Chương 3: Thế Ngoại Đào Viên

Tinh Hà

Chương 3: Thế Ngoại Đào Viên

Vào thời Bàn Cổ, hỗn độn vũ trụ dần dần thành hình, giữa linh khí đất trời sinh mệnh sống dần dần hình thành và sinh sôi nãy nở, trong đó bốn loài có sức mạnh to lớn được xưng là Thần Thú, mỗi Thần Thú chiếm lĩnh một phương của hỗn độn:
" Thanh Long chiếm lĩnh phía Đông "
" Bạch Hổ chiếm lĩnh phía Tây "
" Chu Tước chiếm lĩnh phía Nam "
" Huyền Vũ chiếm lĩnh phía Bắc "

Tuy có sức mạnh to lớn nhưng 4 loại thần thú sinh sản rất thấp dần dần đến đầu thời kì Thượng Cổ các sinh vật khác vùng lên đánh đổ đế chế Tứ Đại Thần Thú, chúng được xưng là Thượng Cổ Hung Thú bao gồm
" Hồn Độn "
" Thao Thiết "
" Kỳ Lân "
" Cùng Kỳ "
" Đào Ngột "
" Quỳ Ngưu"
" Giãi Trĩ "
" Lục Ngô "

Đến cuối thời Thượng Cổ con người xuất hiện, với tiềm lực vượt trội con người dần dần chiếm cứ đất đai, đánh đuổi hung thú, dị thú vào rừng sâu, đầm lầy, đáy vực, những nơi này được liệt vào cấm khu của nhân loại

Trong đó có Tứ Đại cấm Địa đặc trưng cho Tứ Giới

Nhân Giới: Đế Táng

Địa Giới: U Minh Sâm Lâm

Tiên Giới: Trù Thần Hoang Địa

Thần Giới: Quy Khư



***



Nằm sâu trong Quy Khư có một phiến cửa đá in hình rồng, phía sau cánh cửa dẫn đến một phiến không gian khác

" Ta đã trở về "

Nếu Tinh Hà ở đây thì hắn sẽ nghe giọng nói này rất quen thuộc, chính là giọng nói của người trung niên mà hắn đã đồng ý thử máy

Âm thanh vang vọng khắp đảo

" Tên kia trở về thì trở về, có cần phải la lớn như vậy không " Trong đảo một âm thanh vang vọng đáp ra.

" Vô Tình có cần phải khó chịu như vậy không, dù gì ta cũng mất 17 năm bảo hộ thiếu chủ " Người trung niên đáp lại.

" Thiết Huyết, ngươi gọi ta Vô Tình thì không biết ta rất vô tình sao, haha " Vô Tình vừa nói vừa cười.

Đình viện phía trong

" Mười bảy năm nay vất vả ngươi rồi, thiếu chủ bây giờ thế nào " Một vị khác cất bước ra và nói trên mặt vẽ mặt lo lắng.

" Hoa Vô Khuyết ngươi cái tên này lúc nào cũng làm ra vẽ thư sinh, chết dưới tay ngươi có ức ức vạn người, ngươi còn làm bộ mặt đó với ta " Thiết Huyết sinh khí nói.

" Thiết Huyết nói đúng, Hoa Vô Khuyết cái tên nhà ngươi đúng là càng lúc càng làm bộ làm tịch quá " Lại thêm một vị xuất hiện và cất tiếng

" Ngư Nhi ca sao lại nói Vô Khuyết ca như thế " Một nữ tử xuất hiện chen lời.

" Thêm Nguyệt Dao muội là đông đủ, Thiết Huyết nói chuyện thiếu chủ cho mọi người cùng nghe " Vô Tình mở miệng nói vấn đề chính.

" Chuyện năm đó mọi người cũng đã biết cũng không cần ta nhắc lại, sau khi đại nhân vẫn lạc, đại thế giới của đại nhân cũng theo đó sụp đổ, nhưng có một thế giới không bị ảnh hưởng, thế giới đó không có linh khí như chúng ta, thiếu chủ được đại nhân trước khi vẫn lạc đưa vào thế giới "

" Vạn năm đi qua một ít tàn hồn của đại nhân không chống đỡ nỗi tuế nguyệt hao mòn,đại nhân giao lại thiếu chủ cho ta, bảo ta đi tìm gia đình Họ Mạc, ta đã tìm kiếm rất lâu người có cùng họ với đại nhân, và cuối cùng ta đã tìm ra, ta đã bỏ lại thiếu chủ trước nhà, trên cái nôi ta ghi xin hãy gọi con là Tinh Hà "

" Nhắc tới thiếu chủ, haizz, thật đau đầu "

" Đau khổ lắm ta mới lừa được hắn đưa đến Nhân giới "

" Ta phải gián tiếp tạo ra cái chết của 2 người nhận nuôi thiếu chủ, thật sự thì họ chưa có chết, ta chỉ làm vậy để làm thiếu chủ dễ tiếp nhận việc được chuyển đến Nhân giới mà thôi "

" Không biết thiếu chủ sau này trưởng thành sẽ xử ta ra sao đây " Thiết Huyết buồn bã đáp.

" Đó là con đường thiếu chủ phải đi, nếu không trải qua sinh tử bi ai, thiết huyết rèn luyện sau này sao có thể phục chúng, báo đại thù cho đại nhân đây " Vô Tình bình tĩnh nói ra.

" Nhân giới cũng tốt, để thiếu chủ phát triển từ từ, chặn đường này sẽ gian nan và đầy rẫy chông gai đây " Nguyệt Dao nhẹ nhàng thở ra và nói.

" 5 người chúng ta đường đường Ngũ Đại Kim Đao của thần giới, bây giờ phải chạy trốn, núp trong cái Quy Khư chán ghét này suốt 1 vạn năm, sẽ có 1 ngày chúng ta phải bắt chúng trả hết món nợ mà chúng ta phải trải qua " Tiểu Ngư Nhi nói vẽ mặt âm lãnh


***

" Hắt xì "

"Đêm hôm khuya khoắc ai nhắc ta làm nhãy mũi suốt cả đêm thế không biết " Tinh Hà mũi ngứa ngáy nói.

" Ôi, hay là sự biến mất của ta khiến bao trái tim thiếu nữ hoài mong thương nhớ, haha "

" Ta thật ngưỡng mộ vẽ đẹp trai của ta"

" Người ta nói sao ấy nhĩ "

" Hoa nhường nguyệt thẹn"

" A haha, hoa nhường nguyệt thẹn, đúng, rất đúng "

" Không, là anh vũ tiêu sái, đúng, haha "

Trong màn đêm chỉ có tiếng gió, tiếng sương rơi và tiếng của một người tự luyến.





Mọi người bấm nút theo dõi nhé ^^

Khư Vũ chúc quý đọc giả một ngày làm việc, vui chơi thật vui vẽ và an lành.

Thân ái!