Chương 3: Cứu người

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 3: Cứu người

Chương 3: Cứu người

"Ma thể "
Đánh giá: D
Phân loại: Thể chất
Phạm vi: Cá nhân
Đặc tính: Tự hồi phục D, Tăng cường thể chất D
Mô tả:
Trong trạng thái ma thể một phần hoặc toàn phần sẽ tăng cường thể chất một cách đáng kể đồng thời cũng tiêu hao khá nhiều năng lượng trở về trạng thái ban đầu sẽ bị suy yếu tùy thời gian sử dụng nhưng

"Long Nguyên "
Đánh giá: C-
Phân loại: Năng lượng
Phạm vi: Cá Nhân - Quốc gia
Đặc tính: Năng lượng C-, Tăng cường thể chất D, Thiệt hại C
Mô tả:
Một loại năng lượng cao cấp có sức phá hoại ghê gớm những thiệt hại do nó gây ra khó mà hồi phục theo cách thông thường

"Sharingan sơ cấp "
Đánh giá: D
Phân loại:Huyết mạch, Hỗ trợ
Phạm vi: Đơn mục tiêu
Đặc tính: Tăng cường thị lực
Trạng thái: Bình thường
Mô tả:
Là một loại sức mạnh huyễn tưởng nếu dùng nhiều sẽ để lại hậu quả nặng nề

"Tội Nguyên"
Đánh giá: E
Phân loại: Dị năng
Phạm vi: Tòa thành
Đặc tính: Có thể quan sát linh hồn của người khác
Mô tả:
Một loại dị năng kì lạ chỉ có thể áp dụng vào cuộc sống tránh những người hay những nơi không cần thiết

Bắt đầu thử dùng Ma thể Hạo Thiên cảm ứng toàn thân tình trạng qua vài giây tay trái Hạo Thiên bắp thịt bắt đầu di động rất nhanh biến thành cánh tay toàn cơ bắp không có làn da theo ý nghĩ của Hạo Thiên cánh tay tay lần nữa bị lân phiến màu đen cho bọc lại

Lần này Hạo Thiên dùng Ma thể cả người bắt đầu cơ bắp hóa nhìn to lớn hơn một chút đôi mắt biến thành hai màu đen đỏ nhìn khá quái dị còn lại đều ổn dù lộ ra bắp thịt nhưng cũng trở nên bền bỉ hơn bình thường rất nhiều dù không kháng đao kiếm nhưng khác đánh tốt hơn sức mạnh cũng tăng lên gấp đôi chỉ là lân phiến trên người không thể bọc toàn thân mà chỉ được một phần ví dụ như hai cánh tay hoặc hai chân bất quá có thể linh hoạt thay đổi nếu luyện tập

Sau khi trở về trạng thái bình thường Hạo Thiên bị thoát lực mấy giây sau này dùng phải cẩn thận

Tiếp theo là Long Nguyên cũng mất vài giây để Hạo Thiên có thể điều khiển được nó nhưng số lượng không khả quan cho lắm chỉ có nắm tay lớn nhỏ nhưng vô cùng dễ dùng dù chưa thử lần nào nhưng Hạo Thiên vẫn dễ dàng gom lại trong lòng bàn tay

Một đoàn màu trắng Long Nguyên lơ lửng trong tay Hạo Thiên thử nén chúng lại rất nhanh bị thu lại bằng ngón tay hắn cảm giác thứ này nếu bắn ra cái tên dùng phù chú vừa bị hắn đánh bại lại xếp thêm vài chục tên cũng ngăn không được đòn này

Sharingan hắn đã thử qua còn năng lực của bản thân hắn rất quen thuộc chỉ là giờ hắn mới biết nó tên gọi Tội Nguyên

Trước kia hắn cũng dùng qua nhiều lần còn ảo tưởng nó là dị năng rất ghê gớm chỉ là chưa khai thác hết giờ hắn mới biết chỉ có thể dùng để quan sát

Giống như hệ thống nói dị năng này chỉ dùng để phân biệt người tốt hay kẻ xấu về cơ bản ở trạng thái Tội Nguyên hắn nhìn thấy mỗi người thường là một điểm sáng màu trắng tùy tâm tình mà lúc sáng lúc tối nếu là trẻ con sẽ nhỏ hơn người lớn nếu người đó chết đi điểm sáng này sẽ biến mất

Nhưng người có dị tâm lại khác trong mấy năm Hạo Thiên nghiên cứu hắn nhận ra kẻ có dị tâm điểm sáng sẽ đổi màu điểm sáng càng lớn càng vặn vẹo nghĩa là người này đang trở nên nguy hiểm, khác biệt là ở nơi này Hạo Thiên cảm nhận được mấy cái hình thù kì quái đang phát sáng xem ra đây mới là thứ đáng để lưu tâm

Trong đó màu đỏ là phẫn nộ, màu đen là dục vọng, màu lam là lười biếng, màu vàng là kiêu ngạo, màu tím là đố kị, màu xám là phàm ăn, màu lục là tham lam

Cái mà Hạo Thiên chọn là một đốm sáng màu lục hơi lớn mà bây giờ đã biến lớn đồng thời còn vặn vẹo bên cạnh cũng có vài cái giống vậy đồng thời xen lẫn mấy đốm sáng trắng nhỏ đang yếu ớt sáng lên xem ra có một đám trẻ đã xảy ra chuyện rồi hắn chần chờ vài giây cuối cùng quyết định đi tới xem sao vì hắn cũng không có mục tiêu gì cả

Hạo Thiên cách nơi đó còn nửa giờ nếu chạy cũng mất 20 phút sẽ không kịp hắn cắn răng lao nhanh hy vọng vớt vát được chút gì đó

Theo sắc trời ngày càng tối trong rừng càng khó tìm đường đi Hạo Thiên mở sharingan cũng không khá hơn mấy có lẽ vì thiếu năng lượng đi Hạo Thiên thử vận chuyển một chút Long Nguyên vào đôi mắt lập tức tầm nhìn tăng lên dù bị phủ lên màu đỏ nhạt nhưng vẫn tốt hơn không thấy

Trên đường đi hệ thống nói

"Ký chủ nên hành động cẩn thận người tu luyện rất nhạy cảm ký chủ nên mang thứ này vào "

Trước mắt Hạo Thiên hiện lên bảng thông số

"Trang phục dạ hành"
Đánh giá: D
Phân loại: Y phục, Hỗ trợ
Đặc tính: Ẩn thân, Giáp nhẹ, Tiềm hành
Trạng thái: Hư hỏng (4/10)
Mô tả:
Giáp nhẹ được chế tạo thành trang phục có thể mặc như áo khoác ngoài có khắc ẩn thân trận pháp và tiềm hành trận pháp làm bản thân trở nên mờ nhạt không đáng chú ý cũng có thể bỏ qua vài trận pháp sơ cấp hoặc xuyên qua các điểm yếu của trận pháp cao hơn có thể tăng cường ẩn thân trong thời gian ngắn tiếc là đã tổn hại bị yếu đi nhiều nên cân nhắc tình huống sử dụng

Đây là một bộ áo khoác dài màu đen có mũ trùm bị hư hại nên rách nhiều chỗ tổng thể vẫn dùng được Hạo Thiên chọn trang bị sau đó lấy ra súng lục ổ quay nhét vào lưng quần cầm lấy kiếm tiếp tục chạy đi

Khi tới nơi trời đã tối nhưng xung quanh vẫn là một mảng rừng tăm tối không có bất cứ dấu hiệu gì là có người ở đây Hạo Thiên ẩn sau một gốc cây không xa ổn định lại hơi thở hắn dùng Tội Nguyên cảm nhận lại một lần nữa đúng là chỗ này chỉ là lần này thiếu mất một điểm sáng xem ra xung quanh có trận pháp gì đó người này là có chuẩn bị trước còn Hạo Thiên cái gì cũng mơ hồ chỉ đành hỏi hệ thống

"Hệ thống có cách gì giúp ta cứu những người trong đó sao?"

Hệ thống trả lời

"Có là có nhưng ký chủ không dùng được hơn nữa ngài không xác định được đối phương mạnh yếu đã xông vào đơn giản là chịu chết lẽ ra ngài nên học những kiến thức cơ bản đã rồi hãy đi thế giới này ngày nào không có người chết ngài có thể làm là bỏ đi sau khi mạnh lên hẳn quay lại "

Hạo Thiên không nói gì hắn dùng Tội Nguyên mở rộng phạm vi ra tối đa thử tìm người giúp đỡ đúng là tìm được 1 người hơn nữa điểm sáng của người này rất sáng không có gì dị dạng là người tốt cách nơi này chỉ 500 m nếu phi tốc Hạo Thiên có thể cứu được nhiều người hơn hắn yên lặng đi về hướng người kia cách một đoạn sau đó Hạo Thiên phi tốc chạy chỉ qua hai phút Hạo Thiên đã tới nơi nhưng không thấy ai ngay lúc này Hạo Thiên cảm giác sau lưng lạnh lẽo lập tức xoay người tránh được một thương đâm tới

Hạo Thiên vội vàng nói

"Đừng đánh..."

Không để Hạo Thiên nói xong đối phương đã tiếp tục tấn công một cước đạp tới nhanh hơn tên dùng bùa chú kia nhiều may là lần này Hạo Thiên vẫn đang trong trạng thái cảnh giác cao độ đỡ được đòn này nhưng cánh tay cũng đau đớn tê dại lùi lại một bước

Đối phương thu thương lại đâm tới Hạo Thiên buông ra trường kiếm dùng Ma Thể hai tay biến thành cơ bắp bao trùm lân giáp chụp lấy trường thương cả hai ma sát ra hỏa hoa sau đó trường thương trong tay chấn động hơi ngứa nhưng Hạo Thiên không buông ra mà nhanh chóng nói

"Nhiều người sắp chết ta cần giúp đỡ!"

Vương Hùng hừ lạnh nói

"Ma vật muốn lừa ta mơ tưởng "

Nói xong buông ra trường thương nắm đấm lấp lóe hỏa quang đánh tới Hạo Thiên đang gấp buông ra trường thương vì an toàn triệu hồi hai tay Thâm Uyên chiến giáp hai tay trầm trọng một quyền đối oanh hỏa quang bùng nổ chênh lệch lập tức rõ ràng Hạo Thiên lùi lại một bước mà Vương Hùng lùi lại hai bước tay hắn có chút run rẩy mà Hạo Thiên vẫn ổn

Cầm lấy trường thương ném cho đối phương nhặt lại trường kiếm Hạo Thiên nói

"Nhanh ngươi phải tin ta chậm nữa sẽ có người thứ hai phải chết "

Vương Hùng chụp lấy trường thương nghi ngờ nhìn Hạo Thiên tại Hạo Thiên thúc giục lần nữa mới thu lại trường thương cảnh giác theo sau không quá hai phút hai người đã đi tới nấp gần đó Hạo Thiên nói nhỏ

"Bên trong có một tên điên đang làm gì đó hại người nhưng bên ngoài có trận pháp ngươi có cách sao?"

Vương Hùng lắc đầu nói nhỏ

"Thứ này phải trận pháp sư mới biết được ta cũng mới Võ Linh sơ giai không có học tập thêm thứ này làm sao ngươi biết? "

Hạo Thiên không có trả lời mà nói

"Ta sẽ dùng kế điệu hổ li sơn ngươi coi thời điểm đánh úp hắn hai ta phối hợp bên trong chỉ có hắn là thủ ác"

Vương Hùng còn đang nghi hoặc Hạo Thiên đã thu lại y phục trên người từ nhẫn không gian chọn một bộ y phục nhìn bình thường điểm thu vũ khí vào đóng lại sharingan vuốt vuốt khuôn mặt để mình bình tĩnh lại sau đó lặng lẽ đi ra xa xa lấy bùn đất bôi lên khắp người sau đó ngập ngừng một chút mới lớn giọng kêu lên

"Cha mẹ các ngươi ở đâu mau tới đón ta về đi ta rất sợ hãi "

Vừa kêu vừa chậm rãi đi về hướng trận pháp kêu được vài lần nước mắt Hạo Thiên chảy ra giọng cũng nghẹn ngào Vương Hùng thấy vậy cũng kinh ngạc không biết là thật vẫn là giả nhưng vẫn phối hợp thu liễm khí tức tìm chỗ ẩn núp

Đau khổ thuộc về đau khổ Hạo Thiên vẫn làm việc cần làm đi tới trước kết giới giả vờ như không biết đưa chân chậm lại chạm thử trận pháp thấy không có phản ứng gì quá mức lại đi thẳng vào

Ở bên trong Lý Phong hai tay nhuốm máu cảnh giác nhìn ra ngoài ở nơi khỉ ho cò gáy này lại có trẻ con chỉ có quỷ mới tin, hắn giết người nhiều lắm có lớn có nhỏ không nhớ hết được tiếc là nơi này chỉ có ẩn nấp trận pháp không ngăn được ma quỷ hắn cắn răng lấy nỏ cài tên thả ra bản thân linh quỷ thấy Hạo Thiên đang đi về bên này Lý Phong mở cửa ra chính là một tiễn bắn tới

Hạo Thiên hơi kinh ngạc quả quyết như vậy xem ra là hạng người cùng hung cực ác hắn có thể tránh được nhưng cùng đối phương vẫn có khoảng cách nhất định nếu rút súng ra đối phương tránh được lui lại bắt con tin xem như lần này thất bại

Hạo Thiên hơi nghiêng người tránh chỗ yếu hại cắn răng chịu một tiễn này ngã ra đất, ở gần đó Vương Hùng hai tay nắm chặt muốn xông ra nhưng nghĩ lại lúc trước hai người tranh đấu Hạo Thiên phản ứng nhanh hơn hắn không ít nên Vương Hùng mới rơi vào hạ phong lần này dĩ nhiên là cố ý

Hạo Thiên nhịn đau cố tỏ ra sợ hãi lùi về hướng Vương Hùng bên kia vừa lùi vừa nói

"Đại thúc đừng giết ta ta chỉ tìm cha mẹ ta rất sợ "

Lý Phong thấy Trừ Tà tiễn vô hiệu mới chăm chú nhìn kỹ khuôn mặt dơ bẩn đầy nước mắt toàn thân lấm lem bùn đất không có giấu hiệu của ma quỷ nghĩ tới đây Lý Phong nở nụ cười cũng đúng mỗi lần bản thân đều xử lý vô cùng triệt để làm sao có ma quỷ theo mình được xem ra là ông trời ban cho

Nghĩ tới đây Lý Phong cười càng càn rỡ thu hồi nỏ tay giấu sau lưng lấy ra thuốc mê tiến tới nói

"Tiểu tử đi lạc đúng không lại đây với thúc ta sẽ dẫn ngươi đi đoàn tụ với cha mẹ "

Hạo Thiên vẫn hướng phía sau lùi lại khi tới cái cây Vương Hùng đang ẩn núp mới cố tính trượt ngã ôm lấy vai Lý Phong thấy vậy vội tiến lên đưa tay ra nói

"Nhanh nắm lấy tay ta ở bên ngoài nguy hiểm lắm "

Nhìn bàn tay dính máu của hắn Hạo Thiên đưa tay ra nắm lấy, trong mắt Lý Phong hiện lên sự điên cuồng nhưng Vương Hùng nắm lấy cơ hội nhảy xuống chỉ là sau lưng Lý Phong đột nhiên mọc ra một khuôn mặt nhỏ gào lên chói tai hướng Vương Hùng đánh tới, Vương Hùng giật mình đưa tay đỡ nên bị thương mất thế rơi xuống sau đó một người một quỷ tiếp tục giằng co

Lý Phong cũng giật mình thu tay lùi lại không để hắn kịp phản ứng Hạo Thiên dùng toàn thân ma thể nhào về phía Lý Phong

Quá bất ngờ Lý Phong không đề phòng bị Hạo Thiên một quyền đánh vào mặt ngã ra đất lập tức Hạo Thiên rút ra kiếm một cước đạp vào ngực Lý Phong đồng thời giơ cao kiếm chém đầu Lý Phong nhưng bị Lý Phong trừng mắt Hạo Thiên cảm thấy choáng váng đầu óc lùi lại một bước

Lý Phong ngồi dậy nhân cơ hội rút ra một cái ngọc giản hô to nói

"Cứu ta..."

Không để hắn nói xong Hạo Thiên phi tới một cước đá vào đầu khiến cho Lý Phong choáng váng một cước dẫm lên tay Lý Phong một tay kiếm kề cổ hắn một tay nắm đầu Lý Phong Hạo Thiên nói nhỏ

"Ngăn họ tới "

Lý Phong khó khăn đối với ngọc giản nói

"Ở đây có cái quỷ vật tấn công kho hàng mau tới giúp ta "

Theo ngọc giản ảm đạm xuống Lý Phong vội nói

"Tha cho ta bọn họ lần này chỉ cử vài người tới ta sẽ..."

Hạo Thiên không muốn nghe nhiều một cước đá vào đầu Lý Phong

Cảm nhận được chủ nhân nguy kịch linh quỷ bỏ qua Vương Hùng nhào về phía Hạo Thiên, thấy vậy Hạo Thiên gọi ra hai tay Thâm Uyên chiến giáp hắn nhớ được ngọn lửa này thứ gì cũng đốt lục thân bất nhận

Theo Hạo Thiên kích hoạt chiến giáp đâm vào tay Hạo Thiên sau đó rút máu tại linh quỷ đến gần người Hạo Thiên giơ tay cắn đầu lưỡi theo Thâm Uyên dị hỏa bùng lên Hạo Thiên một ngụm máu phun ra như thêm dầu vào lửa Thâm Uyên dị hỏa bao trùm linh quỷ sau hai giây cái gì cũng không có

Nằm một bên Lý Phong đột nhiên mở trừng mắt đầy tơ máu phun ra một ngụm máu tươi sống chết không rõ