn trở thành khi nào mà thôi.
Có vẻ như kiếm bộn rồi...
Lloyd có chút kích động, thầm nghĩ.
"Không có kết nối mạng, tự động chuyển sang chế độ Local Area Network."....
Tính danh: Lloyd Silas
Tuổi tác: 16
Chức nghiệp: Không
Trạng thái: yếu ớt
Đẳng cấp: 4 (23/50)
Năng lượng: 3/4
Tiềm năng: 0
Kỹ năng: Kiếm thuật cơ sở lv1
Thiên phú: Số liệu hóa (chú thích: chuyển đổi mọi sự vật, bao quát chỉ số của năng lực và cấp độ trong tầm nhìn thành giá trị số / giải thích hoặc mô tả trạng thái sự vật thành số liệu tương quan, cần tiêu tốn 1 năng lượng) (bị động / chủ động)
Thiên phú: Tầm nhìn của cao thủ (chú thích: khi được kích hoạt, trong thời gian 5 giây, tốc độ thần kinh thị giác được tăng cường, tiêu tốn 2 năng lượng) (chủ động)....
"Đẳng cấp Lv4, kỹ năng hầu như không có, ngoại trừ kiếm thuật mới lv1... Quả nhiên, toàn bộ số liệu đều bị xóa bỏ."
"Đáng tiếc, tài khoản hiệp sĩ bóng đêm lv200, hơn 1000 giờ cày cuốc cứ vậy mà mất trắng."
Màn hình chỉ số rất dễ hiểu, ngoại trừ danh tính và tuổi tác, thì Chức Nghiệp tương đương với phương hướng tiến hóa của Người Siêu Phàm, mỗi tài khoản khi đạt lv10 sẽ cần một số lượng điểm tiềm năng nhất định để tiến hành chuyển chức. Chức nghiệp định hình lối suy nghĩ và sự tương tác của nhân vật với thế giới xung quanh. Nhân vật sẽ nhận được các đặc trưng và tài năng của chức nghiệp mình chọn. Chẳng hạn một đấu sĩ thành thạo nhiều loại vũ khí và áo giáp, hay một thuật sĩ thực hiện ma thuật. Nhân vật hoàn toàn có thể sáng tạo phong cách riêng hoặc đi theo đường lối mặc định.
Đẳng cấp là tổng chỉ số thuộc tính của nhân vật (chỉ số sức mạnh, nhanh nhẹn, thể chất,... đều là chỉ số ẩn, nhưng có thể phán đoán chiến lực thông qua tổng chỉ số, đôi khi vẫn có trường hợp nhân vật tổng chỉ số thấp lại vượt cấp đánh giết nhân vật có tổng chỉ số cao hơn. Cho nên không thể hoàn toàn tin tưởng.), khi chỉ số bên trái bằng hoặc hơn chỉ số bên phải thì có thể lựa chọn tăng cấp hoặc không.
Điểm năng lượng là chỉ số mana của nhân vật, khi có đầy đủ điểm năng lượng, nhân vật có thể sử dụng kỹ năng. Mỗi kỹ năng đều có cấp bậc thể hiện mức độ thành thạo của nhân vật đối với kỹ năng đó.
Điểm tiềm năng có thể nói là quan trọng nhất đối với nhân vật, vì không chỉ sử dụng để gia tăng đẳng cấp của kỹ năng đang sở hữu, mà thậm chí có thể phục hồi điểm năng lượng, nâng cấp vũ khí,... Đối với mọi player thì điểm tiềm năng là chỉ số mà càng nhiều thì càng tốt, mãi mãi đều cảm thấy thiếu.
Cuối cùng, thiên phú là sở trường của nhân vật, thiên phú của mỗi người đều là ngẫu nhiên, không thể lựa chọn cũng như không thể thay đổi thiên phú. So với kỹ năng thì thiên phú có ảnh hưởng lớn tới chiến lực của nhân vật, mọi cao thủ hàng đầu trên bảng xếp hạng đều sở hữu thiên phú rất mạnh. Có thể nói, thiên phú mạnh hay yếu sẽ quyết định tiềm lực của nhân vật cao tới mức nào.
"Thiên phú?! Vậy mà có tới 2 cái?!"
Lloyd bối rối, ánh mắt lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Phải biết, chỉ khi vượt qua một cấp độ lớn (chuyển đổi nghề nghiệp), cộng thêm hoàn cảnh đặc biệt mới có cơ hội lĩnh ngộ thiên phú. Mà chỉ có số ít người mới đạt đủ điều kiện này,
Hầu hết mọi người khi chuyển chức đều sẽ không có thiên phú, do vậy, có thể thấy được sự hiếm có của thiên phú.
Ngay cả hắn kiếp trước, tài khoản kỵ sĩ bóng đêm lv200, chiến lực đứng hàng thứ 183 toàn server cũng chỉ sở hữu 1 thiên phú sở trường.
Vậy mà bây giờ, hắn mới lv4 đã sở hữu 2 thiên phú.
Hẳn là...
Bởi vì xuyên không khiến kỳ tích xảy ra? Hoặc là ta và Lloyd đều là thiên tài vạn năm có một, cả hai đều trời sinh có thiên phú?
Lloyd lắc đầu, nghĩ mãi không ra nguyên nhân, cuối cùng tập trung sự chú ý vào 2 thiên phú.
"Số liệu hóa" nhìn như bình thường nhưng tại một số trường hợp có thể nói là thần kỹ. Kỹ năng bị động có thể giúp hắn nhận rõ trạng thái của bản thân, ví dụ một khi bị trúng độc hay rơi vào trạng thái xấu thì có thể phản ứng ngay lập tức, kịp thời cứu chữa. Còn kỹ năng chủ động lại càng OP, hắn có thể xem xét trạng thái của đối phương như chức nghiệp, đẳng cấp, trạng thái,... hoặc có thể phân biệt các vật phẩm quý hiếm.
*thuật ngữ OP: viết tắt của Overpowered, có nghĩa là mạnh quá mức.
"Tầm nhìn của cao thủ" mặc dù chỉ tăng cường tốc độ thị giác trong 5 giây, nhưng khi chiến đấu sinh tử thì 1 giây cũng có thể quyết định thắng bại. Là thiên phú có tác dụng cực cao trong chiến đấu.
Đang suy nghĩ thì một tia sáng từ bên ngoài chiếu vào khe động. Không biết từ lúc nào, mặt trời đã treo lên trên cao.
"Trời sáng rồi."
Có màn hình chỉ số, khiến trong lòng Lloyd an tâm một chút, hiểu rõ rằng đây là chỗ dựa duy nhất để hắn có thể sống yên ổn tại thế giới mới lạ này.
Ngồi ở bờ sông nghỉ ngơi hơn nửa giờ, thể lực khôi phục một chút, nhưng mà bụng vẫn kêu vang, Lloyd biết không thể tiếp tục ở lại đây nghỉ ngơi.
Hắn quay đầu, nhìn về phía xa xa, kia chính là khung cảnh của một toà thành cổ kính to lớn, sừng sững giữa một khu rừng đại ngàn. Ở từ xa mà bản thân đã nhìn thấy to cỡ vậy rồi thì tự hỏi, liệu nó sẽ to cỡ nào khi đứng gần nó. Lloyd tràn đầy hứng thú.
Hắn sửa sang lại quần áo ẩm ướt đang mặc trên người, hít sâu một hơi, nhanh chân rời đi bờ sông, để lại một loạt dấu chân phía sau lưng, đi hướng về phía thành Triel.