Chương 4. Trận chiến không hồi kết

Time Clock

Chương 4. Trận chiến không hồi kết

Dưới màn khói bụi dày đặc là hình bóng của một con quái thú hình người cao to lực lưỡng. Nó từ từ đi lên khỏi cái hố to đùng và tiến về phía tôi.

Cơ thể hắn lổn nhổn là những khối cơ thịt, lớp lông màu đen tựa như màu của bóng tối, toàn thân là sự bao trùm của chết chóc. Tên này giống như một con hổ khát máu nhưng chỉ là cái đầu thôi, miệng mang những cái răng sắc nhọn, hắn còn có hai cái răng nanh rất dài, nếu để ngoạm thì không biết có còn là người.

Đôi mắt đậm màu lửa đỏ, cả cơ thể hắn tỏa ra một sức mạnh khó tả, âm u hắc ám.

Từ chỗ hắn đến chỗ tôi cách khá xa nhưng tôi lại có cảm giác run đến nỗi không sao nhúc nhích được.

- DARK TIGER...

Một giọng nói phát ra từ đám đông phía những người sử dụng đồng hồ.

Đó là tên của con quái vật đó sao?

"Grừmmmm........."

Dark Tiger đột nhiên gầm lên với một vẻ dữ tợn. Dãy nhà xung quanh chao đảo, tường nứt toác để lộ những thanh sắt lởm chởm.

Cơn rung chuyển chuyền qua mặt đất lên cơ thể tôi. Tiếp đó, hắn thở phì ra một luồng hơi thối kinh khủng, sau đó tay trái của của con quái thú lôi một thanh kiếm trong hố đen bóng tối ra. Từ từ xuất hiện là một vũ khí to, đen ngòm, những vệt lửa đen trên thanh kiếm tỏa ra một luồng sức mạnh u ám từ bóng tối.

Vác thanh kiếm đen ngòm vừa to vừa nặng trên vai, hắn gầm một tiếng và chỉ trong tích tắc Dark Tiger lao đến chỗ tôi với tốc độ khủng khiếp khiến mặt đất chỗ hắn vừa đứng đất đá bắn tung tóe, tạo ra một cái hố thứ hai ngay sau cái hố đầu tiên.

Những người xung quanh cố ngăn cản hắn bằng vũ khí của mình nhưng vô dụng.

Mỗi lần tấn công, như thể đoán được cử chỉ nhất động...

Dark Tiger với tốc độ cực nhanh hắn chém toàn bộ những thứ vẫn còn là con người xung quanh hắn.

Họ chẳng là gì so với con quái thú này.

Loạt đạn liên tiếp đủ mọi loại màu sắc hướng về phía con quái vật.

Một số viên sượt qua đầu tôi.

Nếu nghĩ thanh kiếm to đùng của hắn chỉ để chém thì nhầm rồi, dùng thanh kiếm hắn đỡ lấy loạt đạn đủ loại màu sắc. Những tiếng va chạm vào thanh sắt khiến tia lửa bắn tung tóe nghe thật chói tai.

Tưởng chừng như cơ thể to lớn đấy ít nhất cũng phải dính được một phát đạn, nhưng làm xước da của hắn là một điều bất khả thi.

Nỗi sợ hãi bao trùm. Trong khi mọi người vẫn đang chiến đấu, cơ thể tôi lại run lẩy bẩy vì sợ. Năm giác quan dần bị tê cứng, mùi máu tanh của những cơ thể nằm dưới đất, tôi đã không còn ngửi thấy được nữa rồi.

Một nhát, một nhát, rồi lại một nhát... Từng người, từng người một bị xé toạc, văng làm hai. Máu cứ thế phun ra. Nhẹ nhàng như thể dùng một con dao sắc bổ đôi một quả trứng luộc bên trong vẫn còn lòng đào.

Máu bắn khắp nơi. Kể cả trên cơ thể của tôi. Nhưng thanh kiếm kia lại không dính một giọt dung dịch màu đỏ nào.

Thật đáng sợ.

Đây chắc hẳn được gọi là chiến trường. Nơi luôn cận kề với cái chết.

Kết quả quá một chiều, người thì bị đứt đôi, người thì bị chém cho đầu lìa khỏi cổ...

Thở ra.

Hít vào.

Cố lấy lại bình tĩnh. Nhìn về phía trận địa tàn khốc.

Máu, máu, máu... đâu đâu cũng là máu, thật sự khủng khiếp làm sao. Thật kinh khủng, nơi đây đã ngập tràn trong máu và sự chết chóc rồi.

Tôi, đang tắm trong máu. Nhớp nháp và tanh nồng.

Nhìn về phía cơ thể to đùng toàn những khối cơ thịt. Sát khí nồng nặc, hẳn con thú này giống với con quỷ hơn là một con quái vật.

Đôi mắt đậm màu đỏ đang nhìn tôi, đôi chân tôi run đến nỗi không nhúc nhích được.

"Chạy, chạy đi..." Đôi chân vẫn không nhúc nhích. Não tôi vẫn hoạt động nhưng cơ thể thì không còn nghe theo được nữa rồi.

Phải chăng đây là kết thúc sao.

......

Chạng vạng.

Những đám mây nhuộm màu nắng vàng khi hoàng hôn buông xuống.

Bóng của những tòa nhà đổ nát một dài hơn giữa nơi hoang vu và mang lại cảm giác chết chóc này.

Nơi đây, trong thành phố đổ nát, nhuộm đỏ một màu máu tươi.

Những cái xác bị chém máu vẫn tuôn ra không ngừng, máu, máu và máu. Nếu còn chần chừ nơi đây sẽ chỉ còn là một nơi hoang vu chỉ còn lại máu và xác người mà thôi.

Mái tóc ngắn khẽ đung đưa trong gió, dường như cảm nhận được hơi lạnh cô rúc đầu vào sâu chiếc khăn quàng trên cổ. Nhìn về phía con quái thú, đây không phải là lần đầu tiên cô trông thấy một đối thủ mạnh, nhưng con quái vật này vẫn khiến cô có cảm giác lạnh sống lưng.

"Sợ hãi không được có trong một cuộc đi săn." Cô tự nhủ với bản thân mình.

Đứng trên ngôi nhà đổ nát cách con quái vật khá xa. Cô liếc nhìn bầu trời, những đám mây màu vàng dần chuyển sang đỏ nhưng vẫn còn đủ sự rực rỡ, cô nắm chặt hai thanh kiếm trên hai bàn tay, một bên là sức nóng của lửa, bên kia là hơi lạnh của băng. Đây là một thứ sức mạnh hiếm người nào có được.

Lắc đầu rũ bỏ những suy nghĩ thừa thãi, cô vào thế chuẩn bị di chuyển. Nhìn qua tên quái thú, hắn ta có một cơ thể to lớn, khối cơ khá to dày, chưa kể sức mạnh còn là một ẩn số vậy nên điểm yếu của hắn rất khó có thể đoán trước được.

"Grừmmmm........."

Con quái đột nhiên gầm lên với một vẻ dữ tợn.

Dãy nhà xung quanh hắn lại chao đảo, tường vỡ vụn lộ ra những thanh sắt lởm chởm.

Rung chấn lan tận đến tòa nhà cô gái tóc ngắn đứng.

- Được rồi, đi thôi....

Nhảy nhanh khỏi tòa nhà chuẩn bị sụp đổ, cô chạy hết tốc lực, dẫm lên mặt đất khô cằn với tốc độ nhanh nhất có thể. Cát bụi mịt mù.

Cô chạy trên nên đất toàn sỏi đá, dùng thanh kiếm cầm trên tay chém bay đầu những con quái thú ngáng đường, né những bức tường bê tông đang đổ vỡ, nhảy qua vài tảng đá to gấp nhiều lần cô. Chỉ trong vài chục giây cô gái tóc ngắn đã tiến rất gần với con quái thú.

"Choang....."

Cô lao tới đỡ nhát chém của Dark Tiger bằng hai thanh kiếm của mình. Dùng hết sức đỡ lấy thanh kiếm đen ngòm của nó, cô quay đầu nhìn về phía anh chàng đang đội chiếc quần lót trên đầu.

- Đứng đực ra đấy làm gì? Mau tấn công đi chứ!

Không ngờ được đôi tay phải Dark Tiger lôi ra một thanh kiếm nữa từ trong bóng đen, đó chắc chắn là một thanh khác của hắn. Con vật to lớn dùng thanh kiếm vừa lấy ra từ bên tay phải chém vào ngang hông cô. Phản ứng kịp lúc, cô dùng một bên kiếm đỡ nhát chém chí tử. Sức mạnh của con quái vật như dồn hết vào cây kiếm nó vừa lấy, tác động quá mạnh khiến cô bị bay đập về phía bức tường đổ nát.

Bức tường vỡ vụn. Để lộ ra một cô gái xinh xắn đang nằm bất động trong đống đỏ nát.

Mặc kệ cô gái đang nằm bất động, vận sức mạnh bản thân, hai thanh kiếm của hắn bắt đầu bốc cháy với ngọn lửa đen dữ dội.

"Roànggggg........."

Hắn xoay một vòng quét cả một vùng trong biển lửa, đây là lửa tử thần, lửa của địa ngục.

Mọi thứ xung quanh Dark Tiger giờ chỉ còn là máu và xác người.

*****

Lửa từ con quái thú thật sự rất nóng nhưng cơ thể cường hóa của tôi vẫn chịu được. Hai tay che mặt, lửa của Dark tiger đẩy tôi lùi lại mấy mét. Vực lại được ý chí chiến đấu từ một người không quen biết nhưng đã gặp nhau rất nhiều lần và hầu như lần nào cũng là người đó cứu tôi.

Không biết tại sao tôi bị kéo vào cuộc chiến này, chắc đó là định mệnh, tôi phải góp một phần công sức vào chiến dịch chó chết này.

- MẸ KIẾP....

Hét to hết sức, tôi vứt đi hết nỗi sợ hãi nhảy vào người con thú đang cầm hai thanh kiếm to đen ngòm.

Lao tới con quái thú.

Gồng chắc cú đấm uy lực.

Đôi chân tôi không còn cảm giác, nửa thân dưới rời ra khỏi thân trên.

Cố né sang phải để tránh nhát chém thứ hai, tay trái không còn cảm giác.

Cơ thể giờ nhẹ hơn bao giờ hết. Nấm đấm từ tay phải tôi va chạm với cái đầu lông lá.

Cái đầu hổ bay một khoảng khá xa.

- HAHAHAAAA...

Tôi cười lớn.

Máu từ cơ thể tôi đang chảy ra như suối. Mắt tôi cũng mờ dần.

Cơ thể con quái thú loạng choạng, đổ rập xuống nền đất đầy máu.

Hai thanh kiếm đen ngòm tan biến vào không khí. Để lại cái xác của Dark Tiger nằm trong vũng máu và xác người xung quanh.

"Haha, thắng rồi nhỉ?"

Mắt tối sầm, ý thức tôi chợt biến mất.