Chương 7: Tên của tôi

Time Clock

Chương 7: Tên của tôi

- Ok... cùng lắm lại thêm một lần nữa thôi mà... Dark Tiger ta đến đây...
Nhắm mắt, đếm ngược từng giây, từng giây. Sốc lại tinh thần nào. Tự tin lên. Lần này sẽ không dập mông nữa.
......
Trước mặt, lại là con quái đó, đống thịt lổn nhổn, cuồn cuộn, bên phía dưới nó vẫn là thứ nhớp nháp màu đỏ tươi, bốc lên mùi hôi tanh pha cảm giác lạnh người đến từ nó.

Lại phải để thằng tôi tiếp xử lý sao. Không, tôi chán ngấy các cảnh lặp đi lặp lại rồi, quá chán rồi.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì tôi đã một lần hạ con quái lổn nhổn, tay song đao song sát ấy. Nhưng bản thân vẫn phải lên bảng đếm số. Chỉ số IQ mình cao lên hay sao ấy nhỉ, suy nghĩ nhanh lẹ hẳn ra. Ha ha...

Bệnh đến nỗi nhếc môi cười một mình rồi. Tập trung nào...

Lần này tôi đã có vũ khí bí mật rồi nhưng vẫn phải đi đội quần lót em gái. Bựa mà cũng chả sao, khỏe thì biết thành cái gì chả được.
Theo như tôi được biết, năng lực thật sự của tôi là Game, bởi tôi thấy tên mình ở dưới cùng phía góc trái bản thân. Có cả thanh cộng kỹ năng các thứ các thứ, tôi không giỏi mấy trò chơi kiểu này nhưng cũng kha khá biết sơ sơ, nên tôi đã bỏ hết tất cả các chỉ số khác và tăng full vào cây dam. Chuẩn kèo vãi cả chưởng luôn.
Cần méo gì mấy cái khác ngoài lên full cây dam.
À nha, nó còn cho mình nhìn số lần chết nữa chứ, nhưng cứ thấy sai sai sao ấy.
Ăn được mỗi một mạng mà chết cả đống, thế quái nào mà trong item có mỗi cái quần lót cơ chứ, tên còn siêu bá nữa "Quần lót em gái xinh xắn dễ thương, đáng yêu siêu siêu siêu bá". Quỳ luôn.

Ok. Trong lúc suy nghĩ nhiều thế này mà vẫn chưa chết, chứng tỏ não to ra ghê lắm rồi đây. Nào quan sát cái. Mà không biết cây kiếm kia của nó có giống với mấy thằng cha ở mấy bộ phim không nhỉ? Cái mà nhét linh hồn vào kiếm ấy! Hừm...
Rất... rất... là có thể đó! Nhưng xử lý sao đây nhỉ?

Khó quá, khó quá...

Vừa né được một phát đánh của nó, tôi lao về phía trước, đấm một quả chí mạng vào giữa bụng nó. Không thể ngờ, nó chấp nhận chịu một phát đấm và xoay thanh kiếm bên tay trái lao thẳng về phía đầu tôi. Tấn không được, né cũng không xong.
Lại phải để thằng tôi ngày mai rồi. Cố lên thằng tôi.

Nhát chém ngọt lịm qua xương không một cảm giác, chỉ thấy máu cứ thế mà tóe ra, đầu cứ thế mà rơi xuống đất, như một thước phim tua chậm, tôi thấy cú đấm của tôi cũng khiến bụng nó nát bét, thủng một lỗ to. Hai thằng phang nhau sau đó lại chết cả đôi.

Trở về điểm xuất phát thôi. Go go...